-
Số bài viết
399 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
8
Bài viết được đăng bởi vanhong
-
-
CHIỀU CAO NGUYÊN
Một chiều lang thang dốc vắng
Hàng thông già đứng trầm ngâm
Gió lạnh se se áo mỏng
Tay chợt nhớ tay... thẫn thờ...
Bên giậu nhà ai tầm xuân
Ngượng ngùng thì thầm má ửng
Vó câu gõ nhịp đâu đây
Như nhịp tim ai xao động.
Một chiều cao nguyên xa vắng
Em mơ lạc vào trong anh
Đoá hồng nhung nào chớm nở
Tình ai thắm những mộng lành.
Mơ hồ như quen như lạ
Ơi cao nguyên mộng riêng ta
Khói sương nhạt nhoà lệ đổ
Mơ về triền dốc đầy hoa.
Khối tình trong ta nặng trĩu
Nhớ nhau thông lặng cúi đầu
Xạc xào nghe thì thào gọi
Người ơi người ở nơi đâu???
19/6/2006
Vân Hồng
-
DÃ QUỲ VÀ EM
Dã quỳ vàng như nắng
Ấm một vùng cao nguyên
Em tươi như hoa thắm
Ấm lòng tôi một chiều...
Dã quỳ nghiêng cánh mỏng
Em nghiêng tiếng cười trong
Tôi mềm lòng như gió
Run run tiếng yêu đầu!
Rồi em bỏ đi đâu
Tôi hoài mong năm tháng
Hồ Than Thở gương soi
Bóng một người câm lặng.
Dã quỳ em xa vắng
Một mình tôi lang thang
Chiều cao nguyên không nắng
Trái tim tôi úa vàng!
(Viết theo ý của By!)
16/6/2008
Vân Hồng
-
MIỀN ĐAU
Ta ném nỗi đau lên bầu trời cao xanh
Nắng biến thành những tia vàng rực rỡ
Trả lại ta những ngày đầu đầu bỡ ngỡ
Vô tình ta đón nhận những hạt buồn.
Ta thả nỗi đau vào lòng biển khơi
Nước ôm vào lòng rong rêu thành muối mặn
Ta nếm vị chát nồng thêm khao khát
Tự trong lòng nảy mầm những đớn đau.
Ta chôn nỗi đau trong lòng đất thẳm sâu
Đất cựa mình sinh sôi thành hoa lạ
Ta đắm mình trong hương thơm hoa lá
Nỗi đau cựa mình len lỏi tận tim ta.
Ta giữ lại nỗi đau cho riêng mình ta
Và năm tháng chai sạn dần sỏi đá
Tim vô cảm... lòng giá băng... bước về đâu muôn ngả
Ta hóa thân vào vô cảm một miền đau!
18/6/2008
Vân Hồng
-
CHÔNG CHÊNH...
Chông chênh đi về một cõi chỉ riêng ta
Giờ tan tầm dòng người như nước chảy
Sao ta vẫn như ở hoang mạc vậy
Trôi theo dòng người... trôi mãi đi đâu?
Bến đỗ nào neo đậu một con tàu
Vẫn mãi là ảo ảnh xa vời quá
Ta đi lạc chính ta trong dòng đời hối hả
Chợt giật mình giọt nước mắt vừa rơi...
Ta đi về hoang vắng một kiếp đời
Lại lầm lũi như thể không tồn tại
Thôi cứ trôi... không thể nào dừng lại
Thả đời mình theo định mệnh đắng cay!
Nén lòng đi sống qua một kiếp này....
22/5/2008
Vân Hồng
-
ĐỜI CỎ (II)
Đôi khi cũng cần cỏ dại
Để làm nền nổi bật những bông hoa
Biết phận mình vẫn xanh đến thiết tha
Hoa kiêu hãnh khoe sắc trên thảm xanh tươi ấy...
Cỏ mỉm cười đời mình đơn giản vậy
Xanh cho người
Quên phận nhỏ nhoi
Nhưng đời vốn trái ngang hoa khoe sắc với người
Người yêu hoa ko ngại ngần bước phũ phàng lên cỏ
Cỏ ngậm ngùi nén lòng đau tàn úa
Đợi mùa xuân về lại khe khẽ hồi sinh
Sống một đời hoang phế điêu linh
Thiên hạ vô tình, thản nhiên giày xéo
Lại đắng lòng, xác xơ tàn héo
Lại đợi xuân về rồi khe khẽ hồi sinh...
