-
Số bài viết
399 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
8
Bài viết được đăng bởi vanhong
-
-
LẠC
Một mình tôi lặng lẽ tôi
Đếm thời gian chảy đầy vơi nỗi sầu
Một mình một bóng đêm thâu
Gió không ru nổi một câu hát buồn
Nhớ đêm nào lạnh mưa tuôn
Thì thầm câu hát đuổi buồn đi nhanh
Đêm nay trăng lạnh gió thanh
Mà không chợp mắt năm canh nhớ người...
Kẻ vui một, kẻ đau mười
Ai nồng say với một người khác tôi
Tôi ngồi nhấm giọt li bôi
Xót xa một kiếp bèo trôi lạc dòng
Bến nào đục, bến nào trong?
Cũng riêng ai đó chẳng mong tôi về
Lời nào tôi trót si mê
Tình nào tôi trót vụng về mượn vay
Thôi thôi nặng một kiếp này
Trái tim tôi lại lưu đày chính tôi...
3/10/2008
Vân Hồng
-
Dị BảnEm mặc định cuộc đời
Bằng những dấu chấm tròn lăn trong tiềm thức
Màn đêm buồn bực
Bởi trái ngang đen tối lọc lừa
Anh của em nay đã khác xưa
Đâu có còn là anh của em ngày trước
Làm sao thấy được
Những vẹn nguyên âu yếm mặn nồng
Đêm tủi hờn
Vò võ ngóng trông
Trông mòn mỏi con tim hoá đá
Đắng cay tàn tạ
Vì nỗi đau thế thái nhân tình
Em chôn mình trong cõi u minh
Gói luôn cả bóng hình anh vào đấy
Cùng những lời đưa đẩy
Của những ai dị bản cuộc tình
Em thích bài này
-
HÁT RU MÙA THU
Hát đi nào hát về một nỗi đau
Hát ru thu ngủ yên trong lá rụng
Cúc vàng nở ưu tư chiều cô quạnh
Ta nhìn nụ cúc vàng mong sớm được hồi sinh.
Lòng ta chết đi chả thương tiếc riêng mình
Chỉ mong thu giữ lại chút sắc vàng trên mộ
Chôn đi nào những đam mê chẳng có gì phải nhớ
Chôn đi những yêu thương, giả dối vô hình...
Ta muốn lặng câm trong thế giới riêng mình
Hát ru những nỗi đau đang nảy mầm trên mộ chí
Gió nhẹ nhàng thổi bay những cơn mộng mị
Giấc mộng tình phù phiếm chẳng riêng ta...
Ta hát ru một mùa thu đã xa
Bước chân ta không cô đơn lạnh buốt
Tìm một chút bình yên trong hơi may thân thuộc
Hát ru lòng thôi yên giấc ngàn năm...
20/9/2008
Vân Hồng
-
KHOÁ LÒNG
Ta giam mình vào bốn bức tường
Thấy nhức nhối sự cô đơn hiện hữu
Ngồi lì với bàn phím lặng câm
Lách cách những tiếng buồn tẻ nhạt...
Mọi cuộc vui mãi là phù phiếm
Khi cần một bờ vai lại chỉ có riêng mình
Mọi thanh minh chỉ là nguỵ biện
Ta chả là gì, không phải của riêng ai
Xót xa lòng khoá vào một chữ yêu
Đốt đi nào rải tàn tro theo gió
Thôi tim ơi đập rộn ràng chi nữa
Sao cứ dại khờ đa mang!
Giữ cho mình một chút bẽ bàng
Để luôn thấy không thể tin được nữa
Giữ cho riêng mình một nỗi đau chia nửa
Để đừng nhận thêm về một nửa nỗi đau.
Ta lại một mình trong thăm thẳm hư vô
Hãy đừng là gì, đừng nhớ mong ai nữa
Giữ cho mình một niềm vui bé nhỏ
Rằng chẳng bao giờ ta có thể đau thêm...
20/9/2008
Vân Hồng
-
PHÂN VÂN
Em có được bình yên khi nhớ về anh?
Lòng em có nhẹ nhàng hay lại tràn giông bão?
