Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. Cảm ơn núi đã diễn giải giùm tâm tư của mình. Lại đầu tuần nữa rồi.
  2. SINH RA ĐỂ LÀ TẤT CẢ là que diêm chờ bùng cháy vuông ao tù chưa đến được dòng sông là núi đứng yên lúc đất quay vòng là lời nguyện cầu lẫn trong email thư rác phiến lá treo mình trên nhành cây chết khát khúc gỗ mục giữa rừng cho lũ bọ nương thân là người chăm những mộ phần thời thế lãng quên nhát chổi quét đường vào đêm lắm gió là kẻ kéo tấm chăn phủ lên chiếc thi hài chẳng ai buồn ngó là lối cỏ mòn đưa tới ngọn đồi xa là bài ca là bàn tay ân cần mềm mại … tôi sinh ra để hóa thân hết thảy ngoại trừ là một bản copy ĐCĐ
  3. Thanks Cong Hai ghé tệ xá. Vẫn thường đọc bài của huynh đệ bên đó. Chúc cuối tuần vui vẻ.
  4. DẠO KHÚC VỠ TRĂNG trong đám cỏ ướt hôm nào có ánh trăng rụng, vỡ ánh trăng màu huyết dụ reo xạc xào dưới dấu chân tôi khi ánh trăng đã rơi gương mặt em thật đẹp nở đài hoa huệ tuyết như mùi hương thức giữa vườn ai tôi hoài công vọng tưởng đôi môi mà kỷ niệm bên trời sâu giấc ngủ hạnh phúc một lần thôi cũng đủ mưa chưa về chỉ người biết, và tôi cúi xuống tìm xác chiếc lá đơn côi cầm lên tay hồi ức này đã chết tôi im lặng, cỏ cây dường hiểu hết phải chi em chưa nói năng gì phải chi đừng ai vội đưa tay giòng nước mắt, biết đâu chừng, chảy ngược trăng đã rụng, một lần, trong cỏ ướt … ĐCĐ
  5. ĐỪNG KHÓC THƠ ƠI đừng khóc cho tôi, em ạ tôi đang khóc giùm em chăng chớ rấm rức cho tôi, thơ ạ dành khóc cho đói khổ, nhọc nhằn đừng khóc mỗi riêng con, mẹ ạ nước mắt này vì mẹ khôn nguôi thôi nức nở vì tôi, thơ ạ nồi cháo khuya húp vội cầm hơi đừng khóc cho nhau, tình ạ bi thương xưa hẳn cũ càng rồi đừng cay mắt cho tôi, thơ ạ cơn đói kia vừa mới qua đời đừng khóc cho con, Chúa ạ giáo đường cô đơn thánh giá mồ côi chớ đấm ngực vì tôi, thơ ạ lời nguyện suông rửa sạch tội muôn loài ? ừ, nhớ khóc cõi tạm này, thơ ạ mỗi dòng chữ xuống hàng một giọt mặn tuôn rơi ĐCĐ
  6. nguoibuongio

    Khóc

    Chào Tuổi Kim Đồng, theo lẽ mình cũng chẳng nên mở lời làm gì, nhưng chỉ sợ hai vị tiền bối của nền thi ca Việt Nam lại xích mích với nhau ở cõi tiên giới, nên đành chen vào chút đỉnh. Xin thưa, câu "Mẹ bảo thôn Đoài hát tối nay ..." là trong bài thơ Mưa Xuân của thi sĩ giang hồ Nguyễn Bính, không dính dáng gì đến các tác phẩm của nhà thơ phái tượng trưng Hàn Mặc Tử cả. Cuối tuần vui. hơ hơ
  7. THÀ VẬY thà một mình dốc cạn cốc đắng cay cởi trần ra làm ông Bùi Giáng thà nằm co bên vỉa hè xòe tay hứng miệt khinh ném vào chiếc nón thà đốt đuốc lên rừng tìm hang lớn bái Thạch Sanh học lại cách làm người hơn xum xoe lũ Lý Thông cà chớn tập lọc lừa thiên hạ chửi nghe chơi thà bụi bặm mỗi ngày vung cù móc khều áo cơm từ thừa thải cuộc đời thà xăm mình nhập quách băng đầu trọc chán tự do vô nhà đá xả hơi … *** thà đứng trước đôi cổng chờ địa ngục xác thịt này vay, trả rất khoan thai hơn phải đẩy cánh cửa khuya rét buốt nhìn một lần - em cùng gió thiên di ! ĐCĐ