Cỏ tội tình gì mà thiên hạ vô tình!?
17/5/2007
Vân Hồng
-
ĐỜI CỎ
Cỏ dại là em mọc không để làm gì
Người lại qua vô tình vẫn xanh như hờn dỗi
Hạt mưa xuân thấm dần bao mong đợi
Mọc um tùm cản lối ai đi
Cỏ dại cứ xanh chả biết để làm chi
Ngơ ngác sống thừa bên vòng đời hối hả
Chả đẹp, chả kiêu sa, chả duyên như hoa lạ
Cứ xanh thế thôi hoang dại một đời.
Cỏ dại là em sống chẳng giúp ai vui
Mải miết lên xanh, phũ phàng tay người nhổ
Biết chẳng là gì và không đâu giành chỗ
Nhưng cỏ tội tình sống để trả nợ thôi
Trả nợ đời...
hoang dại
đơn côi!
Vân Hồng
-
MÂY NHỚ
Một chiều kia ta thấy nhớ bầu trời
Thơ thẩn bay tìm về nơi xa cũ
Sao tím biếc một màu thương nhớ
Bìm bìm nở tím chiều bên giậu đợi chờ ai...
Một buổi chiều nhớ biển rộng sông dài
Lắng lòng lại thành mưa tìm về nơi hẹn ước
Hoà vào lòng biển thành trăm ngàn con nước
Xô dạt dào thoả khao khát chờ mong...
Một buổi chiều ta nhớ đến nao lòng
Ai đã khắc vào lòng ta chữ YÊU như định mệnh
Chiều thơ dại run run từng tia nhớ
Thả môi hôn mơn man những giọt tình.
Bao buổi chiều ta còn lại một mình
Thơ thẩn bay xa xôi vùng trời lạ
Đời vô định mây cũng thành băng giá
Hoá đá lòng mình vô cảm với trời xa.
Chỉ một mình trong thế giới riêng ta...!
9/5/2008
Vân Hồng
-
MƯA LỆ...
Nước mắt rơi bỏng như là a xit
Thì ra ta vẫn còn nước mắt sao?
Ta vô cảm sao người mang thương nhớ
Thả vào đời khoảng xao động ngọt ngào.
Trưa nay bỗng giật mình nghe tin bão
Nào ngờ đâu bão đổ xuống lòng ta
Nghiến răng lại không bật ra tiếng nấc
Nào ngờ đâu mưa lệ phủ nhạt nhòa.
Ta đang đi trên phố mà như đã
Lạc vào đâu tận hoang mạc xa nào
Đừng nhớ nữa tim ơi đừng nhớ nữa
Hóa đá đi nào... không nhỏ lệ thương đau.
Ta căm ghét kẻ gọi lòng ta dậy
Đã chết một lần có chết được lần sau!?
Sao bỗng đến rồi bỗng nhiên quay gót
Lỗi tại ta...
mưa lệ cứ nghẹn ngào...
(Môt chiều mưa... !)
22/4/2008
Vân Hồng
-
THÔI ĐÃ HẾT...
Ta lại trở về với nấm mộ riêng ta
Không nước mắt không một lời than vãn
Ảo ảnh nhạt nhòa trả lại cho năm tháng
Tan vào hư vô tất cả những vui buồn.
Có nhớ không anh một buổi hoàng hôn
Tím sẫm lòng trao vội nhau ánh mắt
Tan đi thôi bao nhiêu điều yêu dấu
Hãy là hư vô tan theo gió muôn chiều
Hè lại về trên phố nhỏ thương yêu
Chân lẻ loi chỉ mình ta đơn độc
Mới gần đây mà sao như xa lắc
Chấm hết rồi ta sẽ lại hư không!
22/4/2008
Vân Hồng
-
EM MÃI NỢ...
Em đã nói xin anh đừng lạc bước
Vùng trời nào mưa thác lũ mịt mờ
Đầy sấm chớp rạch ngang trời loá mắt
Để giật mình chợt tỉnh vẫn hư vô.
Mưa hạ nào là em tràn khao khát
Chẳng đền anh được những tháng năm dài
Xin anh đừng thiên thu hoài chờ đợi
Giọt ngắn dài cũng chỉ lại chia phôi.
