Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. THU SÓT Lá đến vậy mà ai nào để ý Rụng bâng quơ mỗi chiếc đủ đau lòng Thông minh thế cùng ngu nghê đến thế Đứng bên người tôi cứ nhớ mùa đông Nâng niu lắm mà thu đành trở gót Nhắc về nhau mãi líu ríu tên mùa Cài áo lại nhớ hạ vàng sũng nước Ướt lạnh này đừng vu vạ cho xưa Hãy ghé quán nhấm cà phê ngồi đợi Hiếm hoi kia là mỗi nắng ven đường Nhặt chút đỉnh gầy thu cho vào túi Nhỡ đông dài cũng ngắn bớt cô đơn ĐCĐ
  2. TỪ TRONG RA NGOÀI khuất giữa những đợt sóng ý nghĩ các con chữ nín thở im lặng đòi tồn tại theo cách của mình trải nghiệm đời người chẳng qua là vô vàn hình khối vô tri chỉ một va quẹt thật nhẹ đủ làm biến dạng dẫu chỉ mẻ đi phần nghìn mi li mét hoặc rơi mất vài vụn bụi nó cũng không còn là thực thể ban đầu khó coi hoặc dễ coi sợi dây chuyền trên chiếc cổ mịn giọng nói thé nhọn như cái móc câu kiểu tóc mang dáng kỷ hà lạ mắt cách gõ chữ biến dạng theo văn phong chít chát trong ngôi đền lở lói của những thập niên không ký ức mọi thứ được trưng bày bên cạnh những dĩa nhạc hình xoắn ốc chìa chiếc cốc đầu ngày hứng lấy cơn mưa bàng bạc tôi nhấm nháp vị đắng nghét của bài thơ bố cục thắt gút mà không nhất thiết phải trả thêm tiền ĐCĐ
  3. BÃO THỔI QUA THƠ một lần bão thổi qua thơ con cò thả ngang cọng nắng đành đoạn rơi lời mẹ dặn sợi tóc già gẫy vụn giữ trên tay như một bất ngờ nếu không mưa gió qua thơ chiêm bao ứa từ hốc mắt nỗi buồn gửi sâu lòng đất niềm vui thui chột hành hương ai cùng tìm về tháng chạp khóc cười mỗi bước tai ương nếu không bão thổi qua thơ câu dụ ngôn xa xôi bóng gió ghi trên tầng vụ mùa khốn khó tháng mười mấy ai thèm nhớ nếu em không cùng bão thổi qua thơ … ĐCĐ
  4. NHẬT KÝ THÁNG MƯỜI Đưa người xuống phố vàng đôi nẻo Dăm bước chân chẳng được nói năng nhiều Chéo khăn lụa thổi vào ta niềm trong trẻo Lạnh tháng mười chưa đậm, chớm liêu xiêu Đưa người về góc vắng mấy đìu hiu E chạp đến chỉ còn ta với gió Có đôi chiếc mùa đông rơi xuống cỏ Nhặt lên cầm héo úa cả bàn tay Mắt trông trời tìm lại tiếng chim di Chợt hốt hoảng gặp màu mây năm cũ Gặp kỷ niệm trên cành thiêm thiếp ngủ Bắt gặp mình khe khẽ nhủ: xưa ơi … Người đi về phương ấy trống bờ vai Hà Nội tháng mười và, hoa sữa Chiều Sài Gòn sóng đôi cùng nỗi nhớ Lá me vàng thấm thắc vợi cơn mưa. ĐCĐ
