Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. Mình cũng thấy người ta nói vậy nên nói hùa theo cho nó oai thôi. Chứ tình thực thì cũng chẳng biết gì. Bạn mình có nhã hứng thí chỉ việc gõ gú gồ là sẽ có hằng triệu kết quả ngay. hơ hơ
  2. LỤC BÁT BÊN HỒ DOÃN VĂN Về nghe nước hỏi thăm trời Con chim chi níu gió rơi xa gần Cỏ non thơm đến ngại chân Nửa đời mỏi phố lên rừng tìm thơ Đem mười năm về thăm hồ Vờ tên lãng khách bất ngờ ghé quê Bờ giăng mắc bến sông mê Khoắng tay vớt được câu thề ngủ quên Tâm tư ngập bấy nỗi niềm Ngón chân chạm hạt cát mềm rêu rao Áo xưa gom muộn chiều vào Bụm tay lỡ uống cạn bầu trời xanh Ngồi van con dế tự tình Khói lam nương rẫy lượn quanh nẻo đồi Dưới xanh nước, trên xanh trời Áo xanh ở giữa một người đang thơ. ĐCĐ
  3. Chẳng phải "thuồng luồng" hay "thủy quái" gì cả. Đây là con "siêu thực". hơ hơ
  4. CON SÔNG Quăng chài trên thượng nguồn Bủa lưới dưới hạ nguồn Con sông đang tìm mọi cách bắt cho được tôi Hy vọng nó sẽ kiếm được tí rong rêu Cho bữa cơm chiều. ĐCĐ
  5. Khà khà. Có ăn cắp gì đâu. Tình cờ đăng ký, lấy đại nick. Sau này mới biết là có người xài rồi. Thôi, lỡ cho cùi luôn. Hy vọng sẽ không bị kiện, bởi vì mình không dùng "thơ" để đầu cơ thứ gì cả, ngoại trừ việc biết là mình đang còn tồn tại. hơ hơ
  6. Hay quá. Bạn viết rất nhuyễn. Mong sẽ được đọc thêm. hơ hơ
  7. TẬP TẦM VÔNG CHO MẸ con chắp tay bên gối mẹ thưa khe khẽ cuộc ăn năn mẹ là trăng xua khoảng tối con tội lỗi mẹ gánh phần con nợ nần mẹ cam chịu nguồn suối dịu mát đời con mẹ lối mòn nâng con bước là hạt nước con khát khô bầu trời thơ tròn vần điệu là kỳ diệu vạt sao ngời con nhỏ nhoi là nhánh cỏ chờ hơi thở ngọt mật ong từ cánh rừng xanh tóc mẹ tiếng ru nhẹ mẹ là nôi con mơ trôi trên giấc đẹp gian nhà hẹp thức chờ con tuổi mẹ mòn như lửa núi mẹ sông, suối cứ chảy hoài con một đời hằng tắm gội nào hiểu nổi độ nông sâu … ĐCĐ
  8. CHIẾC MŨ CỦA NHÀ THƠ HẬU HIỆN ĐẠI Mưa dội xuống mái nhà theo kiểu phẫu thuật, tôi đã ăn một cốc kem có hình dạng trông giống chiếc mũ của một nhà thơ hậu hiện đại. Đó là một cốc kem có dư vị như một chiếc bàn mổ với người bệnh nhân đang nằm nhìn trân trối lên trần nhà. ĐCĐ
  9. DÁNG NGƯỜI LÍNH GÁC Đừng hỏi có phải ngọn gió đang lướt vi vu dọc trên các đỉnh núi thổi mát những mái ấm gia đình có phải đó là một bếp lửa có phải đó là bếp lửa nhóm trong đêm bởi một người nghèo hay lửa hiệu của người lính gác Những người phụ nữ kiêu sa đóng lại những cánh cửa của em, vẫn còn vẫn còn đắm mình trong đêm, tiếp tục mơ Tôi bước đi, bước đi: những lời tôi mang theo trên chiếc lưỡi mình làm thành một câu chuyện lạ lùng. ĐCĐ
