ai cho xin cơn gió hôn khẽ nhẹ môi êm len qua những ngăn tim một tình yêu nho nhỏ. một lối về còn đó trăng soi tỏ vườn đêm vuốt nhẹ mái tóc đen tình sóng xô dào dạt. góc khuya buồn man mác vai ghé tựa vào vai một nỗi sẻ làm hai buồn với vui xào xạc. khúc yêu đời say hát dế kéo thả tình ca lấp lánh trời bao la mình với ta là một. một cuộc đời với một trái tim đập chung đôi mỗi một tình đơn côi tình với yêu hòa một...!
Tôi về qua ngõ ban trưa Em thay áo mới vẫn chưa ưng lòng Trách nhành thiên lí bên song Cứ đong đưa nắng mà quên nhắc giùm Hoa lưa thưa , gió dùng dằng Hình như ngõ ấy gọi bằng tương tư
tình như lá gió , bay mãi nơi xa , không tìm chốn đậu , không về bên ta. lang thang chiều tà , nắng mùa cuối nhạt , vắt mình trên cát , hanh vàng ngọn lau. đám cỏ nào mau , mặt sông tĩnh lặng , trăng trời ca hát , gió mùa xua nhau. mọi nỗi đớn đau , từng dòng nước mắt , không buồn không khóc , không là của nhau.
mùa thu đi mang theo màu hoa cúc, gió heo may cũng từng lúc lạnh dần, ta cẩn thận níu thêm dài sợi nắng, chẳng thể làm gì lặng đứng thời gian, từng nhịp bước trong cảnh sắc miên man, khoảnh khắc cuối cùng, mùa thu yêu dấu, mùa đông sang gió gào lạnh thấu, dãy sấu già vươn những nhánh khẳng khiu, ta bước đi trong cái lạnh đìu hiu, thoáng nghe tiếng dương cầm len trong gió, ô cửa nhỏ trên gác ngôi nhà đó, một chiếc áo vàng dạo khúc tàn tro.
Một mối chân tình dần mất đi Lòng tin giảm sút chẳng còn gì Thương thân giãi dầm bao gian khó Cuối cùng còn lại mối sầu bi. Cõi trần thân vướng đầy cát bụi Muốn sạch tắm gội bằng nước chi Gửi tâm thiền môn lòng không đặng Lưu luyến nợ tình nàng "Tây Thi". 07.2013 HOANGHAI
Cuối mùa thân ngã màu vàng Số phận của lá, sang trang đổi đời Vẫy tay từ giã một thời Chôn vùi quá khứ, khoảng trời ấu thơ. Còn đâu cái thủa mộng mơ Chao nghiêng trước gió, ngẩn ngơ lòng người Hồn nhiên như tuổi đôi mươi Mặc cho nắng gió, vui cười nở hoa. Quang hợp nuôi sống cả nhà Đến khi tàn úa, lá già rụng rơi Để lại màu xanh cho đời Với bao lợi ích... giữa trời mùa xuân. 07.2013 HOANGHAI
Gió thương yêu Đêm ngủ con nằm mơ gặp mẹ, Mười năm từ lúc bước rời quê. Mệt nhoài đất khách tìm cơm áo, Quanh quẩn trong tâm một nẻo về. Chao chát đâu dòng sông vỗ sóng, Cơn triều ròng lớn mãi khôn nguôi. Mẹ còn tóc bạc như mây trắng, Cửa Tiểu buồn riêng một góc trời Rợp bóng dừa xanh che trước ngõ, Ánh chiều rụng nắng xuống bờ cau. Hoàng hôn đổ bóng lên vai mẹ Cho mảnh lưng còng trĩu nỗi đau Mái lá một vuông hiu quạnh mãi, Trông ra ruộng lúa mộ phần ba. Cội mai lão cỗi còn hoa nở, Mẹ v
Ta đi mỗi bước trên đời Đều in hằn dấu, tuyệt vời về sau Dù vui sướng, hay buồn đau Giúp ta vững bước, để mau đạt thành. Bước chân đi chậm hay nhanh Tuỳ duyên phận số, ta đành ghi tâm Tự mình tu sửa âm thầm Tránh xa tội lỗi, sai lầm từ nay. Hướng tâm về chốn thiền chay Gieo trồng phước đức, đắng cay chẳng còn Hồng phúc để lại cháu con Muôn đời sáng lạng... vàng son đẹp giàu ! 06/2013 HOANGHAI
Dừa Tân Thới Ngựa Hồ xưa hí lộng Mừng gió bấc tràn về. Riêng ta lòng dậy sóng, Ai nhắc gì về quê Chỉ cần nhìn sóng nước, Nở tím lục bình trôi, Bông bần rơi trắng bãi, Là lòng chợt… bồi hồi. Thấy xuồng ba lá mỏng, Khua nhẹ mái dầm xa. Dáng chèo ai thân thuộc Là nhớ biết bao là… Nhìn rừng dừa xõa tóc, Xanh mướt đứng gieo thơ Trái dừa rơi chuột khoét, Xao xuyến… đến không ngờ! Đầu ngọn vàm Tam Lạch, Nhà xưa, mái lá thôi, Bóng dừa xanh nồng ấm, Chia lửa khói cùng người, Mẹ cha ta vất v
Nghĩ lúc về quê, qua phà Bình Ninh Thời trước nhiều trang hàn sĩ trẻ Ra đi đã hẹn được ngày về Xênh xang áo mão vui như hội, Võng lọng trống cờ bóng rợp quê Ra đi tay chỉ dòng sông nhỏ, Chỉ bến đò ngang chỉ nhịp cầu, Hẹn có một ngày nên nghiệp lớn, Bằng không thề chẳng trở về đâu Thời nay ta cũng thân hàn sĩ, Bỏ xứ ra đi lửa khói tràn. Chín tuổi lìa nhà ra chợ học, Thiệt tình chỉ muốn được bình an Người xưa tuốt kiếm tìm danh lợi, Ta chỉ riêng mài phấn kiếm cơm Ngọn bút múa thêm vô dụ