  5. NHẬT KÝ THA HƯƠNG từ phương đầy bóng râm về cùng mơ hồ mưa băng qua những hình khối và tiếng động tôi chạm vào một sắc cạnh nào đó rướm máu ù tai bởi loạt âm thanh ồn ã thường nhớ về em nhớ cỏ hành trang mang theo vỏn vẹn dáng mẹ khom đôi quang gánh nước sông thôi bìm bịp kêu chiều thường dễ khiến người dưng cay mắt soi mặt xuống bến nước nhan sắc quê mùa nhường hết cho mình tuổi trẻ soi mặt vào hối hả tha hương thảng thốt hiểu mỗi ngày chóng qua đến vậy nhập vào đoàn người lầm bụi phố phường chẳng có gì đem theo ngoài đôi mùi rơm rạ đang tập quên dần tiếng cá quẫy đục ngầu đêm lý lịch tôi muôn đời vẫn vậy đứa con rơi của một dòng sông ĐCĐ
  6. LƯỢM ĐƯỢC DƯỚI BÙN Gió đưa gió đẩy về rẫy ăn còng Về sông ăn cá, về đồng ăn dưa. (ca dao Nam Bộ) … Tôi học tính nhẫn nại vô cùng của hạt phù sa tích cóp mỡ màu triệu triệu năm để làm nên những bãi bồi đồng bằng sông Hồng sông Cửu Học từ cha ông của mình cách cày ruộng chăm vườn để hiểu thêm tính nết mùa màng, hoa màu, thổ nhưỡng Học những thớ gân dẻo dai trên đôi bàn tay trần trụi sao cho biết cách chọn hạt giống tốt lành Học khéo khôn mé nhánh chiết cành Học đủng đỉnh nhịp gõ móng guốc bò, trâu mà làm nên tình làng nghĩa xóm. Học mẹ học bà cách trồng dưa để hái vị ngọt của dưa “Trái nào đèo đẹt méo mó thì bẻ về kho với cá rô mề chừa trái đẹp trái tròn để dành chưng bàn thờ ngày tư ngày tết.” Cấy lúa thì gặt lúa Gieo gió ắt gặt bão Nhân nào quả nấy Bài học giản đơn như màu đất thó vậy mà! Học con giun cái kiến nhỏ nhoi mà vô cùng hào phóng nhấm nháp đất cát khô cằn âm thầm trao về ruộng vườn lớp mùn tươi xốp nuôi xanh mầm diệp lục Học cung cách con chim chích tẻo teo vừa chuyền cành nhặt sâu vừa nhả ra chuỗi nhạc trong veo lay động giọt sương mai Học cánh cò trắng ung dung sớm tối băng đồng để lại trên nền trời một dáng bay hiền triết. Học cọng rạ cọng rơm mùa khô đốt khói hun muỗi xác phân tro đem ra bón ruộng Học cọng lác cọng đưng Tấm nóp thô ấm lưng người tha phương đêm lỡ bước Học ngọn lửa bập bùng nằm gợi nhớ thuở khai hoang Học cỏ gấu cỏ gà tuổi mộng mơ thả diều đuổi dế tuổi đến trường cỏ mắc cỡ níu chân tuổi tóc thề lần đầu về nhà quanh co nói dối lưng áo lấm đầy bông cỏ may Buổi hò hẹn hôm nào mãi vương lại trong ca dao mùi cỏ mật. Và khi nhắm mắt lìa bỏ cõi đời dẫu giàu sang hay nghèo khó màu cỏ khâu lại công bằng đến phủ lên từng phần mộ biếc xanh … ĐCĐ
