Jump to content

Blogs

 

MẮt XuÂn

MẮT XUÂN       Mùa đã về trên mười đầu ngón tay Đừng xòe vội xuân rớt rơi em nhé Những buồn vui đan nhau, xen kẽ Giữ giùm anh, em nhé, mỗi yên lành   Hãy cùng anh khép nép dưới trời xanh Nụ vụng trộm đốt nhau bằng môi cháy Hãy lắng nghe gã A-đam mê hái trái Đang dỗ nàng Ê-va bằng nỗi nhớ nhà   Gói vào ít gió xuân gửi tặng quê xa Bọc giấy hoa, thắt thêm nơ em nhé Áp yêu vào tim nâng thương lên má Cả dịu dàng cả ánh mắt trong veo   Lối xưa này hoài niệm gót men theo Thuở dìu nhau bước đời gai g

nguoibuongio

nguoibuongio

 

Vu VƠ MỒng NĂm

VU VƠ MỒNG NĂM       Sáng mồng một trời cao ai đem lọc Em dạo xuân dắt nắng ấm vào tôi Có ngọn cỏ vệ đường vừa quên mọc Lời đầu năm diệp lục nhắc yêu người   Em nhẩm hát giai điệu thơm mứt ngọt Mồng hai ngon những hoa quả quen tên Con mắt ấy chẳng dao mà thật sắc Cứa vào tôi một đau nhức êm đềm   Phố vẽ lối gót giày tôi luân vũ Chiều mồng ba váng rượu sánh bờ môi Màu hạt dưa cánh son hồng chuốm nở Mồng bốn qua biết mắc nợ em rồi   ***   Chợt nghĩ dại chốn này đừng ai nữa Ba ngày xuân chỉ độc đ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

MÙa XuÂn VÀ Em

MÙA XUÂN VÀ EM     Mùa xuân đến em có là biển rộng Dạt dào kia đâu dễ hiểu vô cùng Hay sông nọ êm đềm em lắng sóng Trút phong trần anh lặn ngụp ung dung   Mùa xuân đến em có mềm như gió Anh đi đâu mãi líu ríu bên chân Mùa xuân đến em lại hiền dịu cỏ Nơi biếc xanh anh ngã xuống yên bình   Mùa xuân đến em có vui như chợ Anh rảo tìm đôi vạt áo thiên thanh Đang đói ngấu, hay em là … hàng phở Mặn, ngọt, chua, cay, anh húp hết, ngon lành   Mùa xuân đến em có gầy như mẹ Mươi năm ròng thiêm thiếp với

nguoibuongio

nguoibuongio

 

LỜi TrẦn TÌnh MÙa XuÂn

LỜI TRẦN TÌNH MÙA XUÂN     Em đừng giấu tháng giêng vào cọng tóc Bằng không tôi, sẽ cuống quýt, đi tìm Chỉ tiếc lắm câu thơ hằng khó nhọc Từng cùng người châm nến thức qua đêm   Em thưa thốt buổi yêu trong khúc hát Hòng tin tôi ngày ấy trót non thề Khảm lên đá một nỗi buồn thất lạc Từ hoa niên mấy độ biếng quay về   Em trinh bạch giữ hồn mình gương, lược Chải giao thừa giữa mấy búp tay thon Diễm lệ thế tôi đành ăn năn trước Chiêm bái người nhan sắc thuở trầm hương   Tôi, chiếc lá với hành trì

nguoibuongio

nguoibuongio

 

ĐỒng Dao MỚi VỀ MÈo VÀ ChuỘt

ĐỒNG DAO MỚI VỀ MÈO VÀ CHUỘT   Con mèo mà trèo cây cau …     Theo lịch ta tuổi chuột là con Tý Chuột lắt, chuột chù, chuột túi … lăng xăng Anh, tên chuột nghiện thơ tình mê bóng đá Quanh quẩn tìm hũ nếp để sa chân   Em nhón tay cầm tinh cô nàng Mẹo Mèo mướp, mèo mun, mèo tam thể, mèo xiêm Ơi, những ả mèo môi thơm mùi bánh kẹo Mỗi xuân về đôi mắt nhãn biết thôi miên   Tý, ngọ, mẹo, dậu tứ hành xung ừ cóc ngán Giọng meo meo dễ thương ai nỡ rùng mình Cứ vồ đi mười vuốt hồng giàu chất đạm Tử thươn

nguoibuongio

nguoibuongio

 

