Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. KHÚC LUYẾN Thế là mái phố chung chiêng tóc Câu thơ hay thế cũng đành quên Đám lá thất tình thôi ngưng khóc Thả vài sơ ý xuống vai em Thế là tình đã không nguôi được Hồn tôi đọt cỏ mọc râm ri Mùa mưa yếu đuối chờ ban phước Trổ một loài hoa rất dã quỳ Thế là câu hứa như trang sức Cùng mưa gửi buốt vết thương tôi Người đi dường nửa miền đau nhức Cũng đủ heo may một chỗ ngồi. ĐCĐ
  2. NƯỚC VÀ LỬA thèm được thức như nước ngầu đục bãi bờ ra biển lại xanh lơ ước lúc ngủ như lửa tự tắt mình vùi sức nóng vào tro ĐCĐ
  3. CHUYẾN DU HÀNH VÀO NIỀM TIN tôi đem giấc mơ cắt tiết lưỡi dao không sắc lắm lưỡi dao thơ giấc mơ giãy đành đạch kêu đau trên vũng máu xanh xanh xanh xòe bàn tay của gã ăn mày khất thực chút protein tự do độc lập – tự do – hạnh phúc sự tiến hóa đi lên theo hình xoắn ốc lý thuyết tập hợp sức mạnh của cơn lốc mọi sinh thể yếu ớt cần thiết phải văng ra khỏi cuộc chơi quy hoạch trong quá trình đào thải chất thải màu vàng vàng vàng hoãn lại chuyến du hành đi vào vĩnh cửu đầu tư nhiệm vụ du hành thời gian liên tục khám phá lộ trình không gian điểm xuất phát trên bệ phóng niềm tin các kỷ lục lần lượt bị phá vỡ niềm tin bị phá vỡ cao hơn, nhanh hơn, mạnh hơn giàu hơn dân giàu nước mạnh bằng mọi phương sách cần giao lưu với thế giới ngoài da tránh manh động bên trong nội tạng gió chiều nào che chiều nấy trước bạn sau thù xưa thù nay hảo hữu mao đài trộn whisky trộn rượu đế gò đen thành loại thuốc mê lỏng bỏng khôn khéo giao lưu và kiềm chế manh động gọi tắt là lưu manh tôi cắt ngang cuộc tình mang mầm bệnh di căn bằng nhịp đập phố phường bụi, rác, chửi, gian lận … đã ăn lậm vào xương tủy thái độ sống mang hình chùm râu bắp loe hoe treo ngang giữa hai đùi những chồi cây sắp hàng như loài chuột lang Bắc Âu lần lượt lao mình từ vực sâu xuống biển theo phương thức hy sinh đời cha củng cố đời con biện pháp nhân bản an toàn *** tôi cắt xoẹt cuống họng mình rồi vỗ tay hô lớn đại hội thành công tốt đẹp mà da mặt không đổi sắc. ĐCĐ
  4. lù khù vác lu mà chạy khôn ngoan giả dại anh vờ thất tình thơ hát trái mù u ... chân chất trữ tình miệt vườn Nam bộ, khéo khai thác chất liệu dân gian. hơ hơ
  5. KHÚC LÃNG ĐÃNG Sài gòn lâng lâng theo bánh xe vòng Có con chuồn chuồn dẫn ta đi rong Hình như chầm chậm vương lên mí mắt Một khúc nhạc cầm dạo trắng dòng sông Là ta một mình là ta đám đông Lúc đi trống rỗng nay về rỗng không Vừa vặn mưa bồng xui ta hỏi cỏ Em góc nhớ ngồi đờ-mi-gạc-xông Sài gòn môi trầm Sài gòn kính râm Áo dài vân vê áo dây lưng trần Con bướm say chiều ngất ngư đứng thở Bất giác quay đầu nghiêng ngó trăm năm … ĐCĐ
  6. QUA PHỐ CŨ (SẾN KHÚC IX) Qua phố cũ chợt nhớ em hồi cũ Cây mùa quen rụng lá suốt sân nhà Góc gác xép đàn ghi ta ngón nhỏ Hôm yếu lòng em trải chiếu tình ca Qua phố cũ chạnh thuở em gầy lắm Đêm thiếu trăng người thiếu cả xuân thì Bài thơ viết ý tứ thừa, túi cạn Cũng nơi này quẳng sách bỏ trường đi Áo lầm bụi bến tầm dương cổ tích Mấy phen qua đành đoạn ghé thăm chiều Tóc rẽ mái đường ngôi thơm ngọc bích Bóng em dài tình sử dấu phong rêu Phố thủ thỉ trên ngày thưa tháng nắng Khóe môi khô từ bấy dạo quên cười Ngước gác cũ gặp lòng em đi vắng Ta đứng lì đòi lại tuổi hai mươi. ĐCĐ
