Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. VÔ ĐỀ CHIỀU THỨ BẢY Tôi vẫn chăm chỉ trau chuốt những câu thơ tình Những bài thơ biết xuống hàng, chấm câu cẩn thận Những ý thơ biết ăn diện Rất điệu đàng rất mốt rất thời trang Những câu thơ không màng đến lỗ thủng màu đen Đang treo lưng chừng trên tầng ô-dôn, trên đầu em, đầu tôi, đầu bạn Như những viên đạn Chờ xuất kho tham dự chiến tranh Những câu thơ vờ vịt quay lưng với sóng thần Nhật Bản, với bụi hạt nhân Bầu vú mẹ đang mớm cho con dòng sữa ngon mang đầy mầm độc tố Những câu thơ tự mù lòa trước Phi Châu đói khổ Máu chảy ròng ròng Iraq, Pakistan Những câu thơ chỉ muốn bịt tai, yên thân Con giết tươi cha, vợ thiêu sống chồng, thầy cưỡng dâm trò, gái quê bị lừa vào thanh lâu … tất cả đều chuyện nhỏ Những câu thơ vẫn tròn trịa vần điệu tình yêu Thanh thản trước thao thiết tiếng kêu Của bầy chim yến đang phập phồng lo mất tổ Biển thu hẹp dần – đôi mắt ngư dân buồn như ẩn số Hoàng Sa, Trường Sa … Bao giờ sẽ đến lượt Việt Nam Sa? Những câu thơ ngất ngây rượu vang và thơm ngát hồng hoa. ĐCĐ
  2. CHIỀU GHÉ HUYÊN THUYÊN CHỖ BẠN NẰM (Nhân đọc tin về việc Trung Quốc lại xâm phạm lãnh hải Việt Nam.) … Trung đội bọn mình tứ tán ngược xuôi Đứa chuyển ngành xa, thằng còn bám trụ Quân phục cởi ra lòng mấy ngậm ngùi Khum khum bàn tay chạnh thời biên giới Nghĩa trang ghé vào cắm lấy nén hương Vọng tưởng bạn bè đất này nằm lại Chạm cọng cỏ buồn có mùi máu xương Mày, tao một thời nghìn ngày tri kỷ … Làm sao quên làm sao quên Dũng Cảm, Kiên Gan, Thống Nhất, Dũng Chí, Kiên Cường …* Thắp đuốc khuya không ngủ Đêm trích máu viết huyết tâm thư bằng lửa Gửi lại dòng kênh đào dỡ ngoại thành Gửi ánh trăng thâu Từ biệt liếp thơm chớm quả bói vụ đầu Chào vạt mạ vừa gieo Thắc thỏm chờ hương cơm gạo mới Vỗ bình toong vang bài tình ca biên giới Phủi bụi lưng áo thằng bạn chua khé mùi phèn Xỏ đôi dép cao su đứt quai Vụt đắc ý phá cười câu Chính Hữu …** Trưa đường dừng quân nhắc nhau thói quen thành thị Tuổi trèo me chua, xe đạp lòng vòng Kháo buổi trai lơ yêu đương dấm dớ Nghe tổ quốc cần, hề, áo xung phong Mày, dân nhạc tình Diễm Xưa quán nhỏ Ba lô trên vai thơ phú trong đầu Khoái Lệnh Hồ Xung tao mê … hàng phở Cơn sốt rét rừng nằm mớ A Châu. Chiều cáng thương Tông-Lê-Sáp đục ngầu Vốc nước lên tay thấy phù sa bầm đỏ Tiếng gào mẹ, giọng hời con … đây đó Khói ám chân trời. Tao biết ruột mày đau Trưa thông đường qua Siêm Riệp Váy lụa Áp-sa-ra đâu? Màu da ai nâu nhớ người yêu tôi quá Em gái Khơ-me sấp mặt bên ruộng mạ Mười ngón tay dài níu điệu múa Lâm-thôn. Sân đền Ăng-ko vương vãi nón, vớ trẻ con Mũi lê nào lia ngang nguồn sống Những thằng Tí, con Lài môi còn thơm sữa nóng Nước mắt chảy dài mặt đá Bay-on … … Cũng là