Jump to content

Blogs

 

VÀNG TRĂNG KỶ NIỆM

VẦNG TRĂNG KỶ NIỆM Tôi với nó sinh ra nơi biển cả Nơi vầng trăng xa khuất tận chân trời Tôi gặp nó khi còn thơ ngây lắm Hai đứa nhìn... thỏ thẻ chuyện trò nhau.   Ngày cắp sách nó cùng tôi đến lớp Qua năm tháng tuổi học trò nó vẫn bên tôi Kỷ niệm ghi mái trường còn chứng kiến Tôi bạn thân nó cũng bạn thân Ngày ra đi xa mái trường bay cao hơn nữa Hai đứa buồn... thỏ thẻ chuyện trò nhau.   Thời gian trôi..., Tôi xa nó, nó cũng xa tôi Mang mơ ước chia làm hai ngã Tôi nơi này, nó tận phương xa Hai

quynhnhat

quynhnhat

 

2/3/2009

Những ngày lặng lẽ trôi qua nặng nề và bức bối. Ấm ức trong lòng. Hôm qua tới đài truyền hình, mọi ngưòi bảo ghi hình mặt phải tươi lên, tâm trạng đâu mà tươi được. Trước khi đi lại phải uống một viên giảm đau. Vừa lúc thay đồ chuẩn bị đi thì về, hỏi sao lại đau đầu à? Có cần chở đi ko? Cười nhẹ bảo: tự thân vận động quen rồi, ko cần. Rồi lao đầu ra mưa. Thực sự đi theo cảm giác là phải đi... Đến đài nói chuyện với mọi người cũng thấy quên đi một chút, ko thấy đau đầu nữa mà chỉ nặng như chì, cứ

vanhong

vanhong

 

Mắt Đỏ

Mắt Đỏ (Mắt đỏ không vì buồn, chỉ vì bụi!)   Ai cũng hỏi: "Sao anh buồn quá vậy?" Anh mỉm cười: "Tại sao bảo tôi buồn?" Người lại hỏi: "Không buồn sao mắt đỏ?" Anh lắc đầu: "Chỉ là bụi mà thôi!"   Qua nhiều chặn đường dài anh mỏi mệt. Khi trở về hai mắt đỏ long lanh! Không ai hỏi nhưng lòng anh lại đáp. "Mắt đỏ buồn không phải bụi đâu anh!"   () 21-12-09

thaibangvu_youngpoeter

thaibangvu_youngpoeter

 

17/02/2009

http://nhacso.net/Music/Song/Tru-Tinh/2009/02/05F67FB2/     Sáng tác: Phú Quang   Vẫn biết ta giờ không trẻ nữa Sao thương ai ở mãi cung hằng Lời nguyện cũ trên đầu như nguyệt quế Đâu chịu nhòa khi tới giữa mùa trăng   Tôi đã yêu đã yêu như chết là hạnh phúc Tôi đã quên mình chỉ để nghĩ về em Người đàn bà dấu đêm vào trong tóc Còn điều chi em mải miết đi tìm.   Tôi đã đến cùng em và tôi biết Em cũng là như mọi người thôi Nhưng chưa hết cuộc yêu tôi đã hiểu Em ám ảnh tôi trọn một kiế

vanhong

vanhong

 

Em ơi! Đừng Tuyệt Vọng!

Em ơi! Đừng Tuyệt Vọng!   Này cô bạn sao còn ngồi than thở? Phải chăng cô cũng đã nhuốm dại khờ? Đừng tuyệt vọng vì đời còn đẹp lắm! Hãy để lòng viết nốt một bài thơ!   Hãy cười lên! Cho tâm hồn rộng mở, Hát lên đi! khúc nhạc xóa đau buồn. Đời còn biết bao nhiêu người đau khổ? Đâu chỉ mình ta khổ phải không em?

thaibangvu_youngpoeter

thaibangvu_youngpoeter

 

23/01/2009

Đốt ngọn nến lần 33 sinh nhật Ước gì đây trong lòng thoáng đắn đo Thầm nguyện cầu cho đời đừng ngả rẽ Nhưng sao lòng vẫn mãi quanh co?   Bạn bè cười ngả nghiêng con trai hát vang mừng sinh nhật... Bỗng điện thoại reo vang lòng chợt tỉnh cơn mơ Hạnh phúc đứt đôi một thoáng không ngờ Ta lại trở về ta vẹn nguyên ngày tháng cũ...   Ước mơ gì phải chăng là chưa đủ Ta tham lam? Ta đòi hỏi quá nhiều? Cuộc sống vô chừng ta vội bước liêu xiêu Bàn chân mỏi hỏi nơi đâu nương náu?!   Thêm tuổi nữa lòng lại

vanhong

vanhong

 

