-
Số bài viết
2.537 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
318
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio
-
Thanks huynh đệ Cong Hai đã đọc bài và chia sẻ tâm cảm.
-
XIN LỖI THÁNG 11 Xin lỗi hôm chúng con vào lớp muộn Xin lỗi luôn hồn vía mãi đâu đâu Quên bảng đen cơn ho chừng máu rướm Tay phấn run sợi tóc úa cơ cầu Xin lỗi nếu tình cờ băng qua phố Thầy cô xưa, bận bịu lắm, chẳng quay chào Thời kinh tế lễ nghi nhường nhí nhố Mỗi con đò đưa khách muộn hôm nao Xin lỗi vậy thời chúng con ưa tính toán Bài học vỡ lòng trả núi cả sông sâu Nghìn cách sống vạn cách chơi hoành tráng Nghề bọt bèo - chẳng chọn nghiệp này đâu Đành xin lỗi lòng tri ân hối hả Bằng lẵng hoa tậu vội, mấy vuông quà Câu chúc lơi giữa bộn bề mặc cả Mỗi năm, không chờ, tháng mười một đến rồi qua . ĐCĐ
-
THÈM CHẾT ĐƯỢC thèm chết được một ngày quay lại cùng nương bầu rẫy bí đường cày bén lật từng thớ phù sa mỡ màu đến tưởng chừng vắt ra vô vàn mật ngọt thèm chết được bữa ăn trưa miếng mắm lóc đồng trái ớt hiểm xanh giòn cay xé họng uống gáo nước mưa căng bụng ngửa mặt lên trời đánh tròn một giấc thèm chết được tiếng nghé ọ đói sữa mẹ cánh chuồn cánh chấu bay vù vù thèm chết được đêm về hồi hộp ôm em vào lòng bằng đôi tay còn nguyên mùi bùn đất mùi cổ tích nhưng thèm khát hóa ra chỉ là thèm khát còn cổ tích vẫn hoài cổ tích hic! ĐCĐ
-
ĐÒ TÌNH biếng tập bơi đắm đò tình tôi chết thây bơ vơ diều quạ rỉa ven sông cô lái ơi người dưng khoan nước mắt vớt lên giùm cái túi thơ không ĐCĐ
-
ĐIỆP KHÚC ĐÔNG Ngày đợi nắng chỉ mùa ngân ngấn gió Nên mênh mang kỷ niệm dắt chân đi Là hôm gặp cúi đầu mưa lấm phố Ngượng ngùng vui đành chẳng nói năng gì Sẽ lại vờ cùng hòn sỏi ngu si Nằm chiêm nghiệm đôi lời xa xôi cũ Rất mơ hồ chuỗi hợp âm vụn vỡ Chiều vô tư giai điệu ấy – và em Hay vô tình huýt sáo điệu môi quen Điệp khúc vọng một tên người chấp chới Hiểu giùm nhé nghĩa là tôi còn đợi Đông muộn về nhắc nhớ thuở vào yêu. ĐCĐ
-
ĐIÊU KHẮC GIA thằng nhóc mục đồng móc cục đất ruộng nặn hình con trâu con trâu có đuôi, có sừng ... và, trung thành với hiện thực nó kiêu hãnh gắn cho trâu một cái "của quý" to đùng nhà điêu khắc gia hiện đại đục đẽo chân dung của chính mình vào đá một diện mạo siêu thực chẳng hề có mắt, mũi, tai … chỉ mỗi một cái miệng thiếu chức năng ú ở ĐCĐ
-
RÓT CHO ĐẦY thân xác này của tôi rỗng đến độ tôi không còn đủ tâm hồn để rót đầy cho nó câu thơ của tôi làm ơn giùm đừng giỡn hớt với những vũ điệu uốn éo ma mị nữa mà hãy đưa chân bước xuống ngổn ngang đời ĐCĐ
-
CỔNG TRẮNG đôi cánh cổng trắng gió thổi mở toang không hiểu giấc mơ nào ở phía bên kia đón chờ tôi đăng đẳng tia long lanh ngây thơ đôi mắt em nhắc nhớ rằng từ bao lâu rồi không rõ tôi chẳng còn là một ai đó khác hẳn tôi ĐCĐ
-
CON ĐƯỜNG NÀO như mọi ngày tôi thường vẫn lay hoay tâm hồn em – con đường nào đến được lũng đồi hồn nhiên thị thành hiểm hóc là vu vơ đôi mưa nắng chỉ vu vơ như mọi ngày tôi cặm cụi làm thơ những ước mơ dưỡng nuôi bằng mộng ước những cấu tứ tuổi nghìn năm trứng nước từ Lạc cha trai lơ và Âu mẹ chưa chồng như mọi ngày tôi hớn hở lại băn khoăn xa róc rách bỏ bầy phương sóng nọ dòng sông biếc chảy về đâu, chẳng rõ nẻo đường nào đến được tâm hồn em tôi, dẫu từng bước mỏi, vẫn chưa quen ĐCĐ
-