khi loạt đạn bất ngờ Xoáy nát lồng ngực thanh xuân Mắt bạn khép nhốt liềm trăng tuyệt đẹp Lúc nòng cối rập rình hòng hủy diệt A Châu của tao, cả Diễm của mày! Tuổi đôi mươi gửi lại mé sau đồi Đêm truy kích bọn tao chẳng lu loa lễ viếng Hòm đạn chuyền mau nặng thêm phần bạn Răng nghiến chặt câu chinh chiến kỷ nhân hồi *** Đột xuất nhớ rừng chiều ghé chỗ nhau chơi Đoạn tống nhất sinh nửa vò đế trắng Vọng cổ nhẩm bài Tần Quỳnh khóc bạn*** Rót rượu cúng mày Tao thật thà say … ĐCĐ *Tên các đơn vị TNXP thành phố tình nguyện tham gia phục vụ chiến tranh biên giới. ** Nhà thơ quân đội, nổi tiếng với thi phẩm Tình Đồng Chí, với câu thơ chân tình đầy cảm xúc “Áo anh rách vai, quần tôi có hai miếng vá” *** Tên một bài vọng cổ của cố soạn giả Viễn Châu
  3. CÒN NỬA BÀI THƠ Bài thơ tôi, ngoài bè bạn, ngoài em Thêm vạt rừng sương dòng sông dài sánh nước Dăm hạt mưa tròn cánh đồng nắng hắt Câu hát trữ tình đêm thắp đuốc khai mương Vầng trăng kia ơi buổi ấy có còn Nằm lắng võng tiếng con sâu bên suối Chiếc lá buông giòn tan vang tiếc nuối Năm tháng trên tay khoảnh khắc hóa khôn cùng Hạ phố phường ngỡ bạt ngàn se đông Mắt nhong nhóng chờ đêm khơi bếp lửa Bài thơ gõ nửa chừng, lại mùa màng gọi cửa Còn nửa bài kỷ niệm gõ giùm tôi … ĐCĐ
  4. MÙA ĐÓN GIÓ (BÀI THỬ) (ngẫu hứng viết tặng các bạn ĐTV, LDĐ, SUNSILOVE, PĐĐ, TTT) Ở nơi ấy cà phê đang chín tới Hàng rau xanh mỏng mảnh lá rung tơ Đêm gió giật ngày mưa dầm nước gội Giọt mồ hôi tươm trán cả trong mơ Những cô gái bỏ quên thời má thắm Khum tay mưa che lấy mấy nương cà Có chàng trai áo đời còn trẻ lắm Chân ngập bùn ngực chắn gió vô tư Trời chưa tạnh chưa lần về xóm nhỏ Thay tấm tôn bớt dột chỗ mẹ nằm Xin lỗi cùng bài thơ bên khung cửa Chuyện lứa đôi trăng khuyết hẹn trăng rằm Gió cứ nổi, tóc bay thêm lãng mạn Giữ cây yêu không một lá non rơi Mưa cứ giăng, áo ta thừa hào sảng Thấm đắng cay dâng vị ngọt cho người. ĐCĐ
  5. TỘI NÀY ĐÂU CHỈ Ở THỦY TINH Sau hơn 4000 năm, vết thương rồi cũng liền da, nỗi hờn ghen khép lại Mỵ Châu khăn gói theo chồng lên núi Đến từng tuổi này hoa khôi ngày xưa bây giờ hẳn lưng còng gối mỏi Bão lũ mỗi mùa, tôi tin rằng, không hẳn do cơn thịnh nộ Thủy Tinh Những dự án trồng rừng, rừng nơi nào chẳng thấy Chỉ ruộng mặn đồi hoang Trẻ con còi xương, người già nhặt rác lang thang Bên tráng lệ Hà Nội, Sài Gòn, trăm cách chơi nghìn cách sống Bão lũ triền miên , tôi tin rằng, ác nghiệp này đâu chỉ Thủy Tinh mang Những bằng cấp giấy lộn liên minh cùng ma quỷ Cho dốt nát đớn hèn lên ngôi, văn minh trí tuệ phải vén gối lội bùn Thành tích huân chương phấn son lập lờ đánh đĩ Bão lũ mỗi mùa, tôi tin rằng, không do gã Thủy Tinh mất vợ nổi cơn khùng Những đoạn đường độn cốt tre thay cốt thép Đô la xếp hàng tuôn vào túi tham quan cao ốc nhà lầu Cầu sập, xe tuôn, mạng người rẻ hơn con giun con tép Bão lũ mỗi mùa, tôi tin rằng, không chỉ Thủy Tinh đâu Bão lũ mỗi mùa, tôi tin rằng, không chỉ Thủy Tinh đâu … ĐCĐ
