Jump to content

Kieu Anh Huong

Thành viên
  • Số bài viết

    691
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    1

Bài viết được đăng bởi Kieu Anh Huong


  1. Thân tăng THN,ĐVN-KY

     

     

     

    Nghe như đang giữa trời thu

    Chợt vang đâu đó sấm mùa giao nhau...

    Thu Hà Nội có hai màu ?

    Một xanh biêng biếc trên bầu trời cao

    Một vàng, những lá thu chao

    Tây Hồ nắng đổ, chiều xao xuyến lòng...

     

    Thu Hà Nội - nối Sài Gòn

    Nối Nam, nối Bắc, nối non nước...mình

    Thu Hà Nội, nối nghĩa tình

    Bỗng dưng thi hứng thêm nghìn lần hơn

     

    Ước sao có dịp kết giao

    Rượu mềm môi, thi tứ trào, con tim...

     

    KAH


  2. NGÔ NƯỚNG

     

    Có gì đâu, ngô nướng để làm thơ

    Bãi bồi, chăn trâu, một thời con trẻ...

    Nùn rơm đốt những chiều đông lạnh giá

    Mùi ngô thơm ấm cả cánh đồng

     

    Hà Nội và tôi, những đêm buồn

    Xóm ven đê, tềnh toàng… không ngủ được

    Mùi ngô nướng thảo thơm hoài niệm

    Bãi vắng còn đâu, người em xưa !?

     

    Em ngồi nướng ngô, má hồng lọ lem

    Áo nâu cũ, tèm nhem tàn hoa lửa...

    Gió bãi ngang về đêm càng buốt lạnh,

    Bóng ai kia...ngỡ cô tấm ngày xưa !

     

    Nét tảo tần pha chút gió sương

    Chợt lấp lánh trong tim tôi mộng mị

    Hoảng tử là anh, từ lâu đài cổ tích

    Vi hành qua Đất Bãi tìm em đây !

     

    Ta đã nhận báu vật từ tay em

    Ôi những bắp ngô non thơm lừng nỗi nhớ

    Cậu trò nghèo, những ngày ôn thi vào đại học

    Sẽ không bao giờ quên!

     

    Đêm Hà Nội, lại như bao đêm

    Gió lạnh từ Sông Hồng chợt thổi về te tái

    Không ngủ được, lại tìm hàng ngô nướng

    Biết đâu, gặp lại người xưa ?!

     

    Hà nội 16/01/1996

    Kiều Anh Hương


  3. NHỮNG VIÊN ĐẠN MANG NẶNG TỨ THƠ ĐAU

    Kính tặng nhà thơ Nguyễn Vĩnh

     

     

     

    Ba mươi năm sau

    Tôi mới gặp anh

    Người lính trẻ

    Từng bị mâm pháo lật úp lên đầu

    Sau loạt bom B52 dội vào lòng Hà Nội

     

    Băng đạn 37 ly chưa kịp bắn

    Đồng đội vẫn ghì chặt trong tay

    Tim ngừng đập, mà mắt không kịp khép

    Bởi đang lo “nhắm thẳng đầu thù…”

     

    Lật pháo lên

    Đạn lại lên nòng

    Đồng chí...

    Vẫn nguyên đội hình trên mâm pháo…

    Trút hận thù lên bầu trời tang tóc

    Máu nhòe nước mắt

    Hòa ơi, Được ơi…

    B52 đang cháy

    Mà sao, các bạn vẫn ngồi

    Lặng im !

     

    Vuốt mắt bạn lần cuối cùng

    Ta nạp đạn vào thơ

    Những viên đạn lửa

    Viết lên trời đêm, cho mọi người cùng đọc

    Những câu thơ bất tử

    Tặng riêng đồng đội tôi !

     

    HN 1972-2005


  4. Sao gọi là châm chọc? Đó là họa thơ của nhau. Mà có ấn tượng tốt thì mới có cảm xúc để "họa" chứ.

    Thơ như rượu, viết phải say.

