Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. NHÌN QUA KHUNG CỬA (SẾN KHÚC X) Đã biết chỗ ngồi không gió Mùa mưa rơi ướt mặt sông Cũng bởi ráng chiều quên đỏ Chợt tôi nhớ khóe môi hồng Có phải phố dài tấp nập Bỏ chiều trốn dưới hàng cây Nên lời lỡ hôm hấp tấp Em về thả tóc lạnh vai Mười năm cài khung cửa sổ Mặt bàn sót đóa khô rơi Mùi hương chừng như đã ngủ Cơn giông bất giác qua đời Vấn lên nỗi buồn tang trắng Cơn say đang mai táng tôi. ĐCĐ
  2. ĐÍCH ĐẾN bọn nhóc thi nhau ném lên trời những chiếc máy bay bằng giấy máy bay tao có nhiều màu nhất! máy bay tao bay cao nhất! cái của tao lượn nhiều vòng nhất! cái của tao gấp thành hình lạ lùng nhất nè! máy bay của tao còn bay chúi đầu được đây này! dẹp hết mấy cái vớ vẩn của bọn bây đi, anh chúng mày gấp được cả tên lửa đây! … tội cho bác lao công đang bị chứng thấp khớp mà phải cặm cụi quét thêm biết bao nhiêu là rác giá mà bọn nhỏ nó chịu ngồi làm thơ thì đỡ biết mấy! ĐCĐ
  3. CHỚM HẠ đi dưới hàng cây hạ trời tuôn mưa lá me chao, em giờ xa quá ai dịch hộ tiếng ve ĐCĐ
  4. GIẾNG CẠN Tưởng giếng sâu tôi nối sợi dây dài … Tôi có là nỗi niềm đâu sao chiều ẩm ướt Và khô cằn em như một đợi chờ Áo vụng về cổ tích rất vàng xưa Tôi có trăng đâu mà đêm khát nước Tôi có là trời đâu – như em hằng ước Một thềm mây trắng xốp vợi ngang đầu Có xuân bao giờ có hạ ở đâu Mà nhạc dế mọc mềm nền cỏ biếc Em tựa vào đâu – hồn tôi đầy mỏi mệt Tóc, như người, vai đuối những ngày hương Ôm đàn vậy mà môi chưa lần hát Nghe hạt mưa run rẩy lạnh bên đường Em có hứa đâu – tôi mãi vọng tình nhân Chờ ẩn dụ trong bài thơ đoản khúc Như cổ điển tôi thả gàu xuống múc Giếng cạn cùng vớt mỗi tiếng lanh canh ĐCĐ
  5. VÔ TƯ KHÚC Thèm chảy như dòng sông Bậu bạn cùng lau trắng Uống tiếng còi tàu vắng Ăn chớp bể mưa nguồn Thèm nằm lười con đường Nghe cỏ non tình tự Rắc vài hạt mùi hương Bọn chim khờ xuống mổ Thèm vô hình như gió Dệt trong tóc rối bời Thổi đôi lời nho nhỏ Cho tai hết hồn chơi ĐCĐ
  6. KẾT NỐI VÀ RỜI RẠC Giữa đời là cõi Cuối cõi có tôi Bên tôi có em Sau em cơn mưa bụi Chia nhau cõi đời còn gì hơn tình yêu Ta đã là nhau chán chường, mỏi mệt Em nắng rất thưa Tôi đêm gác hẹp Bài thơ vừa viết sẽ là ngọn lửa Thắp sáng bài thơ chưa gõ trên màn hình. ĐCĐ
  7. TÌNH THƠ chỉ vỏn vẹn tình yêu thôi chưa hẳn thơ tình có được hơi thở chỉ mỗi mưa nắng thôi chắc gì tôi viết được cho dù đó là một cơn mưa xanh hay buổi trưa nắng đỏ với em tóc huyền mưa nắng đong đưa chú đánh giày nhé, chú răng tao còn không thèm đánh, huống hồ đánh giày đắc ý bởi câu nói đùa thâm thúy tôi tự thưởng cho mình một ngụm cocktail pha đúng gu duỗi mình trên lưng ghế dựa khoan khoái ngó thằng bé cúi đầu lầm lủi bước ra cửa chiếc thùng đồ nghề xách trên tay không chừng còn nặng hơn trọng lượng cơ thể của nó ĐCĐ