  6. KINH CHIỀU Mưa ngâu rồi ra biển Cây cội sẽ về rừng Chạnh lòng thương con én Mái phố nào trú đông Ta lang bạt một đời Quê nhà giờ lơ lắc Góc quán một cõi ngồi Nhẩm bao điều được, mất Ước một lần nhắm mắt Thức giấc thấy nghìn năm Thèm trái tim trong ngực Niệm đủ lời xa xăm Tiếc nỗi chưa vào xuân Được ngắm lần lộc mới Mỗi đêm thêm một rằm Vầng trăng luôn áo mới Chỉ tiếc thời gian vội Chưa kịp lưu dấu chân Nhắc buồn xưa thêm tội Đành tình quỳ ăn năn. ĐCĐ
  7. Cảm ơn huynh đệ đã cất công đọc những dòng vui buồn cám cảnh của mình. Có điều, cái ava của huynh đệ nguoibuongio tui thấy sờ sợ làm sao ấy. hơ hơ
  8. LẦN ĐẦU VỀ PHÉP (Tặng các bạn sau cai hồi gia từ các trường TNXP) Lần đầu về phép Nào phải tầm thường Xòe tay bấm đốt Nửa buồn nửa thương Muốn ra cúi hôn Từng mầm rau nhỏ Chào luôn ngọn gió Vừa qua lũng sâu Thuốc đắng, kim đau Vùi sâu tấc đất Vườn lòng dọn sạch Mời nghìn ban mai Muốn chắp cánh bay Về ngay dưới phố Xóm hiền tuổi nhỏ Có đón mình không? Gốc me đầu hẻm Non lá mơn mơn Ba lô đứng lặng Cứ ngỡ lầm đường Héo hắt nhớ mong Cơ hồ quên khóc Dụm dành tiếng nấc Má ôm niềm vui Thằng Út lớn rồi Bá lưng đòi cõng Khoe anh nó giống Thanh niên xung phong Thím Bảy lối xóm Đon đả qua thăm Cặp gà mất trộm Nhắc lại cười thầm Cô bé mắt biếc Dạo trước quay lưng Bên rào bông giấy Nụ cười tầm xuân Chuyện lạ núi rừng Thầy cô, bè bạn … Kể hoài chẳng cạn Xa nhà ba năm Tờ lịch rụng dần Ngẩn ngơ bụng dạ Đêm nằm với phố Suối chảy nghiêng lòng. ĐCĐ
  9. BIỆT KHÚC II Ta thất hẹn cuộc vui Về cùng em dạ hội Lỡ môi hôn vồi vội Lên đỉnh sầu vô danh Là hồn ta đinh ninh Phiêu bồng theo đám gió May còn nhánh xấu hổ Khép hộ vết từ tâm Bọn chim lạnh trú đông Đã rủ nhau gầy tổ Bầy lá vàng khắc khổ Lại đất ấm bình an Chỉ mỗi ta lang thang Bóng hoàng hôn tha thiết Nên em đừng mắt biếc Thôi em khoan nồng nàn Hiểu giùm ta hoang đàng Chừng xót người ngoại đạo Hãy thương ta kiêu ngạo Bởi yêu đời tà ma. ĐCĐ
  10. MƯA RỪNG Lá rừng hớp giọt trời xanh Suối nguồn ngầu bọt uốn quanh đại ngàn Trong mưa lán trại giăng hàng Tháng Năm ta đó cầm bằng – mười năm Tựa vai chia một tấm tăng* Ướt lưng tôi chịu, đỡ dầm má em Lạnh run điếu thuốc quên thèm Cuốn sâu mấy sợi khói nhèm ấm tay** Cúi đầu soi lại vết chai Nắm vô – thấy nhớ, xòe ngay – thấy mình Nửa chiều ngồi với rộng thênh Cô đơn cả một vầng nghiêng phố gầy Khói xe đành ngỡ màu mây Bóng con sẻ lạc lấp đầy ngày xưa Thành đô rây rắc hạt mưa Quanh ta heo hút ngấm vừa nhớ thương. ĐCĐ *tăng: tấm nhựa sử dụng trong rừng vừa để lót nằm hoặc che mưa ** thuốc sâu kèn : thuốc rê sợi quấn tay