ChỢt MÙa ĐÔng SÀi GÒn

CHỢT MÙA ĐÔNG SÀI GÒN     Lẽ nào em giấu mất mùa đông Tháng mười một đất trời càng trống trải Nếu phải xa, gió mùa, xin giữ lại Để anh còn xuống phố với hàng cây   Để tưởng còn ngây ngất nắm bàn tay Em nhỏ nhắn đến chừng không có thật Hôm len lỏi vào đời nhau bất chợt Như cơn mưa bụi này, như cái lạnh sáng nay   Để kịp phải lòng khung cửa sổ xanh mây Em thoắt hiện màu khăn choàng cổ tích Để ngẩn ngơ mùi hoàng lan tinh nghịch Giữ miết chân anh, lại vờ đuổi anh về   Để kịp tìm một góc lặng cà phê

nguoibuongio

nguoibuongio

 

ĐiẾu VĂn Cho BÀi ThƠ ChẾt Non

ĐIẾU VĂN CHO BÀI THƠ CHẾT NON   Tôi xòe que diêm mong manh Hòng thắp sáng một ý thơ vụt hiện Đốm lửa còi nào sưởi đủ trăm năm Thi tứ lạnh vội xếp vào áo quan hoài niệm   Tôi làm thơ như một người tằn tiện Tự an ủi bằng tiếng mọt gặm nguôi ngoai Bài điếu ca lũ côn trùng nhắn giờ tẩn liệm Một chân dung chưa diện mạo, hình hài ...   ***   Bài thơ chết non sẽ chôn cất ngày mai Hoa sẽ héo, mộ bia rồi muôn một Lúc hạ huyệt van em đừng khóc Nước mắt này thơ khó đầu thai.       ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

NgÀy GiỖ Ba

NGÀY GIỖ BA       Nghe hồi nhỏ Ba mê tắm sông hơn đi học Ghiền thơ Vân Tiên nhịn mấy sáng ăn quà Biếng làm bài mông đít roi ngang dọc Đêm trăng ngồi đẽo kiếm cứu Nguyệt Nga   Người ta nhắc hồi xưa Ba hư lắm Cuốn gói trốn nhà theo đào hát cải lương Sáu câu đờn kìm ngón tài hoa mùi mẩn Dễ xiêu lòng con gái đẹp Hàm Luông *   Nghe kể lại đi lính Ba bảnh lắm Mũ ca lô, thuốc đầu lọc trề môi Dân lính "kiểng" sành ăn chơi hơn đánh trận Ghét chiến tranh hơn ghét c..., vậy thôi   Hồi cưới Má hình như B

nguoibuongio

nguoibuongio

 

DƯỜng NhƯ LÀ KhÚc CuỐi

DƯỜNG NHƯ LÀ KHÚC CUỐI   Nào phải mùa đâu, cơn gió muộn qua rồi Chút đắn đo bởi ấm nồng nán lại Hẳn không tin em soi gương, biết đâu, lại thấy Lọn tóc buồn còn đọng dấu tay tôi   Ngỡ lâu rồi luyến nhớ cũng phai phôi Bếp lửa cũ nhúm tàn tro nguôi ngoải Ngày lắng vậy nên tình cần hấp hối Và âm thầm suối lá đổ ngoài hiên   Màu tường vi vẫn cháy rực bên thềm Em sẽ lại trái tim yêu khép cửa Tội nghiệp tôi thêm lần không chỗ trú Gót mỏi nhừ bó gối nhớ bàn chân   Để hôm ngồi em chải tóc phân vân Chiếc

nguoibuongio

nguoibuongio

 

ĐÊm NguyÊn TiÊu Ở K

ĐÊM NGUYÊN TIÊU Ở K*       Tôi nheo mắt nhốt cái chòi canh trên ngọn đồi vào trong đường ngắm Nơi tên lính gác đang ngồi ôm súng mơ về một chốn nào đó êm ả quê rằm Giờ đột kích, mặc kệ giấc mộng thiu thiu mặc đêm nguyên tiêu thần thánh Tôi kiêu hãnh siết cò hạ gục một vầng trăng!   *K: mật khẩu để gọi Campuchia hồi chiến tranh biên giới Tây Nam   ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