Em cũng muốn mình nợ anh mãi mãi
Để suốt đời canh cánh nhớ thương ai
Bao mưa nhớ rơi đời ai tha thiết
Chẳng thể đền em nợ trĩu hai vai...
(Một ngày mưa thật buồn)
13/8/2008
Vân Hồng
-
LẰN CHỈ TAY ĐỨT ĐOẠN...
Lắn chỉ tay đường tình duyên lận đận
Yêu nửa đời vẫn ngang trái hư không
Số đào hoa để người ta ong bướm
Thương một đời tài sắc cũng là không...
Ta kiêu ngạo trong mắt người si dại
Lẳng lơ cười để khóc môt mình thôi
Tâm vẫn sáng sao số trời vùi dập
Hoa tàn rơi muôn cánh rã hương rồi!
Một đêm nọ chợt giật mình tỉnh giấc
Lạnh gối chăn nửa trăng rọi rợn người
Bao nhiêu kẻ si mê giờ đâu nhỉ
Lằn chỉ tay đứt đoạn nửa đời thôi...!
12/4/2008
vân Hồng
-
MƯA NHỚ
Bắt đền em chẳng đền đâu
Mưa em là để nhớ nhau suốt đời
Mưa rào chợt đến rồi thôi
Nắng vàng ươm mật trên môi hồng đào
Mưa là mưa thoả khát khao
Nắng là nồng đượm hạ nào mới yêu
Xa nhau thương nhớ thêm nhiều
Gặp nhau mưa ướt muôn chiều yêu thương.
Vai anh ướt đẫm giọt thương
Mắt em ráo lệ đêm trường ngóng anh...
10/4/2008
Vân Hồng
-
VÔ DUYÊN
Ta đong ánh sáng đầy từng cốc
Đổ bóng đêm vào khuấy tan ra
Uống từng giọt đắng trong men nhớ
Vẫn thấy hình ai sáng nhạt nhoà...
Người về trong mộng của đêm qua
Vẽ rối trong lòng một chữ XA
Ai hay tỉnh giấc tay nắm chặt
Nửa ánh mặt trời nửa bóng ma
Dĩ vãng đi về chẳng ngủ yên
Đời muốn bình yên chẳng ưu phiền
Sao mà khó quá toàn ngang trái
Má thắm môi hồng vẫn vô duyên...
4/4/2008
Vân Hồng
-
ẢO VÀ THỰC
Đắm chìm trong thế giới ảo của anh
Khi bước ra đời em thành người xa lạ
Ngu ngơ khóc cười không biết điều dối trá
Tự em làm em đau...
Đắm mình trong thế giới ảo nhiệm màu
Em là hình bóng mà bao người ngưỡng mộ
Không phân biệt sang hèn, tuổi tác
Tất cả chỉ hư vô...
Đắm mình trong thế giới những dòng thơ
Em không biết đâu là của riêng em nữa
Hạnh phúc nhân đôi, buồn đau chia nửa
Lúc trở lại một mình buồn đau lại nhân thêm.
Thế giới ảo diệu kì... sẽ giúp em tìm quên
Nhưng hụt hẫng vô cùng khi em ra đời thực
Lại mình em với đêm dài thao thức
Ngơ ngẩn một mình với hư ảo vời xa...
30/3/2008
Vân Hồng
-
Tan chảyRồi một ngày em nói chia tay
Thế giới ảo tan như tuyết chảy
Cố tìm lại nhưng không tìm thấy,
Nick của em ở chatroom nào?
Như thiên hà muôn triệu vì sao,
Ngôi sao em ở đâu lấp lánh?
Để mình tôi cô đơn giá lạnh
Nhớ về em trong giấc chiêm bao.
Tôi lục tìm kí ức ngày nào,
Lời dịu dàng em thường nhắn đến
Chút dỗi hờn khi tôi lỡ hẹn,
Màn hình kia chỉ có lời chào.
Bàn phím này đáng ghét làm sao?
Câu yêu thương giờ không thể gõ.
Thế giới kia như vừa sụp đổ,
Tan chảy ra dưới nhạt nhoà ánh sao.
Có còn không thế giới thực nào?
Em là thực với tình yêu tôi thực?
Với tâm hồn tổn thương, đau nhức
Tôi bay lên cùng với trời sao.