  7. SUẤT CƠM TRƯA NÀY trưa ngó lên trời gặp cánh chim di sao ngùi ngùi suốt buổi vẫn nhận ra mình đang ngồi trong quán cơm bình dân mấy cọng rau xanh tượng hình bờ đê dài khó nhọc che chở từng dấu chân xa tuổi quê quên mất bao lâu chưa lần quay về nơi gáo nước mưa sánh tràn ngọt mát mẩu tin vô tình lại nhắc cơn bão đêm xơ xác cây lúa đồng nhà nhẩm một địa danh như nhẩm một xót xa tự nói lầm thầm tự nghẹn lời xứ sở giả vờ mình chưa hề lữ thứ dẫu quen rồi lề thói bể dâu vốn mất niềm tin vẫn chắp tay nguyện cầu giông bão rồi sẽ qua mà khó nguôi đau đáu gọi suất ăn trưa và vào miệng miếng cơm rưng rưng mùi rạ trấu nhai chậm chạp, kỹ càng lòng dạ gửi đâu đâu ĐCĐ
  8. ĐÊM THÁNG CHÍN CỔ ĐIỂN ghìm đợt ho khiêm tốn trong lồng ngực cuối ngày dắt cơn mưa bận rộn về ngủ cùng heo may treo câu thơ hèn mọn nở chữ nghĩa trên nhành đẩy cửa tìm nguồn ngọn thấy một bầu thiên thanh ngoài sân chó sủa quanh hốt vù cánh dơi lẻ ai thức chong nến xanh kiểu ngồi buồn khe khẽ đưa tay cài then nhẹ tháng chín vừa bay ngang ĐCĐ
  9. GIÁ NHƯ NƠI ẤY KHÔNG CÒN EM giá mà nơi ấy không còn em anh sẽ cất kỹ buổi chiều vào giấc ngủ những con dốc quen còn gì – ngoài bụi đỏ đêm vắng sao đốt lửa hát vu vơ không còn em lấy cớ gì làm thơ trăng cứ để sương mù che mặt sẽ thiếu cả nỗi buồn se sắt (nói chi niềm vui chỉ tính được bằng giây) không có em anh thành kẻ trắng tay bao kỷ niệm chập chờn phá sản dòng suối của một thời lãng mạn thất nghiệp nằm chờ ban phát lời chim núi đồi kia chẳng nhận mặt mùa sim màu tím cô đơn đứng ru lời quả phụ cả đất nữa, biếng lười thời sinh nở giá như nơi ấy chẳng còn em dù em còn anh lo sợ từng đêm … ĐCĐ
  10. CHỦ NHẬT SILICON phủ kín một ngày trống trải suy tư của tôi len lỏi đi tìm những đầy đặn từ chân dung em khúc ca côn trùng trên bậc cửa chiếc đuôi của cơn mưa vụt qua giống đuôi con ngựa vằn quét lên buổi chiều một nỗi buồn mềm mềm chất silicon tất cả những bông hoa từng mơ bất tử khi uống nước bằng chân trút hơi thở sau cùng vào chiếc lọ những linh hồn ngậm no phân bón hóa học em đã chăm chỉ mua và cắm vào mỗi chủ nhật mua một hạnh phúc có thật độn silicon đừng phủ nhận màu trắng của mây mặc cảm giày dép trên thềm hè ai cười gượng gạo ai khóc thật tình cả thế kỷ biến dạng mũi, môi, mắt, ngực … toàn silicon đối thoại silicon nụ hôn silicon đêm ân ái cùng silicon cả than thở này cũng đang phẫu thuật một nội dung thơ bơm đầy silicon ĐCĐ
  11. KHÚC VỤN TIỄN THÁNG CHÍN Hệt tháng Chín sẽ đi không ngoái lại Có tiếc chăng, hôm tiễn, chẳng em ra Và thương quá một vầng mây đắm đuối Khách cuối cùng dáng lạnh cuối sân ga Rời phố nọ chẳng lý gì giận dỗi Công viên trưa đâu thiết bóng người ngồi Tiếng chim run lẫn vài chùm mưa vội Bất quá làm tháng Chín ướt thêm thôi Đã hành lý cho chuyến đi dài đó Thêm chút rầu hao hớt tựa hoàng hôn Hiềm chưa kịp gửi câu từ biệt gió Lỡ em về bóng nhỏ tội tình hơn ĐCĐ
