-
Số bài viết
691 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
1
Bài viết được đăng bởi Kieu Anh Huong
-
-
GỬI MỘT NGƯỜI
Thân tặng MPChiều một mình qua phố
Chợt, mênh mang nỗi buồn…
Phố đông người qua lại
Nỗi buồn càng nhiều hơn
Cô đơn càng nhân thêm !
Trong dòng đời vội vã
Ánh mắt nào lướt vội
Nhìn ta, chút hững hờ ?
Ước chi trong nắng xế
Ta gặp lại dáng xưa
Chút hương đồng gió nội
Tuổi thơ, bao ước mơ !
Bây giờ em ở đâu
Tình xưa còn, quên - nhớ
Tóc nhuốm màu sương gió
Mà tình có phôi pha ?
Chiều một mình qua phố
Chợt, mênh mang nỗi buồn…
Phố đông người qua lại
Nỗi buồn càng nhiều hơn !
Hà nội chớm đông rồi
Hoa sữa thôi mời gọi
Đêm, phố mòn, se lạnh
Chợt nhớ thương một người
Hà Nội 07.12.05
Kiều Anh Hương
-
CÔNG CHỨNG CUỘC ĐỜI
Mọi nỗi đau rồi sẽ qua đi
Và thanh thản cùng tâm hồn, tự vấn...
Đúng - Sai ư, thời gian là công chứng
Bản sao cuộc đời, chẳng ai giống ai đâu !
Ta vướng chút ngô nghê...
Trước con cáo già kia
Sự trả giá là đương nhiên, đúng thế !
Nhưng bạn ơi, trước khi chụp dấu
Để công chứng cho người, chớ vội...
Quay mặt đi !
12/04/2007
Kiều Anh Hương
-
PHÍA SAU MỘT MỐI TÌNH
Yêu tặng H
Anh từ đại ngàn bước ra…
Sau lưng là những cánh rừng đã chết
Tuổi 25, bất ngờ gặp em
Nụ hôn đầu, đắm say da diết…
Nhưng định mệnh, nào đâu có biết…
Anh phải rời xa, không một lời giải thích
Em ngóng hoài, tăm cá bóng chim!
Để rồi tan vỡ một tái tim !
Để rồi tan nát… một niềm tin
Với em, vạn nghìn lần, anh đã chết
Người lính ấy đã dã tâm cướp mất
Tâm hồn em… trinh trắng tuổi đôi mươi !
Em khắc sâu... oán hận mối tình đầu.
Hồ nghi cả thánh thần, trời phật...
Nào đâu biết, trái tim anh cũng nghìn lần tan nát
Bởi sự thật này, không thể nói cùng em !…
Anh từ đại ngàn bước ra…
Chất độc màu da cam, thấm sâu vào máu thịt
Nhưng anh nào hay, nếu không có một ngày
Chứng kiến nỗi đau từ người bạn lính
Khóc chia tay đứa con đầu lòng, mới sinh
Không tay, không mắt...
Ngỡ hiển linh... quái vật đầu thai ?!
Ôi, nụ hôn đầu đời đắm say…
Đêm diệu huyền bỗng thành đêm hoang tưởng
Vị ngọt đầu môi, bỗng thành chát đắng
Những ngôi sao xanh, bỗng lịm tắt rồi...
Không trốn chạy, nhưng anh đành phải quay lưng...?
Đâu dám nói, bởi anh biết, trái tim em quá nhân từ, độ lượng
Sẽ không thể bỏ mặc anh, khi từng tế bào đang dần lặng chết...
Em có tội tình chi để phải chịu nỗi đau này ?
***
Từ đại ngàn bước ra...
Nơi tội ác đã bị phơi trần
Nhưng không thể minh chứng cho tình yêu em nghìn lần sâu thẳm...
Dẫu vẫn biết sự thật luôn nghiệt ngã !
Mà sao tim vẫn nhói đau !
