Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. Lời hay, ý đẹp, bố cục cân đối, tâm tình chân thật. Chỉ biết nói tuyệt. hơ hơ
  2. LÁ THUỘC BÀI Tôi dắt ai cùng về khoảnh trời tuổi thơ Con mắt lá đong đưa như có nước Gói muối ớt trái me đầu mùa dôn dốt Ký ức của tôi bây giờ là tiếng hít hà của em Bóng đóm lòe đường đất vẫn thương quen Hơi ấm bàn tay đã một lần mất mát Tôi cất giữ tâng tiu như nốt nhạc Đường đến trường xào xạc cỏ chân quê Ơi, những buổi mưa trượt ngã triền đê Chong chóng lá thổi vù ngày chớm lớn Khuông ngực trăng hằng đợi tôi ngó trộm Ép niềm tin ươn ướt lá thuộc bài Ơi, những mùa mưa thoắt đến thoắt đi Nào tính đủ bao lần mình va vấp Bài thơ vụn cất sâu trong ngăn cặp Cọng lá gầy héo hắt đợi hồi âm Để chiều nay bất giác đội cơn giông Ngắm đôi lứa tập tành thời đưa đón Trước cổng trường nhầm tưởng mình đang lớn Đứng bơ vơ tìm chiếc lá thuộc bài. ĐCĐ
  3. MẶC KỆ MÙA THU Một mùa hè bí mật bỏ đi Thêm mùa thu đứng chờ đến lượt Tôi chờ em bên bờ sông xâm xấp nước Sự tưởng tượng biến tôi thành cậu học trò Ngăn cặp chứa đầy gió Vài bài thơ viết dỡ Con ong vò vẻ quạt hoài đôi cánh mỏng tăng Cây cỏ chìa vôi che miệng cười khúc khích “Tình bằng con sít” Câu hát ngẩn ngơ chúng mình đều thuộc Nhưng chưa bao giờ nghe ai giải thích Vì sao con sáo qua sông Loài chim quyên chỉ thích trái nhãn lồng Tôi chờ em Dưới ánh sáng muôn triệu vì sao Trộn lẫn vào ánh đèn điện Những cột đèn đường đang mất dần thánh thiện Chứng kiến không ít điều hay ho Và tàn nhẫn Mỗi ngày trôi mỗi âu lo Chúng ta đi qua, hú vía, thêm một ngày được sống Một mùa hè bí mật bỏ đi Thêm mùa thu đứng chờ đến lượt Thời gian nào là chiếc vòng xoáy ốc Vốn đã vậy xin người chớ khóc Tôi vẫn chờ em Bất chấp sắp mùa thu ĐCĐ
  4. hic. Quả là chán thật. Thôi thì trốn vào thơ vậy. Cứ xem là uống vài viên thuốc an thần, cho giảm xì chét. hơ hơ
  5. LẠI CÓ GÌ VỪA VỠ Có điều gì vừa vỡ Chiếc cốc chạm, rượu vang Hớp lưng chừng men nhớ Ta gặp nửa mùa sang Đừng thưa, e lá vàng Chớ kêu chim sợ úa Im nào, lắng nghe thở Khi rớt đốm thời gian Hãy thương giùm lời than Nấp trên tầng không cũ Cứ nhận vào tiếng vang Trên bậc thềm quá khứ Đừng ngại đêm mất ngủ Bậu bạn cùng vơ vu Nhẩm lại câu thơ khẽ Hay như là mùa thu ĐCĐ
  6. ĐẾN HẸN LẠI LÊN ánh mắt giấu vào chùm ánh sáng phát ra từ chiếc ly thủy tinh giọt rượu rót vào vòng tay đêm đêm rót vào vòng tròn khói thuốc chỉ nhịp breakdance tiên đoán trước thành phố thêm một overnight ngọn nến vàng chẳng đợi chờ ai tất cả đều đi lạc tôi đi lạc đèn phi cơ lướt ngang bầu trời thành phố để lại một mơ hồ xanh chỉ dòng kênh là không xanh hàng cây bớt xanh “Đâu chỉ bởi mùa thu” tôi thổi nến khoác áo, đội mũ, xỏ giày khoác bóng đêm, đội bóng đêm, xỏ bóng đêm ra nơi hẹn để gặp tôi đang ngồi chờ một mùa thu chưa tới ĐCĐ