Mưa bóng mây

MƯA BÓNG MÂY Đưa em qua mùa hạ Mưa bóng mây phủ kín con đường Tìm chút yêu thương qua mắt lá Mưa rơi đều... tí tách... xa xăm...   Nhớ mùa xưa trong làn mưa nhỏ Bước vụng về ai lỡ qua mau Mưa bóng mây không dài thêm nữa Cho ai nhìn ánh mắt thật lâu   Mưa bóng mây qua mái hiên mùa cũ Nhớ con đường phủ kín yêu thương Nhớ hàng cây cô bé cười năm đó Gợi nhắc ai nỗi nhớ tình đầu...   Hôm qua mưa rơi rất khẽ Có ai về thềm đá nghe mưa Nhìn cô đơn trong làn tơ mỏng Giăng kín trời nỗi nhớ mùa xưa...   Th

ngonhatminh

ngonhatminh

 

Mưa bóng mây

MƯA BÓNG MÂY Đưa em qua mùa hạ Mưa bóng mây phủ kín con đường Tìm chút yêu thương qua mắt lá Mưa rơi đều... tí tách... xa xăm...   Nhớ mùa xưa trong làn mưa nhỏ Bước vụng về ai lỡ qua mau Mưa bóng mây không dài thêm nữa Cho ai nhìn ánh mắt thật lâu   Mưa bóng mây qua mái hiên mùa cũ Nhớ con đường phủ kín yêu thương Nhớ hàng cây cô bé cười năm đó Gợi nhắc ai nỗi nhớ tình đầu...   Hôm qua mưa rơi rất khẽ Có ai về thềm đá nghe mưa Nhìn cô đơn trong làn tơ mỏng Giăng kín trời nỗi nhớ mùa xưa...   Th

ngonhatminh

ngonhatminh

 

Mưa bóng mây

MƯA BÓNG MÂY Đưa em qua mùa hạ Mưa bóng mây phủ kín con đường Tìm chút yêu thương qua mắt lá Mưa rơi đều... tí tách... xa xăm...   Nhớ mùa xưa trong làn mưa nhỏ Bước vụng về ai lỡ qua mau Mưa bóng mây không dài thêm nữa Cho ai nhìn ánh mắt thật lâu   Mưa bóng mây qua mái hiên mùa cũ Nhớ con đường phủ kín yêu thương Nhớ hàng cây cô bé cười năm đó Gợi nhắc ai nỗi nhớ tình đầu...   Hôm qua mưa rơi rất khẽ Có ai về thềm đá nghe mưa Nhìn cô đơn trong làn tơ mỏng Giăng kín trời nỗi nhớ mùa xưa...   Th

ngonhatminh

ngonhatminh

 

Mưa bóng mây

MƯA BÓNG MÂY Đưa em qua mùa hạ Mưa bóng mây phủ kín con đường Tìm chút yêu thương qua mắt lá Mưa rơi đều... tí tách... xa xăm...   Nhớ mùa xưa trong làn mưa nhỏ Bước vụng về ai lỡ qua mau Mưa bóng mây không dài thêm nữa Cho ai nhìn ánh mắt thật lâu   Mưa bóng mây qua mái hiên mùa cũ Nhớ con đường phủ kín yêu thương Nhớ hàng cây cô bé cười năm đó Gợi nhắc ai nỗi nhớ tình đầu...   Hôm qua mưa rơi rất khẽ Có ai về thềm đá nghe mưa Nhìn cô đơn trong làn tơ mỏng Giăng kín trời nỗi nhớ mùa xưa...   Th

ngonhatminh

ngonhatminh

 

3/01/2009

Những ngày đầu năm với những buồn vui lẫn lộn. Tối nay đi họp lớp, nghe T nói chuyện, thấy buồn. Cuộc đời và thân phận của những người đàn bà... Truyền cho bạn vài chiêu. Hic. Cách sống tự tin và luôn cố gắng dù ko có ai trong đời. Cười đấy mà đau đấy. Sẽ phải sống theo mình sao, hi vọng rằng T sẽ ko phải kéo dài mãi cảnh này. Về lại có chuyện với KB... ko thể ngủ... Cuộc sống là vậy, nghe nhạc lòng như chùng xuống   Thương hoài ôi ngàn năm còn đó... Đá mòn mà tình có mòn đâu....   Chẳng phải

vanhong

vanhong

 

