Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. BÀI CA HÓA THẠCH Họ đi ngược hướng mặt trời Không tin vào ánh sáng nữa Đôi mắt cố giữ lửa Dòng nham thạch thời gian Lặn vào lòng đất Tiếng ché, cồng vỡ tan Họ đi ngược hướng đại dương Không tin mặn nồng là của muối Ký thác lên bờ vai đã mỏi Lưỡi rìu đá nghìn năm Chém nhát cuối cùng vào nền văn minh Khước từ chuỗi ngôn ngữ Đã khắc trên lớp vỏ cây Một hợp đồng trá ngụy Họ đi về theo hướng cơn say phiêu lưu Cược toàn bộ cuộc viễn du Trái tim tổ tiên – chiếc la bàn vĩnh cửu Bờ ngực mẹ chính là nơi trú bão Dòng sữa ngon tràn trề suối, sông Tưới xanh tươi lại những vạt rừng Từ đám tro đỏ gieo rắc chết chóc Nền văn minh hóa thạch Hồi sinh ĐCĐ
  2. CHIỀU GỬI VỀ NGƯỜI Như chiều nay người đi lễ một mình Là cùng tôi Chúa đợi đêm để thức Sẽ chọn lấy chiếc lá nào quý nhất Đặt lên chỗ em quỳ Như chiều nay gió buông chuỗi từ bi Tháp trầm mặc người cúi đầu thành kính Tôi sẽ thắp nén huệ trầm mấy nhánh Ướp vào mùa tóc em Như chiều nay một người chợt nhớ tên Khúc đường lặng không còn tha thiết nữa Tôi tìm hỏi con chim câu lạc tổ Giúp em nhặt một tin vui Như chiều nay sông chẳng thả dòng xuôi Mắt người chợt ướt nhòe hàng cây rũ Là ôm ngực trái tim còn mưng mủ Giữ vài ký ức về em Như chiều nay, chiều nữa, chiều thêm … ĐCĐ
  3. NHỔ BUỒN Rượu non dăm chén gọi là Nẻo quên dặm cách trùng xa vạn trùng Ngước mây thưa thốt không trung Thơ hèn cạn mực gươm cùn hụt hơi Hết tình ơi lại em ơi Có bầy chim lạ tiếng rơi cuối đàng Ơ kìa nước mắt hai hàng Áo cơm lầm lủi cuộc quàng xiên thôi Hết người ơi lại ta ơi Trách ai thả sợi tơ trời vướng chân Thì mai về bến mờ xanh Gửi câu lục bát dụm dành mùa sau Quê nhà cõi ấy mà đau Ta ngồi vạch mớ tóc sâu nhổ buồn ĐCĐ
  4. BẢN TIN SỚM xin thông báo cùng em tôi đã trở lại thế gian, sáng hôm nay lại được đỏ hoe tái sinh từ khối bào thai của người phụ nữ lạ mặt mà từ rày tôi sẽ gọi là mẹ cũng có thể tôi còn đang cùng các nguyên tử vũ trụ lang thang hoặc ở dạng khoáng chất đất, cát đồng, sắt hoặc một giọt nước may phước hơn, được làm một con chim kền kền chuyên săn xác chết … liệu khi nghe tin này có khiến em lo lắng giùm gã đàn ông đang nằm bên cạnh em trên chiếc giường từng là của tôi ĐCĐ
  5. TIẾNG CỦA RỖNG hai đứa bé nhặt vỏ ốc trên bãi cát mãi cãi nhau về con sao biển nằm phơi mình chết khô đực hay cái chẳng nhìn được nỗi buồn lão ngư dân và tấm lưới trống tôi chăm chỉ gia công những câu thơ có vần hoặc bỏ vần thành thử không nghe được tiếng than đói từ mấy con chữ bụng rỗng ĐCĐ