  7. NHẮN VỀ THU Đút tay sâu vào túi Chạm lơ đãng mùa thu Bước phố dài lầm lụi Mây cổ độ qua cầu Cúi mình nhặt phiến lá Hít mùi hạ vừa xa Đã tha hương trong đó Đứng đây mà phong ba Giơ tay quơ đùa gió Hốt một nắm mùa thu Phải chăng tình chín đỏ Chưa vói đã hình như … Bấm phôn dòng chữ số Tìm một địa chỉ quen Dường tiếng ve hôm bữa Nhắc mình điều chưa quên ĐCĐ
  8. Hè hè. Tuy khả năng dịch thuật của mình chẳng ra làm sao so với dịch giả VĐN, mình vẫn khoái thưởng thức nguyên tác hơn. Muốn dịch thơ Baudelaire thì phải tải được cái chất ma mị và uẩn khúc về dục tính, ở đây bản dịch vẫn còn câu nệ câu chữ quá. Vả lại, nếu nguyên tác là một cánh đồng mơn mởn, đầy đủ sắc hương với từng cọng lá cỏ, từng tiếng dế tiếng ve của nó; thì bản dịch, dù cố gắng cách mấy, chỉ là những rơm rạ sót lại sau một quá trình gia công chữ nghĩa mà thôi. hơ hơ
  9. UFO đêm qua một vật thể lạ xuất hiện sáng lóa trên bầu trời hàng triệu cư dân thành phố xôn xao bàn tán sao chổi – sắp tận thế rồi UFO – người ngoài hành tinh ghé thăm trái đất tầm xàm – chỉ là hiện bình thường của thời tiết vân vân … chỉ em, người phụ nữ đã lặng lẽ bỏ đi hôm qua, hiểu được đó chính là linh hồn của mùa hạ này đang được hỏa táng trên bầu trời mùa hạ hiền lành tình nguyện chết thay tôi ĐCĐ
  10. ĐÊM MÊ TÍN tự đeo lên trước ngực mình một mê tín tôi cho kim chiếc đồng hồ chạy ngược em và tôi trẻ lại năm, mười năm trước môi đỏ mọng mắt long lanh ướt suốt đêm dắt nhau qua từng đam mê nhục thể mỗi hồng cầu dè sẻn để yêu nhau tự đeo lên ngực mình một khổ đau tôi cho kim đồng hồ chạy tới đêm sâu quá cơ hồ như gió nổi khuya trở mình hun hút một dung nhan thời gian ngọt ngào mỗi vết dao lam từng mảng không gian tróc lở tôi đeo lên ngực mình chiếc đồng hồ vừa ngưng thở … ĐCĐ
  11. VÔ ĐỀ THÚY KIỀU Tối tối leo tường Tôi lẻn vào tâm hồn của một người Có gương mặt tựa ánh trăng Nhưng không phải là Vương Thúy Vân Cũng khuya hôm ấy Kim Trọng chong đèn ngồi đọc bài Mà không tài nào nhớ nỗi lấy một chữ Vì thể thơ lục bát đã ngầm báo cho anh biết trước Cuộc viếng thăm khiến Tố Như nổi danh Tuần trước Từ Hải ký hợp đồng Diễn vai chính trong một bộ phim tình cảm Có cốt chuyện Hàn Quốc Nhờ để bộ râu theo đúng kiểu thần thoại Hy Lạp Bà tôi thường ăn trầu Lúc rỗi việc lại ngồi ngâm nga truyện Kiều Nên tôi luôn tin bà mình có cốt cách giống cây mai Mặc dù đôi lần ông tôi mắng Bà là đồ Hoạn Thư Và quả quyết anh chàng hồi trước quen chở chị tôi đi học Tên thật là Sở Khanh ĐCĐ
  12. SÓT LẠI BUỔI CHIỀU linh hồn của cây đàn đứt dây men theo bóng đêm về đứng tựa vào tường đúng vào chỗ thường khi của nó sáng hôm lẳng lặng bỏ đi để lại trên tấm vách phẳng phiu một vệt nứt tròn như chiếc khóa sol cuối con đường có một cơn mưa cuối cơn mưa là một mẩu chuyện những đóa cúc bị ngắt lìa khỏi cuống nằm giãy dụa bên vỉa hè linh hồn hoa bay lên với làn khói thủy tinh trong suốt em cũng vừa thản nhiên ra đi cùng chuỗi nốt nhạc và cây đàn để lại vết thương roi rói trên cọng hoa cụt đầu nỗi buồn ngỡ tận đẩu đâu chợt quay về làm chật chội cả gian phòng bằng thứ ánh sáng thơm nồng và lúc nào cũng có thể kêu leng keng ĐCĐ