Lửa đã cháy ngút ngàn Trường Sơn..
Lửa vẫn cháy ngút ngàn Trường Sơn...
Dẫu màu xanh nhỏ nhoi, đang hồi sinh… loang lổ !
Dẫu vết thương đời, đang dần khoe sắc mới
Nhưng với anh,
Tình yêu em sẽ mãi mãi sẽ không còn
Dẫu nụ hôn đầu đời em dành cho người lính
Vẫn còn đây
Những phút giây đắm say, run rẩy...
Thiên thần !
***
...”Ôi , Chiến tranh! Chiến tranh!
Bạn bè ta, ngày nào...
Ai còn, ai mất ?
Bữa cơm quê một chiều Hội Lim
Thằng Hùng ngồi khóc
Thương ba đứa con
Nuôi mãi không thành người
Bởi chất độc màu da cam,
Bởi di chứng của một thời sốt rét
Bởi vết thương xưa dù nhiều năm liền vết
Vẫn nhói đau giữa lòng đời...” (*)
Hà Nội, ngày 12/04/2007
Kiều Anh Hương
(*) Trích trong bài thơ “Vầng trăng Trường Sơn năm 2000” (KAH)
-
Thơ người viết:
Chỉ tại em chần chừ không chịu xuống
Khi xe anh đã đỗ trước sân nhà
Đêm diệu huyền và anh đầy ma lực
Em mặc lòng để anh nhấn chân ga…
Đâu biết rằng sắp tới một mùa mưa
Chớp lửa, bão giông, giật tung giằng xé
Anh của em rối bời che hai nửa
Nửa của bây giờ và nửa ngày của xửa
Thân chào bạn Hiền (Hiensamac: chắc là hiền khô?!)
Đọc mấy câu thơ trên KAH thấy tâm trạng quá. Thường thì thơ khó lòng mà "giả bộ" làm ra tâm trạng được lắm. Thơ không dấu được vì thơ là cảm xúc. KAH xin chia sẻ với HSM trước hết là vì đoạn thơ rất tâm trạng này và cũng phải nói là hay nữa. Vì vậy không dễ để "hoạ" lại chút nào; Thôi thì cứ liều xem sao, may ra cũng là một "sức ép" thúc mình làm được chút gì chăng.
Vậy KAH thân tặng lại HSM bài thơ sau nhé: (Tự đặt mình vào trong bối cảnh của khúc thơ trên)
HAI NỬA VẦNG TRĂNG...
Lòng anh chỉ bấy nhiêu thôi
Đêm nay trải hết cho người tôi yêu
Thương em giông gió quá nhiều
Lỡ đường, đứt gánh, phiêu diêu...một đời
Nửa xưa hay nửa hiện thời
Cũng đều là nửa trăng thôi, khác gì !
Để anh làm nửa trăng quê
Chắp tròn một ánh trăng khuya giữa trời
Ma lực gì đâu, chỉ tại người
Chị Hằng, Chú Cuội trêu ngươi thôi mà
Để xe dựng lại sân nhà
Để lòng ta lại cùng ta tỏ bày
Bão giông, chớp lửa đêm nay
Sao mà ngăn được men say tình đời !
12/04/2007
Kiều Anh Hương
-
TẶNG BẠN THƠ 1
Thân tặng KY
Thi họa, họa thi, sao vui thế
Bận công, công việc, sáng tới chiều
May sao, thi hứng, lòng thêm hứng
Giục ta vượt khó, khó chẳng nhiều !29/11/2006
TẶNG BẠN THƠ 2
Thân tặng THN,ĐVN-KY
Nghe như đang giữa trời thu
Chợt vang đâu đó sấm mùa giao nhau...
Thu Hà Nội có hai màu ?
Một xanh biêng biếc trên bầu trời cao
Một vàng, những lá thu chao
Tây Hồ nắng đổ, chiều xao xuyến lòng...