  6. CHIẾC GUITAR ĐỨT DÂY sợi trầm nốt mi đứt rồi thay dây khác và chỉnh lại âm dạo lấy một khúc, vui hay buồn, tùy ý như đêm nay ngồi búng lại đoạn nhạc tưởng chừng quên khuấy bài hát thầm thỉ chừng ngọt ngào hơn mỗi thanh âm ngọn gió giang hồ dong ruỗi tự nghìn năm đứng đấy, lắng nghe mỗi đắm chìm và mỗi thăng hoa buồn đau cùng khát vọng hay chính hơi thở của Người ban tặng? với yêu thương cẩn trọng khẽ khàng treo chiếc guitar cũ lên tường nghe tiếp những hợp âm trống ĐCĐ
  7. TẤU KHÚC XA NGƯỜI vây quanh tôi giai điệu cũ chập chùng đừng vội bảo cô đơn chẳng hề quay lại thấu hiểu gió, ngoài tôi, cây cỏ ngái mỗi buồn xanh, xanh vốn để buồn hơn vây quanh tôi là triều cuộn đại dương biển đủ dạt dào mà thuyền neo tận mãi mắt người nồng nàn còn tôi thường đã ngại đành cậy nhờ xưa ký ức giữ lời môi vây quanh nhau thất lạc nửa đời nguôi màu mây vắng và tình thôi chắp cánh tôi tấu nốt một niềm vui khánh tận vọng muộn màng âm hưởng những bơ vơ vây quanh em giai điệu mới hững hờ kỷ niệm vỡ nghe mềm hơn tiếng khóc mượn giun dế phổ hình hài tấu khúc vây quanh tôi giai điệu cũ chập chùng ĐCĐ
  8. KHÔNG ĐỀ tôi giam giữ trong tôi một điều bí mật chôn thật sâu khóa thật chặt sẽ không cho ai nhìn thấy đâu một bí mật đơn sơ giúp tôi vượt qua lắm cung bậc bổng trầm đời sống bí mật ấy là gì ư? tôi chỉ cần nghĩ về em và phần đáp án còn lại ai cũng có thể tìm ra câu trả lời ĐCĐ
  9. LỜI NGUYỆN CỦA GIỌT BAN MAI nếu tôi phải cất lời khấn nguyện được tặng về em đôi phút bình an thế thì cứ ngủ ngon trong vô ngôn tĩnh lặng giá mỗi giọt nước mắt tôi rơi hòng em vơi phần nào thống khổ mau đứng lên mà ca hát, vui chơi nếu phải mất trọn cả trái tim tươi để em được tự do ngần ấy nào, hãy bay vút cao chọn lấy phương trời giá có phải đốt cháy linh hồn tôi ơi để em không còn đối diện đêm dài tăm tối thế thì sao chưa choàng giấc giang tay ôm lấy ban mai? nếu đến lúc phải cho đi cả sự sống này để cuộc đời em chính là mãi mãi thì dành mộ phần cho tôi, nơi ấy ở ngoài kia, khu vườn biếc nhà người ... ĐCĐ
  10. GIÃ GIÊNG Giêng nói giã từ, ngơ ngác tháng hai Tôi quay về nên bàn chân ngần ngại Cầm vết thương chiều ngồi nâng niu mãi Râu tóc tủa dài kể chuyện đi hoang Chắc sẽ nhớ tôi qua nốt du ngân Mưa tin hết mỗi đêm thôi ngờ vực Người sẽ quên tôi như quên điều hư thực Rong rêu trở mình đá nhận lại phần đau Giêng nói giã từ, tôi đã nói gì đâu Bàn tay chắp mắt ngàn sâu lễ độ Hoàng hôn rộng hay dáng người hóa nhỏ Nỗi buồn sổ lồng con sáo bay xa ĐCĐ
  11. Chào bạn Kim Đồng. Mình có thắc mắc với phát biểu "Lục bát vốn hoàn chỉnh từ thơ ca dân gian". Vậy trước khi có thể lục bát, Việt Nam ta đã có các thể thơ nào rồi ạ? Chỉ là một thắc mắc. Đừng suy nghĩ gì mông lung nhé. Vạn an.