TẠ TỪ THÔI ANH
Chỉ là ảo thôi mà khác gì những cơn mơ
Mơ thường đến bên em ngọt ngào êm dịu lắm
Thế giới ảo giúp em quên sầu đau trĩu nặng
Một hôm nào lang thang anh bước lạc chân vào
Thế giới ảo lạ kì mà xao xuyến thật sao?
Em tự hỏi khi thấy tim nhức nhối
Tạ từ thôi anh không sẽ là tội lỗi
Tạ từ thôi...
Khi lang thang trong những chatroom đời
Ta mãi tìm một niềm tin hư ảo
Tình yêu thật trong em sẽ mang bao giông bão
Cuốn đời anh lốc xoáy mịt mù
Không thể vì mình em sẽ lại hư vô
Nói lời chia tay bỏ nick yêu vô tận
Anh có biết em vẫn đăng nhập ẩn
Lặng lẽ nhìn nick ai vàng ngơ ngác tìm em
Đọc những dòng tin nhắn...
Thấy đau nhói nơi tim...
29/3/2008
Vân Hồng
- 1
-
TẶNG BẠN TÔI
Một đêm dài qua đi trong cơn mưa
Tôi đã thức với một người xa lạ
Thời gian trôi ... sao nhanh hối hả
Cuốn đêm đi gọi sáng tới rồi...
Tôi không còn cất được tiếng cười
Rút tơ lòng gói tròn lời tâm sự
Hoa tàn rơi rụng về cội cũ
Tuổi nào phai đền lại một kiếp người...
Lời nói nào người giành chỉ riêng tôi
Lời nói nào tôi mở lòng với bạn
Hai con người lang thang không giới hạn
Lạc vào nhau chia sẻ những vui buồn...
Đêm tàn rối lòng tôi nhẹ nhàng hơn
Bạn có nặng lòng vì những lời tâm sự?
Cuộc sống là con sông chảy mãi theo dòng cũ
Bến lở bến bồi do duyên phận đẩy đưa
Đêm tàn rồi mà trời vẫn cứ mưa
Mong sao lòng tôi mưa đừng rơi thêm nữa
Mong sao bạn sẽ không là một nửa
Một nửa xa xôi sẽ tìm bạn trở về.
Mong cuộc đời mãi là những bờ bến đam mê...
29/3/2008
Vân Hồng
-
Em nói với tôi: Kẻ thông minh thì cuộc chơi nào cũng thể hiện tốt mình. Là em nói đấy nhé! Tôi không đa tài được như em: Làm thơ, chơi bóng bàn, tennit siêu sao, hát hay như ca sĩ nhà nghề... nhưng tôi thấy cuộc chơi thơ này cũng rất thú vị đối với tôi. Ít ra nó giúp tôi nói vài điều với em và bài thơ đầu tay của tôi xin được gửi tặng người mà suốt đời tôi luôn nhớ:ĐÊM GỢI...
(Cái này hoạ lại bài đêm gợi...của em đấy)
Đêm gợi mở niềm riêng khó nói
Giấc mơ tôi căng chật bóng hình em
Đêm đa tình ập vào tôi thú tội
Những ái ân chừng như đã lên men
Tôi mơ thấy môi em mềm như lụa
Êm như nhung và rung tựa cung trầm
Tôi mơ thấy dáng em hiền như thỏ
Ấp vào tôi hơi ấm giữa màn đêm
Tôi mơ ôm em vòng tay rên xiết
Dẫu một lần dù có chết bon chen
Thì dù tôi có thành tên kẻ cướp
Một lần thôi cái chết êm đềm
Đêm qua tôi nằm mơ giấc mơ thiên đường
Em ảo ảnh hoá vào tôi chân thực
Những lộng lẫy còn nguyên trong vòm ngực
Tỉnh cơn mê đau buốt chỗ nằm
Em hoá vào tiềm thức trăm năm
Tôi hoá thạch giữ em nồng ấm
Em hoá ước mơ tôi được mất
Hỡi trời cao
Sao tôi có được nàng chỉ trong mỗi giấc mơ?
(Rất ngưỡng mộ 2 bạn )
VIẾT TẶNG BẠN TÔI
Em đã là thiếu phụ
Nét cười chẳng khôi nguyên
Sợi tơ buồn ngang mắt
Chiều nào sầu vương lên.