    Nhưng không thể thiếu đắng cay, ngọt bùi

    Chữ tình và một chữ đời

    Vì nhau... đôi chữ thay lời chào suông!

     

    Nếu gọi là "thử bút" thì quá tốt rồi. Biết đâu mai kia bạn sẽ là cây bút nổi danh. Chúc bạn thành công và hạnh phúc !

    KAH


  5. Hà nội lúc 5 giờ là vẻ đẹp có thật, nhưng chỉ khi bạn đã chịu bao cực nhọc ngược xuôi ban ngày dọc phố phường ngèn ngẹt người và bụi bặm... Khi đó bạn mới thấy Hà Nội thật thảnh thơi và... quyến rũ.

    Có một Hà nội xưa như thế. Tao nhã nhưng cũng nghèo lắm. Ta không ao ước "bao giờ lại đến Tháng Mười", nhưng ta ao ước sao cho Hà Nội rộng hơn, thênh thang hơn, trật tự và trên hết là sạch sẽ hơn !

     

    Cảm ơn bạn Hanthitu đã nhận ra tình cảm của người viết.

     

    KAH


  6. Nhân đọc bài "Quay về" của KY

     

    CHỒNG TÔI

     

    Cuộc đời kỳ lạ thay !

    Người tặng hoa hồng cho tôi

    Không phải là “ông xã”

    Người viết thư tình cho tôi

    Không phải là “ba nó”

    Và người say rượu vì tôi

    Cũng chẳng phải “ông chồng” !

     

    Nhưng chắc chắn một điều

    Người cả đời vì tôi,

    Sẽ không là ai khác

    Chồng tôi !

     

    Hà nội, 20/12/05

    Kiều Anh Hương


  7. PHẢN BỘI

     

     

    Không sợ đói

    Không sợ chết

    Trên chiến hào, sợ nhất

    Đầu lê kẻ phản bội

    Phía sau !

     

    Không sợ giàu

    Không sợ nghèo

    Trên thương trường, sợ nhất

    Mánh mung kẻ phản nghịch

    Chơi nhau !

     

    Không sợ tốt

    Không sợ xấu

    Trên đời này, sợ nhất

    Đầu lưỡi kẻ hai mặt

    Uốn cong !

     

    Không sợ ngu

    Không sợ dốt

    Riêng mình tôi, sợ nhất

    Gặp hạng người xu nịnh

    Tà tâm !

     

     

    23/11/2006

    Kiều Anh Hương


  8. TÓC THƠM TRÊN PHỐ

     

    "Tóc ai gội nước bưởi thơm

    Đen dài óng mượt sớm hôm tỏa dài

    Tóc ai vương vấn tình ai

    Yêu em, yêu mái tóc dài càng yêu“

    (Không rõ TG)

     

     

     

     

     

    Chiều nay kẹt xe trên phố

    Tóc ai bồng bềnh hoàng hôn

    Hương bưởi cũ xưa chợt oà trước gió

    Khiến lòng ta nhung nhớ một người…

     

    Sóng từ tóc thơm vỗ vào ngực tôi

    Chao đảo như mạn tàu trước biển

    Hoàng hôn đổ dập dồn phía trước

    Sóng tóc ai rối bời mắt ai…

     

    Chẳng còn nhìn thấy sóng tóc nữa đâu

    Phố đông lắm, người xe vun vút

    Chỉ còn thoảng thơm, mùi hương xưa cũ

    Như muốn xua tan khói khét cuộc đời…

     

    Chỉ còn mình tôi nhung nhớ một người

    Câu thơ cũ chép nhòe trang vở

    Hoa bưởi trắng, ép thành nỗi nhớ

    Chợt nóng ran kỷ niệm ngày xưa !

     

    21/06/2006

    Kiều Anh Hương


  9. Có thể thơ của KAH "chán phèo" và "còn nhạt nhẽo nữa". Các bạn đọc cho là quí rồi; Đến như thơ Xuân Diệu, Tố Hữu hay thi sĩ vĩ đại nào khác đi nữa thì vẫn có người chê, người khen... Chuyên thường ấy mà. Nhưng, trước hết KAH cũng xin cảm ơn các bạn.