Trăng Kinh Bắc Cỡi con ngựa tía em về, Kịp mùa hát hội trăng quê đêm rằm. Bến bờ thao thức trăm năm, Đâu làm như thể vô tâm được nào! Giấu mình trong khúc ca dao, Hồn thơ lục bát ngọt ngào lời ru. Bồn chồn vó ngựa tương tư, Rượu chìm đáy cốc thiên thu, chốn nào? Qua truông ngựa hí nôn nao, Trăng Kinh Bắc vẫn ngọt ngào non tơ. Liền anh liền chị thẫn thờ, Liều dìu nhau bước sang bờ chiêm bao. Tóc đuôi gà, nón quai thao, Điệu đàng guốc mộc đi vào mộng mê. Người ơi người ở đừng về… Giọng
Tôi trở về ngắm lại bến sông xưa, Dòng Cửa Tiểu đung đưa mùa trở gió Chiếc phà lớn đã thay con đò nhỏ Vẫn miệt mài đưa đón khách sang sông Dải cù lao thành huyện Tân Phú Đông, Chiếc nôi lớn bập bềnh trên sóng nước, Cả một cõi đi về, tôi xuôi ngược Thả hồn mình lẽo đẽo… đã bao năm Còn lại đây một khoảnh khắc trầm ngâm Dòng Cửa Tiểu mở lòng luôn độ lượng Cho tôi phút thả hồn mình, cúi xuống Nhặt lên từng con sóng vỡ… ngày qua Được một lần tắm lại nước phù sa, Gội sạch cả phấn hoa đời phố thị
Sao anh quay gót vội vàng Bỏ em ở lại, ngỡ ngàng khổ đau Không ngờ ta lại mất nhau Nghe tim đau nhói, nát nhàu lệ sa. Chia tay lòng dạ xót xa Không tin sự thật, đó là chia ly Ngậm ngùi ôm mối tình si Than thân trách phận, cũng vì đường duyên. Còn đâu những giấc mơ tiên Bên nhau âu yếm, dịu hiền sớm trưa, Còn đâu những lúc đón đưa Vấn vương quyến luyến, dây dưa không rời. Buồn tình... mặc cho lệ rơi Thôi đành chấp nhận... tình đời phôi pha ! 06.2013 HOANGHAI
DÒNG SÔNG CÁNH ĐỒNG Sông quê toàn túi bóng Cánh đồng toàn vỏ chai Thuốc sâu bao nhiêu loại Tôi buồn biết kêu ai ? Con cua bò lóng ngóng Con cá bơi thẫn thờ Dòng sông buồn muốn khóc Sợ một ngày bơ vơ ! Dòng sông là hồn thơ Của bao tâm hồn nhỏ Vậy mà sao nỡ bỏ Sự vô tình vào sông Rồi một ngày cánh đồng Không cánh diều mơ ước Dòng sông không có được Sự tinh khiết riêng mình .
mỗi lần gửi bài thơ vào diễn đàn chỉ mong nhận đuọc những lời bình luận của ban quản trị nhưng mà sao khó khăn thế nhỉ ,hôm nay lại lần mò để tạo đuọc blog không biết nó có làm cho mình vui và thú vị không ?
Ngày xưa rời bỏ quê nhà Tha phương cầu thực, nẻo xa ít về Trong lòng chồng chất bộn bề Tình quê tình Mẹ, chẳng hề nhạt phai. Quê nghèo sáng sắn chiều khoai Cháo rau qua bữa, mấy ai no đầy Trẻ già ốm yếu thân gầy Cực thân Cha Mẹ, nuôi bầy con thơ. Nhiều năm đói khát xác xơ Thiên tai chồng chất, mận mơ thất mùa Ông trời như thể trêu đùa Mỗi năm mấy bận, gió lùa bão giông. Ruộng đồng nước ngập mênh mông Mùa màng thất bát, ngồi trông ngậm ngùi Đói nghè
Chợt lòng nhớ một vùng quê Cao nguyên lộng gió, say mê hương cà Vào mùa cây trổ đầy hoa Cafe thơm ngát, mái nhà sàn xinh. Gió đưa cành lá rung rinh Lập loè ánh nắng, bình minh rọi vào Hương thơm lan toả ngọt ngào Hoa trắng như tuyết, bám vào cành cây. Vẳng nghe tiếng hót đâu đây Chào mào đỏ chót, gọi bầy ban mai Đường đi in những vệt dài Mờ mờ ảo ảo, sương mai chưa tàn. Bỗng dưng lòng nhớ vô vàn Miền quê yêu dấu... ngút ngàn hương thơm ! 06.2013
Nếu đặt mình trước một lựa chọn, thường thì mình sẽ chọn sai... Rồi trong những rối bời, lại ước mình có thể chọn lại... Đừng vì những gì mình cảm thấy ổn trước mắt mà cảm thấy là mọi thứ đã ổn Rối bời quá cơ...
Tôi cứ tưởng thời gian là tất cả Cứ nghĩ rằng nó sẽ mang em đi Nhung em oi ai van ve trong mong moi dem qua thoi gian a toi da co cho em vao ao moang nhung luc nao em cung o trong tim biet lam sao hoi nguoi tinh phu em di roi toi dung cho ai hoi thoi gian bao gio em di khoi de cho toi anh binh minh nhung co le thoi gian cung khong the boi em oi em la thoi gian Noi Voi Ngoi Tinh