Cầm lòng thôi hãy đừng yêu đừng giận
Em nhủ mình hãy cầm lòng...
Nhưng sao anh cứ mở trái tim em
Mở cánh cửa lòng em đã đóng băng từ muôn kiếp trước
Thả vào tim em sợi tơ tình mỏng mảnh
Mà bền chặt giăng mắc thương yêu.
Em không dám hi vọng quá nhiều
Không dám yêu nồng nàn như mối tình thủa trước
Dè dặt nhẹ nhàng từng bàn chân bước
Sợ vấp ngã như con chim sợ vướng cành cong
Chỉ sợ mai sau ai đó thay lòng
Như bao kẻ đã làm em đau khổ
Em sợ lắm nếu mình không bến đỗ
Lại phiêu bạt trôi một kiếp lục bình...
Lòng hỏi lòng liệu còn có thể tin!?
19/9/2008
Vân Hồng
-
Gió Cát Bình YênEm và tôi trên bãi biển Đồ Sơn
Nhìn con sóng tung tăng chạy xô bờ cát
Những cơn gió vọng khơi xa dào dạt
Vướng buồn vào mắt em tôi
Gió lùa về em lạnh lắm anh ơi
Tôi ấp ủ em trong đôi bàn tay ấm áp
Biển bạc đầu
Sóng bạc đầu
Thoảng hương hoa ngào ngạt
Ngập tràn hạnh phúc trinh nguyên
Đồ Sơn ơi gió hãy thật hiền
Đừng làm rét em tôi nữa nhé
Sóng biển mặn mòi
Cùng tình thêm tươi trẻ
Hiền hoà gió cát bình yên[/color]
Chào anh Vinh! Gió cát bình yên đọc bình yên nhỉ! Mỗi khi em ra biển lại thấy lòng chẳng bình yên chút nào. Chắc do tâm trạng của mỗi người phải ko. Bài này của em ko phải là hoạ lại. Em ko viết bình yên được như thế. Nhưng góp 1 chút gì cho biển phải ko anh?
BIỂN VÀ CON
Ta ngợp giữa bao la trời nước
Sóng giỡn đùa
Số phận giỡn đùa
Miên man ngợp trong lòng nước thẳm
Ước gì tan vào trùng khơi.
Chợt giật mình thảng thốt tiếng: Mẹ ơi!...
Một bàn tay níu gọi
Sực tỉnh trong lòng đời đâu phải mãi là tăm tối
Biển đâu là giải thoát bình yên...
Ta lại cười vui như vừa trút niềm riêng
Trút vào biển những giọt buồn cay đắng
Hoà vào ánh mắt thơ ngây quên tháng ngày trĩu nặng
Mỏng manh vai gầy chai sạn nhờ sóng mơn man
Biển lỗi lầm gì đâu mà ta nỡ vội vàng
Định vùi chôn một cõi đời vô vọng
Bàn tay nhỏ níu lấy ta truyền thêm nguồn sống
Bước đi nào vững vàng nữa mẹ ơi!
Con lại dạy ta bước tiếp trên đường đời
Hai bóng nhỏ đổ dài trên bãi cát
Hoàng hôn xuống rồi nào hãy nghe biển hát
Bài hát ngàn đời khao khát sống và yêu!...
(Nhớ lần đi biển thật điên rồ!)
12/9/2008
Vân Hồng
-
ĐỪNG NUỐI TIẾC LÀM GÌ CÁNH MÂY TRÔI...
(Tặng Lamvukha)
Một cõi nhớ nào thênh thang cánh mây em
Phiêu du trôi ngàn năm không bến đỗ
Biển rộng sông dài, rừng xanh núi thẳm
Em cứ miên man mặc tháng năm dài...
Em biết rằng anh mãi mãi dõi theo
Nâng cánh em bay mải mê vùng trời lạ
Không có gió mây chỉ là băng giá
Làm sao trôi?...
Nhưng đã xa rồi xin lỡ hẹn người ơi
Cuộc tình buồn giờ chỉ còn nuối tiếc
Xin anh dồn mây thành mưa khóc ngày nào li biệt
Một lần thôi rồi vô cảm ngàn đời.
Đừng nuối tiếc làm gì một cánh mây trôi!...