CHỢT MÙA ĐÔNG SÀI GÒN Lẽ nào em giấu mất mùa đông Tháng mười một đất trời càng trống trải Nếu phải xa, gió mùa, xin giữ lại Để anh còn xuống phố với hàng cây Để tưởng còn ngây ngất nắm bàn tay Em nhỏ nhắn đến chừng không có thật Hôm len lỏi vào đời nhau bất chợt Như cơn mưa bụi này, như cái lạnh sáng nay Để kịp phải lòng khung cửa sổ xanh mây Em thoắt hiện màu khăn choàng cổ tích Để ngẩn ngơ mùi hoàng lan tinh nghịch Giữ miết chân anh, lại vờ đuổi anh về Để kịp tìm một góc lặng cà phê Thả khói thuốc vẽ hình gương mặt cũ Nghe rét mướt cùng vào tìm chỗ trú Biết Sài Gòn cũng đang có mùa đông. ĐCĐ
-
PHỐ BIỂN tạt ngang thăm lại ngôi nhà bao năm rồi chẳng rõ sóng vỗ vào vách đá rầm rì trăng mười sáu lẩn khuất em thoắt ẩn hiện sau lớp rèm che căn phòng đó hẳn vẫn như trước vẫn còn chừa làn quỳnh hương nở muộn đôi mắt đen chờ đêm đến bên khung cửa men theo dấu chân gã lãng tử tội đồ tôi từng lách vào khoảng đen đó thường chồng em rất khuya mới về cùng cơn say rũ rượi và mùi son phấn *** những lời cuối gửi cho người trên cát mật ngôn ngoằn ngoèo vạch bằng đầu một que cây cố ngăn giọng thở dài khi đợt triều lên cuốn bức thư đi ĐCĐ
-
ĐI QUA VÀ Ở LẠI hình như đang thiếu lắm hôm cùng bạn bè trang lứa đem hồn mình lên núi đốt tuổi tuổi xuân thì hong rét chờ đông hình như còn mắc nợ cánh đồng mưa ướt sũng bóng đoàn người đơn độc dắt díu nhau về sau đám đưa tang hình như đang thừa thải vị mặn đắng mồ hôi tia chớp cuối trời một giật mình mơ hồ những con chữ ra đời thêm nặng đa mang hình như giàu sang hình như khốn khó tôi cùng tình yêu này cơn mưa này đang tồn tại rất hư không ĐCĐ
-
LỤC BÁT QUÁN MƯA thương mưa ướt nửa chuỗi cười khum tay tôi bụm che lời dòng sông một mai dứt kiếp lông bông quá giang nỗi nhớ về đong nỗi buồn sợ mưa úa lá bờ vương xòe tay tôi hứng ngọn hương cỏ mềm ngậm lên môi đẫm tiếng chim ghé vai em rủ thuyền quyên một rằm đợi mưa trắng xóa, mưa dầm bay qua phố xá dắt trăm năm về vẫn ngồi quán đắng cà phê khuấy cho tan loãng câu thề vào mưa ĐCĐ
-
ĐẾM NGÓN CHÂN MÌNH Đem dấu chân soi dưới vệt vân vi Gót nứt nẻ, thêm tâm hồn cũng thế Thua thiệt buồn so, thắng cười hả hể Địa ngục là đây nên đích thị thiên đàng Thưa ai người chưa mãn cuộc cư tang Đừng nước mắt e hân hoan quá vội Lắm thánh thiện chẳng hiềm phần tội lỗi Mượn thi ca đánh đổi ngụ ngôn lời Nói thật tình chỉ cỏ đáng xanh tươi Em với tôi tránh khỏi sao héo úa May vẫn được bình đẳng quyền hít thở Đếm chân mình mười ngón khéo thừa ra ĐCĐ
-
TẠP NGHĨ vịn mưa ướt cả ngày tình em nỗi đau lớn giang hồ ừ thì mây rượu, lẽ nào chẳng uống làm thơ gọi ầu ơ gia tài đôi vơ vẩn thương người đã đành ngơ cơm quê rơm rạ đắng lý lịch mặt giấy trắng về gặng hỏi nước sông chỉ trưa dày dặc nắng khoanh tay bèn hư không hôn lên vầng trán đêm chạm mịn màng ngờ vực đành cơm, áo, gạo, tiền sống mà yêu tổ quốc ĐCĐ
-
DIỆN MẠO MÙA ĐÔNG Còn âm vọng nghìn thẩm sâu Buông xuống lòng biển cạn Tôi, con chim lánh nạn Tìm tình yêu thuở vật vã đường bay Chỉ ngón tay em thắp được niềm tin này Hòng chối bỏ gương mặt đêm hoảng loạn Như chim nọ một lần trong tầm ngắm Vết sát thương kỷ niệm nhói trên lưng Để hân hoan đón xám lạnh trời đông Cánh rừng mượt và tình yêu thứ nhất Em cứ gọi cho tên tôi tràn cỏ mọc Cho cây xanh được chết khát như người Để đêm quỳ cổ mộ khóc chơi vơi Cất vào áo lắm niềm thương cảm đó Và , mắt dại ngắm tóc vời qua phố Diện mạo nào, từng đã một thời, tôi … ĐCĐ