KhÚc RỜi CuỐi NĂm

KHÚC RỜI CUỐI NĂM     Tới lui rồi cũng cạn một năm Vo tờ lịch, vo nhàu hoài niệm Ba trăm ngày lẩn quẩn loanh quanh Trong nhịp đồng hồ chăm chỉ đếm   Chiều xỏ giày xuống phố tìm đêm Tầng cao ốc tiếng chim chạnh nhắc Váy áo xòe gợn mấy thoáng quên Hương tóc ấy bây chừ xa lắc   Giửa tất bật chợt thành kẻ lạ Ghé quán quen cốc rượu sưởi đông Gió thương buổi rét còn nấn ná Mai xuân đàn én cũ về không?   Nhìn trời khuất tất chòm mây lụa Ngó chân mặt đất vấp chao chênh Khật khừ đứng hát lời khoai lú

nguoibuongio

nguoibuongio

 

TẶng VẬt

TẶNG VẬT   Người ném vào tôi một hạt nỗi buồn Hạt nẩy mầm âm thầm như bóng tối Rễ ăn luồn từng thịt xương nhức nhối Tiếng than van từ ấy ngữ ngôn tôi.   Người chiết tặng cho một nhánh niềm vui Tôi trân trọng ủ yêu thương thành rượu Buổi chao chác, điều gì, dường ngói vỡ Niềm vui kia hóa chất đắng trên môi.       ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

CÂu ChuyỆn ChiẾc MẶt NẠ

CÂU CHUYỆN CHIẾC MẶT NẠ     Vì tập tính thích nghi bầy đàn Tôi sắm chiếc mặt nạ giả trang Theo thời gian mặt nạ dần hóa thành da thịt Ăn uống, nói cười, thở hít … Tôi sống giùm ai chẳng phải sống cho mình   Xám ngoét hoàng hôn tôi vạn tuế bình minh Trá ngụy đớn hèn khoác áo bào thần tượng Dạ dày phì nhiêu nên quả tim suy dinh dưỡng Tôi độc diễn vai ai nào phải ngữ ngôn mình   Giành một suất thiên đàng, tôi rao bán kệ kinh Chiếc mặt nạ nhuôm nhuốm mùi đạo hạnh Chúa, Phật phi thường mà chúng sinh

nguoibuongio

nguoibuongio

 

BiÊn BẢn CỦa MỘt BuỔi NhẬu

BIÊN BẢN MỘT BUỔI NHẬU     Vài thùng bia (hoặc chai rượu tây) Dăm đĩa mồi nhậu Đôi em gái nhi nhí lại càng hữu hỉ Thêm một tuyên bố gì gì đó, để hợp thức hóa sự kiện Bỏ lại tuần lễ mệt đứ đừ sau lưng Chùi tạm lớp hóa trang thường khi trên mặt   Nâng ly tìm say Gắp thức ăn tìm ngon Nói tục hay khen ngợi nhau Hoặc tán tỉnh, sờ soạng gà vịt mấy em để tìm sướng Tráng miệng bằng món chửi đời Cười cợt một quan chức cấp tỉnh chim chuột trăng hoa Xỉ vả cả một tập thể cán bộ xài bằng giả Một đề án tầm

nguoibuongio

nguoibuongio

 

ĐÊm GiÁng Sinh ĐẦu TiÊn KhÔng Em

ĐÊM GIÁNG SINH ĐẦU TIÊN KHÔNG EM Tặng huynh đệ Baron     Đêm Giáng sinh mềm tợ bàn tay con gái Bàn tay ngoan ước được lần sưởi ấm tay anh Đêm trống vắng hai phương huyền thoại Bấm dòng số phôn Em lại đâu đó dáng hình   Chiếc mobile con con Chiếc đèn thần Anh miết khẽ ngón tay lên hàng số Giọng em lúc nào nghe cũng ngộ Cả mùi son nồng Vượt đêm lạnh đến tìm anh   Đêm Giáng sinh Hồi chuông Nhà thờ Đức Bà lanh canh Câu thơ Nguyên Sa dắt anh tìm cho mình góc kín Giọt cà phê mà

nguoibuongio

nguoibuongio

 

ĐÊm ThÁnh VÔ CÙng

ĐÊM THÁNH VÔ CÙNG     Vinh danh thiên chúa trên trời Bằng an dưới thế cho người thiện tâm* Thắp lên ngọn nến vĩnh hằng Cầu mùa đông ấm áp quanh cõi đời.   Ơ kìa, dường có hai người Hai xa xôi lắm nhẩm lời thánh ca Silent night đêm bao la Hai cô đơn lạnh lẽo và, đêm thôi ...     Giá lúc này em bên tôi Vinh danh thiên chúa trên trời Cầu cho trái đất thêm người thương nhau.   * câu nguyện đêm giáng sinh của tín đồ Cơ đốc   ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