  8. VÀ GIÓ CHẲNG QUAY VỀ em thành thật bước qua cầu buổi nọ nét dung nhan mồn một đến bây giờ tôi lượm được chút buồn ai bỏ xó lưỡi trăng liềm đêm đó bén ghê chưa gió hồi ấy trải lòng mình mấy lớp hát vi vu khi sông vắng dâng đầy mỗi ngày trôi chuyến đò xuôi đã khác tôi mê em và gió chẳng quay về dọn lòng tôi bữa đại tiệc ê hề vui nức nở mỗi khi buồn hớn hở ghế thượng khách luôn dành em đến dự áo có phai son phấn lỡ phu thê cửa đời tôi hai cánh mở phủ phê chân bước qua coi như tình ở lại tôi tin hết hồi tóc người thả rối em soi gương và gió chẳng quay về ĐCĐ
  9. CƠN MƯA KHÔNG NGUỒN CỘI Cơn mưa rơi chẳng nguồn cội, tận đâu Như em đã ghé thăm tôi chiều qua vậy Đem theo thảng hương tóc rối Chiếc lá lạc mùa vô cớ, cũng bay Tôi hân hoan ăn sợi mỏng sợi dày Những sợi mưa ngọt lạ Hương tóc em trên nẻo dài nghiệt ngả Tình yêu gầy như buổi muộn sa mưa Dòng nhạc trầm si giáng thứ lạ chưa Xin em giữ lời tỏ tình thứ nhất Hạt mưa sẽ gửi linh hồn vào đất Đất tựa vào chiều nghe lá hát ru nhau Khi mai em áo nắng mới tươi màu Tôi chỉ sợ lòng mình chưa đủ gió Linh hồn lá nhập vào cơn mưa nhỏ Hương tóc người gói lại trả nghìn sau Cơn mưa rơi chẳng nguồn cội, tận đâu … ĐCĐ
  10. ĐÊM HẢI ĐĂNG đêm hải đăng sóng vỗ ầm ào ánh đèn mất ngủ nghẹn lời kinh cầu biển khơi giông tố tay chèo mỏi rã từng hơi thở chắt chiu ngước ánh sao vô vọng mắt hải đăng em dõi tìm phía bão trái tim anh - mũi thuyền kiêu ngạo giữa muôn trùng thành khẩn hướng về em ĐCĐ
  11. Xin đa tạ núi đã cho những vần diễn ý. Không biết nói gì, đành .... hơ hơ vậy
  12. VẮNG THƠ đời quá nhiều thánh thần chỗ nào ma quỷ ở ngày tràn trề nắng phố biết mưa giăng nơi nào niềm vui reo tở mở nỗi buồn trốn vào đâu phiên tòa khép từ lâu sao ta thèm công lý cơn đói còn đứng đấy lòng trắc ẩn tần ngần hạnh phúc đủ chia phần vẫn thừa bàn tay trắng người yêu nhau đã lắm lại chẳng mấy tình yêu lời gian dối kêu rêu chừng lặng câm sự thật bao nhiêu điều vừa mất lòng tham nào có hay ... *** xác chữ lềnh khênh đây những hồn thơ đi vắng ĐCĐ
  13. KHÔNG TỰA tôi không muốn thức dậy nữa sẽ mãi được cầm tay em trong giấc mơ vô cùng tôi không muốn nằm mơ nữa sợ tỉnh giấc ngó tay mình lại gặp tay không ĐCĐ
  14. Cảm ơn bạn về những lời chia sẻ ân cần với gió tui. Chúc vui nhiều.
  15. ĐỌC VƠ NGHĨ VẨN Những câu chuyện tình không hề sợ chết Những bài thơ Con Người hằng mãi trường sinh Những lời tán tụng linh tinh trong ngục tù chờ hôm hoen rỉ Câu chuyện tình mọc rễ từ nguyên thủy hóa thân dây leo trổ hồng chùm trái tim yêu thơm lừng ngụ ngôn cổ tích Câu thơ Con Người chở nghìn năm nụ cười, tiếng khóc mọc lên nhánh xương rồng đợi kết hoa giữa cát nóng mênh mông trưa ốc đảo dừng chân che bóng mát Những tán tụng ơ hờ những vuốt ve ngọt, nhạt làm sao hiểu nỗi cổ tích tình yêu xa lạ với bài kinh Con Người quỳ gối bên chiều những ngoa ngôn ấy làm sao hiểu hết Những câu chữ vỗ cánh rập rờn Bóng kền kền nghiện mùi xác chết Hóa trang dưới lớp lông loài chim hút mật ĐCĐ
  16. Một nhận xét thơ hết sức nà "nâng nâng cảm súc". hơ hơ