    Quả thật đọc để hiểu một bài thơ không dễ; Tìm thấy cái hay trong thơ càng khó. Vậy nên làm thơ càng khó thay.

    KAH có phải là nhà thơ đâu. "Thơ viết vài câu...liêu xiêu/Chơi !"


  10. YÊU

     

    Muốn Yêu là phải biết đau

    Đong chi vài giọt lệ sầu bạn ơi!

    Khi Yêu, ngỡ chỉ một người

    Yêu rồi mới biết cuộc đời đắng cay...

     

    Ta Yêu, dẫu thật đắm say

    Người ta, đâu tỏ lòng này mà than

    Đốt thơ ném hận nhân gian

    Tình thơ như thứ rượu tràn môi thôi

     

    Nhâm nhi chén đắng cùng tôi

    Nỗi buồn ắt sẽ phải vơi đi nhiều

     

     

    22/11/2006

    Kiều Anh Hương


  11. TÔI ĐI TÌM TÔI.... !

     

     

    Tôi đi tìm tôi, ngày mai…

    Ngày mai,

    Khi cầm quyết định nghỉ hưu,

    Mãn hạn một đời công chức !

    Cái ví mòn, bạc phếch mồ hôi tay

    Không hiểu sẽ còn bao nhiêu đồng bạc lẻ ?

    Để lo cho mình những ngày “nhàn hạ”

    Về vườn ?!

     

    Nhưng vườn ơi, ta đâu có mà về !

    (Thời nay, nếu có đất, có vườn,

    Ta đã hóa giàu sang, phú quí..)

    Khỏi phải lo đi tìm bóng hình, hư ảo…

    Khỏi phải đắn đo, nhọc nhằn suy nghĩ

    Đi tìm chính mình giữa Trời -Đất bao la…

     

    Ngày mai, tôi sẽ là ai ?

    Là ai nhỉ

    Liệu có cam tâm với “vườn đời tao nhã“

    Vét chút lương còm, vài ba đồng bạc lẻ

    Chi trả cho tuổi già, vinh hoa...

     

    Thật khó tin,

    Nhưng không phải hoang đường

    Ngày mai,

    Tôi đã nhận ra tôi

    Kẻ buôn thơ trên xa lộ cuộc đời

    Lãi gộp cũng đủ mua vài tô hủ tiếu…

    Tôi sẽ góp vào nhà dưỡng lão

    Mời bạn bè đến

    Cùng nhấm nhi thi ca!

    Kể bao chuyện

    Ngày xửa, ngày xưa.. ấy

     

    Ô, thế là quá đủ,

    Ha ha…!

     

     

    5/2006


  12. ĐỐI THOẠI VỚI KẺ ĂN MÀY THỜI ĐẠI!

     

    1.

    Nó khoác lên thân mình

    Những bộ quần áo đắt tiền

    Đi xe hơi đời mới…

    Nhưng nếu soi vào dĩ vãng,

    Bỗng nhận rõ, chính mình

    Kẻ ăn mày thờ đại !

     

    2.

    Đừng tin,

    Toàn những điều đố kỵ!

    Kẻ yếu luôn tìm lời biện minh

    Nhà lầu và xe hơi!

    Vợ đẹp và gái bao…

    Không tự nhiên mà có?

    Nếu nhà ngươi thiếu tiền!

     

    3.

    Xin hãy kiểm đếm lại cuộc đời

    Tất cả chỉ là phù du… cướp, nhặt !

    Một đứa học hành, ngu nhất lớp

    Ba mươi năm gặp lại

    Bỗng oai phong, nhả ngọc, tuôn châu…!

     

    4.

    Cả giang sơn, ngả mũ chào!

    Dĩ nhiên,

    Chỉ riêng lũ bây, cứ vịn vào quá khứ

    Chê người…

    Lớp 10 chuyên... huyền thoại một thời

    Chỉ là số ít!