  8. TẠP CẢM CHO M. đau đáu quay lưng nhìn vào nhòe hồi ức vụn rơi lắc rắc nắng vàng xòe tay vói dăm hạnh phúc gió, gió thôi, chưa đủ buốt lời than nhát dao cắt dọc dung nhan cùng cứa ngang số phận ai cấm không được quyền ân hận hay ta là mảnh ghép chẳng ăn khớp trong bức tranh thời gian lá ấu thơ tung tẩy đi theo tiếng dế vuông diều ta ngớ ngẩn tưởng trời xanh ăn được tuổi niên thiếu bội thực ói ra cả một vầng mây mảnh ghép tình yêu vỡ vụn trong tay gọi tên nghe đáp lời từ vực lạ con sâu bướm ngủ ngày trên cành mùa hạ cố về níu hộ cọng tóc xanh ĐCĐ
  9. LÀ LÚC RỪNG BỖNG DƯNG NHỚ BIỂN (tặng các bạn bè giáo viên ở những vùng xa của tôi) anh gieo lòng mình trên dãy đồi nắng mênh mông và gặt lấy những dấu chân những nụ hôn những tiếng nói cười thánh thiện em buông tóc xòa hướng biển đêm trái đước trái bần giật mình rụng vào bát ngát nơi chưa ai từng hiểu hết mọi tên hoa chỉ giữ cho mình ngày vui ấy rất xa con phố dài thêm đêm mất ngủ trái tim đập theo bước hoang hoài ước nhẹ cơn mưa cho tình nhân cần chỗ trú … mùa hạ gọi anh trong tiếng mầm mới nhú cầu mỏng lắc lư bảng phấn đợi em về anh ngồi trong chiều ngập giữa đam mê lại chuẩn bị hành trang cho ngày gieo gặt mới đem vạt rừng nhớ thương gửi tuổi mình nông nổi chỉ giữ riêng anh một biển cảm hoài ĐCĐ
  10. ĐỌC BÀI THƠ XỨ NGƯỜI CHẠNH NHỚ QUÊ MÌNH tai nấm mối có ai trồng đâu bàn tay trưa hồi hộp hái nồi cháo khuya vẫn ngon ngọt vị bạn bè tuổi nhỏ đồng quê vầng trăng có biết vui buồn đâu sân thượng cao bóng người khắc khoải ở Sài Gòn cái nhớ không tính được bằng đêm tha hương từ trong bụng mẹ lòng ta có muốn xa đâu cái đói nghèo kinh niên đày những mùa mưa biệt xứ Bến Tre từ đấy chẳng còn là Bến Tre bởi hôm đi ta quên ra chào từ biệt Hàm Luông. ĐCĐ
  11. Đọc cái nì chạnh nhớ về cái hồi tui đi bụi ngoài Bình Định quá. Cái con đường nhựa dẫn lên mộ cụ Hàn (thường được tụi tui kêu là "đại lộ Mộng Cầm" ) không biết bây giờ ra sao rồi. Nhớ cái món mực tươi luộc chấm với mắm thu ngon đứt ruột. Cảm ơn cô bạn mình đã gợi nhớ chút hoài niệm nhé. hơ hơ
  12. QUÀ CỦA MƯA sau mỗi cơn mưa hãy ngước lên trời sẽ thấy trên nền mây trong trẻo áng cầu vồng đẹp hòa âm của một bất ngờ hãy ngắm nghía hãy trầm trồ và đừng hỏi từ đâu kỳ diệu ấy mặc dù trên phố ai cũng đều nhìn thấy hãy giữ lấy bí mật này chỉ riêng em và tôi thôi đấy đó chính là món quà tôi gửi tặng sau mưa chẳng của mùa thu chiếc lá đong đưa chẳng của trời của đất cứ trầm trồ hạnh phúc điều kỳ diệu dành cho em, đầu tháng tám giúp người quên vài phút đồng hồ ngao ngán này cô gái đang đứng dưới mái hiên chờ người yêu đón muộn và bớt phần cực nhọc đôi chút bà mẹ gánh hàng rong đang lướt thướt trong mưa ... ĐCĐ
  13. DUY NHẤT sẽ đi qua, tôi sẽ đi qua con đường này với vui buồn sướng khổ chỉ một lần ân hận quá chưa sống tận cùng trăm lời thật sót dăm gian dối nghìn thận trọng đôi khi nông nổi lúc mỹ vị cao lương quên thuở lúa, khoai những bài thơ trau chuốt lắm dông dài mê nồng ấm khước từ mùa rét mướt hiếm muộn bao dung mứa thừa keo kiệt hai bàn tay một nắm, một buông chỉ một điều thôi làm châu báu tâm hồn là tôi được yêu em chân thành tha thiết điều duy nhất chỉ mình tôi hiểu hết hằng yêu em tôi sẽ mãi yêu em từ hạnh phúc ngày tận đớn đau đêm … em ở đâu? ĐCĐ