  12. nguoibuongio

    Khóc

    "Trùm" đầu hay "chùm" đầu? Tuy có hơi đơn giản và cổ một tí, nhưng bài hay. hơ hơ
  13. ĐI NGANG TRƯỜNG VẠN HẠNH vị nhạt thếch tan từng ngày trên đầu lưỡi trên vần-nhịp bài thơ mùa trưng bày những tình nhân ý niệm bay qua phải nghiền ngẫm thật kỹ để có thể hiểu được nụ cười nửa miệng tiếng cộ xe khua rỗng 24 giờ phẳng lặng tha hồ ngồi đếm lá hoa bay con cua con ốc không dụ ngôn nào có thể lấp đầy cái đầu thiếu nắng câu lục bát chỉnh chu cùng tôi về ngang Vạn Hạnh thấy dòng kênh đen ngòm ngòm và lão ăn mày già chìa chiếc lon nhôm hát lầu bầu khúc nhạc sến qua chiếc miệng móm rất Bùi Giáng ĐCĐ
  14. CHÂN DUNG MÙA THU ngoài vàng lá kia tôi từng đã giữ gìn nền trời khác bởi mùa thu lơ đễnh vẽ không hẳn là sương vì rất nhẹ trên dẫm mòn mười ngón thon ngâu tôi vừa quên hoàng hôn khúc nhiệm mầu âm tí tách mái hiên ngồi đếm dột tưởng tượng đấy môi nho hồng thơm ngọt nụ dấu yêu chưa chín hãy giòn xanh và phải chăng màu tím gió lâng lâng người đi qua nhỡ chiều đừng rối tóc cọng cỏ ngố mãi trông vời, quên mọc tôi ngu đần lội dọc phố tìm mưa chợt nhận ra trong tít tắp mù xưa chỉ mùa thôi chỉ mùa thu có thể vẽ hộ tôi nỗi thất tình ngạo nghễ lên một nền vòm trời khác chân dung em ĐCĐ
  15. THU SƠ Ý (SẾN KHÚC XV) Người sơ ý đem nắng về phơi phóng Tóc ngắn thôi đủ mây quét ngang chiều Thu lẳng lặng trên lớp son chín mọng Tôi, là mùa, chưa rụng đã nghiêng nghiêu Người có biết mỗi tiếng kêu thất lạc Trải tương tư trên sải cánh yên lành Tôi nằm đợi con dã tràng se cát Gặp vô tình mỏng áo rất vàng chanh Người nghiêm trang như hai bàn tay chắp Bâng quơ thôi – lời lẽ đủ là thơ Tôi, bất quá, tầm thường ngang cục đất Cầu nguyện hoài chưa thấu ý vu vơ *** Và, kiêu hãnh, người xây tòa ngục thất Kẻ tội đồ duy nhất – nỗi buồn tôi ĐCĐ
  16. ĐÊM TRĂNG BÊN MỘ HÀN MẠC TỬ ... Khi tàu Apollo 11 hạ cánh xuống mặt trăng* Nhân loại vỡ mộng lúc nghe lời tuyên bố : Nguyệt cầu chẳng qua hòn đất thó Chẳng mỏ quặng kim cương, làm gì có chị Hằng! Đường làng xa cong đòn gánh hai đầu Chiếc bánh đa vẫn màu vàng nghệ Mẹ muôn đời vẫn mẹ Vẫn vầng trăng con rụm giòn mùi mật ong Đêm trăng trong và con mắt rất trong Bản sô-nát từng làm Bethoveen mất ngủ Mái tóc dài, phím dương cầm tự thú Chạy âm giai trên mỗi nốt tình câm Đêm Động Đình nhà thơ tự trầm Ôm lấy ánh ngà mà bất tử Truyền thuyết ngước trăng tìm lữ thứ Lý Bạch đê đầu, muôn người tư cố hương *** Đêm Qui Nhơn chỉ toàn trăng, và trăng Trước tâm hồn khổ đau bên nghìn sóng vỗ Mọi cuộc luận bàn, tranh giành, mưu đồ vương bá … Xin lặng im, lặng im tất cả Để cùng cúi đầu trước giấc ngủ thi nhân ĐCĐ *Phi thuyền Apollo 11 của Mỹ đưa con người đặt chân lên mặt trăng lần đầu tiên vào năm 1969
