Con sinh ra trong vùng quê nghèo khó. Ba mẹ con vất vả suốt bốn mùa Có những ngày trời nắng cũng như mưa Vẫn tảo tần sớm hôm lo chạy bữa Con lớn lên trong ngọt ngào dòng sữa Cùng lời ru mẹ hát những ngày xưa Con đến lớp mang bao niềm mơ ước Dẫu biết rằng ba mẹ phải thức khuya Con chim nhỏ một ngày kia khôn lớn Mang trong mình niềm kính trọng biết ơn Tới ba mẹ đã tảo tần hôm sớm Cho con khoảng trời hạnh phúc bình yên
Trên người... có dấu vết một nụ hôn , mình nói hãy để mình được nhắm mắt làm ngơ... Người mình cứ lơ lửng, buông xuôi, mệt mỏi... Mãi ko ngủ được lại vùng dậy uống giảm đau... chẳng lẽ uống luôn cả vỉ cho ko bao giờ thấy đau nữa. Chả buồn. Lại thấy sợ cái cảm giác ko biết buồn...
Ai xui chi cho một lần gặp gỡ Để bao ngày mong mãi bóng hình ai Ngày hôm ấy em cười sao xinh quá Hồn ta qua… mãi chẳng thấy quay về. Ôi tim ta sao mà ngây dại quá Chỉ tiếng cười, chỉ ánh mắt thoáng qua Ta đã say như vạn chén rượu nồng Ta đã mộng như mê man cơn ngủ. Dẫu biết rằng đó chỉ là giấc mộng Tựa như sương, như gió, lại như mây Làm sao nguôi bao thương nhớ tháng ngày Tình hôm ấy và hôm nay vẫn thế. Mộng mong manh và tình anh ngây dại Cánh bằng lăng rơi rụng giữa chiều tàn Gió vô tình
http://vietnamcayda.com/diendan/showthread...66674#post66674 "Có một chút nhớ nhớ Có một chút yêu yêu Có một chút bối rối Có một chút hoang mang .. " "Con đường vẫn đơn sơ Ta mãi hoài thương nhớ Đêm buồn những câu thơ Gửi cho người tình hờ .. " "Bơ vơ mãi bơ vơ Đêm dài vẫn mãi nhớ Bơ vơ mãi bơ vơ Chết trong ngày tình cờ!"
Xăng Ơi Là Xăng! Hôm qua đọc giá xăng, Nay báo xăng lại tăng?! Ra đường không dám ăn. Vì món nào cũng "căng"! Mỗi khi xăng tăng giá! Đi đâu cũng nghe la, Mọi người đều kêu ca! Trời ơi xăng cao quá! Nhưng khi tuột giá xăng, Tôi cũng không dám ăn! Vì giá đồ còn "căng"! Do người hay do "xăng"??? * Giá lỡ "tăng" rồi các bạn ơi! Đói thì mua đi chớ lắm lời! Xăng còn "tăng" giá ai còn lợi? Ôi! chán chê thay cái sự đời!
Mơ ngày bình yên! Một đêm chẳng bình yên! 4g30 đã tỉnh giấc và lại bị tra tấn vì cơ man ý nghĩ... Mơ bình yên!!! http://www.petalia.org/Songs/binhyen.htm
Hoài nghi! Nặng nề quá, những ngày này... cuộc sống cứ trôi chảy đi như vô thức. Chiều về buồn thật nhiều cũng ko muốn đi liên hoan nữa, nhưng lại ngại vì sự nhiệt tình của mọi người. Lúc về cô K bảo mày đừng nghĩ rồi mang cái mặt chán đời ấy nữa. Ừ nhỉ! giá ko biết nghĩ, chưa bao giờ thèm vô tri như bây giờ! Người như quả bóng căng phồng chỉ cần một va chạm nhỏ là có thể vỡ tung ra thành trăm mảnh. Lại ước có thể vỡ. Lúc về anh V nhắn tin sống đừng có hoài nghi nhé. Hi. Lại ước vô tri để ko hoà
http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Tinh-sau.IWZBADD9.html Rời nhau hôm nào Hồn mình như vá khâu Buồn mình như lũng sâu Rồi tình trong im tiếng Rồi tình ngoài hư hao...........
"một phút xa nhau, ngàn phút nhớ một lần gặp gỡ vạn lần mơ" hôm nay thỏa nõi mong chờ gặp người trong mộng, viết thư tỏ tình với một cô gái thật sinh là ai em có biết không phúc à chắc rằng em chẳng biết đâu vì người anh nói chính là em đây gặp em dù chỉ đôi lần nhưng sao bóng dáng em luôn trong hồn ngày ngày anh nhớ em luôn rồi đây rồi sẽ ra sao nếu mà cách sông cùng với đường xa chúng mình không gặp biết làm sao đây thôi thì nét bút hao gầy cùng trang giấy nhỏ, tỏ tình với em mong em đừng có
PHỐ XƯA HOÀNG THỊ Em tan trường về Đường mưa nho nhỏ Chim non dấu mỏ DướI cộI hoa vàng Bước em thênh thang Áo tà nguyệt bạch Ôm nghiêng cặp sách Vui nhỏ, tóc dài Anh đi theo hoài Áo dài thầm lặng Đường dài úa nắng Mưa nhẹ bâng khuâng Anh đi theo hoài Cuối trời mưa đó Anh tìm theo ngõ Dáng lau lách buồn Tay nụ hoa thuông Vương bờ tóc suối Tìm lời mở lối Long sao ngập ngừng Lòng sao rưng rưng Như trời mây ngợp Hôm sau vào lớp Nhìn em ngại ngùng
TUỔI NGỌC Cây phượng già rộng tán yêu đương Lá lấp lánh cười vui với nắng Giờ tan học, sân trường vắng lặng Chim chuyền cành buông tiếng râm ran Thủa cắp sách vui tươi trong sáng Đẹp mơ màng mặt nước Trường Giang Lòng bâng khuâng đượm chút xuân hồng Cho tuổi ngọc ngày dâng năm tháng. thân tặng Ngọc phúc .
