Viết về nghìn năm đâu dễ khi mình là người ngoại tỉnh của thủ đô. Nhưng thấy cũng có người mặc xác , ngoại tỉnh cũng viết về Hà Nội đoạt giải như thường, mà còn là giải thưởng cao sang là thơ mới ẹ chứ. Đọc những bài thơ đoạt giải thấy đồng tâm nhất trí rất cao, ai cũng tán thưởng “dấu xưa xe ngưa hồn thu thảo”, cảm xúc vời vợi với mặt nước Hồ Gươm, hoàng hôn Tây Hồ, loanh quanh Tháp Bút, Ngọc Sơn, lang thang 36 phố phường với hoài niệm Thạch Lam, với thanh lịch Tràng An giờ xa vời vợi… Thế là đủ để dâng lên nghìn năm trân trọng. Thế nhưng nghìn năm chẳng lẽ chỉ vì nghìn năm hay chỉ có nghìn năm. Thơ có cần ngoài nghìn năm mà vẫn nghìn năm không, tắc tị quá. Thơ ca, văn chương đặt hàng bây giờ trăm hoa đua nở, riết rồi lồ lộ cái kĩ thuật ba ngày làm 200 bài hài cú, kinh thật. Học lời kêu gọi nói đi đôi với làm, người viết cũng xin trình ra bài thơ thẩn (định tâm dấu một nghìn năm). Đọc qua nhớ bỏ qua . Thành kính tri ân nghìn năm. Khi có mười cuộc đời, em sẽ có nghìn năm Mười cuộc đời tính bằng công thức Mỗi người chồng sống trăm năm chẵn, Em mười chồng vừa đủ nghìn năm. Em không chồng , hai mươi cũng bỏ Em không chồng, trăm tuổi như không Em không chồng, ngàn năm gió thoảng Em có chồng, mười cái ngàn năm. 29-8-2010