-
Số bài viết
399 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
8
Bài viết được đăng bởi vanhong
-
-
MONG ƯỚC
Tháng bảy về mưa ngâu sụt sùi rơi
Chức Nữ Ngưu Lang khóc thương tình dang dở
Dẫu xa nhau nhưng ngàn năm thương nhớ
Gặp gỡ một lần rồi xa cách ngàn khơi...
Chúng mình bên nhau mà sao quá xa xôi
Chim Ô Thước có bắc cầu cũng ngoài tầm tay với
Chỉ nhìn nhau rồi bước đi rất vội
Em nuốt tủi hờn anh lặng lẽ đớn đau.
Giá chúng mình được như vợ chồng Ngâu
Chỉ một lần gặp trong năm nhưng vẹn nguyên yêu dấu
Được khóc trong ngọt ngào hạnh phúc
Còn hơn lặng cười mà nhỏ lệ tim đau.
Đi trong mưa em lặng lẽ nguyện cầu
Mong một lần được vẹn nguyên hạnh phúc
Để bên anh không còn gì day dứt
Trọn vẹn yêu thương như bao đôi lứa trên đời.
Mình bên nhau mà sao quá xa xôi...!
17/8/2007
Vân Hồng
-
Tôi cũng thích bài này. Rất hay và đồng cảm. Của ai vậy nhỉ???
-
khi ánh ngày lên . . .đâu rồi những xúc cảm tôi
đâu rồi những trắc ẩn tôi
sự ráo hỏanh ngồi vắt vẻo trên cành hồn trơ lá
cái ồn ào xô bồ của cuộc sống thời hiện đại
. . . đã xô ngây thơ tôi khuất một phía người
ngất ngưởng tôi hành khất trong đời
đi ăn xin từng chút hồn nhiên còn sót giữa nhân gian
. . . về vá khâu lại mảnh người rách nát
. . . một đêm nao tôi đã khóc
một đêm nao tôi nhận ra mình còn biết khóc
trước một bàn tay đứa nhỏ chìa ra
có thể giờ đây
hàng hóa giả, tình yêu giả
và đến cả người ăn mày cũng giả . . .
méo mó những nghĩ suy
lạnh những giấc mơ người . . .
nhưng tôi xin mình chấp nhận bị dối lừa
để hồn nhiên tôi trở về lau mắt ráo
để bình yên tôi trở về khuây dông bão
và mỗi sáng được mỉm cười nhìn những ánh ngày lên . . .
VH thích bài này
-
Gửi anh TLV!
Tôi thực sự thông cảm với BTC về những vất vả và cố gắng của các anh khi tổ chức cuộc thi. Lúc đầu tôi rất vui và mong đó là một cuộc thi và bình chon thực sự văn học. Nhưng khi đọc những lời bình tôi thấy thật sự thất vọng những ngôn từ của một số thành viên không còn tính văn học nữa. Tôi thiết nghĩ nếu BTC còn để chức năng post bình luận dưới các bài thì không biết khi kết thúc cuộc thi sẽ còn có những bài bình luận "hay" đến mức nào. Thực sự cảm nhận văn chương là do mỗi một con người, một hoàn cảnh, một thời điểm mà họ cảm thụ tác phẩm đó như thế nào. Nếu cứ để bình luận tràn lan và nhiều tranh cãi thế này tôi chỉ thấy người đọc tập trung vào các bài bình luận mà quên chủ đề chính là bài thơ cần được bình chọn. Tôi đã tham khảo ý kiến của một số người, họ vào chỉ để xem các thành viên trong diễn đàn bình mà ko để ý đến nội dung và nghệ thuật của bài thơ. Không khéo sau cuộc thi này lại phải thêm một giải cho những người có lời bình "hay" nhất mất. Và như vậy thì uy tín của diễn đàn cũng như các thành viên trong diễn đàn sẽ giảm đi rất nhiều.
