Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. TRÒ CHƠI CỦA CÁT hôm qua người ta khiêu vũ, chạm cốc chúc mừng đôi vợ chồng nghệ sĩ sau khi ly dị đã quyết định tái hôn hôm nay người ta khiêu vũ, chạm cốc chúc mừng một quan chức mãn hạn tù sớm sau án tham nhũng ngày mai người ta khiêu vũ, chạm cốc chúc mừng hai đất nước từng mắng nhau là giặc lại bắt tay hữu hảo tình thân trò chơi dành cho người lớn sai lầm, sửa sai, sai lầm, sửa sai … trò chơi của bọn trẻ nít xây nhà cửa, đền đài, lăng mộ, trên cát nếu không thích, cứ xóa đi, xây cái khác thật khoái trá có điều là sai lầm của bọn trẻ đôi khi chỉ làm phiền giấc ngủ của những hạt cát còn người lớn ai sẽ bù đắp cho vô vàn máu, mồ hôi và cả niềm tin đã bị mất cắp trước mỗi tiệc mừng? ĐCĐ
  2. NGỌN VÀ NGÀNH chiếc lá có biết được lớp vỏ lớp vỏ cây có nhận ra cành cành cây có hiểu được thân cây tất cả là một, hay riêng biệt mỗi phần, ai nói được? nhánh rễ kia có đòi một cái tên không nắng và mưa đã bao giờ nhắc lấy một lời cảm tạ điều này bắt đầu từ đâu và điều nọ kết thúc chỗ nào? phải chăng lòng mẹ ta vốn sẵn nấm mồ linh hồn có lúc lìa thân xác ngọn lửa khi nào lịm tắt hay tàn tro còn biết chờ đợi bền bỉ, ấm nồng? đông đến xuân, xuân liền hạ hạ chuyển thu, thu lại sang đông sóng triều đi xa triều lại về gần … ai là người đang trên bờ biển với ngọn đèn trong tay? ĐCĐ
  3. NGƯỜI-BIẾT-NÓI-CHUYỆN-VỚI-TRĂNG người-biết-nói-chuyện-với-trăng cẩn thận thả ánh sáng từ đôi mắt vào trong chiếc lọ nhỏ bỏ thêm một nhúm sao li ti rồi gắn nắp lọ lại vẽ lên đó một mặt trăng và trao chiếc lọ cho đứa bé trần truồng sự sống đã bị người lớn cướp mất máu và bùn lem luốc khuôn mặt nhỏ nhắn chưa kịp đủ tượng hình để biết trai hay gái giữa đống rác cao ngất đứa bé vô danh ngừng khóc ôm lấy chiếc lọ vào lòng quay lưng, thiếp đi trong mơ nó thấy một thế giới nơi những người mẹ người cha thật sự cần có trẻ con hơn và luôn biết yêu thương … người-biết-nói-chuyện-với-trăng quờ tay nắm lấy chiếc gậy cùng ngọn gió nồng men theo con phố hẹp đến một ngả tư, ông ngồi xuống lắng tai nghe và gật gù cùng giai điệu rộn ràng cuộc sống tay lại rờ rẩm mặt đường quanh mình tìm thêm một chiếc lọ khác ĐCĐ
  4. TĨNH LẶNG Ai trả đây tĩnh lặng lại con đường Tĩnh lặng lắm hàng cây buồn tay vói Và tĩnh lặng bầy chim mùa bay tới Nụ hôm đêm tĩnh lặng như biệt ly Bước chân nằm tĩnh lặng đợi ra đi Điệu vĩ cầm tĩnh lặng khuya ai dạo Chuông giáo đường tĩnh lặng người ngoại đạo Trả một ngày tĩnh lặng – em và tôi ĐCĐ