    Làm sao thay nổi cán cân

    Phiếu đã kiểm,

    Đúng luật!

     

    5.

    Vâng,

    Chỉ có số ít mới nhìn thấy

    Kẻ ăn mày thời đại!

    Luôn biết che giấu tri thức bằng mũ mão

    Luôn biết che giấu khối u bằng nhung lụa…

    Đúng luật!

     

    6.

    Bưng bát cơm ăn,

    Càng thương mẹ, thương cha

    Tấm áo tơi không che nổi nắng mưa

    “Bán mặt cho đất, bán lưng cho trời !”

    Mồ hôi, chan mặn quả trường cà

    Mo cơm, chưa kịp thay,

    Cau mấy mùa không bói quả…

     

    Không thể đăng đàn bằng mọi giá !

    Thơ viết vài dòng... liêu xiêu

    Chơi !

     

    HN 15/10/2006

    Kiều Anh Hương


  13. Thân chào Kim Yến !

     

    Đọc bài thơ "Chiều thu Tây Hồ"của bạn, có câu :"Anh trộm nhìn tà áo em bay", tôi chợt nhớ lại một bài hát tôi đã viết về Hồ tây Hà Nội có tựa đề: "Hà Nội ơi mùa hoa ai ngẩn ngơ" cũng có một ý khá tương đồng như thế :"Có thể vì màu nắng một chiều Hồ Tây, xiên vạt áo ai bay; Để mắt ai say, để bàn chân ai lạc lối về...";

    Muốn gửi tăng KY bài hát này, nhưng không rõ địa chỉ Email nên không gửi được. Nếu có thể KY có thể gửi cho KAH theo địa chỉ : Kieu_anhhuong@Yahoo.com thì KAH (với vai trò "nhạc sĩ vườn") sẽ gửi tặng KY bài hát đó để nghe thử coi. Trên trang web này không gửi được.

    Thân ái

    Kiều Anh Hương


  14. BÀI THƠ NGHĨA TRANG

     

     

     

    1.

    Cuộc chiến đã qua lâu rồi

    Nỗi đau, khép vào dĩ vãng

    Người người, ki cóp làm giàu

    Nhà nhà... lo dựng xây

    đủ thứ…

     

    Lại đây

    Thêm cái nghĩa trang quê tôi

    Đá ốp, men màu

    Hoa hoè hoa sói..

     

    Đâu đó khói hương

    Khấn cầu trời, phật

    Mau cho giàu,

    Mau cho phất ..

    Một vốn - bốn lời...

     

    Nhưng than ôi !

    Phía sau một mái tranh nghèo

    Tôi chợt nghe tiếng khóc thầm

    Của một người mẹ già

    đơn côi ? !

     

    2.

    Cuộc chiến đã qua lâu rồi

    Nỗi đau

    Đã liền da thắm thịt

    Xã xã, nhà nhà...

    Bộn bề công việc

    Trong ngổn ngang tái thiết

    Tôi chợt thấy mọc lên

    Giữa một làng quê bé nhỏ

    Lăng tẩm

    Toà sen

    Hay bút tháp ?

     

    Những ông chủ

    Và lớp con cháu

    Sẽ viết tiếp vào trời xanh

    Chữ gì đây

    Tâm - Đức ?

     

    Trời phật,

    Thánh đường đúc từ herôin

    (Là cái chắc!)

    Bởi năm mươi năm dân chủ cộng hòa

    Ta mới thoát nghèo,

    Đào đâu ra tiền, hỡi những ông trọc phú?

     

    3.

    Tôi, Lữ khách

    Một chiều ghé qua nghĩa trang quê

    Bỗng đọc được

    "Bài thơ đẹp nhất " về con người

    Mà sao lõng trĩu nặng

    Thế thời !

     

    Thương quá thằng Em tôi

    Người lính trẻ còn nằm đâu đó nơi chiến trường xưa...