12/9/2008
Vân Hồng
-
TỎ LÒNG
Cùng một ánh trăng cùng nhớ ai
Sương khuya lạnh buốt giá hai vai
Em thầm nhớ những ngày xưa ấy
Khe khẽ lòng em tiếng thở dài...
Bến mộng xa rồi trăng cổ xưa
Thuyền tình em lạc bến lau thưa
Phận em bèo bọt buồn buồn lắm
Lỡ dở một đời dãi nắng mưa...
Thu rồi trăng cũng úa màu tang
Em dãi lòng ra với ánh vàng
Bạc thân, bạc phận, trăng bàng bạc...
Số kiếp đoạ đầy để hồn hoang!
Hồn em về với trăng đêm nay
Mượn ánh vàng kia tỏ lòng này
Anh đừng sầu hận em thêm tủi
Hồn em phiêu bạt gió ngàn bay
7/9/2008
Vân Hồng
-
CÒN TIN ĐƯỢC KHÔNG ANH?
Hoá đá rồi còn tin được không anh?
Cái cổ không đầu trơ ra nhức nhối
Tim em thành sỏi
Đêm đêm đập vang tiếng lóc cóc đau buồn
Đầu của em đâu? Trôi dạt giữa đại dương...
Uất ức lắm chắc nhắm không chặt mắt
Trôi đi đâu tìm thân xác không còn lành lặn
Áo lông ngỗng ngày nào dẫn đường truy sát cuộc đời em...
Chết đi rồi vẫn chẳng được bình yên
Chuyện tình của em người ta đem ra làm bài học quí
Cứa sâu vết thương lòng những tưởng đá không còn nhỏ lệ
Xưa Trọng Thuỷ chết trong ân hận đau buồn...
Nay anh vẫn sống bình yên
Anh vô cảm trước nỗi đau đã mang tới cho em
Em lặng lẽ bắt lòng mình hoá đá
Anh đừng nói những lời yêu với em nay đã thành xa lạ
Nguyện hoá đá rồi thôi thương nhớ... thôi tin...
7/9/2008
Vân Hồng
-
Xin hãy tin nhauNhững lỗi lầm trong quá khứ
Khiến em trả giá bằng chính cuộc đời
Tình yêu, sự thủy chung biến thành chò chơi
Thành những quân cờ trên bàn cờ người lớn
Sự cả tin khờ khạo ngây thơ bóp nát tuổi xuân xanh mơn mởn
Những lỗi lầm không thể đổi thay
Nỏ thần kia đã biến em thành kẻ lưu đầy
Lưu đầy suốt mấy ngàn năm lịch sử
Oan tình xưa cũ
Nghẹn ngào giếng ngọc xanh trong
Sợi lông ngỗng gói kín trong lòng
Nay bỗng trở thành sợi dây tình oan nghiệt
Em đâu có biết bởi vì em nhẹ dạ cả tin
Tình yêu bao năm trân trọng giữ gìn, nhưng đớn đau thay phải trả giá bằng cái chết
Anh
Không là Trọng Thuỷ ngày xưa
Không ăn trộm nỏ thần và lừa dối con tim khiến em mỏi mệt
Xin hãy tin nhau dù chỉ một lần thôi
Bởi cuộc sống hôm nay đã khác xưa rồi
Không có chuyện đem tình yêu để mà ngã giá
Chẳng có bán mua
Chẳng ai người mặc cả
Ta làm sao ép buộc được nhau
Chuyện Mỵ Châu và pho tượng đá không đầu
Sẽ mãi mãi trở thành bài học
Bài học cho những cuộc tình...
Những cuộc tình nhẹ dạ cả tin
CÒN TIN ĐƯỢC KHÔNG ANH?
Hoá đá rồi còn tin được không anh?
Cái cổ không đầu trơ ra nhức nhối
Tim em thành sỏi
Đêm đêm đập vang tiếng lóc cóc đau buồn
Đầu của em đâu? Trôi dạt giữa đại dương...
Uất ức lắm chắc nhắm không chặt mắt
Trôi đi đâu tìm thân xác không còn lành lặn
Áo lông ngỗng ngày nào dẫn đường truy sát cuộc đời em...