Vết sẹo - Vết thương

Có vết sẹo cũ bật thành vết thương Có những vết thương mãi chẳng chịu liền Những lúc trở trời bật mủ toé máu Cái đau cắt vào đến tận tim gan   Có vết thương mới rồi thành sẹo thôi Sẹo cũ sẹo mới chất chồng vết sẹo Vết sẹo hằn lên chuyện cũ lâu rồi Nhìn lại đời ta chất chồng vết sẹo   Vết sẹo nào rồi sẽ nhạt dần đi? Vết sẹo nào sẽ làm ta đau rát Chẳng có vết thương nào không thành vết sẹo Vết sẹo cũ đừng sưng tấy thành thương. 12.08

vodanhkhach

vodanhkhach

 

Đời?

Đời?   Suốt canh thâu ta ngồi bên song cửa! Mắt lặng nhìn những ánh sao thưa, Thấy tương lai sao mà dài vô tận! Quá khứ một thời lận đận gian nan! Lòng ngổn ngang bao nhiêu dòng suy nghĩ? Có được gì? tay vẫn trắng tay! Khi lỡ bước ta vội vàng chán nản. Lúc được thời ta lại để vụt xa! Ôi hạnh phúc sao mà ngắn ngủi? Một đời người có lắm nỗi buồn vui! Thôi mặc kệ cứ để đời dẫn lối! Bóng tối tàn là lúc đón bình minh!   Cái gì của tự nhiên để tự nhiên quyết định! Việc đã qua rồi đừng nên tiếc nuối v

thaibangvu_youngpoeter

thaibangvu_youngpoeter

 

22/12/2008

5k! Người ta ko thèm trả lời.   Chưa thấy thì mong, thấy rùi thì ghét, ghét rùi thì...........................

vanhong

vanhong

 

Về cùng mùa đông

- Trở về nhà, nhà trống trơn Ngõ đìu hiu lạnh gót đời ly xứ -       Ngôi nhà hoang   Phủ đầy lớp rêu phong mèm cũ   Em đã trở về cùng gió rít mùa đông   Cánh cổng vô tri rỉ rên cùng năm tháng   Khóa kín vạn ngày đau đáu một thời yêu.   .   Thinh không lặng mốc meo mùi quá khứ   Mặc dấu chấm dài hằn hộc vết thời gian   Về đây với ngổn ngang miền ước lệ   Mặc cái thật thà trần trụi ngủ buồn thiu.       Sg, 12/12/2008 - Xanh Rêu -

doanthu78

doanthu78

 

Và ngày xưa cũng khác

Tặng bác sĩ Trung     Rồi những mùa yêu cũng dần lướt qua mau Bỏ mặc hư hao bỏ mặc buồn Quá khứ chẳng cởi truồng qua ngõ cũ Lối xưa mèn đâu vỏn vẹn mình anh Chiếc lá xanh chẳng lìa cành Bờ cỏ dại vẫn vô thần vẫy gió Mộng yêu thương vẫn xanh rì một thủa Chỉ khác là là ... Anh đã khác với ngày xưa       Sg, 30 /11 / 2008 Xanh Rêu

doanthu78

doanthu78

 

Trả lại những ngày xưa

Khi những mùa đi qua Hanh khô vùng cỏ cháy Hoa vông đỏ bờ giồng Thèm chiếc nem hương bưởi . Khi mùa lũ đi qua Mang mùi hương sông nước Bàng bạc mãnh trăng non Thả thuyền trôi ngọn sóng . Mùa nối mùa tiếp bước Bỏ lẵn gióng thời gian Ký ức xưa bẽ bàng Nằm co buồn trong xó . Hôm qua mùa của gió Quất cong nhành tre cong Thổi dĩ vãng qua đồng Trụi trơ mòn nắm đất. . Còn ai trong tiềm thức Cõng mòn mõi qua sông Khum gối đời còm bạc Trút xưa mèm theo giông. . Trả về đây chiếc nem Trả về đây hương cỏ Tr

doanthu78

doanthu78

 