TẶng Em ChÚt MÙa ĐÔng SÀi GÒn

TẶNG EM CHÚT MÙA ĐÔNG SÀI GÒN   Se lạnh Sài gòn, Hà nội hẳn rét căm Chợt thèm ra đấy cùng em run lập cập Hôn mùa đông hôn màu môi xám ngắt Lạnh hồ Gươm thương lẻ bước chân đi   Bầy sâm cầm vẽ nốt vạch thiên di Nhắc nhau đợt rét mùa mười mấy độ Chiếc lá bàng tự buông mình, tự vỡ Áo len mềm thoảng băng phiến bụi mưa   Rét của đất trời nên rét của riêng ta Rét là em xuýt xoa đôi tay cóng Rét và tôi góc bàn cà phê nóng Giáng sinh về ngong ngóng một hồi âm   Thì gửi ra ngoài ấy đôi tiếng chuông ngân

nguoibuongio

nguoibuongio

 

BuỔi LỄ ChiỀu ThỨ BẢy

BUỔI LỄ CHIỀU THỨ BẢY   Đeo lên ngực trái tim cằn tội lỗi Tôi quỳ góc giáo đường sám hối thuở tình em Làm dấu thánh, nhói ngày mình nông nổi Hồi chuông xưa dăm mảnh đọng bên thềm.     ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

LỜi CỎ 2

LỜI CỎ 2   Mời em rời cuộc phồn hoa Tóc tai về xõa biếc tòa xanh mơ Tìm mùi hoang dại ngu ngơ Cầm nghêu ngao hát bên bờ thông thênh   Kìa em, bày ván ái tình Lỡ mai phố thị mắt nghìn trùng xa Ừ thôi ngần ấy thịt da Chia nhau dăm phút ngọc ngà đê mê   Đưa em nguồn ngọn buổi thề Dìu lang thang gió tư bề xôn xao Choàng vai du đỉnh non cao Chia đêm ngây ngất chia đau nhức ngày   ***   Cùng nhau chút muộn màng này Nơi ta nằm cỏ vương đầy vết yêu.       ĐCĐ

nguoibuongio

nguoibuongio

 

CÔ BÉ BÁn DiÊm

CÔ BÉ BÁN DIÊM   Đêm mưa năm nọ đọc truyện “Cô Bé Bán Diêm” Của nhà văn Đan Mạch Andersen Tôi đã khóc rấm rức trong tấm chăn bông Khóc một cách tinh khôi, khóc chân tình Nước mắt ướt nhòe lứa tuổi lên chín lên mười Việt Nam của tôi.   Ngày mưa vừa rồi ra phố tôi nhìn thấy Một người đàn ông đặt một đứa bé khoảng hai, ba tuổi bên lề đường Và một chiếc lon nhôm trước mặt nó Thu gom từ tâm của những tấm lòng yếu đuối Của vài nhà từ thiện nghiệp dư Của các tín đồ nam nữ muốn giữ sẵn một suất ở thiên

nguoibuongio

nguoibuongio

 

Em VÀ Ta

EM VÀ TA   Thương em và thương ta Áo hào hoa mấy độ Chợt chiều bâng quơ nọ Đắm đuối phút tình nhân   Yêu chưa nhàu chiếu chăn Biết ân cần hơi ấm Ru ngà ngọc em nằm Ta thức mòn năm tháng   Tiếc sợi tóc biếc xanh Bay vời qua ảo vọng Giận bầu trời cao rộng Nỡ giam cầm lời chim   Nên hôm trót môi cười Cách chi người nhớ được Ngày mưa em bật khóc Lối ta về chẳng hay   Như lắm nắng sáng nay Mây ngang đầu rất trắng Tầm tay em quá ngắn Bước ta dài loanh quanh   Chạnh khi mình thức dậy Mân mê mười ng

nguoibuongio

nguoibuongio

 

Kẻ đa tình

Lần đầu tiên em bắt gặp nụ cười Tiếng nói anh hoà cùng tùng lời ca trong vắt Tuy chưa một lần gặp mặt Đã khiến em sững sờ. Lần đầu tiên em đã dối lừa!!! Nhưng chợt nhận ra anh là người chân thật. Trái tim em dù bao lần tan nát Mà đau lòng thưong xót một hồn trai. Có lẽ em là một kẻ đa tình Nhìn thấy anh... Gã đàn ông chân thành bị cuốn vào cuộc tình ngang trái Mối tình sai lầm thường gây ra hậu quả Ngay từ phút đầu em đã biết mình sai. 6/12/2009

nganguyenthi

nganguyenthi

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...