  11. SINH NHẬT MƯA Sinh nhật ta, cùng sinh nhật mưa Khách không mời đến, rượu chưa mua Hoa hồng xa lắm hương xa lắm Phòng vắng ghế bàn trơ gió đưa Sinh nhật ta sắc ngọt cơn đau Cơ hồ cơn bão rớt đâu đâu Buồn chưa ngấm lắm vui chưa lắm Phố thị ra tìm xưa mắt nâu Sinh nhật ta ngờ sinh nhật trăng Vườn ai ghé lạnh nhặt sương giăng Chiều rơi bông giấy thềm hoa cháy Cây lá vì nhau đứng cỗi cằn Sinh nhật ta trùng sinh nhật em Thốt thầm nẻo lạ nghẹn lời quen Hai bàn tay ngón đêm gầy quá Vụng dại châm mùa thắp nến lên. ĐCĐ
  12. HẠ NÀY THƯA THỐT CÙNG CÂY Xanh nhé cây hạ mon men chạm ngõ Chào thêm mùa thật khẽ với thật êm Hoa nào nở bên vệ đường lặng lẽ Gửi thơm lên bâu áo một hương mềm Nhựa ưu ái tặng cây chồi non mới Và bình yên buông về đất sắc vàng Xin đừng nhắc mùa thu xưa cháy vội Để cây lành thương tích đón hè sang Ai nhớ quên thuở lạ lẫm lên rừng Hờ hững quá trên đầu xôn xao lá Nào hiểu hết những bàn chân giẫm đá Nguyện vì cây đi suốt thời xuân Nỗi buồn kia tiễn úa lá xa cành Nằm ruỗng mục cùng đêm thâu ray rứt Làm phân đắng bổ bồi chùm quả ngọt Nuôi hình cây dáng vạm vỡ như người Để sáng nay ta hít gió hạ tươi Đọt mơn nõn lung linh trong đáy mắt Cầm lên tay hạnh phúc này có thật Giai điệu xanh trong ríu rít tình yêu. ĐCĐ
  13. NƠI TẠM BIỆT Nơi tạm biệt cổng tường vi lá ướt Em choàng khăn qua rẻo dốc mù Cây cúc đắng nhớ mùa thu quay quắt Bông cỏ mành môi tái thổi du du Đừng thở nhẹ, lại sao mai quên mọc Ngọn thông già mất ngủ bóng như ma Áo vai khoác trông ngọn đồi cỏ mục Giáo đường run giữa chóp lạnh ngân hà Mùa chưa rụng mà lá dường héo úa Cây tìm người trút nỗi nhớ giùm mưa Em cứ giữ nét buồn sang trọng đó Cho ta còn góc quán bụi cùng thơ Nơi tạm biệt em chào hiền như thể Uống chuyện tình vừa cạn cốc vang thơm Nơi tạm biệt tháng gì mà gió thế Đà Lạt một mình đứng ngẩn chiếc eo thon. ĐCĐ
  14. SAY SƯA Rượu đó rót, đây chẳng say Uống hoài tới mốt tới mai tới già Chỉ đôi môi lẳng lơ là Một lần uống trộm đến già còn … phê Hê hê… (giỡn chơi chút đỉnh cho không khí bớt nghiêm túc, HMB nhé. hơ hơ )
  15. TIẾNG DẾ ĐÊM (tặng những bạn bè còn khoác tấm áo màu lá cỏ) Râm ran râm ran râm ran Cửa chiều quên cài he hé Đêm hè len vài tiếng dế Lá chi, vừa chạm trên thềm Không quên không quên không quên Bó gối đêm đầu ngủ đất Sông Bé trăng vàng tẩm mật Trảng tranh một bóng in dài Chưa phai chưa phai chưa phai Áo vá, vá rồi lại bục Minh Hải lũ về mùa ngập Chà là gai cứa gót chân * Bâng khuâng bâng khuâng bâng khuâng Eo thon bà ba xuồng nhỏ Kênh A đang vào vụ dứa Câu hò mái khuấy nghiêng chao Xôn xao xôn xao xôn xao Lọn nắng thả dài ruộng mía Tóc em bên trời An Hạ Nồng nàn khói rạ tầng không Thanh niên xung phong xung phong Cứ ngỡ hôm là xa mãi Ai gọi ngày xưa trở lại Ngoài sân tiếng dế râm ran … * Chà là: loại cây họ cọ, gai rất nhiều, phát triển mạnh ở các vùng sình lầy nê địa ĐCĐ