Ví dầu cho Bậu - cho tôi

Người ta cưa cây xẻ ván để làm cầu. Bậu khắc nghiệt chặt đôi cho lỡ nhịp. Họa hoằn thay tiếng con bìm bịp. Réo gọi đôi bờ báo nước kiệt, nước rong. Đò đời người ngược dòng tôi chèo chống. Bậu hững hờ mặc nước xiết cuốn đò trôi. Quẳng gánh lo đi nhận tiếng bạc đãi bôi. Mặc con nước, mặc tiếng than con bìm bịp. Mặc mõi mê, mặc trò đời khinh miệt. Tôi kiệt sức rồi, Bậu có biết được gì không?   Sg, 24/05/2006 Xanh Rêu

doanthu78

doanthu78

 

29/11/2008

Những giờ phút nặng nề trôi! Tội lỗi! Tội lỗi! Đã nằm bẹp 1 tuần, đã mất ngủ đêm qua, đã viết 2 bài thơ mà lòng vẫn nặng nề quá. Mình muốn khóc muốn kêu gào! Ước gì được quan tâm và yêu thương thì mình ko dễ dàng quyết định như thế. Mình đau lòng. Lo sợ. Tu đi! Tu sao được nữa... Ơi trời! điên vì nghĩ ngợi mất! Chắc khi chết mình sẽ nặng kiếp lắm đây!....   ĐAU (28/11/2008) Đau vì chẳng thể nặng mang Đau vì cuộc sống đa đoan mọi bề Ta nghe lòng những ê chề Dứt yêu thương để thả về cõi xa Đành l

vanhong

vanhong

 

HẠNH PHÚC AI BẰNG ?

Bài họa của Hoahuyen   HẠNH PHÚC AI BẰNG ?   Giọt lệ vui mừng lã chã rơi Chín hai vương nợ... lỡ chi rời? Vừa qua chín mốt ngon ơ đấy Vượt ngưỡng ngoài trăm chứ chẳng chơi Trí - Đức - Tâm - Tầm lưu vạn kiếp Hiếu - Trung - Nhân - nhẫn vọng muôn đời Vần thơ xướng họa còn ngân mãi Phước thọ vô cương, trưởng lão ơi!(*)   HOAHUYEN (Đào Ngọc Hòa) 9.11.2008 (*) Hạnh phúc ai bằng? trưởng lão ơi!   Nhân dịp đọc bức thư ngỏ của trưởng lão tiền bối Trương Quân   Trước thềm 92 Trương Quân   Thư ngỏ Thành

hoahuyen

hoahuyen

 

5/11/2008

Nhớ lại những câu thơ mình đã đọc, chả biết là của ai... Nhưng càng đọc càng ngẫm....     Nhạy cảm quá đôi khi thành nghiệt ngã Tự biết những điều không dám nghĩ từ lâu...   Con đường một chiều sau lưng ai tha thiết Mắt không dám buồn tê liệt giữa hàng mi...   Quen để làm chi khó trả lời Phải chăng là để biệt li thôi Ngồi buồn nỗi nhớ theo nhau mãi Chẳng hẹn lại nhau cuộc tái hồi   Đau đớn làm ta hoá dạn dày Như dòng sông lạnh buốt tê tay Lòng không muốn khóc, kêu than nữa Ta chỉ mỉm cười trong

vanhong

vanhong

 

1/11/2008

Hôm nay cả ngày chấm thi mệt quá! Đang lướt web cho đỡ buồn thì đứa bạn lại gọi điện. Mình dã quyết ko liên lạc gì với nó vì nó làm mình buồn và mất lòng tin quá nhiều rồi, nhưng nó gọi máy bàn và nghe cái giọng có vẻ buồn của nó mình lại ko thể phũ phàng cúp máy. Mình cũng chả biết những điều nó nói với mình là thật hay giả nữa, mình thấy buồn và chán quá. Mình đã có quá nhiều chuyện phải lo rồi. Đã bảo đừng có làm phiền mình sao họ cứ vậy nhỉ. Ước gì mình có thể xử sự như những người khác. Chá

vanhong

vanhong

 

27/10/2008

Tháng 10 sắp qua với những kỉ niệm đẹp và buồn. Tháng 10 này đánh dấu mốc 15 năm đã yêu một người... 15 năm khoảng thời gian không quá nhiều nhưng cũng ko là ít, sao mà cứ mãi làm mình đau lòng. Anh liệu có nhớ tháng 10 là ngày mình quen nhau ko nhỉ??? Mấy hôm nay nặng nề quá. Ai lo việc người ấy, mỗi người một góc nhà...   Mấy hôm nay một mình giam mình vào bốn bức tường với cái máy tính, có khi nào nghĩ nhiều mà thành điên ko nhỉ? Chợt buổi trưa nay thấy lại buồn. Sáng nhận tn của một người m

vanhong

vanhong

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...