  13. NGHĨ VỤN TRƯỚC KHI ĐẾN GIÁO ĐƯỜNG thế rồi bỏ lại đường chân trời chiếc thuyền giấy bờ mương ngân ngấn nước trước sân nhà thế rồi tất cả đều im ắng tất cả chiếc xích đu không còn điều gì bí mật để kể cho bọn trẻ kể cả loài ve sầu ra rả tất cả đều im ắng bên kia vọng về một câu hỏi chẳng cần ai trả lời chiếc lá cong queo bên con diều giấy hỏng rách toạc cả mơ ước trong chùm bóng nước tất cả đều im ắng môi không phải để hôn mà dùng cho dè bỉu lưỡi chẳng ngụ ngôn mà lại là thứ vũ khí mạnh nhất trong các kiểu thảm sát vòng tay không quen ôm mà được sử dụng như một vũ khí ngoại giao mắt không còn nhìn mà là tấm gương phản chiếu mọi hoài nghi tất cả đều im ắng bọn chim sẻ chui vào gác chuông lạnh giữ riêng mình vẻ hồn nhiên có ai dưới phố kêu lên điều gì đó vô nghĩa vì chẳng tiếng hổi âm tất cả đều im ắng. ĐCĐ
  14. Bài thơ buồn như một đêm tha hương không chỗ trọ, không rượu, không mồi ... không cả một chú cún để vuốt ve, bậu bạn! hic (í quên) hơ hơ
  15. ĐÊM CỦA RẮN (điệp khúc) dẫm đêm hẹn anh men theo lối cỏ với bao nhiêu tinh khiết ở trong đầu tại đêm quá dài, và, hơi thở của em sâu vầng trăng nhắc nụ hôn thôi, chưa đủ. ĐCĐ
  16. ĐÊM CỦA RẮN đúng là nơi em gặp lại ánh trăng xanh rợi của mình em trải trăng xuống ngồi một mình chờ một bản năng tự an ủi bằng chính nguồn năng lượng luôn hiện hữu trong mỗi tín điều lùm cỏ mắc cỡ chưa ngủ thì thầm kháo nhau về sự tích một cô gái đồng trinh rồi hấp tấp khép những đôi mắt lá sau lần va chạm với giọt sương dù thế nào thì cũng đã tới giờ ngủ đúng là nơi tôi đến để thực hiện một cam kết với chính mình là phải đi vòng quanh ngọn đồi vắng bao nhiêu lần tùy ý cho đến mệt nhoài hy vọng tìm thấy một nghi thức nào đó y như là nguồn cội y như là em lùm mắc cỡ choàng thức giấc rón rén mở đôi mắt lá để được chứng kiến cách quấn nhau của loài rắn. ĐCĐ
  17. THƠ LÁ Có chiếc lá muốn được xanh mãi trên cành Chiếc lá hóa thành lá giả Có chiếc lá mơ thấy mình bay mãi Thức dậy thấy dưới đất còn đủ hai chân Có chiếc lá ước được thành ngọn sóng Tỉnh ra gặp một giọng hò Tôi luôn mơ thấy mình là chiếc lá Nên sáng nay ngồi uống cà phê giữa Sài Gòn. ĐCĐ
  18. BƯỚC CHÂN BỒ CÔNG ANH em bước đến nhẹ nhàng cọng bồ công anh tan trong gió anh lại vỡ đêm ngân hà mớ ngủ chảy êm êm mười ngón mịn mà như một vệt kem ban tặng trọn vùng cộng hưởng đủ cho anh tha hồ tưởng tượng tự lắng đi giông bão của riêng mình anh đã chờ, lâu lắm, một ngẫu nhiên tự nghìn năm em ghé về đằm thắm bài toán rủi may hóa ra đơn giản cả nỗi ưu tư anh gặm nhấm bao lần vạt nắng hồng hào tan rã mỗi cô đơn em lại đến đem lắm điều bí ẩn anh lúng túng hạnh phúc này quá lớn hai tay nâng tặng phẩm buổi thiên thần em bước nhẹ nhàng trên nhánh gió bồ công anh. ĐCĐ
