Đêm thứ 2 ko thể nào chợp mắt. Như có tảng đá đè nặng trong lòng. Phẫn uất, muốn nổ tung. Câu nhân nào quả ấy thật chả đúng với mình bây giờ, mình đã quá tử tế với họ đổi lại nhận được gì? Dối trá. Đau lòng vì 11 năm. Đau lòng vì những lời nói dối. Giá như chịu nghe lời khuyên của 5k ngay từ đầu, hãy chấm dứt mọi quan hệ thì có lẽ ko bị họ làm tổn thương thế này. Tối nay nói chuyện với 5k được một lúc thấy nhẹ lòng đi nhưng vẫn ko ngủ được... Muốn gào lên hoặc đập phá một cái gì đó! Những lời nó
Mẹ Mẹ đã vì ai khổ mới liều Hao gầy sức khoẻ dáng xiêu xiêu Bao ngày kiếm gạo da nhăn quá Lắm tháng chờ cha tóc rụng nhiều Xót dạ trông con sầu bất hạnh Đau lòng mất của tủi cô liêu Bây giờ được khá mong nhàn tản Lại mắc cơn đau mệt suốt chiều 6/2008 NT-BLD Cảnh hè Nóng đổ mồ hôi bão tới gần Du hành mạng ảo kiếm tri ân Này huynh chữ đẹp văn lai láng Nọ tỉ thơ hay tiếng ngại ngần Chỗ ấy lòng người hay mặc cảm Đằng này trí nghĩa quá phân vân Làm sao có đủ t
Cảnh quê Mơ về dự hội chốn quê xưa Bến cũ đồng xa rợp bóng dừa Kẽo kẹt tay chèo thuyền cập bến Rì rào ngọn gió đất giăng mưa Nương dâu bát ngát mong tằm rỗi Ruộng mía bao la hứa mật thừa Vất vả nhiều năm giờ cũng đỡ Nhưng còn cái khổ vẫn dây dưa NT-BLD Tháng 5/2008
THAN Năm tháng trôi qua lịch gỡ lần Bốn mùa thui thủi bóng cô nhân Trời trong gió quật con diều xoáy Cỏ úa hoa rơi chiếc lá vần Thất thểu ôm bầu men lối cũ Âm thầm lê gót kiếm tình chân Đắng cay nào biết người tri kỷ Bên bến sông Tương vẫn cắm cần AH Tâm sự Quẩn lại quanh đi đã mấy lần Đợi chờ khắc khoải dáng tri nhân Bóng chim tăm cá nào xem hiểu Bãi bể nương dâu mãi chuyển vần Đen bạc nhân tình theo chốn mới Xanh vàng duyên phận xét nơi chân Ngọt bùi chưa đủ xây lên nghĩa Lặng ng
http://hayso1.com/m/#Play,21519 Mộng về những tháng năm xưa Khi ta quen nhau lúc đầu Những buồn vui qua rất mau Nào ngờ bão tố yêu đương Len sâu vào trong đáy hồn Muốn rời xa ôi đã muộn Dù mình đã quyết tâm Sẽ không bao giờ yêu Cho trái tim bớt giày xéo Mà lòng vẫn mãi yêu a Yêu a hơn muôn lúc nào Dẫu tình yêu mang tội lỗi Ta muốn chìm vào bóng tối Để không còn nhìn thấy mặt nhau Ta muốn làm người mất trí Cho tâm hồn được sống bình yên Mà tình vẫn mãi không tha Xô ta giam t
Nói chuyện cả sáng với một người. Lòng lại như có bão. Mình đã quyết ko mà sao ko thể cầm lòng. Nghe những lời tâm sự của cả 2 người ấy mình đều đưa ra những lời khuyên tốt nhất, nhưng sao trong lòng thấy đau nhiều quá. Họ ko hiểu hay vô tình ko hiểu mà đều tìm mình để nói. Có lẽ mình là người biết lắng nghe, biết giấu những cảm xúc thật trong lòng. Khi họ nói với mình họ nhẹ lòng đi rất nhiều phải ko? còn mình thì... nặng lòng thêm nhiều quá. Thôi cũng chẳng sao, vì mình vốn đã nặng lòng rồi, g