  5. MONG MANH HƠN LÀ EM mong manh hơn là em anh còn có thời gian có lớp bụi mờ trên khung cửa kính chiếc lá cuối mùa bám cành lơ lững hòn cuội già mòn đợi dưới cơn mưa mong manh hơn là em anh còn một lời chưa nói ra chậm thưa thốt ngậm vào dành nỗi nhớ có âm ấm sau tai mình, hơi thở vòng tay tròn hạnh phúc thịt da mong manh hơn là em anh còn ngọn đèn lòa chiếc ghế trống căn phóng thưa người viếng có trang sách nhầu vệt băng keo dán tiếng chim rơi, đâu đó, nửa khuya mong manh hơn là em anh có nụ hôn vờ môi mỏng chạm cũng gọi lần hôn cuối cái bắt tay hững hờ nào có lỗi đêm tay người vội vàng buông mong manh hơn là em anh còn vạch trăng suông tiếng chân bước không kịp phiền lưu dấu mảnh ly vỡ nằm im lìm đáy chậu và âm thanh giọt nước gõ đều mong manh hơn là em anh giữ một thời yêu ĐCĐ
  6. NHỮNG ĐIỀU CÓ THỂ THAY ĐỔI tôi có thể thay đổi rất nhiều thứ đơn giản từ một thói quen hàng ngày … tôi ở nhà uống trà, thay vì ngồi quán cà phê chán phở tái bò viên tôi nhâm nhi mì gói cắt một chương trình truyền hình ưa xem thay câu cửa miệng thường quen nói tập lời chân thành, bớt tục tằn gian dối lười ghé sòng nhậu hơn để chăm xưng tội nhà thờ tự khuyên mình nên vọc máy gõ thơ thay vì lên mạng mỗi khuya săn hình lõa thể … … những điều có thể đổi thay tính ra nhiều vô kể chỉ nhịp tíc tắc đều đặn đồng hồ trên tường và tiếng gõ cửa bất thần hôm nào mưa gió ẩm ương liệu tôi, hoặc ai đó, có thể thay đổi giùm không? ĐCĐ
  7. ĐÀ LẠT MÙA VẮNG THU tặng Th. Bàn tay ơi còn gì mà nói nữa Trừ phi hôm ta kể với ta thôi Bàn chân nữa, cần gì mà vội vã Hay mình đang mắc nợ một hương người Men kém nồng đành nghi ngờ chén, cốc Nắng đi xa cỏ hát chẳng ai nghe Khúc khẩu cầm tấu nhầm hoài điệu thức Chiều lên đồi bẻ lá chẳng em che Dấu yêu ơi giá hàng thông đừng khóc Đôi ngựa đâu lầm lụi nhặt hoang vu Cổ xe bụi lối mòn khua lóc cóc Thồ ta cùng Đà Lạt kiếm mùa Thu ĐCĐ
  8. TÊN LÀM THƠ không có thơ hắn cảm thấy lạc lõng ngưng viết về điều gì đó hắn chẳng tồn tại một cuộc đời ngu dại hắn tự tạo cho mình tôi vẫn biết cách phải sinh tồn ra sao mà chẳng cần đến thơ hắn thì không tên làm thơ trong tôi ĐCĐ
  9. NHƯ KẺ SẮP DU CƯ lá xạc xào như thể lá đang yêu người bối rối như tóc dài gió rối em quay đi như cố tình đang vội trời cao hơn như mở hết lòng anh đêm trả lời như mấy đốm sao xanh phố quanh co như một người trốn nợ trái tim đập như dòng sông đang thở chân vấp hoài như giấc ngắn chiêm bao cây đứng nghiêm như hết tuổi phổng phao tay lóng cóng như tình vừa mới lớn thơ viết vội trắc, bằng như lẫn lộn em nhận, cười, như hiểu lại như không con đường nằm như gọi cuộc đi rong bàn chân bước như tìm phương vô định điệu sáo môi như nỗi buồn kiêu hãnh cúi thấp đầu như kẻ sắp du cư ĐCĐ
  10. NGƯỜI ĐÀN BÀ VÀ ĐÔI QUANH GÁNH Người đàn bà đặt xuống đôi quanh gánh đựng đầy hoàng hôn Giấu tiếng rao cuối ngày sâu vào nỗi buồn Mái tóc dài bằng hương sả ký ức Giọt nước mắt lăn vòng tròn tuổi thơ Người đàn bà xòe bàn tay tiếc nuối Lau giọt nước mắt hằn dấu tuổi thơ Tuổi thơ của người đàn bà tiếc nuối Vuốt lên ký ức mái tóc nồng hương sả Mùi hương sả của ký ức mái tóc Mở ra nỗi buồn cuối ngày giấu trong tiếng rao Tiếng rao hoàng hôn lại nâng đôi gánh đặt lên vai người đàn bà, bước đi ĐCĐ