Thu Hà Nội - nối Sài Gòn
Nối Nam, nối Bắc, nối non nước...mình
Thu Hà Nội, nối nghĩa tình
Bỗng dưng thi hứng thêm nghìn lần hơn
Ước sao có dịp kết giao
Rượu mềm môi, thi tứ trào, con tim...
27/11/2006
KAH
-
YÊU
Thân tặng LVK
Muốn Yêu là phải biết đau
Đong chi vài giọt lệ sầu bạn ơi!
Khi Yêu, ngỡ chỉ một người
Yêu rồi mới biết cuộc đời đắng cay...
Ta Yêu, dẫu thật đắm say
Người ta, đâu tỏ lòng này mà than
Đốt thơ ném hận nhân gian
Tình thơ như thứ rượu tràn môi thôi
Nhâm nhi chén đắng cùng tôi
Nỗi buồn ắt hẳn sẽ vơi đi nhiều
22/11/2006
KAH
-
TỈNH GIẤC
Tặng CMMQP
5 giờ chuông réo gọi
Tỉnh giấc,
Ngẩn ngơ...
Nhớ một người
Trong mơ!
Đành thôi, vùng dậy
Lại khăn gói…
16 giờ lặn lội
Việc đời, cơm áo
Chửa ngoai nguôi một ngày
Đã mệt nhoài…
Lại tối thui bầu trời
Hai khuôn mặt già nua
Cũ rích,
Nhìn nhau qua quýt
bữa ăn cuối ngày…
Gà lên chuồng
Chó lim dim ngủ
Lên giường
Đợi tiếp
Trong mơ em lại đến…
Năm giờ chuông réo gọi
Ngọt ngào
Tỉnh giấc
Tôi say!
16/11/2006
KAH
-
TÌM VỀ CÕI XƯA
Thân tặng HSM
Canh cua, cà nén, muối vừng
Hàn vi một thuở, xin đừng quên nhau
Hạt mưa da diết rơi mau
Chơi vơi men rượu... biết đâu đất trời
Dẫu "tim lỗi nhịp mất rồi..."
Đường xưa lối cũ một thời sao quên?
Thánh ca buồn vọng trong đêm
Khẩn cầu ơn chúa lòng lành vị tha...
Hãy tìm về cõi quê nhà
Trái tim loạn nhịp vẫn là trái tim
Căng lại giây, chuẩn lại đàn
Khúc ca xưa lại muôn phần lắng sâu...
11/04/2007
KAH
-
GẶP NHAU]
Thân tặng KY
Bất ngờ gặp nhau trên mạng
Thấy nhau… mà chẳng thấy hình
Ngỡ như gặp người thân ấy
Rộn ràng, thơ viết bâng khuâng…
Ước gì hình được đối hình..
(Người ơi, chắc không quá khó?)
Yêu thơ, kính người, chia bút
Thơ viết vì thơ cũng vì…nhau!
Ước chi thanh được đối thanh
Sớt chia bao điều…bĩ cực
Yêu thơ, kính người, lời chúc
..thái lai, luôn ở bên mình !
Hà Nội, 2006
KAH
-
BÀN TAY YÊU THƯƠNG
Thân tặng Long Shita
Tình yêu trong lòng bàn tay
Ta vẽ, ta xây, ấp iu bao mộng đẹp
Ơi những ngọn cỏ lành…
Sợi tóc nào vương thành nỗi nhớ
Giọt nắng nào đỏ hoe thêm đôi mắt
Cồn cào nỗi nhớ không tên !
Đôi môi nào chúm chím tươi xinh,
Lời thì thầm muôn đời không có tuổi !
Ngọn gió nào thổi vào sâu thẳm
Cháy lên thành ngọn lửa thiêng !
Hãy nắm chặt bàn tay yêu thương!