  12. ĐÊM QUỲNH HOA người vui như lược người hiền là gương mỏi thăng trầm bèo giạt với mây trôi tôi lại làm hạt mưa dại gõ lên cửa muộn phân trần cùng phấn sáp tôi mãi tìm tôi tôi trong men nồng người hằng trường sinh bằng ánh nến hồng lạp nhen lại từng tế bào cảm xúc với tôi bóng vách lung linh đêm đăng quang khuê các đượm hương quỳnh ĐCĐ
  13. BÀI THƠ HỌC TRÒ ĐẦU TIÊN VÔ TÌNH TÌM ĐƯỢC … Tôi chợt thương mình như yêu lấy cơn mưa Dù xa lắm trăm điều em đã hứa Ta rất gần trong không gian, cả thời gian nữa Nhẩm niềm tin như đếm lá trên đầu Đã bao lần đưa tay hứng hạt ngâu Tôi gìn giữ, cả dấu chân người lạ Mỗi mẩu chuyện không đầu đuôi gì cả Em huyên thuyên, tôi đứng khấn mùa tan Thực tình thì chỉ nắng biết lang thang Lối vắng đó bây giờ ai đợi nữa Hay vì nhau còn dăm ba đôi lứa Hương hoàng lan khuya lại ghé ân cần Mưa cứ thừa đừng tiếc mãi bàn chân Nắng lỡ thiếu phôi phai đừng giữ lại Cho giấc ngủ thôi mớ lời ngây dại Dẫu cô đơn vẫn chờ trước sân nhà Những giận vờ hờn vặt của ngày xưa Như mưa nắng đã thời hiền hậu nhất Sẽ cay mắt đem trả vào ký ức Ta tựa đầu khoảng trống gọi ta ơi … ĐCĐ
  14. NGÔN TỪ YÊU tình yêu của chúng ta tràn lên mặt đất cỗi cằn giữa tiếng trở mình xào xạc của lớp lá mục và, lớp sương giá vô danh chỉ còn đâu đây âm thanh đời sống và lời hứa được sinh ra từ trong ký ức là chưa đủ thân thể - khát vọng của anh với em bị chẻ vụn mỗi nhánh củi nằm trơ trọi đó, chờ khô tiếng kêu khao khát dịu dần, tắt lịm vào trong lời gió thầm thỉ đang làm đông cứng khung cửa sổ khóa chặt vào chết chóc những lời mộ ký khảm trơ lên mặt đá và đám trẻ con cất cánh … giờ thì giọng nói không còn quen tai nữa chẳng nhắc nhở về điều gì cả hoặc chỉ lặng thinh ĐCĐ
  15. LỘ TRÌNH & BÀN CHÂN tôi không thể nào đói giúp ai cơn đói dù dạ dày của chính mình đang thuyết minh về miếng ăn tôi đã không thể thuốc thang trị lành đau khổ ấy, dù trái tim dần nứt nẻ tôi không thể xóa sổ những ghét ghen đố kỵ dù chạm tay vào chuôi dao hờn căm tôi không đủ sức cản ngăn dù đầu đạn cháy bùng trong tầm ngắm cũng không thể tuyên án tử với lòng tham vô tận dù đã rao bán đến tiếng kêu cuối cùng tôi không thể băng bó cho biết bao con sông, cánh rừng … dù chưa khước từ thói quen uống ăn phàm tục làm sao dốc cạn đáy ly đắng đót dù mỗi ngày vẫn nhấm nháp cô đơn cách gì gửi bầu trời xanh trả lại mỗi chim non dù đã tống giam véo von ấy vào chiếc lồng trang sức tôi không thể nào đổi hướng lộ trình hiện thực dù vẫn lê chân từng giờ trên ngập ngừng, tê cóng vô danh. ĐCĐ
  16. GIẤC MƠ ĐANG CƯỜI tất cả các khái niệm thường được đóng gói trong mỗi từ "tôi" quả thực tôi đã có mặt ở đó khi vũ trụ được tạo dựng nhưng tôi chỉ là nắm đất rải ra từ bàn tay sáng tạo chỉ như bóng tối chẻ vụn thành những súc củi cháy bùng lên cho ánh sáng chỉ như tiếng dội lại của âm thanh như giấc mơ về một đấng thượng đế đang cười cùng dạng ngôn ngữ giống tôi thôi ĐCĐ