-
KHÔNG KHÍ Đang chia phần bầu không khí này với nhau Chẳng cần xếp hàng, đăng ký Cũng chẳng mất công thấp thỏm bỏ vốn đầu tư Nhất định là như thế Ngôn từ vô tận trời cho Hào phóng sửa đổi câu chữ bài thơ Những ngữ nghĩa cù bơ cù bất Nằm chờ đến giờ nhập quan liệm xác Sống, hay chết, có nghĩa gì đâu mà buồn tủi Khi tất cả được quyền tham dự trò chơi hơi thở tự do Mỗi ngày đi qua bằng rũ rượi cơn ho ĐCĐ
-
FORGET-ME-NOT Đừng quên tôi nhé đừng quên Tim tím chiều nao lũng vắng Sợi khói nhà ai vương trắng Mùi hương như gần như xa Đừng quên ta nhé ngày xưa Cỏ hoa thơm lời nhắc nhớ Cùng nhau chia thời gian khổ Làm sao gói hết trong thơ Đừng quên mình nhé đừng quên Đồng đội thật hiền thuở ấy Dép lốp, ba lô - chỉ vậy Hồn nhiên cống hiến tuổi xuân Đừng quên em nhé đừng quên Tay mềm khâu giùm áo cũ Mắt lá len vào giấc ngủ Rừng xưa lửa muộn còn không? *** Đừng quên cứ nhắc đừng quên Tên đất tên người cũ, mới Thơm thơm mùi lưu ly thảo Đợi hoài thanh niên xung phong ĐCĐ
-
BUỔI SÁNG XÁM thành phố xám xịt điểm sáng duy nhất con mắt đỏ rực ngọn đèn giao thông rối rắm giữa các ý nghĩ tôi đành thưa thốt với em bài hát con chim dạo nọ cắt ngang ngọn gió bời trong căn phòng lạ lẫm trên con đường chia nhánh tôi đã cố tình đánh mất luôn cả mình và, một lúc nông nổi tôi hằng muốn chúng ta lột phăng chiếc mặt nạ dù biết rằng thế là dại dột khi yêu cầu điều tương tự như vậy với em, hoặc, với bất kỳ ai thế nhưng chẳng hiểu liệu chúng ta có thể nhắm mắt lại hoán đổi lớp ngụy trang cho nhau buổi sáng xám xịt tôi tốc ký lại giấc mơ của mình bằng chuỗi dụ ngôn rời rạc trên chiếc bàn phím còn ngái ngủ ĐCĐ
-
ĐƯỜNG RAY VÀ HẠT KHÔ đi dọc đường ray tàu hỏa lầm lủi một mình mỗi ngày chúng ta mỗi sống những song song chẳng hề gặp nhau nắm hạt khô vung vào gió mẩy hạt này vương lại trên tay nhắn nhủ với trong tôi vẫn đôi điều tồn tại ĐCĐ
-
TÁI TẠO cùng chiếc lá rụng tôi khiêu vũ trên nấm mộ đắp bằng mấy bài thơ của mình vun lên xác chữ và treo ngược kẻ tuẩn đạo trong tôi trên cây thập giá tái tạo lại một kẻ làm thơ khác chỉ phát biểu những hình ảnh đúc từ chất liệu bê tông ĐCĐ
-
TRÒ CHƠI THIÊN DI đêm buông một ý nghĩ vu vơ và tôi chơi trò cút bắt tiếng kêu bất chợt trên không thảng thốt ngước mặt thiên di qua bao lần niên kỷ bầy ngỗng không lưu lại đường bay nào trên nền trời nhưng chẳng hề đánh mất lối quay về cố hương ĐCĐ
-
ĐÊM CON DẾ Vầng cao khuya khuyết mất Trái tim làm sao tròn Âm thanh chừng rỗng hơn Khi chiếc chìa xoáy vào ổ khóa Này con dế đang nỉ non thuyết minh giùm nỗi cô đơn Chớ có mà hát những lời tuyệt vọng như thế Đêm này, hay nghìn đêm nữa Tao làm thơ hoài nào đã được buồn hơn ĐCĐ
-
ĐỌC BAN MAI bước ra sân giữa mấy nốt nhạc xanh dương ban mai tôi chăm chú đọc phần còn sót lại của một đêm ngần ánh sao đối với mỗi từ ngữ không hiểu được lại nơi nào đó trên trái đất này thêm một bông hoa hé nở để giải thích giùm tôi ĐCĐ
-
VIẾNG em muốn nghe nhưng tôi chẳng còn gì để nói chung quanh sự yên lặng của chúng ta mưa rơi chiếc lá nhầm mùa nằm lẫn trong đám cỏ gà úa ngọn tôi tự hỏi nơi em đang ở liệu có ai cảm nhận được nỗi trống trải này chăng mưa lại rơi quanh sự yên lặng của một tháng mười nghĩa trang ĐCĐ
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.