Anh nồng say như rượu
Một sớm dậy lên men
Ủ hương tình đắm đuối
Mong được người gọi tên.
Em chưa già không trẻ
Chút bồng bột qua rồi
Lòng đau mềm cỏ rối
Bước ngại ngần phân vân...
Đừng thêm lời nồng thắm
Mắt kia nói đủ rồi
Em say trong men ấy
Nhưng ngại ngần anh ơi
Anh cứ nồng như rượu
Ru tình em say mơ
Em không thương không nhớ
Một mình đến bao giờ???
Vân Hồng
-
CHỢT GIẬT MÌNH TỈNH GIẤC...
Đêm vo tròn đuổi ngày theo ánh sáng
Chăn nhớ ai hờ hững lạnh vô hồn
Tay thẫn thờ nhớ tay nào ghì xiết
Môi nghẹn ngào đau một nụ hôn xa
Đêm xuống vội tìm lũ dơi cánh mỏi
Hút yêu thương cô độc trái tim người
Xa vời xa vòng tay nào chợt mỏi
Có đi về trong mộng của riêng ta...
Người nơi đó yên giấc bên ai nhỉ
Búi thời gian cuộn lại những tơ lòng
Càng vùng vẫy tơ vương càng trói chặt
Yêu thương gì rồi cũng sẽ hư không.
Đêm ta mơ qua đời trong mỏi mệt
Khóc riêng ta chỉ một tiếng thở dài
Thì thôi cũng xong một đời cô lẻ
Chợt giật mình... tỉnh giấc... hoá trò chơi...
24/8/2008
Vân Hồng
-
MÙA THU KHÔNG ANH
Tạ lỗi làm gi khi vĩnh viễn mất nhau
Mùa thu chết chẳng còn gi níu kéo
Mắt em buồn lang thang vạn nẻo
Con đường nào dài hơn ánh mắt em?
Đứng trước anh chỉ ánh mắt dửng dưng
Xa xôi quá thành ra không hiểu nổi
Ánh nhìn nào thẳm sâu diệu vợi
Đứng trước anh thôi cũng chỉ vô hồn...
Tình xa rồi em lặng lẽ vùi chôn
Anh tạ lỗi với dòng sông làm chi nữa
Sông vô tri đâu hiểu điều chất chứa
Mà với em anh không nói một lời!
Tạ lỗi làm gì hoa cúc ngậm ngùi rơi
Em hắt hiu cơn gió mùa thu trước
Trong thực, trong mơ, muộn màng không hẹn trước
Cứ âm thầm tha thiết một niềm riêng...
Mùa thu nào em vĩnh viễn không anh!
-
BIỆN MINH
Anh nhắn tin rằng anh nhớ
Em gửi lại một mặt cười
Trong lòng như đang có bão
Cười thì cũng gọi là vui.
Anh nhắn tin rằng yêu lắm
Em biết nói sao bây giờ
Không lẽ trái tim loạn nhịp
Nửa đời chưa hết bơ vơ...
Cuộc sống quay cuồng chóng mặt
Ngày quên cũng chẳng khó gì
Chỉ đêm trái tim mới thức
Đập hoài một khúc biệt li.
Không lẽ tắt ngay điện thoại
Biện minh sợ có việc gì
Nhưng tim biết mong tin nhắn
Của người dù quyết phân li.
Tự nhắc mình đừng nhớ nữa
Bảo lòng gió thoảng qua thôi
Mà sao đọc hoài tin nhắn...
Tìm đâu bình yên trong đời!?
Cũng là làm khổ mình thôi
Biện minh rằng mình không đợi
Biện minh rằng người nông nổi
Biết đâu tim loạn nhịp rồi!
19/8/2008
Vân Hồng
-
XA!
Trưa tĩnh lặng lòng bình yên giả tạo
Yêu vội vàng, cuống quýt, cuồng say
Tay ghì xiết bóp chặt tim cô độc
Yêu là gì nửa đời vẫn trắng tay.
Nhạc thánh thót mê man ngày loạn nhịp
Chập chờn nghe ai gọi tiếng xa nào
Tắt điện thoại, mắt nhắm không nhìn nữa
Xa xôi rồi níu kéo khổ đời nhau.
Giờ nơi ấy anh bên người vợ trẻ
Em ơ hờ ôm một mảnh chăn chung
Xa xôi đấy, mà lòng như điên đấy
Cuộc tình nào rồi cũng sẽ là không!