Chết đi rồi vẫn chẳng được bình yên
Chuyện tình của em người ta đem ra làm bài học quí
Cứa sâu vết thương lòng những tưởng đá không còn nhỏ lệ
Xưa Trọng Thuỷ chết trong ân hận đau buồn...
Nay anh vẫn sống bình yên
Anh vô cảm trước nỗi đau đã mang tới cho em
Em lặng lẽ bắt lòng mình hoá đá
Anh đừng nói những lời yêu với em nay đã thành xa lạ
Nguyện hoá đá rồi thôi thương nhớ... thôi tin...
7/9/2008
Vân Hồng
-
Lâu lắm mới gặp Aily nhỉ! Viết cho vơi bớt hay càng đầy thêm thì không hiểu nữa! VH chỉ trải lòng mình... trải lòng mình...
CHIA TAY
(Tặng Lamvukha)
Vâng thì chia tay!
Hai tiếng đơn giản vậy
Em bước đi như lạc vào hoang mạc
Về đâu?
Vâng thì chia tay!
Lờì anh nói sao đắng cay đến thế
Anh tìm quên trong men đắng mà lòng nhỏ lệ
Em chẳng biết vùi chôn nơi đâu nỗi nhớ cứ dâng đầy
Vâng thì chia tay!
Con tim bao ngày đập nhịp yêu nay nằm đau ủ rũ
Anh bước mỏi tìm về con đường cũ
Em thẫn thờ thả mộng lại trời cao
Chia tay! Chia tay!
Thương nhớ gói chặt vào
Yêu thương, hờn giận chỉ như cơn gió thoảng
Chia tay! Chia tay!
Bước mỏi chiều chạng vạng
Anh ích kỉ vô cùng khi nói tiếng chia tay
Em mãi đớn đau khi xa cuộc tình này!
7/9/2008
Vân Hồng
-
THU NAY
Thu đã sang rồi thu đã sang
Trời thêm hiu hắt bạc màu tang
Tôi đi từng bước lòng nghe nặng
Bến đỗ cuộc đời rẽ sang ngang.
Mưa đổ tả tơi nhánh hoa gầy
Chiều buông lối cũ lại qua đây
Hồn không đau nữa không thương nữa
Thờ ơ trăm nẻo kiếp lưu đầy.
Hỏi gió hỏi mây hỏi những người...
Ngày nào trong dạ luyến thương tôi
Giờ có chút chi vương vấn nữa
Còn nhận ra tôi giữa cuộc đời!?
Tôi và thu ấy với thu nay
Đã chẳng còn thương nhớ đong đầy
Lòng không còn hận không hi vọng
Đời lặng trôi cùng gió heo may!...
Vô định!
2/9/2008
Vân Hồng
-
Vô ĐịnhChạy suốt nửa quãng đời mệt mỏi
Ta được gì ? khi hỏi về tương lai
Trong hành trình ta chưa tìm được ai
Để an ủi sẻ chia bầu tâm sự
Con đường dài dường như dài thêm mãi
Khi mỗi lần qua một ải chia ly
Ta tìm em ... vô định giữa xuân thì
Hỏi yêu đương được chi ngoài nước mắt
Ngọn lửa tình biết khi nào lịm tắt
Tuổi xuân qua hiu hắt đoạn tình buồn
Có những chiều mưa làm nước mắt tuôn
Ta cô đơn ... nhìn xa ... đời vô định
BUÔNG LÒNG ĐI!
"Có những chiều mưa làm nước mắt tuôn"
Em nghẹn ngào ước mơ tan như bong bóng
Suốt cuộc hành trình chỉ mình em câm lặng
Đếm mưa rơi... rơi buốt cả xuân thì...
Cuộc tình nào đau khổ bởi phân ly
Điều được... mất... cuối cùng còn nuối tiếc...
Anh không hiểu hay cố tình không hiểu
Cứ khư khư ôm mãi vết thương lòng.
Em xa rồi đi về cõi hư không
Anh đừng đợi... đừng mong chờ thêm nữa
Cuộc đời ta đã chia ra hai nửa
Nửa quá khứ xa vời nửa hiu hắt tương lai!