  17. SINH NHẬT MƯA tặng V. Sinh nhật ta trùng sinh nhật mưa Khách mời quên đến chén ly thưa Hoa hồng xa lắm hương phai lắm Phòng vắng trơ ngồi mơ gió đưa Sinh nhật ta hay sinh nhật đau Lạnh thưa nhắc bão rớt đâu đâu Buồn chưa ngọt lắm men chưa đắng Phố thị nghe tình rao mắt nâu Sinh nhật ta ngờ sinh nhật trăng Cổng nhà hờ khép heo may giăng Chiều rơi bông giấy thềm hoang cháy Cây lá ôm nhau đứng cỗi cằn Sinh nhật ta cùng sinh nhật đêm Thầm thì tên lạ nhắc tên quen Bàn tay chạm ngón khuya gầy quá Rét ngóng em về châm nến thêm. ĐCĐ
  18. TRÊN BÀN TAY THÁNG CHÍN nhón tay lượm một mùi cỏ tháng chín đứng yên giọt sương say sưa ngủ trên điệp khúc ngân nga con dế linh hồn cỏ không về nữa mùa thu lăn tròn từ tóc xuống vai rơi chạm đất hóa thành tờ lá úa ngó quanh quất tìm lấy một nhiệm mầu dành tặng mùa sau mùa sau không về nữa có sợi tóc lén buồn tháng chín quay lưng mùi cỏ vỡ trên bàn tay tháng chín … ĐCĐ
  19. ĐÀNH TÔI ĐỘC HÀNH Tôi thưa với mình Với cây, hoa, lá Trước hồng bình minh Trước xanh biển cả Là hôm nào đó Chôn cất tiếng cười Mai kia mốt nọ An táng giọng người Mượn hú đười ươi Ngụy trang ngôn ngữ Giả vờ lữ thứ Ném chén vào đêm Ngồi tụng tên em Nghe mùa bão lũ Lỡ một trăng liềm Thương chiều lính thú Cời tro bếp đỏ Nhóm lại tuổi mình Đem mài cuộc tình Khảm buồn lên đá Chim mỏi cánh chơi Bóng chìm tăm cá Chào hỏi quanh đời Vấp toàn nghiệt ngã Đành tôi độc hành Giẫm mòn dặm lạ Thề không về nữa Ơ kìa, nhân gian. ĐCĐ
  20. MẶC HÔM ẤY (SẾN KHÚC XIV) Đã đến vậy như một hôm sơ ý Em thanh cao vờ rớt mỏng làn hương Thơ tôi thẩn thốt toàn điều phi lý Chỉ trái tim toan nhủ lắm hoang đường Lại ngốc nghếch để hạ vàng trở gót Thu có gì ngoài lá đổ, và mưa Thêm ngu dại tóc người về lướt thướt Cánh tay gầy chưa đủ đón cùng đưa Phải hôm ấy cứ tháng hè mãi mãi Áo thon lưng đừng mê hoặc làm chi Mặc kệ khúc nhạc ve chùm phượng vĩ Mặc hương mùa – mình ngược lối mà đi. ĐCĐ
  21. THU RỖNG tặng nữ nhạc sĩ Lam Khê kỷ niệm kêu ríu rít đôi tiếng rồi bay đi bỏ lại chiếc tổ rỗng mùa thu rỗng ngôi nhà rỗng trái tim rỗng ngày lại qua trên tờ lịch rụng nhàu nát dưới bàn chân cố bước thật nhanh trốn bỏ quá khứ bỏ tiếng chó sủa ma đêm trăng vắng những cột đèn sắp hàng cúi đầu như một đêm hối hận khung cửa sổ vuông vức như con mắt còn thức đợi chờ một hồi đáp không bao giờ đến có âm thanh bí ẩn chạm xuống bậc thềm nào phải tiếng lá cây lá rụng trắng hôm đàn chim non giã biệt chẳng là nốt trầm trong bài sô-nát cây đàn vừa dẹp lên tầng gác chứa đồ cũ cũng đâu là tiếng thở dài của ai vì người đã bỏ đi khi làn gió thu đầu tiên ghé vào vai mình nhẹ như một rẻo khăn tang ĐCĐ