  17. NGUYÊN MẪU con người được sáng tạo theo nguyên mẫu hình ảnh Chúa Trời súng đạn, gươm giáo … là chế tác của bàn tay con người chiến tranh giết chóc tàn phá hủy diệt được thiết kế có phải ý nguyện của chúng tôi thơ ơi thơ, thơ có hiểu được mỗi ngày ta mơn trớn hoài một nỗi buồn gì đây? ĐCĐ
  18. CHƯA NẾM CHÂN TRỜI Ngắt lấy đọt buồn non trên đầu cỏ Tôi yêu em mà chưa nếm chân trời Chưa vay mượn đã vội vàng ghi nợ Đứng giữa đường tri hô bậy, nghe chơi Đêm dày quá áo đành phơi ấm lạnh Linh hồn soi dành mối, mọt khằn sâu Nõn nường tặng dung nhan người đỏng đảnh Ngọn đèn chong thổi tắt đóm tình đầu Rờ rẩm ngực nghe trái tim lười đập Mới hay đêm thường khụy gối ăn năn Tôi khóc ngất một nỗi niềm lãng nhách Vòng tay em độ lượng cả trăm lần Ngày lên nắng gieo thêm chùm giai điệu Đợi bội thu ân ái cõi sương chùng Tôi gánh hết tuổi mình đi bán dạo Giá rẻ bèo em mua mảo giùm không? Ngắt lấy đọt buồn non trên đầu cỏ Tôi yêu em mà chưa nếm chân trời … ĐCĐ
  19. Hè, cái này mượt mà và đượm trữ tình cổ điển lắm đây, chú Vinh mình ạ. hơ hơ
  20. KÍNH THIÊN VĂN chiếc kính thiên văn mang các hành tinh về với nhà khoa học để lên đến những vì sao người tiền sử làm thơ ĐCĐ
  21. TÔI BẮT GẶP THƠ tôi bắt gặp thơ khi xúc cảm tiệm cận ý tưởng ý tưởng phát hiện ngôn từ tôi tìm thấy thơ trong mỗi điệu vần huyễn hoặc trí trá lại luôn phát biểu về những thật thà hơn cả sự thật tôi đã nói chuyện với thơ như nói chuyện với đội ngũ chiến binh vũ khí lăm lăm giải phóng con chữ ra khỏi ngục từ tự điển khỏi chấn song định nghĩa tiêu dùng tôi đã tìm được thơ khi xướng danh lại cho những gì vốn đã có tên bước kiêu hãnh trên lộ trình khai phá tôi khóc, cười bằng nỗi đau sinh hạ đâu hay mỗi nẻo đường đã lắm dấu chân qua … *** để mãi truy tìm tông tích thi ca tôi quên mất cái thằng bé con vừa đang ăn cơm với quả trứng vịt muối vừa ngó cơn mưa bâng quơ và, tôi hiểu rằng mình chưa bao giờ chính thức gặp thơ ĐCĐ
  22. TÌM (phiên bản) tìm giêng ngủ dưới vòm cây ta đem thơ hót dỗ bầy lá non vai vừa đáp giọt nắng ngon em tơ tóc vậy chừng còn hồ nghi tìm xa mờ mịt thiên di xòe bàn tay trắng gặp gì mà đau thế thôi nước mấy dòng mau mây phù hư đuổi qua lầu thinh không tìm ta ngơ đứng chợ đông hỏi giùm lọn khói lối vòng vèo bay hình như có hỏi gió may lối vào thiên cổ đã dày sa mưa? ĐCĐ
  23. Cái bài Huế ni rất chòng chành đây. hơ hơ
  24. TÌM từng giờ tôi đi tìm tôi thấy chen chúc hành tinh bảy tỉ thấy gập ghềnh nhiều bóng tối ánh sáng co lại mỗi giờ từng ngày tôi đi tìm em tiếng vọng bãi bờ đáp lại tình yêu treo cành ươm chờ chín bói nhân gian vui, hay buồn, tôi nào đã hay từng tháng, từng năm tôi vẫn tìm ai chân bước chưa qua vạch thăng trầm thế kỷ đành sống sót như cỏ cây tồn tại đấy em đi tìm, biết có gặp tôi không? ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...