Em độc hành khó nhọc để quên ai
Anh đừng trách đừng buông lời cay đắng
Cuộc tình buồn chỉ mãi là vô vọng
Buông lòng đi dù tê tái xuân thì...
2/9/2008
Vân Hồng
-
PHƯỢNG TÍM
Một chiều kia em lạc vào xứ lạnh
Lạc vào anh bỡ ngỡ buổi ban đầu
Đà Lạt ơi!thông reo hoàng hôn tím
Sương mờ giăng mình sát lại bên nhau.
Anh lặng lẽ không nói lời thương nhớ
Giấu ngại ngùng trong khói thuốc nồng say
Em bối rối nhìn vu vơ nhánh phượng
Đà Lạt buồn phượng tím đến đắng cay...
Thôi duyên phận sao đành chiều lạc bước
Ôm nhớ nhung đau đáu một ánh nhìn
Anh như phượng tím cháy lòng thương nhớ
Em xa xôi hoá cơn gió vô hình...
Hoa phượng tím!Đắng lòng bông phượng tím!
Anh một mình bên phượng đợi chờ ai
Ngày qua ngày người đi không trở lại
Phượng tím buồn rũ cánh một sớm mai.
Xác hoa ấy hay là hồn anh đấy
Đợi chờ em tím đến u hoài
Em mãi nhớ loài hoa riêng Đà Lạt
Nhưng đành thôi, đành lỡ hẹn người ơi!
31/8/2008
Vân Hồng
-
NIỆM KHÚC
(Tặng Thanh Hùng - Kim Phụng)
Em mòn gót tìm lối rẽ vào đông
Bóng thời gian ngã dài che lối mộng
Anh ở đâu nơi biển trời xa rộng
Ôm nỗi sầu héo úa cả đời nhau.
Ngày em sang sông gió thảm mưa sầu
Tiếng sóng xô đớn đau thân bèo bọt
Mười hai bến lênh đênh đầu con nước
Phận mưa sa vùi dập vũng lầy nào...
Giờ một mình em dõi ánh trăng cao
Tìm cõi mộng ru hồn về ngày cũ
Giấc mơ đời em lỡ tay đánh vỡ
Để một mình ngồi xếp lại đêm nay...
Từng mảnh buồn kỉ niệm cứa đầy tay
Tim rỉ máu vì lỗi lầm thủa trước
Xếp hết đời vẫn chẳng hề nguyên vẹn
Niệm khúc buồn còn một nửa chênh vênh!
Đêm 5/8/2008
Vân Hồng
-
TÌM NHAU
Một đêm trắng em hát ru lòng vậy
Dấu yêu về mộng mị khóe mi cay
Anh ở đâu hồn có ngất ngây say
Nghe sầu mộng vỡ bên lòng hoang vắng.
Một đêm trắng em ngồi nghe biển khóc
Nức nở hoài chờ đợi tháng năm trôi
Trăng lưỡi liềm lỡ cứa nát lòng rồi
Biển hoài mong trắng bạc đầu con sóng.
Một đêm trắng hồn lang thang dốc vắng
Mãi kiếm tìm dư hương thủa dấu yêu
Anh lạc bước đưa hồn chốn cô liêu
Tay chới với níu thời gian quay lại.
Bao đêm trắng hồn hai ta mê mải
Kiếm tìm nhau trong cõi nhớ thênh thang...
4/8/2008
Vân Hồng
-
NHỮNG HÒN ĐÁ MỊ CHÂU
Bao đọa đày về trong tim đau
Bởi nông nổi khạo khờ trước những điều giả dối
Bóng tình yêu chợt thoáng qua rất vội
Đã bao đời chuyện trái tim nhầm chỗ đớn đau.
Em không có nỏ thần như Mị Châu
Chỉ có một trái tim sáng trong như ngọc
Anh dối lừa em cả tin dâng tặng
Để bây giờ nguyện hóa đá không đầu vô cảm với tình yêu.
Trọng Thủy là anh đáng chết rất nhiều
Truyền thuyết xưa chàng gieo mình tự vẫn
Nay không tự vẫn... anh trơ tráo mang tim em dâng tặng
Lại một Mị Châu nào khờ khạo, cả tin...