  11. GÕ CỬA NGỰC NGƯỜI đạp con đường lá ủ ta gõ cửa ngực người xin lại trái tim nhỏ hôm mình vừa đôi mươi ngậm dòng sông trên môi đứng kể về bóng tối cầm nhúm tuổi ham chơi thuyết minh hoài sám hối nước mắt đâu có tội giấc mơ nào bất minh chỉ là khi gió nổi gót giày cần lênh đênh ta đứng nhẩm câu kinh con mắt dành lệ ứa gõ cửa ngực người tình chờ ngón tay máu rỏ ĐCĐ
  12. TIẾNG KÊU CỦA CON NHẠN LẠC ĐÀN con nhạn lạc đàn đã không thể sang sông đành bay về tìm vùng đất hoang cằn tiếng kêu nẫu ruột lời chim gõ vào những vành tai điếc rơi xuống những giàn khoan, những hố bùn đỏ ngầu những cánh đồng lạnh toát thuốc trừ sâu rơi xuống những bóng người thiếu nhân dạng thất thểu dưới dãy phố lầu cao ngất chén cơm nóng, ly nước trong, niềm hy vọng sau cùng, đã trốn vào ký ức những xấp giấy bạc thơm hơn với cơn say quyền lực và tiếng con chim nhạn lạc bầy phủ lên xác những hài nhi non nớt chưa một lần được sinh ra ĐCĐ
  13. CẦU LẤY MỘT CƠN MƯA nhà thơ nông dân đầu trần đặt bàn chân lên lớp đất khô nứt đám mạ khát nước chết gục ngước mắt lên trời cầu xin một tín hiệu mưa nhà thơ công nhân bộ đồng phục rách bước ra căn nhà tồi tàn bẩn chật người vợ ôm đứa con nhỏ nằm ngủ chung với tiếng muỗi vo ve ngước mắt lên trời cầu hôm nay xin được việc làm nhà thơ bác sĩ gọng kính trầm ngâm từng hàng dài những hình nhân những con bệnh lê la trên nền gạch tiếng than van đều khắp ngước mắt lên trời cầu xin chút phép lạ mong manh nhà thơ chính khách vây quanh bởi ồn ào huyên náo của những họp hành, thông báo bận rộn tâm hồn lương tri hấp tấp ngước mắt lên trời cầu xin mỗi chữ ký đều sạch nhà thơ người mẹ bàn chân sinh nở mỗi nẻo đường đặt niềm tin vào chiếc xe đạp cọc cạch vào mớ rau mớ ốc vào mắt đám trẻ đói cơm gầy rộc cầu xin ơn trời ơn phật nhà thơ con người nhìn vào thăm thẳm trái tim mình cầu xin cho tất cả những ai đang sống và trước tiên, cầu lấy một cơn mưa ĐCĐ
  14. BÀI NGUYỆN KHÔNG ĐỀ TỰA ... tôi từng hiểu được mùi vị cái đói nghèo kinh niên nếm vào như thế nào sự áp bức chạm tay lên bỏng rát ra sao phần tự do, dẫu ít ỏi này, khi bị tước đoạt mỗi nói cười cay đắng đến dường bao … ngộ nhỡ điều tôi viết ra đây gây phật lòng nhau, xin em làm ơn, một lần thôi, đừng ngoảnh mặt một lần thôi, chân bước xuống lòng đường hòa vào dòng đời đang ngược xuôi lao lách âm thanh mà tai em nghe được chính những tiếng kêu lạc lõng, diết da của lắm người anh em đang khốn khó quanh ta ĐCĐ
  15. CHÚC NGỦ NGON Em là ngọn lửa Anh, cây đèn cầy Chạm vào như thế Chảy hết còn gì Thôi, chớ nghịch nữa Goodnight ngủ ngon Hay … mình nhóm lửa Nướng đêm chín giòn? ĐCĐ