11/04/2007
-
Đọc thơ Tulipdenus, tinh ý ra cũng cảm nhận được khá nhiều điều. Tuy vậy, mình xin không bình thơ; Chỉ tặng lại bạn bài thơ sau (mình cũng đã post lên mục Thơ trẻ rồi!). Chúc bạn hạnh phúc.
MÀU HOA ĐEN
Thân tặng Tulipdenus
Màu hoa đen, chắc buồn lắm nhỉ ?
Ta cố hình dung khuôn mặt một người
Xuyên không gian, những nhà ngoại cảm
Đọc thấu kiếp đời hư ảo, trước sau…
Màu hoa đen, dương gian sầu đau ?
Ta cố lắng nghe thầm thì trong giọng nói
Hình như có vô vàn khí nhạc
Xuyên thời gian, tâm thức gọi chơi vơi…
Màu hoa đen, ong bướm thôi bay
Dẫu nhụy mật vẫn ứ tràn, đài các…
Ta cố thôi miên, dụ người đời đi kiếm mật
Nhưng bàn chân, vô định giữa nhân gian ?
Hóa ra, có những giọt nước mặt đang rơi…
Ta chợt nhận ra bởi vị nồng, mặn chát.
Và hơn thế, thêm nhiều mùi hương, lạ
Lũ bướm, ong tầm thường,
Chẳng dễ gì nhận ra…!
30/03/2007
Kiều Anh Hương
-
MÀU HOA ĐEN
Thân tặng Tulipdenus
Màu hoa đen, chắc buồn lắm nhỉ ?
Ta cố hình dung khuôn mặt một người
Xuyên không gian, những nhà ngoại cảm
Đọc thấu kiếp đời hư ảo, trước sau…
Màu hoa đen, dương gian sầu đau ?
Ta cố lắng nghe thầm thì trong giọng nói
Hình như có vô vàn khí nhạc
Xuyên thời gian, tâm thức gọi chơi vơi…
Màu hoa đen, ong bướm thôi bay
Dẫu nhụy mật vẫn ứ tràn, đài các…
Ta cố thôi miên, dụ người đời đi kiếm mật
Nhưng bàn chân, vô định giữa nhân gian ?
Hóa ra, có những giọt nước mặt đang rơi…
Ta chợt nhận ra bởi vị nồng, mặn chát.
Và hơn thế, thêm nhiều mùi hương, lạ
Lũ bướm, ong tầm thường,
Chẳng dễ nhận ra đâu…!
30/03/2007
Kiều Anh Hương
-
MẸ TÔI
(Hay: Bữa cha đi xa…)
Thân tăng AL
Bữa cha đi xa
Mẹ thường lặng im...
Đêm tạc bóng lên tường nhà
Trước ngọn đèn dầu lay lắt gió…
Bữa cha đi xa
Mẹ thường thẩn thơ…
Bếp chiều nguội lạnh
Sóng biển vỗ ở cuối chân trời
Nhưng sóng lòng đang đánh vào nơi sâu thẳm nhất
Nỗi nhớ nghìn lần cấp số nhân!
Tôi biết rõ cảm giác khi rơi từ một nhành cây
Xuống mặt đất
Hẫng hụt đến khôn cùng…
Nhưng vẫn còn điểm tựa
Mẹ đang rơi vào trong trống vắng
Không có điểm dừng, dẫu muốn nhận một nỗi đau..
Bữa cha đi xa
Lũ chúng tôi đêm về, thường vây quanh lấy mẹ
Hơi ấm truyền từ sức trẻ
Có đỡ phần nào không, ơi mẹ kính yêu?
Thế mới hiểu,
Những nỗi niềm thầm kín, thiêng liêng
“Nhà ai đơn côi, mái lá…”*
Mẹ lớn lao hơn rất nhiều
Bao điều ta vẫn tưởng
Tôi trông lên vời vợi bóng hình
Mẹ tôi !
-------------
*: ý thơ của Aily
HN, 28/03/2007
Kiều Anh Hương
-
NGHĨ VỀ MƯA
Thân tặng AL
Mưa.