Trên đường tình anh qua những cái chết im lìm
Hóa đá tâm hồn có cả em trong đó
Mười lăm hòn đá không đầu...
mười lăm nàng Mị Châu tức tưởi nhòa máu đỏ
Cô ấy đã là hòn đá cuối cùng chưa?!
20/7/2008
Vân Hồng
-
NGƯỜI ĐÀN BÀ VÀ NHỮNG BƯỚC CHÂN
Người đàn bà chập choạng bước trên đường đời
Đôi mắt u buồn to đen sâu thẳm
Khóc đã quá nhiều vì những điều giả dối
Vẫn âm thầm cắn rắng, lặng lẽ, bước đi...
Người đàn bà đi đến vũng tình kia
Sảy bước sa chân không tìm ra lối thoát
Đôi mắt hoa lên bởi màu hồng ảo giác
Dừng chân, say sưa, ngụp lặn, mơ hồ...
Rồi bão dông ùa tới mịt mờ
Màu hồng kia hóa bùn đen nhầy nhụa
Sặc sụa mùi dối trá...
người đàn bà gắng sức bò lên
tấm thân vấy bẩn lâu ngày:
Tàn tạ, đọa đầy, nhức nhối,
Đôi mắt to đen với ánh nhìn tăm tối
Chiếu vào khoảng không hờ hững, vô hồn...
Người đàn bà mù đi trong hoàng hôn
Tay cố níu sợi nắng chiều sót lại
Bước chân run run... chậm rãi...
Né tránh những vũng tình!
Bóng người đàn bà mù đi trong bình minh
Vẫn chập choạng trên đường đời
Ngẩng cao đầu cười nhạo điều giả dối
Lặng lẽ độc hành
Trái tim không còn lạc lối
Rung nhẹ nhàng những nhịp đơn côi!
20/7/2008
Vân Hồng
-
TRÒ CHƠI
Ta rã rời tìm quên trong đêm vắng
Trắng mắt nhìn để thấy một trò chơi
Trái tim ta tổn thương đã lâu rồi
Giờ ứa máu đớn đau thêm lần nữa.
Ta cả tin dại khờ như trẻ nhỏ
Trò chơi tình đến chết vẫn ngu ngơ
Nghiệt ngã thay tình nào có bao giờ
Chỉ dối trá nơi đầu môi chót lưỡi.
Đã bao lần ta nhủ lòng: Tội lỗi
Quên đi thôi đời quá bão dông rồi
Những lời yêu ngọt ngào quá đi thôi
Ta mê dại đắm mình trong giả dối...
Để giờ đây mắt không còn u tối
Tim thôi yêu, thôi hận, hết mê rồi!
Ta một mình nếm giọt đắng chia phôi
Để xem người bắt đầu trò chơi mới...
21/7/2008
Vân Hồng
-
SAY (II)
Anh lại say ngả nghiêng bên chén đắng
Bao giọt sầu dốc cạn đáy tâm tư
Cháy xé lòng càng đau càng thấy tỉnh
Ngủ đi thôi... những nỗi nhớ vô hình
Hoang phế lắm một chiều buồn u tịch
Mê man say chập choạng bước vô hồn
Lòng chới với bay theo người xa ấy
Gói tâm tư gửi theo gió mây buồn
Lại ngật ngưỡng chênh vênh hồn phiêu lãng
Gọi tên ai trong men đắng tìm quên
Thấy chát nồng một vị gì rất lạ
Nhấp môi hoài mà ko thể gọi tên...
Vị nhớ nhung... vị chia li nồng đượm
Vị xót xa... vị thương mặn bờ môi
Vị tìm quên anh uống hoài ko thấy
Cạn li nào cũng thương nhớ đong đầy!
15/7/2008
Vân Hồng
-
SAY... (I)
Đêm gói kĩ ưu tư vào trong mộng
Ngày đuổi ngày chạy hút bóng mây trôi
Anh ở đâu nẻo xa cuối chân trời
Đêm sầu mộng có mơ ngày hội ngộ?