  16. BÂNG QUƠ (2) có thể một nhà thơ ra đời quá sớm sớm đến độ ánh nắng ban mai chẳng kịp soi rõ mặt mũi nhà thơ có thể một bài thơ được viết quá vội chưa bước qua quá khứ đã vấp vào tương lai và chẳng hề tồn tại mặc dù bài thơ này, biết đâu chừng, sống rất dai ĐCĐ
  17. BÂNG QUƠ (1) Một bài thơ có thể viết nom chừng ít phút Nhưng đó có phải là triệt sản thi ca? Một bài thơ thật sự phải bỏ trọn đời người để đọc Thế, phải thai nghén bao lâu để bế bồng được tiếng oa oa? ĐCĐ
  18. BỐN ĐOẠN VỀ SỰ CHIA LY đóa hoa này rồi sẽ tàn chiếc cốc kia đến lúc sẽ vỡ khoảng khắc đẹp đã hết mình lần rực rỡ giờ còn lại chăng ký ức thầm thì con đường, dẫu mấy dài, cũng đến nẻo phân kỳ nỗi đớn đau đừng tự dối mình từng chưa có đăng đẳng thời gian vết sẹo tròn nguyên đó ta lầm lỡ thốt lời chi ta ngu dại điều gì định mệnh này ai hào phóng giúp mình đây nước mắt sẽ tuôn sẽ tuôn dòng nước mắt được òa khóc như nhận phần thương tật như ngón chân từ khước một bàn chân năm tháng mới qua năm tháng đã gần dấu chân đau lại tìm con đường gió ngược khoác cuộc sống lên vai, ừ, thì tiếp bước vì đàng sau mỗi chia ly là dang dỡ một hành trình ĐCĐ
  19. ĐỐT THÊM MỘT TRANG NỮA là một trang nữa được lật sang mặt giấy rách tơi, vàng ố vo lại ném vào bếp lửa thời khắc trôi qua khi phẫn nộ ta thốt lắm lời chẳng hay ho thật tình lòng dạ nào muốn vậy lắm lúc chẳng biết mình giận hờn ai đấy hoặc căm tức điều gì cả những lúc lặng lẽ bước chân về giữa hàng cây yên bình, gió giông vụt đến ánh sáng đợi chờ mòn dần theo giọt nến hơi nóng chừng còn vướng lại, chưa tan chiếc lá rụng giật mình con mèo đêm lang thang ướt đẫm cơn mưa, mèo ơi khao khát được bước vào nhà, một góc phòng ấm áp mỗi người chúng ta nào có gì khác không ai thích chọn đi hoang nhằm một ngày mưa lê thê là những con người lạc lõng, chúng ta đi chuyến hành trình chưa hề tính đến về nơi tận cùng miên viễn chưa ai hiểu gì thêm chưa chuẩn bị bao giờ ta không thể nào thốt ra biết bao điều cần muốn nói thiếu ngôn từ đành vinh danh tên gọi là chân lý, là đức phật, chúa trời chẳng có gì thêm mang lại cho đời chỉ bấy nhiêu ký thác vào tấm lá trong hạt cỏ hèn, vào hòn sỏi nhỏ trong bàn tay thánh thiện trẻ sơ sinh thế, hãy lật một trang cho vào bếp lửa nhịp đập của đôi cánh con sẻ nọ đang nắm giữ cuộc đời, giữ cả số phần ai? ĐCĐ
  20. VÀ KHI TÔI TỈNH GIẤC tôi đã mơ thấy một thế giới chết từ lâu rồi để khi tỉnh dậy chỉ tìm được những thành phố bỏ hoang tôi quay về với ngọn đồi tìm lại dưới mấy tán cây tìm vào các hang động trơ trơ từng phiến đá cuội bên bờ sông hấp hối trong những sa mạc trên mỗi đỉnh núi, có tên và không tên đang dần kiệt quệ tôi nhắm mắt và mơ thấy em lại yêu thương tôi để khi tỉnh dậy chỉ nhìn thấy mỗi tâm hồn mỏi nhừ, xuống cấp và ồn ào những cỗ máy lên đời thế giới này, tình yêu của tôi ơi ĐCĐ