17/3/2008
Vân Hồng
-
EM CHỈ LÀ LỐI NHỎ
Anh biết không khi đêm xuống vô cùng
Em đã biết không thể chờ anh nữa
Cuộc đời anh không thể chia hai nửa
Một nửa cho người, một nửa cho em...
Cuộc tình buồn rồi cũng sẽ nguôi quên
Bởi trong anh còn bao điều chất chứa
Em chỉ là lối nhỏ
Một chiều xưa anh đi lạc chân buồn...
Chẳng ân hận gì khi hết tuổi dại khôn
Tóc thôi xanh và môi thôi hờn dỗi
Em đa cảm bên anh nông nổi
Dấu yêu nào vồi vội một nụ hôn!
Anh đón cô dâu mà sao cứ vô hồn
Em ở lại thấy lòng càng trống rỗng
Giá biết trước thì đừng nên mơ mộng
Gió hoang đàng hoa lá vẫn xôn xao...
Anh bên người ta - cô dâu ấy xinh sao!
Tim vẫn đau, lòng nhớ em khôn xiết
Miệng thì cười, mắt lại buồn da diết
Thầm gọi em mà môi cứ nghẹn ngào.
Em xót xa lấp trống vắng làm sao?
Dòng đời vẫn không ngừng trôi hối hả
Em biết rằng hai mảnh đời xa lạ
Có bao giờ ghép thành một đâu anh!
16/3/2008
Vân Hồng
-
GỬI ANH...!
Vẫn biết tình anh mãi mạnh mẽ, nồng nàn như biển,
nhưng con tàu anh sao cứ mãi vời xa.
Đêm nay em buồn nghe sóng biển ngân nga,
thầm đếm những bước chân lặng thầm in trên cát.
Tiếng sóng biển hay tiếng lòng tan nát?
Ngóng trông hoài một hình bóng xa xôi...
Dẫu biết rằng anh sẽ chẳng đơn côi,
sao em cứ mãi nhớ thương lo anh không bến đợi.
Khi nào mỏi mệt trên đại dương vời vợi,
hãy nhớ về một bến đỗ bình yên.
Đêm nay buồn cùng với những niềm riêng
em thầm hát một khúc tình dang dở...
Anh thường nói anh thích nhiều sóng gió,
đời yên bình không níu nổi chân anh...
Anh cứ ra khơi với những chuyến hải hành.
Em sẽ là mây, là sóng là gió... nâng buồm anh căng mãi...
29/2/2008
Vân Hồng
-
Đến bây giờ VH vẫn không thể tin đó là sự thật!!! Mới hôm nào còn hoạ thơ, còn chúc mừng sinh nhật... Nguyet thao đã nói lửa hồng không tắt nến. Sao lại vội đi??? Cuộc sống mong manh quá phải không? Người ra đi để lại bao nhớ thương trong lòng người ở lại. Sống sao đây cho trọn vẹn những ngày....
Thương lắm!
Đất tha thiết ôm vào lòng độ lượng
Em mỉm cười thanh thản một vầng trăng
Tóc xanh mướt thả bờ vai tròn lẳn
Khẽ hôn vào đa cảm nốt ruồi son...
Yêu cuồng nhiệt như thể không còn sức
Đau nát lòng vẫn tin ở mai sau
Mong manh quá một vầng trăng lỗi hẹn
Sao đành xa khi chưa trọn bên nhau???
16/3/2008
Vân Hồng
Một thời... Một đời...
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
KIẾP PHÙ DU
Tưởng lòng đã giá băng rồi
Thì không đau nữa sao trời bắt đau!
Đêm mưa ngàn vạn cổ sầu
Ùa vào tâm thức một màu tối tăm
Lạnh lùng riêng gối riêng chăn
Mang mang một cõi xa xăm mịt mù...
Nỗi đau của kẻ tội đồ
Nặng thân kiếp trước trả giờ chưa xong
Má hồng là phận long đong
Nhạt phai sao vẫn long đong hả trời?
Hồn đi vào chốn hoang rồi
Thân ta là của cõi đời đảo điên
Kiếp này gánh những ưu phiền
Còng lưng, rã xác chuân chuyên một đời
Ta không là của ta rồi
Kiếp phù du cũng thả trôi theo dòng...
6/7/2008
Vân Hồng