Tôi luôn mong muốn diễn đàn thơ trẻ là nơi trao đổi học hỏi không chỉ về văn thơ mà còn về văn hoá ứng xử. Thiết nghĩ những người viết được những bài văn bài thơ hay thì trước hết phải biết nói những lời lẽ có văn hoá và lịch sự. Việc dùng nhiều nick bình chọn cũng chỉ là thiểu số và những người như vậy nếu được giải chắc họ cũng tự hiểu được khả năng của bản thân mình.
Vài dòng mạo muội như vậy mong BTC lưu ý để người đọc dù là thành viên hay khách sẽ tập trung hơn vào việc thưởng thức hoặc bình chọn các bài chứ không phải vào để theo dõi đọc các lời bình phẩm bừa bãi nữa.
Vân Hồng
-
NGÔI SAO MIỀN KÍ ỨC
(Tặng Trung – Hiền)
Ngọn gió nào đưa anh đến nơi đây
Gặp lại em – ngôi sao miền kí ức
Cứ sáng long lanh một đêm nào thao thức
Lặng ngắm hoài mà không với được tới nơi.
Ánh mắt ngày xưa trong kí ức chơi vơi
Dáng ngoan hiền đi về lặng lẽ
Anh ngóng chờ bước chân ai rất nhẹ
Dịu dàng tới trước cửa nhà một buổi sớm mai xanh.
Ngọn gió nào trong trẻo ngọt lành
Thổi vào đời hai ta phút bồi hồi gặp lại
Em vẫn ngoan hiền như thời con gái
Ánh mắt vẫn nồng nàn làm nhoi nhói lòng anh.
Cảm ơn đời cho anh những cơn gió ngọt lành
Tạm quên đi những nhọc nhằn ngang trái
Lắng nghe nhịp tim bồi hồi thời trẻ dại
Khoảng lặng cuộc đời cho nhịp sống rung lên...
Phút gặp nhau kỉ niệm gọi thành tên
Một vì sao long lanh miền kí ức
Em bên anh một phút giây rất thực
Để anh tìm thấy chính mình trong kỉ niệm tuổi hồn nhiên.
11/8/2007
Vân Hồng
-
Anh Thợ ơi làm ơn tạo cho VH một hộp thư nhé: vanhong@thotre.com
Cám ơn anh nhiều!
-
LẺ BÓNG
Gặp người đi với người ta
Lòng ta rạn vỡ nhạt nhoà lệ rơi
Bão giông cũng đã qua rồi
Sao cành trơ trụi không chồi lá xanh
Ta đi về phía không anh
Anh đi về phía không giành cho ta
Nhìn người vui với người ta
Hờn trăng, tủi gió, ghét hoa thắm hồng
Đang mùa hạ bỗng vào đông
Gió se sắt lạnh má hồng buồn phai
Ngày vui biền biệt dặm dài
Ngày buồn mê mải trĩu vai liễu đào
Ta về nhốt cả trời sao
Cho quên đi những nghẹn ngào đam mê
Quên ai kia lỡ ước thề
Dưới trăng sao cũng đường về hôm nay
Ta về kéo gió thu mây
Cuộn tròn buộc chặt cho đầy cô đơn
Lặng đi những bước tủi hờn
Người nhìn có hiểu nguồn cơn trong lòng
Ta về đau đáu đợi mong
Nhịp chân xưa vọng tiếng lòng xót xa
Người đi vui với người ta
Mình ta một bóng đưa ma cuộc tình...
7/8/2007
(giải nhì cuộc thi Khúc biến tầu Mùa thu diễn đàn vietnamcayda.com)
Vân Hồng
-
Mình nghĩ VAV không chỉ là người "làm đồng thơ" và VAV đang "nhập đồng, và lên đồng thơ" vậy . HihiSao Từ Linh Nguyên hiểu cậu em thế. Nhưng phải dùng từ là "xuất thần" mới đúng. Chứ lên đồng e chưa đủ. VAV ơi sẽ có những bài còn "đồng" hơn để ông anh không cười hihi mà phải cười haha em nhé.