  19. RA ĐỜI CỦA KẺ VÔ THẦN ĐẦU TIÊN (GIẢ ĐIÊN 1) không là trăng là sao hoa lá cành chi cả chẳng cần mượn nguồn cảm hứng từ đường bay của chiếc lông vũ hắn chỉ đơn độc là hắn. hắn bí mật bước đến một tu sĩ vô thần đánh mất lý lịch lẻn vào vùng đất mọc lan tràn những mẫu tự máu chảy lênh láng hắn nâng vết thương của mình cho mặt trời thưởng ngoạn. hắn đứng đấy vứt bỏ mọi y phục giày dép khoác lên mình vẻ trần truồng của đá và âm thầm cầu kinh cho những cái hang. hắn chỉ cần có mặt để trồng trên địa cầu một hiện diện kém ánh sáng. ĐCĐ
  20. nguoibuongio

    Thơ Cóc 3

    Hà, đúng là 'đứa bé rừng xanh'. hơ hơ
  21. CHIA TAY TÂY NGUYÊN (SẾN KHÚC XI) Phía chiều trải hồng lên dốc bụi Bằng lăng chờ tím nắng Tây Nguyên Ai đốt lửa bên đồi hong nỗi nhớ Có mảnh vụn trời lẫn trong tiếng chim Chia tay người hay từ biệt Tây Nguyên Ngỡ hoàng hôn níu chân mình bảng lảng Con vượn lạc bầy hú lời gọi bạn Tuôn lá buồn dọc xuống triền sim Chiều Tây Nguyên chiều quá lặng im Tóc em mời mà tay tôi ngu si quá Môi em vậy mà tôi khờ đến lạ Đành chiều suông hai đứa ngó thung sâu Chiều Tây Nguyên thành thử xa nhau Hai lối cỏ song song đường tống biệt Bóng sương núi vệt mờ da diết Khuất người thương hôm ấy một Tây Nguyên. ĐCĐ
  22. BÀI NGUYỆN TRƯỚC KHI TRỜI SÁNG những ngôn từ chật hẹp úa tàn như lá cỏ mỗi ngày lại một cụm mây khác trôi qua một dòng sông khác chảy trước nhà mỗi ngày tai cứ ù đi vì phải nghe mãi đây là sự khôn ngoan đấy là tri thức còn cái này mới đích thị là sự thật chân lý đây! chân lý đây! người đàn ông đẹp trai ấy đã chết cách nay hơn 2500 rồi kể từ đó không còn ai diễn dịch nỗi ý nghĩa của đôi mắt khép hờ với khóe môi cười bí hiểm mang nét vương giả Bắc Ấn còn chàng thợ mộc tóc dài kia đã bị bán đứng ở Trung Đông rồi 2011 năm sau chiến tranh, dịch bệnh, đói khát … mới đích thị là sự thật biết vịn vào đâu ngoài mùi hương của nhánh hoa dại để đặt niềm tin cuối cùng vào lời tiên tri của kẻ ngu khờ cùng dụ ngôn ẩn hiện giữa mỗi cơn điên ĐCĐ
  23. Luôn đau đáu nỗi niềm thế sự. Xin chia sẻ sự bất lực này vậy. hơ hơ
  24. Ông Phùng Quán này có bài thơ "Lời Mẹ Dặn" được xếp vào danh sách 100 bài thơ VN hay nhất thế kỷ (trong đó có cả tác giả HCM), vậy mà vẫn chưa được xem là nhà thơ lớn. Vậy hẳn cái ông Hoàng Thái Sơn mới là "lớn", bởi vì núi "Thái Sơn" phải bự hơn cái "Quán" rồi. he he Đọc quyển "Câu Chuyện Của Dòng Sông" (Hermann Hesse), đọc thơ Rabindranath Tagore ... tui thấy hiểu hiểu đôi phần.Còn lời thầy BVH ân cần điểm hóa chúng sinh, nguoibuongio tui vẫn thấy mình hôn mê ám chướng. Chỉ hiểu có câu này: "When it is a question of money, everyone is of the same religion." "Khi đụng tới chuyện tiền bạc, mọi người đều có cùng một tôn giáo." (Hình như của ông Vôn-te gì gì đó ở bên tây thì phải.) hơ hơ
  25. Bài đó của ông nhà thơ lớn Phùng Quán, không rõ hồi ở cấp tiểu học ổng học hành ra sao. Riêng nguoibuongio tui, sau khi đọc những lời của thầy BVH, tuy hoàn toàn không hiểu gì cả, nhưng cũng thấy tiến bộ chút chút. hơ hơ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...