Cô bé ơi đừng giật mình em nhé Thu đang về đọng trên trái bàng xanh Nắng vô tư vẫn nhảy nhót trên cành Gió lành lạnh đã lùa qua khung cửa ******** Thu dịu dàng như lời yêu mới ngỏ Thu nồng nàn- nụ hôn buổi đầu tiên Em khẽ khàng buông mái tóc làm duyên Nắng lấp lánh, mắt hồ thu sóng sánh. ******** Hoàng hôn buông sương chiều giăng khắp lối Gió mơn man trên mái tóc quên cài Thu hờn ghen ngắm em đến mê say Núm đồng tiền vẫn ngủ yên- mười sáu. ******* Nụ cười em thành
Một ngày ko thể quên. Một mình và nghĩ tới những gì đã qua, những gì sẽ tới. Chợt thấy thời gian vẫn mải miết trôi còn mình thì vô nghĩa lâu rồi. Trống rỗng và chán ngắt. Không muốn nói với ai, ko muốn bất kì một điều gì. Cứ nói và thấy thật ko biết là nói gì nữa. Nếu nói ra những điều đã nghĩ chắc sẽ ko ổn chút nào. Hãy như ngày xưa! Một người trước khi chia tay đã mong muốn mình như vậy. Hãy như ngày xưa! Hãy như ngày xưa! Hãy như ngày xưa!... GỬI CHO BẦY CON SÍT (Phạm Hồng Oanh) Tại người
Có một người đã kể cho tôi nghe câu chuyện............ Mỗi lần người đó thấy người đàn ông mà mình yêu nhắc tới vợ là tim cô ấy lại nhói lên. Mắng người đàn ông phải biết thông cảm, chia sẻ cùng vợ nhưng lòng người ấy đau lắm. Không hiểu vì sao người ấy lại cứ làm thế... còn người đàn ông thì vô tâm ko hề biết được nỗi đau ấy. Hồn nhiên hứa anh sẽ nhớ những gì em dặn... Thiết nghĩ trong lòng người phụ nữ khi yêu thật khó hiểu . Họ chẳng biết nói ra lời đó để làm gì. Họ nói để giày vò thêm nỗ
Cảm giác mệt mỏi và bế tắc. Gồng mình lên nào, mình là hãy là siêu nhân đi - nói như cách của con trai vậy. Mình có thể làm tất cả mọi thứ, lo lắng tất cả mọi thứ. Giá mình có thêm thời gian để làm việc nhỉ, mình sẽ có thêm điều kiện để lo liệu nhiều việc. Ngày chủ nhật ở nhà cả ngày phí hoài quá. Hay là ko cần ngày nghỉ nữa, kiếm thêm việc đi. Sao thời gian này khó khăn quá vậy. Bao nhiều việc cần lo lắng. Mình ko thương những người thân của mình sao? Nhưng thương bằng cách gồng mình lên mà gán
Mấy ngày nay thật nhiều chuyện mệt mỏi! Nhưng cứ nhớ tới những lời nói... trong lòng có chút gì đó thật bình yên. Sáng nay đã đưa bé đi khám sớm chưa nhỉ. Liệu có về kịp dự họp lớp ko? Mình cứ nghĩ mãi cách cư xử... Vậy mà cho là bình thường. Sao lại có người hiền thế! Hiền hay là sợ... là nhu nhược... thôi chuyện của người ta ko dám nghĩ nữa đâu! Tôi qua dù mệt và đau đầu vẫn đưa Tom đi xem sư tử. Mua được cái mũ hoá trang thật đẹp, Tom rất thích. Vậy là vui rồi. Có chút gì thay đổi... phải ko?
Hôm qua đã vui lắm! Mình có khờ khạo quá ko nhỉ. Sợ lại vấp ngã, sợ lại đớn đau. Cuộc sống luôn làm mình thấy mệt mỏi nhưng khi nói được ra với ai đó thì nhẹ lòng hơn. Có một quyết định nhỏ, ko biết có làm được ko nữa. Tại sao nhỉ!!! Hay mình vốn là người chả ra gì, bản chất à? Trước đây đâu có thế! Mình sẽ làm tốt phải ko, nhưng bắt đầu thế nào?