-
MƯA ĐÊM
Giật mình tỉnh giấc mưa đêm
Hàng cây trước ngõ lả mềm trong mưa
Lặng nghe tiếng nhặt tiếng thưa
Tưởng đâu trong gió người xưa tìm về
Hỏi rằng ta tỉnh hay mê
Người đi lạc lối có về được chăng?
Một giờ đợi... hoá trăm năm
Một đời đợi... phải đâu nằm chiêm bao
Mưa đêm tràn mi nghẹn ngào
Kỉ niệm như đá tạc vào thời gian
Tình xa bay tựa mây ngàn
Để cơn mưa nhớ rơi tràn đêm thâu
Bao lời hẹn ước nay đâu
Mà ta tìm kiếm bạc đầu thời gian
Bao thương nhớ chẳng phai tàn
Để ai chờ đợi nát tan một đời
Thôi đành nước chảy bèo trôi
Đêm mưa thức với đầy vơi nỗi sầu.
Vân Hồng
-
MÙA THU KHÔNG BÌNH YÊN
(Tặng người phố núi)
Anh biết không mùa thu chẳng bình yên
Khi chúng mình xa nhau không một lời từ biệt
Anh về phố núi sương giăng buồn da diết
Em là biển bạc đầu trăn trở với bão giông.
Anh biết không mùa thu chẳng bình yên
Khi tiếng còi tàu xé lòng vọng mãi vào kí ức
Mình chia tay, biển cồn cào thao thức
Phố núi không người hiu quạnh giữa mùa thu.
Anh lang thang tìm cảm hứng nơi đâu?
Có biết mình bỏ quên bức tranh còn dang dở
Phố biển chiều thu hoa cúc buồn bã nở
Vàng đến thắt lòng anh có biết không?
-
ĐÊM
Trong đêm vắng đối diện với mình
Thảng thốt thấy lòng không còn nguyên vẹn
Nỗi đau gặm nhấm trái tim
Sẹo chưa liền vết
Với tay tìm chút niềm vui
Mong băng bó lại
Nhưng nửa trái tim vẫn đau nhức nhối
Khắc khoải trong đêm....
Trăng lạnh hắt xuống thềm
Một màu vàng tê tái
Riêng khoảng tối trong lòng
Không ánh sáng nào rọi tới
Thăm thẳm sâu
diệu vợi...
Linh hồn quờ quạng đi
Tìm lối thoát
Không cùng...
Mở toang cánh cửa lòng mình
Chờ nắng ban mai
Cho vết chai
Mờ dần cay đắng
Để yêu thương ùa về
Trong im lặng...
Đêm cứ dài vô tận
Khắc khoải trăng sầu
Đâu nắng ban mai???
29/7/2007
Vân Hồng
-
VH đọc được rồi, cám ơn Aily nhé
-
Mua Trăng
Ai bán trăng đi để tôi mua
Mong cho thu hết bóng trăng thừa
Nguyệt cầm xin nhốt nơi sâu thẳm
Nỗi nhớ trần ai nói sao vừa
Tôi mua cả ngàn vạn vì sao
Để hồn bay bổng giữa trời cao
Nay thả giọt sầu vơi biển nhớ
Gạt buồn nhưng dạ cứ nao nao
Ta biết rằng em chẳng bán trăng
Kể cả hình em lẫn chị hằng
Hồn ta thoát tục nơi xa vắng
Gói cả thân ta lẫn bóng trăng
ĐƠN ĐỘC
Em chẳng bán đâu ánh trăng gầy
Sương khuya lạnh lẽo buốt tê tay
Nỗi sầu như có từ vạn kỉ
Ùa cả về em kiếp đoạ đầy...
Với tay nhặt hết triệu vì sao
Trả lại hồn anh nỗi buồn nào
Em không tin nữa, không yêu nữa...
Anh về đơn độc chẳng trăng sao.