  10. THƯA EM (SẾN KHÚC III) Thưa em, tôi trót mấy năm Ba lô nâng chiếc trăng ngần sau lưng Tuổi đời đếm với biền bưng Buồn-vui đong ở dòng sông vơi-đầy Gia tài ký gửi gió mây Đôi chân còn quãng đường dài chưa qua Thưa em, tôi khoái hát ca Đêm bùng bếp lá guitar trữ tình Cánh đồng quên ngủ làm thinh Nghe câu vọng cổ trở mình vàng mơ Dòng kênh sạn sỏi bơ vơ Nghe lời hát Trịnh đôi bờ vẻo trong Thưa em, bạn tôi rất đông Gặp nhau tửu lượng mấy sông mấy hồ Thằng bặm trợn, đứa hiền khô Túi thường vẫn rỗng, lòng mơ mộng đầy Bàn tay cồm cộm vết chai Cầm bài hành khúc đi hoài bốn phương Thưa em, tôi lắm người thương Trái tim là gửi ngọn nguồn xôn xao Gửi trong sắc áo thanh cao Gửi câu chuyện cũ mờ vào lãng quên Gửi vết xăm không tuổi tên Đang gieo lại tháng năm trên luống cày Thưa em, tôi sẵn vòng tay Ngày quàng bè bạn, đêm dài ôm thơ Tôi còn đôi gót chân thô Vẫn thèm đo hết bến bờ quê hương Tôi đã vậy, ai trót thương Tìm nhau – theo tiếng ve rừng mà đi. ĐCĐ
  11. ĐỊA CHỈ CỦA CHÚNG TÔI - TNXP Viết thư, bọn tôi chuộng mỗi mực xanh Nên nơi ở mây trời màu cẩm thạch Lá, và lá, đồi cao khoanh tầm mắt Địa chỉ mail ghi - @ , chấm … rừng Hoa dại nở tràn đâu chỉ mùa xuân Nghe chim hót lắm khi đâm … lãng mạn Áo cùng sắc lỡ thương hơn bè bạn Hòa tan vào mỗi giọng nói, làn da Hộp thư bọn tôi có buổi nhớ nhà Có tiếng trở mình giữa đêm mưa muộn Tia mắt trong veo mối tình chớm lớn Cả vết sẹo đau va vấp đường đời Buồn, ra suối tắm – vui, đàn hát chơi Tim trổ chồi yêu thay mầm ngờ vực Nhan sắc thật thà chẳng hề phẫu thuật Hộp thư bọn tôi đầy ắp tiếng cười Địa chỉ bạn bè, thành phố mình ơi Tờ thư xanh gửi lòng về nơi đấy Những đứa con đang cuối trời xa ngái Địa chỉ bọn tôi: @-tình-người. ĐCĐ
  12. VIẾT CHO NGƯỜI GIỮ ĐẢO Chạnh tiền nhân giũ áo công hầu Quẳng mũ cánh chuồn gieo dưa hấu đỏ Khoác ba lô ta đáp lời sóng vỗ Say lá buồm căng gió mù xa Chân mình chưa về đảo đã ngàn hoa Hạt phù sa cõng trên lưng bờ bãi Đất không chân? Sao hơi thở người nồng nả vậy* Mạnh mẽ hồn nhiên cây đước cây bần Giang tay đất trời kiêu dũng một giang san Áo “chúa đảo” xanh mũi thuyền chẻ nước Buổi lội rừng hôm tay cuốc đất Ăn trái nhãn lồng ghiền hát lý chim quyên Ngồi ở đầu vàm thức tiếng tàu đêm Lá thư cũ nát nhầu từng chữ thuộc Con sáo qua sông tiếng kêu nẫu ruột Cá lội biệt tăm ván nọ đóng thuyền Bên nổi bên chìm – bến nào gửi buồn riêng Hễ nhớ phố cởi trần ra bãi tắm Soi vóc mình thấy anh Từ Hải đứng Vịnh Thúy Kiều đảo vắng một mình nghe Ghé thăm nhau đừng nón đội, dù che Hãy bạn bè chia nhau chút nắng Giày dép xách tay chân trần đất dẫm Hớp với nhau ca nước lợ trưa hè** Cây thương người diệp lục dang che Người thương cây tuổi đời biêng biếc Những tiểu đảo xòe cánh hình chim Việt Có bọn mình gieo tiếp hạt An Tiêm. ĐCĐ *đất không chân: loại đất nê địa tân bồi ** nước lợ: nước chưa lắng hết phèn, uống vào còn vị lờ lợ