634. KHÔNG ĐỀ Tháng tám về ngượng ngùng khó nói Toàn chuyện đẩu đâu sao không đúng ý mình Có đôi mắt lung linh Nhìn sâu không thấy đáy Em ơi! nhìn chi vậy? Để xao xuyến lòng anh Bởi đôi mắt trong lành Có nét buồn mát rượi Em ơi em, sao em không nói Dẫu chẳng là lời nói yêu thương Để tình anh thêm kỷ niệm yêu đương Có buồn vui trên trang đời bất tận Để ngày mai trên đường ra mặt trận Có tình em anh nhớ đến cố hương Có tình yêu anh nhớ đến em luôn Anh viết thư sẽ không nói chuyện buồn Ch
636. KHẮC KHOẢI Bất chợt, va phải nhau ...nên chuyện Người dưng não nuột nhớ người dưng Tin nhắn nửa đêm khua gối chiếc Giật mình tê tái lệ rưng rưng... Xế bóng chiều tà ...oan mực thước Năm canh nhão nhoẹt rữa cô đơn Trằn trọc bao năm hồn khắc khoải Xa lắc lửa lòng quay quắt hơn Chếnh choáng men tình dâng dậy sóng Hồn lìa khỏi xác, vía đi tong Tim em loạn nhịp tung lồng ngực Hóa kiếp đời anh... thỏa ý lòng Hoahuyen
Em trở về Thơ:Mai Thanh Tịnh (Thanh Tịnh Đông Hưng) Em về góc phố nhỏ lạnh lùng Nơi mỗi ngày rục chín nhớ nhung Nơi ngổn ngang giọt buồn rơi rụng Nơi cô đơn đeo đẳng dầm mình Em trở về góc phố lặng thinh Một thoáng thôi nguyên sơ quay lại Phút bên người nồng say ân ái Cơm quắn khô hoang hoãi rã rời Em trở về ngày nắng chưa phai Mây ngủ gật cuối trời mê tỉnh Gió rưng rưng điệu đàn bịn rịn Nhạc không lời ray rứt khôn nguôi Em trở về chốn ấy không đôi Đêm vỡ nát bờ môi cằn cỗi Ngày vu vơ b
Mệt quá! Lại ốm rồi. Cả ngày nằm dài ở nhà một mình nghe chó sủa và chim hót Tất cả dường như ko luân chuyển, ko tồn tại. Chỉ có cái điện thoại thỉnh thoảng rung với những tin nhắn chúc mừng của mọi người. Ừ thì có chiếc điện thoại mới biết mình còn tồn tại, còn trong trí nhớ của một ai đó... Muốn ra đường quá để thay đổi không khí nhưng cũng chả biết đi đâu và để làm gì. Trời lạnh lại ốm nữa, ra hóng gió mai ốm thêm lại ko cày được. Mai lại bắt đầu 1 tuần mới rồi. Còn 4 tập bài chưa chấm, địn
Vẫn Yêu Lần đầu gặp em nơi ấy! Bỗng lòng rung động lắm thay! Miệng nhoẻn cười, dạ ngất ngây! Ôi! cô em gái thơ ngây tuyệt vời! Tại duyên số, bởi ông trời? Hay do đôi mắt sáng ngời tuổi son? Tóc dài môi thắm dáng thon! Xinh xinh má lúm đồng tiền! Khiến ta hóa dại hóa điên hóa khờ! Hóa ngây ngẩn, hóa thẩn thờ! Khiến cho lãng tử làm thơ gửi người. Rồi chờ đợi đến đợi chờ, Bao giờ mới hết dại khờ vì ai? Chậm mất rồi...tiếc lắm thay! Thế nhưng dù biết vẫn say đắm nàng! Em ơi! dù có muộn màng! Anh
http://nhacso.net/Music/Song/Tru-Tinh/2009/02/05F6816B/ DẠI KHỜ Nhạc: Phạm Nguyễn Thơ: Ngô Thị Thanh Vân Qua một ngọn đồi, nơi ấy là mặt trời Qua một nụ cười, nơi ấy có niềm vui Qua một đời sông, nơi ấy là biển khơi Qua một tình yêu, em đã biết tình yêu Em cần mặt trời, xua bóng tối về nguồn. Em cần nụ cười, quay quắt một niềm vui Em cần biển khơi sau bão tố bình yên Em cần tình yêu dù đã biết dại khờ Dại khờ, em dại khờ thôi. Nụ hôn đầu đẫm ướt son môi Nụ hôn nào nồng ấm đôi ta? Em