Đau đớn làm em hoá phũ phàng
Thuyền tình ai lái rẽ sang ngang
Anh về một nẻo xa hiu hắt
Em hờn lòng một khối sầu mang!
27/7/2007
Vân Hồng
-
Em lại tìm về với kí ức năm xưa
Tháng bảy dầm mưa chờ anh nơi hẹn cũ
Biết rằng chẳng bao giờ gặp nữa
Em vẫn tìm về dư hương thủa xa xưa...
Anh lặn lội đi tìm tháng bảy ngày xưa
Đồng đội cũ người còn người mất
Ngả nghiêng cười mà lòng đau thắt
Nấm mộ này ghi tên bạn VÔ DANH...
Nỗi đau của em để tuột mất anh
Nỗi đau của anh mất mát bao đồng đội
Nỗi đau em nhỏ nhoi sao sánh nổi
Những vết thương lòng anh cào xé tâm can...
Chúng mình cùng tìm về ngày hôm qua
Mỗi người một nỗi đau, một điều mất mát
Xin ước nguyện hoá làm cơn gió mát
Xoa dịu nỗi đau nào nhức nhối tim anh.
Tháng bảy này trời xanh.... vẫn rất xanh...
27/7/2007
Vân Hồng
-
NỖI LÒNG THÁNG BẢY
(Kính tặng KAH)
Em lại tìm về với kí ức năm xưa
Tháng bảy dầm mưa chờ anh nơi hẹn cũ
Biết rằng chẳng bao giờ gặp nữa
Em vẫn tìm về dư hương thủa xa xưa...
Anh lặn lội đi tìm tháng bảy ngày xưa
Đồng đội cũ người còn người mất
Ngả nghiêng cười mà lòng đau thắt
Nấm mộ này ghi tên bạn VÔ DANH...
Nỗi đau của em để tuột mất anh
Nỗi đau của anh mất mát bao đồng đội
Nỗi đau em nhỏ nhoi sao sánh nổi
Những vết thương lòng anh cào xé tâm can...
Chúng mình cùng tìm về ngày hôm qua
Mỗi người một nỗi đau, một điều mất mát
Xin ước nguyện hoá làm cơn gió mát
Xoa dịu nỗi đau nào nhức nhối tim anh.
Tháng bảy này trời xanh.... vẫn rất xanh...
27/7/2007
Vân Hồng
-
Em vừa nhận được mail của anh nhưng sao bị mã hoá hết. Em không đọc được nội dung. Phải làm sao đây?
-
Phố Đêm ơi chị post được hình rùi. Cảm ơn em nhiều nhé.
-
THÁNG BẢY
(Tặng KAH)
Tháng bảy trời xanh lắm anh ơi
Gối cưới em thêu đã xong rồi
Sao anh xa mãi không về vậy
Đã hẹn sao anh chẳng giữ lời.
Giữa vầng lửa đỏ pháo đạn rơi
Vẫn ấm tình em chẳng đổi dời
Anh đành lỗi hẹn vì non nước
Đừng khóc đau lòng người xa xôi.
Chớp sáng bừng lên bóng cờ bay
Người hoà vào đất nước trời mây
Bỏ lại ai kia mong mùa cưới
Gối thêu lẻ bạn một dáng gầy.
25/7/2007
Vân Hồng
-
"Đêm nay một đèn một bóng.
Soạn thêm về một đời người.
Chỉ sống: thế thôi chưa đủ.
Phải thêm vào những nụ cười."
Nhật Linh
CƯỜI
Ta cứ cười lên ai cấm đâu
Cười cho phai hết dấu yêu đầu
Cười cho quên khóc quên ngày tháng
Cười đến khi nào ruột quặn đau.
Ta đã tập cười thuở xa nhau
Khi người ngoảnh mặt bước qua cầu
Khi ta gạt lệ về bến lạ
Cười lên cho đời bớt thương đau.