  7. LỜI CỎ III Một mùa thêm vừa vỡ rụm dưới chân mình Vỡ của lá qua vai tình đôi bận Ai hốt hoảng gặp tóc mình yên lặng Âm của mùa cao rộng mấy thời yêu Chắp tay buồn hứng vụn hạ nghiêng nghêu Trên khẽ nắng cánh hoàng hôn ngút thẳm Rạng ngời áo quét ngang chiều tím vắng Người khóe cười ủ mộng thức đêm tôi Ngỡ hạ này thoáng cũ đủ ngoai nguôi Nếp mây xếp trong chùm vui phượng đỏ Nào biết được lòng mình xanh lại cỏ Xanh ngậm ngùi mỗi nhón mọc sau mưa. ĐCĐ
  8. VÔ ĐỀ 1.08 a.m. này, hãy lặng thinh đi, nhịp đập trái tim ta để ta có thể sống giống bức tranh tĩnh vật trong con mắt tâm hồn và tất cả những gì ta thấy được là sống thực sự những gì ta khát khao giành lấy nào đơn giản chỉ để nếm vị ngọt bùi rồi lại thêm lần vấp ngã chẳng qua để tiếp tục bềnh bồng trôi trên một khóm mây của kho tàng giàu có cuộc sống. ĐCĐ
  9. 11. 30 p.m. 11. 30 p.m. bốn chữ số và hai mẫu tự trên mặt chiếc đồng hồ điện báo như vậy dĩ nhiên là gió khi cửa sổ phòng không đóng ghét hơi mát đỏm đáng giả tạo của máy lạnh lây phây vài giọt nước của cơn mưa chiều trên đám lá sa-bô-chê ngôn ngữ nằm thiu thiu ngù trong hố tiềm thức và bài thơ là hơi thở của con chim câu bỏ đi từ đêm qua cần chi ngoài một đêm được lang thang trên mặt đất đi mà chẳng cần biết về đâu như con chim câu lạc đường bay như cây cỏ dại thèm sở hữu một trái tim để nhận ra rằng mình thật sự là cọng cỏ thèm được than van thèm được khổ đau thèm thương tiếc và héo khô ẩn dật một đời tu sĩ vô danh … mặt trời mọc ban đêm sự sống mất thăng bằng mù lòa điếc đặc bài hòa tấu ‘Love Is Blue’ lâu lắm rồi nghe lại vẫn làm mình rươm rướm mắt chưa bao giờ ngạc nhiên và cảm thương những điều vụn vặt tầm thường như đêm nay biết đâu con chim tha hương ấy đã gẫy cánh trên đường quay về chuồng biết đâu sáng mai công nhân cây xanh sẽ vặt đi cọng cỏ đa cảm và bản nhạc ‘Tình Yêu Màu Xanh’ sẽ nằm trong bảo tàng viện vĩnh viễn bởi vì tất cả đều bị gắn vào hai tiếng ngày xưa … ĐCĐ
  10. ÁM ẢNH Khi nỗi sợ hãi cắm sào lên dòng sông đời tôi đại dương vô tận chẳng dáng buồm, chỉ tiếng hú xa xôi Khi lòng ngờ vực song hành cùng một ngày sống của tôi mặt trời vĩnh hằng biết sưởi ấm ai đây tia le lói sau đồi Khi sự gian dối cùng tôi hít thở mỗi ngày bầu trời bất tử chẳng vết tích gì ngoài hạt mưa lạnh trên tay. ĐCĐ
  11. NHÁNH THƠ MÙA CHÍN Mỗi ý tứ đến mùa Chín rục cành tâm tưởng Câu chữ giấc mộng lớn Trên keyboard cỏn con Ta gõ ngày héo hon Trưng bày trăm tội nghiệp Một tình yêu lẫm liệt Một kỷ niệm vừa xa Mưa đang … ờ, thì mưa Nắng lên … ừ, đã nắng Vườn thưa chiều tấc vắng Nâng đỡ lòng đa mang Dòng sông lỡ lang thang Dắt theo hồn ta nhé Lời rong rêu khe khẽ Ru mấy nhánh thơ giòn … ĐCĐ
  12. CẢM ƠN MÙA MÀNG hôm về thăm lại Sông Bé Xin lỗi cánh rừng tôi thăm muộn Vẫn dành vài búp nõn lên xanh Thân cây cũ nhắc giùm dấu võng Và bầu trời chiếc én vòng quanh Gió gửi hương cánh đồng mới đốt Ai thương tôi chừa khóm tường vi Cất trong chiều dăm ba tiếng ếch Để người đi khỏi lạc hôm về Mắc nợ cả ngọn đồi vừa ghé Vồng ải nâu ngái vị mồ hôi Đường cày máy thẳng hàng rất khỏe Vẫn chưa mờ liếp cuốc sóng đôi Biết ơn lắm vầng trăng thức suốt Cùng bóng tôi trên cánh đồng côi Ôn ngày xưa ngắm mình trên đất Thơm lúa khoai tất tả một thời … Xin cảm ơn bạn bè tôi lại tới Rất trẻ trung hoa nụ trên môi Đất xới sẵn gieo thêm hạt mới Cây trổ mầm sẽ gặp hồn tôi. ĐCĐ