  14. Những thi từ, thi ảnh đẹp đến nao lòng. hơ hơ
  15. đừng hỏi tui, hỏi con cào cào í. hơ hơ
  16. HẠ ĐẮNG tôi hăm hở gieo mùa hè vào đất có tháng năm hồi hộp đứng trông chừng hôm em nhặt mùa thu đem về biển cho lá buồm vợi bớt nỗi cô đơn trái tim đập như phù sa cần mẫn chờ nụ hôn phơn phớt chạm môi mình trái mận treo ngoài vườn đêm bổi hổi mời em về nếm chút ngọt bình minh tôi sợ hãi như mai không còn gặp và hồn xanh như mọi cỏ trên đời để hốt hoảng nghe lời mưa trên ngói bởi chân từng hạn hán những khô rơi có thể chín nhưng mùa chưa ăn được đem tình tôi lá lụa chạm lanh canh đành vói hái chùm thời gian non đắng chôn câu thơ hấp hối khép siêu hình vẫn biết trước ngày xưa không xưa nữa mùa hạ kia bất quá mấy rong chơi chùm mận đỏ vườn mưa vừa vụt cháy và bóng em một tắt ngúm chân trời. ĐCĐ
  17. NHẬT KÝ HÀNH TRÌNH QUA MÙA HẠ đưa tiễn tôi hôm xuất phát vài búp phượng non đầu mùa nhu nhú cùng hồi chim lấp lánh đến chói mắt trong chòm lá xanh theo tôi dọc mỗi chặng đường cây đàn ghi ta vài cuộc tình ấm ớ thói quen thức khuya, thuốc lá quán nhậu suýt nám phổi và có nguy cơ về gan người bạn đồng hành với tôi đến cuối chuyến đi này xác một mảnh ve sầu buông mình xuống đường sau khi ăn trọn rẻo trời vuông vuông vướng vào sợi dây phơi quần áo trên tầng cao ốc. ĐCĐ
  18. BÊN CẦU TÌM MỘT CHÂN DUNG Rồi buổi nọ ta ngồi lan man khói Chưa triều dâng nước đã vỗ chân cầu Tha thiết quá đâu đây như em gọi Vịn ngang chiều bể cạn với nương dâu Cúi sát mặt soi lại mình râu tóc Con cá bồng quẫy lượn sóng chơi vơi Có thể lúc em đầu nguồn bật khóc Tưởng niệm ta khoác áo đứng ven đời Cúi sát mặt nhận diện mình dưới nước Thời gian trôi trong, đục miết xô bờ Nửa ngắm mình nửa ngó chiều ẩm ướt Thương con cò xếp cánh đứng buồn xo Ờ, tháng mấy, hình như đang tháng mấy Dưới chân mình trôi dạt một long đong Chợt quặn thắt như nhịp cầu sắp gãy Muộn phiền này thà có cũng bằng không Thì tháng bảy, ừ, đang là tháng bảy Tưởng chim trời thất vận tưởng lao lung Tàn điếu thuốc nỗi niềm chưa vội cháy Kịp cúi tìm trong nước một chân dung. ĐCĐ
  19. ĐIỀU BÍ MẬT CỦA CÀO CÀO nước mắt nước mũi dàn dụa cầm chiếc lon rỗng thập thò trước cổng nhà thằng nhóc đứng mếu máo tại sao cháu khóc tên cào cào bay vào đây mất rồi hai kẻ phiêu lưu gan dạ một sún răng, áo thun hở rốn một tóc lơ thơ hoa râm, đeo kính gọng vàng rón rén từng bước một trong cánh rừng bí ẩn quanh co giữa mấy chậu cây kiểng thề truy lùng cho kỳ được hành tung gã cào cào nguy hiểm đang âm mưu đào thoát nắng chang - kệ lá cỏ ngứa quệt chân - thây kệ mồ hôi ướt lưng - mặc kệ ... và, từ cái buổi trưa vắng vẻ hôm đó đến tận bây giờ sau khi thằng nhóc tì mang con cào cào đi rồi tôi vẫn loay hoay tìm lối ra khỏi khu rừng nọ. ĐCĐ