Thì cứ cười đi mất gì đâu
Cho dù nay tóc đã phai màu
Cười cho nắng tắt cho mưa tạnh
Cười để đêm qua sáng thật mau
Ai bảo là ta không biết cười
Hồng còn phô nhuỵ sắc vàng tươi
Long lanh đôi hạt sương buổi sớm
Yêu hoa ai đó được mấy người...?
22/7/2007
Vân Hồng
-
"Đêm nay một đèn một bóng.
Soạn thêm về một đời người.
Chỉ sống: thế thôi chưa đủ.
Phải thêm vào những nụ cười."
CƯỜI
Ta cứ cười lên ai cấm đâu
Cười cho phai hết dấu yêu đầu
Cười cho quên khóc quên ngày tháng
Cười đến khi nào ruột quặn đau.
Ta đã tập cười thuở xa nhau
Khi người ngoảnh mặt bước qua cầu
Khi ta gạt lệ về bến lạ
Cười lên cho đời bớt thương đau.
Thì cứ cười đi mất gì đâu
Cho dù nay tóc đã phai màu
Cười cho nắng tắt cho mưa tạnh
Cười để đêm qua sáng thật mau
Ai bảo là ta không biết cười
Hồng còn phô nhuỵ sắc vàng tươi
Long lanh đôi hạt sương buổi sớm
Yêu hoa ai đó được mấy người...?
22/7/2007
Vân Hồng
-
MÂY VÀ CỎ MAY
Biết đến bao giờ được ở bên nhau
Mây mải mê phiêu lãng bao ngày tháng
Cỏ may buồn chơ vơ triền sông vắng
Gió dạt dào may nỗi đợi mong.
Rồi một ngày mây sẽ chẳng còn hồng
Phiêu lãng mãi ngả màu buồn u ám
Thành cơn mưa rơi cho vừa khao khát
Cỏ run mình nghiêng đón hạt mưa rơi
Gần bên nhau một thoáng lại xa xôi
Nỗi nhớ mong chưa nguôi lòng chờ đợi
Mây lại bay... bay xa vời vợi...
Cỏ héo hắt gầy may nhớ gửi thinh không
Anh là mây.... em là cỏ chờ mong...
22/7/2007
Vân Hồng
-
NHỚ
Con sóng buồn nhớ trùng khơi
Cánh diều ngơ ngẩn nhớ bầu trời xa
Hoa buồn nhớ bướm hôm qua
Hồn ai lặng lẽ nhớ xa xôi tình
Ao nhà nhớ rặng trúc xinh
Cỏ may nhớ gót chân mình hôm nao
Cánh buồm nhớ biển nôn nao
Ta buồn thả nhớ thành sao trên trời
Con đường ngập lá vàng rơi
Nhớ mùa thu đẹp xa xôi bên người
Môi xinh buồn nhớ nụ cười
Mắt buồn nhớ ánh mắt người năm xưa
Nắng gắt thầm nhớ ngày mưa
Cô đơn nhớ thủa sớm trưa sum vầy
Gió lang thang nhớ rừng cây
Ai buồn có nhớ nơi này chờ mong???
22/7/2007
Vân Hồng
-
Nỗi nhớ!
Thơ của em
Ôi!
Nỗi nhớ lang thang,
Nhiều ngày không gặp.
Đường nhập ngụa lá vàng.
Con dế say mềm rồi ngủ tiếp.
Trở về tay không,
Nỗi nhớ lăn tròn ra cửa,
Bay lên trời.
Mây một nơi,
Gío một nơi,
Ta ở hai đầu cách trở.
Nỗi nhớ lại trở về bên gối.
Ta ngủ mơ
Cũng nhập ngụa lá vàng.
Ngập tràn trăng,
Con dế kéo đàn.
Cỏ đẫm sương.
Em trên đường và người khác?
Không!
Ta mở mắt,
Nỗi nhớ lim dim.