  13. HÔM ẤY HUẾ Thời gian ném chạm đáy hòn sỏi cổ Thiên Mụ hằng nhớ rõ lẽ nào xa Tuổi nhu mì đứng đấy buổi hào hoa Đầy ý tứ ngôn từ rêu khép đá Cũng nhằm buổi hồn người quên nổi gió Nẻo phong du mây phủ nốt đêm hàn Biết cõi này mình khoác lấy đa mang Thao thức trắng tay lá sen dè sẻn Phương tít tắp lối ngàn tìm dặm én Thơ ngập ngừng ngại chẳng kín lời thưa Dắt díu về bước thẳm vấp đường mưa Huế đến rứa làm răng không say được Nhịp Tràng Tiền mười hai soi bóng nước O nghiêng đầu lọn tóc nhớ giùm buông Màu môi hường cắn chỉ hát mười thương Cổng Thành Nội thả giùm đôi chéo áo Có vọng tưởng tui lên ngồi đỉnh Ngự Chiều qua đò o sẽ dặn dòng Hương. ĐCĐ
  14. Lời động viên của CNM khiến mình phấn khởi lắm. Lời thơ bổ túc thêm ý cho, thì mình nhận và tri ân; còn hai từ "tuyệt tác", cho mình gửi lại bạn vậy. Vui chơi đôi dòng tâm cảm, những thi hữu tài năng khác vẫn trùng trùng điệp điệp. hơ hơ
  15. VỚI VĨNH HẰNG Khi nỗi thống khổ Quỳ gối trong đêm đen Cùng vị mặn nước mắt Lời nguyện cầu sẽ được bù đắp Dù chỉ bằng hy vọng mong manh. Khi món tiền bố thí Được đặt vào chiếc bát mẻ khốn khó Cùng những lời vỗ về chân tình Thượng đế hẳn đã nợ bàn tay ân cần kia Một khoản vay rất lớn. Khi cánh chim trái tim Bay cao hơn đám mây trí tuệ Vẻ đẹp tình yêu sẽ ở lại Với vĩnh hằng. ĐCĐ
  16. nguoibuongio

    hờ hờ. thơ có ý có tứ đàng hoàng. mong đọc thêm nhiều bài nữa. hơ hơ
  17. CHUYẾN HÀNH HƯƠNG CUỐI CÙNG đi về phía thời gian núi mòn sông cạn những nghĩa địa lý thuyết tập hợp các nấm mồ nhân danh nhọn hoắt đi qua phía không gian ba chiều kỷ hà và mặt phẳng liên tục phát minh và hủy diệt để lại một hành tinh ngập ngụa trong rác đi về phía em ngoài chiều thứ hai của thời gian chiều thứ tư không gian tôi khám phá thêm những đường chân trời mềm mại và cong. ĐCĐ
  18. QUÁN TÍNH Sáng – góc quán cà phê Lập trình thêm một ngày bộn bề kiếm sống Hoặc thất nghiệp thường trực Thiên đàng nằm trên dãy số Tiền Giang sáng mua chiều xả rác xuống đường Địa ngục là các hóa đơn Hớp chầm chậm chất nâu đen Gương mặt túng quẩn kinh niên như bài thơ tiếng Việt Cách nào cứu lấy một thói quen tích cực Những con ruồi vo ve quanh vết thương chưa kín miệng Tương lai chờ một vết sẹo tròn như đồng xu bạc lẻ Thả vào chiếc lon thay lời kinh nguyện Bà con dưới quê đang lên đời Và đang chết dần mòn Con lạch thả sen thả súng ngày xưa biến mất Đêm đêm tiếng cụng ly và karaoke thay tiếng cá ăn mống Mỗi dòng thơ tẩy xóa rồi gõ lại Cuối cùng là delete Cả những ước mơ đẹp đẽ giữa mỗi lần xuống hàng Hoặc cơn giận dữ ngụy trang Đầu thai thành điều không hiện thực Như tập quán đốt thuốc Và tự hứa với mình đây là điếu cuối cùng Lời hứa lần thứ mấy chục nghìn … ĐCĐ
  19. ĐÊM VỚI MƠ-NÔNG* Chiều châm lửa ngọn châm tiếng hát Chân vui giẫm chéo nhịp cồng chiêng Thổ cẩm em mừng đeo kiềng bạc Ché cần trong vắt hứng trăng nghiêng Xoay xoay điệu múa ươm truyền thuyết Ngập ngừng mùi lạ lẫn hương quen Đất hẳn như người say váng vất Tay mình nắm phải một tay êm Mắt nâu có bỏ bùa không đấy Rượu ngâm ngấm giọng chực lên men Lửa như gom hết vào tay vậy Thảo nào sương núi lạnh già thêm *** Tiếc ngẩn mặt trời hôm dậy sớm Thu chưa chớm lá đã thương đông Mai ơi thề sẽ không xòe nữa Tay về giữ ấm lửa Mơ-Nông … ĐCĐ *M'Nông : người dân tộc sống tập trung chủ yếu ở khu vực Nam Tây Nguyên.