Buồn.
Nhưng mưa cho ta nhiều thứ
Ví dụ:
Sáng nay có vụ nổ
Lửa cháy cả bể dầu
Hẳn có lời nguyện cầu
Mưa, mưa ơi, mau tới!
Mưa.
Buồn.
Nhưng mưa cho ta nhiều thứ
Ví dụ:
Mấy tháng rồi nắng lửa
Đài báo lại cháy rừng
Hẳn có lời nguyện cầu
Mưa, mưa ơi, mau tới!
Mưa.
Vui.
Có chứ
Những khi ta bên nhau
Thi, đếm mưa... từng giọt
Ai yêu ai nhiều hơn?!
Ôi,
Mưa rơi! mưa rơi!
Buồn vui, đời vẫn thế
Chỉ có tình yêu thôi
Mới tái sinh mọi nhẽ...
Giọt mưa chẳng vô tình
Như em chẳng vô tình
Mênh mông
Lời trái tim!
28/03/2007
Kiều Anh Hương
-
THIÊN THẦN CỦA TÔI
Thân tặng AILY
Có một Thiên Thần nhỏ
Bay lượn dưới bầu trời
Hóa thành những nguyên tử
Đốt cháy một góc trời...
Ơi Thiên thần xinh tươi
Ta cũng đam mê lắm
Bao vi hạt trên đời
Tạo nên ngành hóa học
Này đây, những giọt dầu
Đang cháy lên khát vọng
Nếu người cần, xin tặng
Thắp chút lửa với đời...
Trong sâu thẳm hồn người
Phân tử nào sâu lắng
Nguyên tử nào cháy bỏng
Thành chuỗi hạt lung linh...
Ta chỉ có trái tim
Yêu thiết tha cuộc sống
Chỉ tấm lòng độ lượng
Muốn chia sớt với người
Hãy yêu cuộc đời này
Không chỉ vì cơm áo
Hãy yêu cuộc sống này
Không chỉ vì tiền bạc
Những trang thơ ngào ngạt
Cất cánh những Thiên Thần...
28/3/2007
KAH
-
SOI LẠI MÌNH
Thân tặng Flying Angel
Không phải tại ai, chỉ tại bóng đêm
Bóng đêm che khuất lối
Đuổi theo mà chi,
Bóng đêm chỉ là ảo ảnh
Soi lại chính mình em sẽ gặp bình minh!
Không phải tại ai, chỉ tại nước mắt thôi
Nước mắt, buồn vui đều thế...
Lăn lăn hoài, rồi thì khô cạn
Soi lai mình, em sẽ gặp
Những giọt nước mắt vui!
Không phải tại ai, chỉ tại chiếc nhẫn rơi
Chiếc nhẫn rơi, thường khi em tắm gội
Nước xà phòng thổi thành bao bong bóng
Bong bóng vỡ rồi.
Em thấy rõ chính mình hơn !
28/03/2007
Kiều Anh Hương
-
Anh Tý Sún ơi, hướng dẫn tôi cách gửi một file MP3 (bài hát) lên trang " Âm nhạc và tôi" được không?
Xin cảm ơn trước !
-
Thấy rồi Kim Yến, bạn tôi
Cùng nhau trên mạng một chiều cuối đông
Đang làm chi, có khỏe không ?
Còn thơ, còn rượu, còn lòng đầy vơi...
ƯỚc gì xuân đáo, qua chơi...
-
THƠ TÌNH XUÂN 2007
Thế là thêm một năm thành quá khứ
Chào nha, Mùa Xuân mới đến rồi
Ba trăm sáu mươi lăm ngày trước mặt
Ngẩng cao đầu, đón đợi… bạn tình ơi!
Ôi, mùa xuân !
Em đẹp như tuổi đôi mươi, mười tám…
Ta chửa già, cũng vừa độ hoa niên,
Tuổi năm mươi - chỉ mới cho một nửa
Nửa vẫn còn trinh trắng… khối tình riêng!