  21. VẪN MỘT CÂU THƠ Vẫn một câu thơ đang đi tìm em Tứ thơ vui như câu chuyện người mới lớn Thơ vờ buồn nếu thương yêu hạn hán Kiên nhẫn về hạt nước lắng dòng sông Câu thơ ngồi hát với khoảng mông lung Mà hôm vội trái tim làm rơi lại Chẳng phải tôi, thơ chưa hề già cỗi Dịu dàng thôi đâu dễ gặp một lần Thơ nồng thơm lúc vội vã tay cầm Rụt rè chạm chầm chậm thành kỷ niệm Mỗi lời nguyện dành phần người thân thiện Mái tóc dài bay rối nhịp thời gian *** Sân ga chiều, câu thơ đứng tê chân Đợi con tàu hú hồi còi rời bến Sẽ hồi hộp thơ cùng tôi thêm chuyến Hành trình này trạm cuối có là em? ĐCĐ
  22. ĐÊM UỐNG RƯỢU ĐỐT RƠM Là đêm nuốt đủ cô đơn Thêm vài chén nữa ngấm buồn gớm ghê Nghiêng bầu chắt đáy sơn khê Uống cho vụn vỡ lời thề lược, gương Là đêm ói cục thê lương Trả em làm vốn buôn hường bán xoan Để khi gõ cửa thiên đàng Hỏi vay đức chúa một ngàn chua cay Là đêm chết cạnh cơn say Quay tìm hồn phách thấy hai xác mình Một, đành bộ dạng phù sinh Hai, nùi xương thịt trá hình áo cơm … Là đêm vun lửa đốt rơm Ngồi nghe cháy khét một nguồn cơn ta ĐCĐ
  23. BÀI NGUYỆN CHO MỘT NGÀY HÀNH HƯƠNG lúc tôi nắm lấy bàn tay tật nguyền để bàn tay ấy chạm vào đường cày màu mỡ thịt da kia dần bớt đớn đau lúc tôi đặt trái tim bị thương vào giữa những trái tim tuyệt vọng khác lòng trắc ẩn sinh sôi lúc tôi nâng mảnh hồn ngục tù không tên lên môi thì thầm mỗi lời về tự do đôi cánh xanh tìm lại bầu trời lúc tôi cúi xuống với con người hèn mọn, cô đơn bỏ vào chiếc nón rách mảnh danh dự hằng mất cắp con người thấp kém nọ sẽ thay đổi thế giới này ĐCĐ
  24. LIÊN TƯỞNG - Mẹ ơi, sao cô Tấm hiền diệu thế lại nỡ luộc sống người, lại còn đem làm mắm cho người khác ăn gớm ghiếc đến vậy, hở mẹ … hở mẹ? - Mày có chịu ngủ chưa, thằng ranh con. Sáng mai tao với mẹ mày còn phải đi kiếm cơm. Vớ vẩn! Trong bóng tối, thằng bé xoay lưng, nằm thiêm thiếp, trong đầu nó lởn vởn mãi một chảo nước sôi và chiếc lọ. Liệu có cái chảo và chiếc lọ nào đủ to, vừa cho một người đàn ông không nhỉ… ĐCĐ
  25. NGƯỜI ĐÀN BÀ CHÂN TRẦN người đàn bà chân trần bước qua ồn ào phố thị trên vỉa hè nhầu nhỉ những con đường nhọc nhằn nấp trong ký ức mỗi ngày là căn nhà cũ kỹ người đàn bà chân trần bước vào gian bếp ẩm thấp với nỗi buồn xuống cấp nhóm lên tí lửa tâm linh sưởi lại khung giường nơi hạnh phúc đi vắng người đàn bà chân trần băng qua khu vườn cỏ dại một vạt ruộng cằn quên cày cấy qua khóm tre xơ xác gió ngầu tiếng gà khàn khàn thất lạc ở đâu một bờ vực sâu hoắm người đàn bà chân trần ôm trên ngực mỗi đớn đau bước qua từng phòng khám qua lầm rầm bài kinh cầu màu xám cùng cỗ áo quan nghèo nàn một chiều trắng, nghĩa trang người đàn bà chân trần bước vào vòng tay vĩnh cửu và người đàn ông ấy, hay chính tôi đã hiến tặng tất cả để rửa sạch đôi chân lầm bụi bằng nước mắt tội lỗi của mình ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...