  17. BÀI HÁT BỎ LẠI BÊN ĐỜI Tôi là khúc nhạc Bao lần em đã hát Trên giòng sông thời gian êm chảy Cũng tôi những ca từ Môi người thường ngâm ngợi Chữ với lời tình ý vô tư Bây giờ tôi là bài hát Dần vào lãng quên Phơi thây bên bờ cát cuộc đời Hay chính tôi nốt nhạc Thiêm thiếp chờ tiếng sóng đi qua Nằm trần trụi cồn hoang gió rạc Một khước từ Em chưa kịp nhớ tên ra ĐCĐ
  18. VỀ LẠI ĐÚNG NƠI Còn chỗ nào dành tuổi ấu thơ không Lối rêu mượt giục chân trần chạy nhảy Đừng giày dép, khéo đau lòng cỏ dại Ngọn đồi thơm nhạc dế tấu vang lừng Hít chút tự do mặc kệ mắt rưng rưng Giũ sạch bụi trả nghìn ngày bó gối Vất lại hết những nhân gian khôn, dại Ta trở về nơi ta đã bắt đầu ĐCĐ
  19. MÃI ĐI TÌM Em và tôi, hai đóm tàn lửa nhỏ Ngọn thời gian đốt cháy với bao lần Chiếc lá khô này, mùa xanh kia nữa Cả đôi tay chưa với tới vĩnh hằng Đã đành vậy, ta lang thang tìm mãi Từ sớm nắng mai đến muộn trăng tà Trong lẳng lặng hoang vu giữa rộn ràng tất tả Gặp lại người hôm phố vội bước nhau qua ĐCĐ
  20. Chào bạn Linh Thy Nghe bạn kể những món đặc sản Bến Tre mà tui thấy mủi lòng vì nhớ quê. Bến Tre còn một thứ rất ngon, đó là thịt bò. Thịt bò chính gốc BT là ở chợ Tân Trung, sớ thịt không đỏ như thịt bò ở nơi khác, mà lại có màu hồng hồng, ăn vào thơm ngon không thể tả. Hồi nhỏ tui cũng thường đi cắt cỏ, cắt rau lang về cho bò ăn ... Ôi, hai tiếng Bến Tre. Cảm ơn bạn mình nhé. hơ hơ
  21. ĐỢI CHỜ BÊN KIA những đứa trẻ đứng xếp một hàng dài đông nghịt câm lặng, vô cảm có thể giọt nước mắt có thể là nụ cười đợi chờ trước đường hầm chờ được ra đời chờ thương yêu hạnh phúc chờ hành hạ bán buôn như súc vật chờ hóa kiếp khi vẫn còn là chiếc mầm mong manh chưa thấy mặt trời những đứa trẻ lần lượt chui vào đường hầm trượt đến số phận khác cùng, hoặc không cùng, tiếng oe oe sơ sinh bên trên đường hầm treo một tấm bảng ghi “Năm Nhâm Thìn Sinh Qúi Tử” ĐCĐ
  22. NGƯỜI TRAO QUÀ TẶNG Mùi bụi cháy khét Trên gương mặt người ấy Tiếng dã thú gầm gừ trong tối Đứa bé sụp quỳ Cầu nguyện Người ấy chất từng hòn sỏi, hòn sỏi Đến khi đỉnh đá chạm trời Lịch sử một con người Sống chỉ hòng được chết Khi tất cả hóa hư vô Không còn gì sót lại Duy món quà người trao vẫn đấy Và một tâm hồn nhiên an ĐCĐ
  23. NGƯỜI CANH GIỮ GIẤC MƠ Tôi ký thác những giấc mơ của mình Cho một người đặc biệt canh giữ Hòng giấc mơ tránh tổn thương trầy trụa Nhưng người giám hộ đó tôi không chọn là em Qua đời sống bấp bênh, qua chập chùng thời gian Mỗi thiêng liêng đêm hằng tay ôm ấp Kho báu vật kẻ trộm lăm le đánh cắp Là giấc mơ trong đó có em ĐCĐ
  24. TÌM & GẶP tìm câu thơ trong sóng tôi gặp tôi sững sờ tìm chân em cát bỏng tôi gặp toàn mùa thu tìm bàn tay mềm ngón tôi gặp tôi đầy trăng tìm mắt che dưới nón em ca dao nồng nàn tìm thời gian trong đất gặp lời yêu nảy mầm tôi tìm tôi đã mất gặp em ngồi vĩnh hằng ĐCĐ
  25. DU TRẦM THÁNG BA tôi đã ăn quả chín vàng này khi lội qua dòng sông nước dâng tôi nghe con chim hót hay này bờ cỏ em còn để dấu bàn chân tôi sẽ uống no mùa hạ này khi nắng vàng lịm ngọt mùa xuân và tôi hát bằng tay áo bay em còn ôm gối ngủ đông tôi sẽ đi qua tháng ba rất đầy khóm loa kèn vang một khúc ngân rồi tôi đi xa chẳng ai hay em bên rào hong tóc phân vân ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...