NHỚ
Con sóng buồn nhớ trùng khơi
Cánh diều ngơ ngẩn nhớ bầu trời xa
Hoa buồn nhớ bướm hôm qua
Hồn ai lặng lẽ nhớ xa xôi tình
Ao nhà nhớ rặng trúc xinh
Cỏ may nhớ gót chân mình hôm nao
Cánh buồm nhớ biển nôn nao
Ta buồn thả nhớ thành sao trên trời
Con đường ngập lá vàng rơi
Nhớ mùa thu đẹp xa xôi bên người
Môi xinh buồn nhớ nụ cười
Mắt buồn nhớ ánh mắt người năm xưa
Nắng gắt thầm nhớ ngày mưa
Cô đơn nhớ thủa sớm trưa sum vầy
Gió lang thang nhớ rừng cây
Ai buồn có nhớ nơi này chờ mong???
22/7/2007
Vân Hồng
-
Giáo án cuộc đời
Hè muộn sẽ thành mùa Thu sớm.
Lá vàng chao nỗi nhớ vô hình.
Ta đếm hàng trăm lần cũng thế.
Ước sao đừng quá một nghìn.
Ta đã hiểu đời không đơn giản thế.
Soi trong anh để tự nhận ra mình.
Mọi điều đều mong manh dễ vỡ.
Dù rằng đã rất lung linh.
Ta đã lớn và ngạc nhiên đã lớn.
Đã khác xưa cả những giọt lệ buồn.
Ta từ trối bởi vì ta lo sợ.
Mình không giữ nổi tình anh.
Chẳng đã tự hào ư? Con người nghị lực!
Chẳng đã buồn ư? Băng giá không tan.
Hay là ta không còn đủ sức.
Khi mình đối diện thời gian?
Phải chăng là thế …mà không thế…?
Hạnh phúc xa xôi, phận bẽ bàng.
Ta bối rối vì những gì mình nghĩ.
Hay chăng mình cũng biết vấn vương?
Ta khắc khoải, ta buồn, ta đơn lẻ.
Trang giáo án mỗi buổi tới trường.
Có xoạn nổi bài đầu tiên ta học?
Bài học về một thuở yêu thương.
BÀI HỌC CUỘC ĐỜI
Bài học đầu tiên học ở đời
Không ai dạy chập chững nên dễ ngã
Bài học trường đời thật là đắt là giá
Cả cuộc đời trả học phí không xong,
Cứ ngu ngơ như lúc học vỡ lòng
Chữ a chữ o ngọng nghịu cô dạy đọc
Chữ nghĩa chữ tình làm tim ta bật khóc
Chữ nợ chữ duyên héo hắt một kiếp người.
Bài học nào dạy tìm lại nụ cười
Tìm lại niềm tin, tìm lại niềm hi vọng
Bài học nào dạy ta phải sống
Đốt cháy hết mình dù một thoáng mong manh
Bài học nào dạy ai biết chân thành
Biết nâng niu những gì ta gìn giữ
Bài học nào đau từng câu chữ
Chỉ xin người hiểu hết nghĩa: Tình yêu...
Là hi sinh là dâng hiến thật nhiều
Là niềm tin là những điều chân thật
Bài học này bấy lâu ai quên mất
Mải mê tìm câu chữ ở nơi đâu.
Bài học Tình yêu của buổi ban đầu
Vì non nớt nên dĩ nhiên vội vã
Ngỡ hiểu bài nên chẳng còn gì cả
Điểm kém rồi thi trượt lớp Tình yêu
Để giờ đây vấp ngã đã quá nhiều
Vẫn ngu ngơ sách đèn đi học lại
Trường học ở đâu mà sao ta tìm mãi
Lớp học này có thi lại được không???
21/7/2007
Vân Hồng
Thơ Trẻ cung cấp email miễn phí dạng: tênbạnchọn@thotre.com với tính năng của Gmail
In Thông báo chung
Đăng lúc · Report reply
Cám ơn anh Thợ nhiều. Em đã nhận được hộp thư của mình.