  20. KHƯỚC TỪ KHÚC không chỉ mồ côi màu nắng ấm em tặng tôi cả trận mưa dài thôi đành bắt chước làn sương trắng tôi dắt tôi dọ dẫm lối hôm mai không chỉ một ngày thôi em đi vắng thế kỷ tôi đến úa cả trời xanh chợ đông thế sao mỗi mình yên lặng ngồi vào đâu hồi tưởng cứ xoay quanh đang phố quen ngỡ rừng sâu hoang mạc ngỡ cổ mình khát đắng lắm lời ca bới tay vùi một nỗi niềm vào cát mười ngón mềm chạm buốt mối tình qua ngước mỏi tìm lấy quầng nhật rạng lẻ loi kia lạnh cóng đóm sao băng sông dào dạt lý nào người hạn hán và thi ca từ khước cả vầng trăng không chỉ mồ côi màu nắng ấm em tặng tôi cả trận mưa dài … ĐCĐ
  21. NGẪU CẢM BÊN DÒNG Sẽ lắm những giờ lẳng lặng Cùng tôi đày ải góc trời Cái thường nhân danh mưa nắng Cúi đầu tôi lạy sông thôi Tôi ngủ hai bờ nước thức Tóc em giăng mây ngang cầu Ngó dòng thấy mình ngơ ngác Vốc tay hớp ngụm nao nao Mình nhớ, như sông nhớ vậy Rào trưa em nhón chân quê Hái chùm cam cam bông giấy Tuổi tôi là độ quên về Chuyến phà hú vào kỷ niệm Chở tôi, cùng sông, qua miền Lạy trời áo em đừng tím Xa người cho cỏ xanh thêm. ĐCĐ
  22. Khà, những dòng thơ buông thả của huynh đệ ND luôn hay và hàm xúc. hơ hơ
  23. KHOẢNG TRỐNG CHUỒN CHUỒN mỗi ý tưởng thơ , một cánh chuồn chuồn mới đậu đó rồi vụt bay đôi cánh chở nắng cõng mưa chợt mất biệt một hôm nhuôm nhuốm lạnh ngần ngơ đến đau lòng bài thơ dỡ dang như bắt hụt con chuồn cánh mỏng đến thả giữa không trung nỗi nhớ chẳng tình cờ mỗi hoài niệm, một cánh chuồn chuồn đáp gần rồi lại bay xa ký ức tươi nguyên niềm vui ngọt như vệt kem dính trên khóe môi kỷ niệm phủ lên chút u ẩn lênh loang lớp sương mù ở sân bay sáng nọ em thanh mảnh cánh chuồn thoạt gần rồi lại thoạt xa hư ảo đường chân trời đứt khúc cái bắt tay ngập ngừng khiến mắt người gầy hơn mỗi ý tưởng thơ, một cánh chuồn chuồn mới đậu đó rồi vụt bay mất khoảng trống ấy để lại một vết nhức khiến mùa mưa năm nay đến sớm hơn ĐCĐ
  24. TÌM ĐƯỢC TRONG SỔ TAY CỦA MỘT NGƯỜI LÀM THƠ NGHIỆP DƯ thả hòn sỏi xuống nước dợn sóng lăn tăn vài tia nắng mặt trời rủ nhau đến khiêu vũ trên các lăn tăn ấy rồi phản chiếu lên vì sao lấp lánh tít mù xa. nở một nụ cười với ai đó đang nhọc nhằn gánh nặng mỗi ngày qua tặng người lấy dăm phút giây vui vẻ biết đâu chừng niềm vui ấy sẽ lại quay về an ủi chính ta nhằm những lúc lòng mình hắt hiu quạnh quẽ. viết một bài thơ nho nhỏ nào hiểu thơ hay, dở ra sao nhưng biết đâu chừng trong lúc người làm thơ còn say ngủ những câu chữ con con ấy sẽ rón rén tìm đến cõi vô cùng. ĐCĐ
  25. HỒI MÔN Còn dăm phút nữa thôi , và hồng sẽ tắt Sẽ là xanh mãi mãi vợi xa cành Trong veo vậy trời đành chia tay mắt Trăm nồng nàn gió gửi hết thiên thanh Dăm phút nữa thôi, là sẽ dứt phiên canh Trả trống vắng cho thêm ngày kịp lặn Người có ghé muộn màng vài cọng nắng Gom nhánh mùa đêm trắng sưởi hoàng hôn Lại dăm phút nữa thôi, đủ kịp nhắc vàng son Lỡ hào phóng tặng nhau mùa phấn sáp Trên tay tôi trái tim tha thiết đập Tặng người về gọi có chút hồi môn. ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...