Sau một cuộc hành trình dài mệt mỏi dường như mình đã thay đổi hẳn. Thờ ơ, hờ hững, vô hồn. Những điều trước đây có thể làm mình giận hoặc vui hoặc mất ăn mất ngủ giờ đây trở nên quá bình thường. Có buồn! nhưng chỉ như gió thoảng qua! Nhẹ lắm! Đôi khi không biết mình còn là mình nữa hay ko. Ko giận, ko vui, ko mong nhớ!!! Những câu chuyện của mình trở nên lạnh lùng đôi khi cay nghiệt. Họ sợ mình. Giận mình. Chán mình. Cũng thế cả. ko ảnh hưởng gì. Mình ko may mảy động lòng trước một ai. Công việ
Gió mùa tháng ba Tháng ba đỏng đảnh gió mùa Kéo cơn rét đến để xua nắng vàng Gieo mầm cho kẻ đa mang Tình thơ nảy nở, vội vàng sẻ chia Giấu trong gió, gửi trong mưa Tình đang ấp ủ để đưa đến nàng Nào ngờ gió chửa kịp sang Mưa không đủ lớn giữ nàng dừng chân Hồn thơ vướng cảnh phong trần Mải gieo bóng chữ để thân héo mòn Tình thơ gắn bó keo sơn Tình nàng bong bóng không còn lung linh Ai thương kẻ làm thơ tình? Gió mùa lại rét, một mình bên thơ!
CÔ ĐƠN Ta lạc lõng trong thế giới của ta Đêm âm thầm gối trong mộng ảo Cho kiếp người còn nhiều ngang trái Tạo hóa ra ông trời đã trao Ta lặng lẽ tìm trong bóng tối Một cuộc đời khác người khác ta Cuộc sống đấy muôn vàng trắc trở Mà miệng đời còn lắm chua ngoa Ta muốn sống là ta một cõi Yên bình thôi trong chốn nhân gian Nhưng chỉ ta với ta hiu quạnh Suốt cuộc đời ôm lấy cô đơn.
Chân "rung" 3 Đại tiểu thư Chân dung 1 Ai gần rất dễ say Nhỏ nhẹ thì không khá mặn mà Nụ cười tươi tắn nở như hoa Trái tim nhân hậu, tâm cao thượng Trí óc thông minh, tính thật thà Giọng nói du dương như nốt nhạc Hồn thơ lãng mạn tựa bài ca Ai gần rất dễ say mê đắm Kể cả đàn ông lẫn quý bà Hoahuyen 28.7.2008 Chân dung 2 Tâm hồn lãng mạn Nhẹ nhàng thanh thoát dáng người dây Thiên phú giọng ngâm khá ngất ngây Nhà giáo yêu nghề say bục giảng Nhà thơ tận tụy mải mê cày Sinh quê
MỘT CHÚT ĐỀN ƠN Đền thờ Bến Dược giữa đồi cao Cửu tháp, đêm về lấp lánh sao Tám hướng hoa thơm tươi sắc thắm Mười phương lộng gió hát rì rào Hương hồn liệt sĩ vui yên nghỉ Người sống trong lòng thỏa khát khao Một chút đền ơn Dân, Nước tặng Người thân nước mắt bớt tuôn trào. ĐẤT THÉP THÀNH ĐỒNG Đất thép thành đồng huyện củ chi Bom cầy đạn xới chẳng còn gì Thân cây cổ thụ còn in vết Nắm đất xương vương lẫn miểng chì Ngõ trước anh hùng khiêm tốn kể Nhà sau dũng sĩ mỉm cười ch
Tên anh còn mãi VỚI LÀNG QUÊ Khói hương nghi ngút đón anh về Kính cẩn nghiêng mình dạ tái tê Nấm mộ vô danh chưa khắc họ Hàng bia để trống vẫn chờ tên Linh hồn lẩn quất trong trời đất Xác ở đâu đây giữa bốn bề Cha mẹ khai sinh Tên - Tuổi - Họ Sẽ còn lưu mãi với làng quê Hoahuyen 22.7.2008 http://www.vnmusic.com.vn/music/uploads/media/915.wma" controls="controlpanel" width="300" height="40"> http://inlinethumb25.webshots.com/35416/27...S500x500Q85.jpg
Mình ko cònlà mình nữa. Mọi việc như một cơn ác mộng kéo dài quá lâu. Mình đã tự thoát ra sao vẫn đớn đau như vậy. Ko xứng đáng! mình đã xác định như vậy từ lâu rồi nhưng với người bạn thân nhất của mình thì ko thể tưởng tượng được. Bỉ ổi và trơ tráo! Mình còn khinh ghét nghĩa là mình chưa thể tìm quên. Ước gì dửng dưng như đá nhỉ.
Em Là Ai?! Đôi chân bé nhỏ bước chông chênh! Bóng tối đường khuya ngõ gập ghềnh. Khổ thân em nhỏ không cha mẹ! Đêm về lặng lẽ phố buồn tênh. Lặng lẻ ẩn mình trong đêm tối Trời mưa làm ướt hết em rồi! Nước mắt chảy dài vì bụng đói. Ai thấu dùm cho kiếp mồ côi? (Trong một buổi tối đi học về - trời mưa rất to)