    Ôi, giá như nó cũng hiển linh

    Giúp cho làng quê ta thêm sầm uất

    Giúp cho ba mẹ ta

    không phải sống những ngày nghèo khó

    Giúp cho các anh, các chị em ta…

    Không phải lầm lũi cuốc cày mưu sinh

    Không phải lo ăn đong từng bữa…

     

    “Trăm năm bia đá cũng mòn

    Nghìn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ…!”

     

    2006

    Kiều Anh Hương


  15. CƯỜI

     

     

     

    Cái miệng cười yêu ghét thế thế gian này

    Nó nông nổi, có gì sâu sắc nhỉ ?

    Em cười chi mà tường nghiêng, vách đổ

    Để ai kia chết tựa trời trồng !

     

    Em cười chi mà quặn thắt đáy lòng

    Mà mặt chát trần ai, thế tục ?

    Ừ như thế, còn hơn bao điều ai trách

    Còn hơn nghìn lời dối trá ngọt ngào ..!

     

    Cái miệng cười chúm chím hạt cườm khô...

    Đổi được cả giang sơn cố quốc

    Những lãnh chúa gươm quì, súng gác

    Để hoá thân bụi cát vĩnh hằng ..

     

    Cái nụ cười, mãi xói lở hồn tôi

    Tôi sung sướng đến ngây ngô nghi hoặc

    Ôi thế gian này, xin người đừng bỡn cợt

    Vành môi kia, uốn cong một phận người !

     

     

    Kiều Anh Hương


  16. KHI ĐOÀN NGƯỜI QUA PHỐ

     

     

     

    Cả đoàn người,

    Duy nhất chỉ còn một đôi mắt sáng

    Hoa tiêu, nạng chống dẫn đường

    Theo sau, vai bá vai, nhịp bước

    Màu đen, kính dọi phố, đường !..

     

    Bản nhạc gậy

    Lao xao, khô khốc...

    Lạnh tanh, những khuôn mặt cuộc đời

    Lạnh tanh, cắt ngang dòng người và phố

    Lạnh tanh, cắt ngang tim tôi !

     

    Có thể trong đoàn người ấy

    Aó xanh phai bạc lâu rồi...

    Có thể trong đoàn người ấy

    Đã từng là bạn của tôi !?

     

    Hà Nội chiều thu nắng rộm

    Vàng hoe lấp lánh tuổi hồng

    Riêng tôi, nỗi buồn mặn chát

    Mải mê hút theo đoàn người !

     

    11/2006

    Kiều Anh Hương


  17. QUI NHƠN

     

    Bất chợt nhớ tới em

    Như nhớ về Qui Nhơn

    Mỗi lần đi qua "eo nín thở"

    Miền Trung dài như nỗi nhớ

    Trong thơ

    và cả trong tôi !

     

    Ước gì em trở lại

    Hà Nội những ngày này

    Đêm thu như mộng mị

    Cầm tay, ta yêu nhau...

     

    Thời gian trôi quá mau

    Tóc yêu đà điểm tuyết

    Câu thơ Hàn giã biệt

    Cứa mãi trái tim đau !

     

    Kiều Anh Hương


  18. <_<

     

    MỘT MÌNH

     

     

    Như thể tạo hoá sinh ra chỉ có đất với trời

    Và hai người yêu nhau..

    Những đêm trăng mờ, trăng tỏ

    Những đêm sao rơi, sao bay

    Những ngày nắng cháy, mưa dầm...

     

    Như thể tạo hoá sinh ra là để tôi một mình

    Một mình - không bạn đời yêu dấu

    Mảnh trăng thơ rơi vào giấc ngủ

    Cháy lên thành bão lửa khát khao...

     

    Như thể tạo hoá sinh ra chỉ có mỗi mùa đông

    Đêm gió lạnh, xoay bốn bề vẫn rét

    Chỉ mình ta trước cuộc đời nghiệt ngã

    Cuộn tròn cùng chiếc chăn đơn !

     

     

    Kiều Anh Hương

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...