  13. NHƯ THỂ LÀ TÌNH YÊU (SẾN KHÚC II) Giữa hàng quân lóng lánh một hoa tươi Lên đường vội tên hoa nào kịp biết Em nhỏ quá trong bạn bè trùng điệp Nón vải thơm đôi má nắng lông măng Sông Bé tôi về, em ghé Nhị Xuân Kẻ ngược vùng cao, người xuôi vạn lý Giờ xuất quân mắt còn rướn lại Mỗi ba lô gói trọn tuổi mùa theo Chỉ tình cờ thôi buổi ấy gieo neo Thời gian cháy âm ỉ hoài câu hỏi Màu hoa dại đốt lòng tôi nhoi nhói Dẫu từng phen đạp đất đội trời Nghìn trùng xa vẫn hoa nhỏ bên đời Xin mưa ngớt nơi nào em tới Nắng dịu lại, gió xin nhẹ thổi Lối em qua cỏ nhé mượt mà hơn Hương cùng hoa dặm nẻo mười phương Nếu bất chợt mắt ai nhìn bối rối Một thoáng cười trong mơ thường lui tới Mong em gặp được người như tôi hằng đã yêu em* Tôi lên đường sương gió sẽ dày thêm Ngắm nón vải tai bèo màu lá mạ Quân phục thon, dẫu quen hay lạ Môi lại thầm thì – nhớ quá hoa ơi! ĐCĐ * thơ puskin
  14. MỘT THỜI NẮNG LỤA (SẾN KHÚC I) Thời nắng lụa em thường ra xõa tóc Khúc sông xa bờ lặng nước liu tiu Hương bồ kết mách nơi em giặt áo Bên kia cầu tôi gửi gió lắm lời yêu Lần đầu hẹn trăng hữu tình đầy đặn Tôi vô duyên nói miết chuyện mùa màng Em cúi mặt vân vê hoài bâu áo Đêm lục bình sơ ý tím mênh mang Vầng trăng ấy chia hai phần thao thức Mùa tóc ai theo suốt tháng năm dài Bờ sông muộn nghe chừng đang cạn nước Người cuối trời tin mỏng lá thư phai Về tìm lại những trưa em giặt áo Đứng trên cầu lúng túng với vần thơ Lục bình tím vẫn lòng tôi như dạo Em xứ người nắng lụa nhạt nhòa mưa Mười năm chẵn ngỡ đá mềm chân cứng Tôi vốc tay uống cạn lắm bờ trong Lưng áo bạc giang hồ chừng nghe cũng Lòng vỗ hoài lớp sóng cũ, dòng sông. ĐCĐ
  15. KHÚC ĐẦU THÁNG SÁU Châm điếu thuốc cuối đường chờ phượng đỏ Tháng Sáu này nhắc nhớ cũng bằng không Mưa lỡ tạnh buổi tình đành cơ nhỡ Đóa vô thường héo quắt lối triền sông Gió nguôi ngoải trên cành nhiều thơ vậy Sao lời yêu chẳng viết nổi đôi câu Cọng cỏ muộn tuổi xa mình vất lại Hạ thập thò ký ức đẫm trong nhau Và tháng Sáu và mỗi niềm đa cảm Mưa chưa nhiều, dăm hạt đủ co ro Cao cổ áo biết chiều đang ảm đạm Chờ một người đón lấy nỗi buồn so Thôi, về vậy, tháng Sáu này sẽ cũ Như thời gian thiêm thiếp ngủ trên đầu Mai em đến lại tìm trong sắc cỏ Nghìn mùa mưa lầm lũi đã qua cầu. ĐCĐ
  16. nguoibuongio

    Minh Khang

    "... mà đầy tính thời sự", "phản ánh đúng một phần nào đó giới trẻ hiện nay". hơ hơ
  17. NỢ ÁO Người cho vay tấm áo xanh Tôi lần khân mãi loanh quanh khất hoài Lỡ vay ít nét trăng gầy Cơn mơ nợ một vầng đầy treo đêm Phố về đem nắng bờ kênh Cách chi giữ hêt lênh đênh sông dài Rừng bay dăm chiếc lá bay Đành theo buốt gió thổi hoài trong thơ Nón mềm ngấm một hạt mưa Ngón chân nằm nhớ trăm bờ bãi xa Mùa khô hớp nước khé chua Muối trên lưng trắng bao giờ trả xong Mắt ai sương khói mông lung Cho tôi giữ khóe mặn nồng môi hôn … Trên vai mụn vá con con Làm sao trả hết mênh mông khoảng trời? ĐCĐ