Cởi bỏ đi em, cái áo cũ mèm
Để lộ rõ hình xuân phơi phới…
Ta dắt tay nhau vào mùa xuân, bao mới
Nõn nà lộc biếc, tinh khôi…
Em dạt dào, thân thể ngát hương
Anh cường tráng, đường xa, luyện bước
Ta có nhau, thêm một mùa hẹn ước…
Em ơi, Xuân mãi bên mình !
Hà Nội, ngày 12/01/2007
-
Xin cảm ơn nguyetthao (Nguyệt Thảo?) :
Có gì đâu mà phải phiền lòng
Thi phú cho ta bao ý đẹp
Tình đời ghép lại thành mùa xuân !
"Chín bỏ làm mười..",
Thương nhau, càng thương hơn
Ước gì gặp bạn trong giây lát
Chỉ để tặng thôi...lời cám ơn !...
-
Túi mình chia 3 quĩ
Sợ chi lũ hacker
Kho Thơ cũng phải vậy
Sợ chi kẻ lẳng lơ...
Thơ tôi không bán được
Két sắt giữ lâu rồi
Thêm vài ba năm nữa
Đồ cổ, lại hóa hay...
Đọc thơ người tôi say
Hồn thanh tân, tươi trẻ
Biết bao giờ gặp được
Chia sớt chút tình thơ !!
KAH
-
Có gì to tát nhiều đâu
Ao chuôm, xóm nhỏ... thả câu, giải buồn
Nước tù, cá chỉ vài con
Lượn lờ, đớp bóng, bồn chồn mà chi ?
Sông dài, biển rộng ngoài kia
Thanh tân, sức trẻ, xá gì bạn ơi
Vững tay lái, nào ra khơi !...
KAH
-
KÍNH GỬI ANH NHV
Lâu rồi không về Phố Cháy
Cầu tre "lắt lẻo" qua bên anh
Không hiểu nắng mưa, còn trụ vững?
Trở trời, trái gió, vết thương có còn đau?
Thơ viết tặng anh, vài dòng thôi
Nỗi nhớ trong em mãi khôn nguôi
Ước gì lại được về Phố Cháy
Thăm người anh xưa, nghe đọc thơ!
7/12/06
KAH
-
Cảm ơn NINDINNIN đã ghé đọc thơ. Khách quý đã đến thăm nhưng chủ chỉ có cơm rau dưa dùng tạm, chừng nào quý khách mách dùm cho chủ biết cách làm giàu, khi ấy khấm khá hơn chủ sẽ thết đãi khách quý sơn hào hải vị sau.Thân mến.
Tôi xin kể một chuyện vui để mọi người cùng suy ngẫm:
Có 3 người cùng đi xem đá bóng.
Một người là cầu thủ
Một người là "fan của túc cầu"
Một người là dân ngoại đạo, đi xem vì "phong trào"?
Trước một pha bóng mười mươi ăn bàn, nhưng không thành bàn:
- Cầu thủ: Trời thế mà không vào, nếu là tớ... thì cũng chịu... gôn nó hay quá...!
- Fan hâm mộ: Trời ơi, suyết nữa thì tớ được bữa nhậu rồi ...
- Dân ngoại đạo: Đá với chẳng đấm (ngáp dài), ... chán phèo...có mỗi quả bóng mà tranh nhau thì còn lâu mới hết trận !
Thì ra, bất luận trò chơi nào đều phải có công chúng của nó !
KAH
PHÍA SAU MỘT MỐI TÌNH, ..Anh từ đại ngàn bước ra..
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
LỜI CUỐI CHO EM
Ước gì trở lại ngày xưa ấy...
Để được yêu em đến hết mình
Để trái tim em, luôn rộn nhịp
Để tâm hồn anh, mãi an lành...
Hà Nội, ngày 12/04/2007
Kiều Anh Hương