Em giấu nhớ giọt buồn dâng lã chã
Từng phím trầm rung nhẹ bước lãng du
Gió ủ hương nồng say bức tình thư
Ngại ngần lắm viết thôi sao dám gửi!
Tàn tro nào gió vô tình chợt thổi
Để bùng lên ngọn lửa nhớ trong nhau
Rượu nồng cay anh mềm môi uống cạn
Chợt hình em trong đáy cốc nhiệm màu...
Say đi anh! Để đêm đừng thao thức
Tim thôi đau, thôi nhớ một người xa
Đêm ngủ vùi trong cõi nhớ bao la
Cơn mộng mị vẫn gọi người yêu dấu.
Cuộn thời gian mang ra làm mồi nhậu
Ngả nghiêng say cho hết tháng hết ngày
Đưa em về để anh tỉnh cơn say
Chỉ si dại trong tình em say đắm!
12/7/2008
Vân Hồng
-
CHÚC MỪNG SINH NHẬT!!!
-
LẠI MƯA ĐẤY ANH!
Lại mưa đấy rồi anh! Lòng em hoang vắng quá
Đêm khuya nào cũng một cõi lang thang
Ngỡ gió cao nguyên về theo bước hoang đàng
Tình say ngủ trong ngăn sầu li biệt.
Lại mưa đấy! Lòng em đau khôn xiết
Lời hẹn nào đi vào cõi xa xăm
Nơi thông reo ngỡ chân bước âm thầm
Anh vẫn đợi như ngày đầu hò hẹn?
Lại mưa đấy anh ơi! Ngày xa cách...
Anh ra về trong giá lạnh mưa bay
Phi trường thênh thang in một dáng lưu đày
Bước khấp khểnh em đi sầu lên mắt...(*)
Lại mưa đấy anh ơi! Giờ này ai ngon giấc?
Em lạnh lùng một cõi nhớ riêng em
Thả lòng về với thành phố mờ sương
Anh mãi đợi... dù chỉ trong mộng tưởng
Lại mưa đấy anh ơi! Có lạnh...???
Tim ai đau hoang vắng đã lâu rồi
Em chẳng thể gần... anh thêm khổ mà thôi
Xin đừng mưa lạnh thêm đời anh nữa!
(* viết theo ý By)
7/7/2008 (1g15)
Vân Hồng
(Đêm qua ĐL mưa!
Đêm nay HP mưa!
Còn mưa đến bao giờ??? )
-
KHÔNG... CẦN CHỒNG!
Hối tiếc gì anh một chút xuân
Tu là cõi phúc tránh bụi trần
Giá như làm lại em cũng nguyện
Tay lần tràng hạt giống Quan Âm
Không chồng chắc gì là thua thiệt
Thơ viết cho mình thả nước trôi
Sống kiếp phiêu linh cùng năm tháng
Ngẫm ra hơn khối kẻ trên đời!
Không chồng em xinh vẫn cứ xinh
Bao gã lượn quanh sóng sánh tình
Em chả thèm nhìn dù liếc mắt
Lấy chồng làm chi - tội thân mình?
(Sống 1 mình là tỉnh táo nhất đấy anh ạ )
Vân Hồng
Một thời... Một đời...
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
KHÔNG THỂ ĐÂU ANH...
(Tặng Lamvukha)
"Giờ gặp đây hai mảnh đời chắp vá"
Rách nát rồi còn chi nữa cho nhau
Có còn chăng là những nỗi đau
Chưa liền vết chẳng bao giờ thôi nhức nhối.
Cánh cửa lòng khép rồi đừng mở vội
Tháng năm trôi rỉ sét hết tâm hồn
Những trái ngang cay đắng đã nặng mang
Xin xếp lại trong ngăn hồn cũ kĩ
Nửa cuộc đời chẳng ai người tri kỉ
Chẳng ai người san sẻ được nỗi đau
Khoá lòng đi đừng thao thức vì nhau
Hai nửa cuộc đời đã quá nhiều ngang trái.
Con tim yêu giờ đây xin khép lại
Những ưu tư thương nhớ đã xa rồi
Khoá lòng đi đã quen với đơn côi
Không cay đắng, không giận hờn thêm nữa...
3/10/2008
Vân Hồng