  18. MÂY EM tặng Vân ... Nên anh đắm đuối chòm mây nhỏ Mây đầu non, em ở nơi nào Về biển động hay rơi vào cỏ Lòng anh thung vắng mấy tầng sâu Vói tay níu mảnh sơn khê khẽ Trải vạt mềm hứng nhánh ca dao Mây chín rụng thơm tho trầm quế Hằng trắng tay anh chợt sang giàu Em yểu điệu trong vòm ngủ sắc Đêm lơ mơ ôm giấc cầu vồng Màu da trời lúc anh thương nhất Mây bay vào con mắt xanh trong Mây là em, em lại là mây Heo may về tình thơ đầy gió Để mây hoài rày đây mai đó Những nẻo đường hoang sắc thiên thanh. ĐCĐ
  19. Tha thiết, nữ tính đến chừng này là cùng. hơ hơ
  20. LỜI CHO CON Ba muốn biết con đang làm gì Và con yêu, con đang sống ra sao Ba muốn biết hôm nay con học được điều chi mới mẻ Đêm qua con ngủ thế nào Mưa có rơi ướt mặt con không Nắng có làm con chói mắt Tiếng chim đêm có làm con sợ, khóc… Và câu hỏi đay nghiến lòng ba nhất Vì sao con và ba lại không thể bên nhau Để ba có thể nhìn thấy con nói, cười Được quan sát từng ngày con khôn lớn Để dắt bước con qua những ngã đường chông gai nghèo ngặt Ba không thể nào hiểu được … Nhưng ba hứa rằng sẽ một ngày Cha con ta đoàn tụ Cho dù bao lâu đi nữa Hãy tin rằng con luôn trong trái tim ba Và mãi hiện diện trong những giấc mơ của ba. ĐCĐ *Cho bé Vô Danh sinh ngày 15/4/1992 mất ngày 16/4/1992
  21. BÀI TẠ TỪ CHO BIỂN (hay MUỐN LÀM THƠ TÌNH MÀ CỨ CỤT HỨNG) Tàu đánh cá Trung Quốc lại ngang nhiên đánh đuổi, thóa mạ ngư dân Việt. Này sóng ơi, thì đây câu từ biệt Những sóng hiền sóng dữ của ta Những ngọn sóng từng ru mình tha thiết Đưa ca dao võng thơ ấu đây mà Ơi, từng ngọn sóng miền Trung da diết Trong thanh âm chòm xóm, giọng ông bà Sóng nuôi lớn hồn phi lao xanh biếc Mỗi ra khơi mắt vọng khói lam nhà Này muối hỡi, biết đâu, câu từ biệt Hạt tinh khôi chảy huyết quản mặn mà Những cánh đồng trắng bông như xứ tuyết Tấm lưng còng râm rát áo mẹ cha Những tinh thể lanh canh lời diễm tuyệt Chữ điền trăng Hàn Mặc Tử trúc la đà Chén mắm cay đậm đà tình Phan Thiết Còn ngọt ngào – mai lỡ muối đi xa? Này thuyền ơi, buồm ơi, biết đâu là vĩnh biệt Những con Thu, con Đé của ta ơi * Những vẩy bạc, đuôi hồng cong nắng Việt Giàu có kia hằng mạch sống bao đời Những mẻ lưới sẽ vướng toàn truyền thuyết Bữa cơm chiều im ắng vị ngon tươi Điệu bả trạo ngậm ngùi hôm đoạn tuyệt** Lão ngư ngồi vấn thuốc tiếc trùng khơi ... *** Những sóng, muối, cá, ngư ông ... nhược tiểu của ta ơi Đừng nước mắt đừng vội lời từ biệt Hãy đốt đuốc Diên Hồng hãy xăm mình, uống huyết Chuốt căm hờn tua tủa cắm Hoàng, Trường Sa “Nam quốc sơn hà …”– biển lớn Việt Nam ta! ĐCĐ *Thu, Đé : tên hai loại cá biển phổ biến ** bả trạo : hình thức múa diễn xướng của ngư dân miền Trung trong các dịp lễ cầu ngư, tương tự lễ Nghinh Ông trong Nam.