  20. KHÚC RỜI SÁU TÁM Nghiêng đầu tìm ánh trăng cao Thấy bầy tiền kiếp chui vào thẳm xanh. Vói tay gài nắng lên cành Chọc con chim hót lanh chanh một hồi. Bật que diêm tóe lửa chơi Đốt cho tàn lụi nửa đời mưu sinh. Búng tay văng cái thình lình Bờ ngu ngơ bỗng rập rình cõi hương. Hốt lên nắm bụi dặm trường Săm soi cho thấu vô thường tử sinh. Ăn lai rai uống linh đình Rót thêm dăm chén bất bình mời nhau. Gác chân lên mấy chiêm bao Biết em nhan sắc thâm sâu đến chừng. Mỏi khuya ngồi hú loạn rừng Hiểu cô đơn ấy vạn lần cô liêu. Mai đem lá bán chợ chiều Câu thơ ốm yếu đứng tiều tụy ngâm. ĐCĐ
  21. NAM MÔ LỤC BÁT Nam mô mọc tấm yếm sồi Mọc khăn bát nhã đứng cười mọc trăng Lá lai chen nõn mượt cành Vùi tâm tư rễ ướp ngần ngại hương. Nam mô bồ tát dễ thương Đi qua bến đục đến thường cõi trong Nhập nhòe khóe mắt sắc không Ngó chân sáo sậu rớt vòng độ sinh. Nam mô trái đất thất kinh Trái tim thất nghiệp trái tình thất thu. ĐCĐ
  22. CHO SÔNG Tiếng gọi đò dài bằng sải cánh con chim cốc* đôi bờ gầy gò ôm chưa hết vòng tay không còn em chờ hôm về tôi vẫn tới lấy gì để mà vội trò chơi trốn tìm cổng trước vườn sau. Áo người nả nồng bên chiều rót nắng sông nông nổi xanh tôi tóc vợi màu ngâu tới độ vàng đúng ra tháng này đậm gió con còng vẽ lên bãi bùn nỗi nhớ trò chơi trốn tìm lận đận mùa sang. Hỏi thăm đêm ấy vớt lên chưa con mắt nghịch làm dao cau rơi xuống đáy thuở em vừa biết hò hồi tôi mới tập đặt thơ trái bần chín rụng cọng tóc cắn đôi hồi hộp thơm đến cả quên về. Dòng Hàm Luông vẫn chảy bến nước cũ lõm mòn cổ tích Nguyệt Nga cởi đôi hài bẹ chuối thay mốt phố thời trang chàng Tiên quăng thanh kiếm gỗ cơm áo miệt mài quên đuổi giặc Ô Qua chỉ dòng sông giữ hoài một điều bí mật như cất sâu vào lòng mình hai lứa hoa niên. * chim cốc : một loại chim họ bói cá ĐCĐ
  23. NGẬM NGANG MÙA THƠM THẢO Mùa điên điển mọc vàng thơ lục bát Chùm gọi nhau mận chín tháng sáu thương Khua mái dầm em tan giữa bờ sương Kéo chéo khăn lau thơm tho con gái Lòng tôi trống để đầy ngàn dạm hỏi Chừa ngọn cau người thưa dạ trăng rằm Chiếc cầu cong nối nhịp chuyện trăm năm Lời chưa nói dạt dào mang sóng biển Câu lục bát vàng vu màu điên điển Ai đưa tay ngắt biếc nội hương đồng Em đi qua nhớ thả chút mênh mông Tôi sẽ đứng nghe tự tình xao động Vàm vắng đó giờ chừ bao gió lộng Biết áo người có kịp với chiều bay Môi sẽ hiền ngậm nhánh ngọt cỏ may Nếm dấu ái tự muôn vàn thơm thảo. ĐCĐ
  24. Đến đây thì tui chỉ biết ... hơ hơ
  25. Hi, nếu bạn mình là tác giả của bài này thì hẳn tên bạn là Ngô Tố Giao (trường Amsterdam Hà Nội). Hè, lúc bạn là Đoàn thị Lam Luyến, lúc lại là Ngô Tố Giao, chẳng biết lúc nào sẽ là Bùi Sim Sim đây. hơ hơ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...