  22. TRƯỚC VÀ SAU MÙA THU những giọt nước yếu mềm hơn yếu mềm của cỏ rơi đều rơi đều lưu lại khát vọng của mình trên đá dấu chân những chiến binh dẫm lên cát nóng chinh phục các lục địa, phá hủy bao đền đài những dấu chân bị gió sói mòn chẳng để lại ngữ ngôn chi có một thời cọp beo hổ báo sư tử cùng chung sống với cừu non hươu thỏ tồn tại không cần mũi tên chuốt nhọn như lòng tham của loài người như tôi với em đã từng một thuở đắm say trước khi sang thu này tôi vào quét dọn sẵn lòng mình chờ đón một chia tay. ĐCĐ
  23. KHÚC VẮNG TRĂNG Đêm chưa lắm nên nhánh hoa thược dược Chưa nở tròn u ẩn nợ nần nhau Con dơi nọ một mình buồn, treo ngược Tôi, một mình, biếng nhác cả chiêm bao Rằm xa lắc trăng ở đâu để úa Em gần bên sao vẫn đói làn hương Năn nỉ đấy heo may đừng giục nữa Lại chép môi tiếc rẻ khúc nghê thường Cứ mở cửa cho mùa mùa lui tới Tiếng ve vang tiếng ve bặt đành thôi Thệ nguyện cũ và phụ phàng sẽ mới Cầm bằng như diều giấy đứt dây chơi Đành bất lực ngắm dòng đời xuôi, ngược Thả đam mê lên mấy phím khuya chìm Giai điệu gãy chắp vào khuôn điệu thức Hồn đong đầy hai con mắt lim dim. ĐCĐ
  24. DÌU MƯA đưa em về dưới mưa ... (Nguyễn Tất Nhiên) Kìa em, đã ngấm lạnh chưa Cho anh dìu với cơn mưa ướt này Ta ôm lưng ta khoát vai Môi khô hát đắng một vài u mê Kìa em, khoan giục anh về Hàng cây chưa rớt chiếc thề lênh thênh Vàng thu chơm chớm ngập thềm Chuốc thêm chén muộn chia men ấm nồng Chất buồn lên ngọn sầu đông Chờ em cởi tấm áo hồng, anh thưa Ví dầu lọn gió đong đưa Hãy xem thế sự trò đùa, kìa em Ta ngất ngày ta ngư đêm Dìu mưa anh buốt cùng em cơn này. ĐCĐ
  25. THƠ LÁ III Nếu phải u buồn Tôi chọn dáng buồn của dòng sông Lắng đọng muộn phiền Phù sa vun màu mỡ cánh đồng Nếu được vui Tôi chia nỗi niềm cùng nhánh hoa dại Rải tung các hạt khô vào gió Nụ cười lại xoe tròn hứa hẹn tiếp mùa sau Nếu gặp lúc lên tiếng than van Hãy nhờ loài chim phát biểu giùm tôi Dù buộc phải thốt ra những bất bình Lời lẽ vẫn trong veo Và nhỡ tôi lầm lạc nẻo đời Xin vạch cho đường bay của chiếc lá Để khi mỏi nhừ quê người xứ lạ Vẫn tìm về đúng nơi hằng đã sinh thành ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...