  22. nguoibuongio

    Thơ Cóc 3

    Khà khà. Bài này mà viết trước hôm Ngày thơ VN 2011, tui sẽ photo một mớ nhờ người gửi ra HN cho mấy "lão tướng" tham gia bên sân thơ "hiện đại" chơi, coi phản ứng ra sao? hơ hơ
  23. nguoibuongio

    Bà ơi

    Bạn cho mình mượn lời của bạn để thưa với hương hồn của bà mình với, nhé. Thanks.
  24. CÙNG MỘT VƯỜN RAU Ở DAKNONG (tặng những bạn học viên sau cai ở trường 5, Daknong) Vườn nằm dưới chân đồi Nghiêng bên triền đất đỏ Những đường mòn nho nhỏ Đuổi nhau giữa hạ xanh Em sóng bước bên anh Theo dấu đôi bướm trắng Những chủ vườn hào sảng Đang thu hoạch niềm vui Bọn dưa hấu ngủ vùi Phơi bụng tròn ông địa Đám ớt kia gan thế Đưa ngón tay chỉ trời Bầy cà tím ham chơi Đánh đu trong màu lá Lũ cải xanh quậy quá Xòe tay bắt gió rừng Nhà dã quỳ tưng bừng Diễn thời trang mùa hạ Khiến bọn tôi thích quá: Chủ vườn nhẩm nhạc tình! Hoa trái bỗng lặng thinh Cùng tháng năm mặc niệm Giọt mồ hôi ngọt lịm Lăn qua vết xăm xưa Mát cùng mấy hạt mưa Tan trên nền đất đỏ. ĐCĐ
  25. DẤU CHẤM THAN thân em như tấm lụa đào ... Lúc viết lách tôi ít dùng dấu chấm than Ngán ngại sự cường điệu dễ thót tim của nó Đánh bóng cả niềm vui hay tôn sùng nỗi buồn Đều cần kiệm dấu chấm than Nhưng hôm nay tôi phải để tang Cho một cô dâu bị chồng giết chết Dã man ở xa xôi tận miệt Đại Hàn! Để tang luôn cái sĩ diện bốn nghìn năm Mỵ Châu bỏ mình vì tay điệp viên Trọng Thủy Huyền Trân ngậm ngùi cuộc tình chính trị Nhờ mảnh tiết trinh này mà cương thổ mở về Nam! Như cái chết của em, cô gái tên Hoàng Hòng trốn chạy đói nghèo khốn khó Trốn chạy rẻo ruộng hẹp dần không dung đời cây lúa Thúy Kiều bán mình chuộc cha Em Ô-sin chắt bóp gửi làm quà Dăm đồng won cho mẹ thanh toán tiền viện phí* Thanh toán giúp luôn món nợ đô la bạc tỉ Từ xả láng nhập siêu nghìn cách sống, kiểu chơi Những xa hoa em chưa hề mơ dù lam lũ cả đời Ừ, thôi thì cũng đội khăn một lần vu qui xuất giá! Mai này tôi tiếp tục để tang cho cái gì đây Trên dãy đất thân thương cong cong hình chữ S! ĐCĐ *won : đơn vị tiền tệ của Hàn quốc

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...