  16. LƯỚI HƯƠNG Nóc cao ốc khe khẽ trăng Em ơi trăng khe khẽ Này nhé tóc em bay như cánh hạc Đêm dờn dợn bạc trăng bơi Đường nhựa tìm chút trăng rơi Nào có được Nhặt chút hương dập dìu trên mặt đất Dưới chân nẻo phố rối bời Như biển sóng trắng xa khơi Bông hoa muối nở ra đóa sóng Mắt ta thế áo mùa thu mong mỏng Nhịp tim đong đưa loạn chiều Trốn vào đâu em ơi Ánh mắt em vây mùa lưới bủa Ta cứ như con cá nọ Giẫy chết trên bờ bởi vướng một mùi hương. ĐCĐ
  17. THĂM LẠI SÔNG ĐỒNG TRANH Tôi tự mang giấc mơ về với biển Bần, đước xanh dắt lối lạc lên ngàn Sông bát ngát mắt em là dung thứ Mười năm chừ phố chợ đa mang Hồn tôi tan trong ròng lớn Đồng Tranh Tiếng hát trong veo neo người bờ bãi cũ Vai bè bạn vẫn dụm dành chỗ trú Đôi cánh chiều chở nốt nắng qua sông Hòn đảo nhỏ tự tìm vào truyền thuyết Phù sa hồng hào sao gọi Đảo Ông Đen Lời thơ muộn lượn tròn vành trăng khuyết Xuồng quay về, tiếc ngẩn giọng cười em Người cổ tích suốt đời nàng tiên cá Sợi tóc tôi không hoàng tử nữa rồi Thương đứt ruột dòng sông lơ đễnh quá Chiều lục bình, muốn thưa thốt … lại thôi ĐCĐ
  18. NỢ EM NỢ TÂY NGUYÊN (gửi tặng những bạn bè còn ở lại với Nam Tây Nguyên) Quay quắt nhớ đọt măng non chấm muối Cơn khát rừng mẹ suối dịu lòng ta Nhát rìu bén dẫn đoàn quân áo mới Chọn đất này cúi nhận núi làm cha Cũng từ dạo gùi mặt trời đi kiếm Trái ớt thơm chín đỏ rủ bầy chim Nương cà phê gió đồi tung sóng biển Và cùng em con chữ ngược lên miền Đất thần thoại cỏ cây kiêu hùng lắm Bóng kơ-nia* che mát lại tâm hồn Cánh chơ-rao** bung cửa rừng đón nhận Mỗi tật nguyền đếm lại dấu môi hôn Suối trong vắt buổi rẫy về suối nhỏ Anh quay lưng, em tắm, ngực trăng tròn Người vịn núi tin yêu làm điểm tựa Em thẹn thùa – anh đứng ngó mùa sương! Mẻ bắp non thơm lừng quanh bếp lửa Ngon kém chi khoai ngọt củ đồng bằng Lời thưa dạ ngoan hiền thương mến lạ Nước da hồng lộng lẫy giữa ngàn xanh Đêm thượng tuần huyễn hoặc điệu cồng chiêng Lửa chưa ngủ cớ gì người không thức Em múa đấy, lá tre dài đuôi mắt Anh chợt hiểu mình chưa dứt nợ Tây Nguyên … *kơ-nia: bóng cây cao nhất ở một cánh rừng ** chơ-rao: loại chim thiêng liêng của các dân tộc vùng cao ĐCĐ
  19. THÁNG NĂM BỨT CỌNG CỎ MAY … (tặng cho tôi và những ngày gian khổ ở Sông Bé) Tháng Năm vắng điệu ve ca Phố nhuôm nhuốm gió, còn ta nhuốm chiều Thò tay ngắt ngọn đìu hiu Men theo lục bát lượm điều vu vơ Tháng Năm mắt nhóng phương xưa Ba lô, dép mới … rung bờ truông xanh Ngô nghê bầy két quên ăn Ngậm hoài tiếng búa Thạch Sanh mở rừng Tháng Năm nắng lột da lưng Đá ong mũi cuốc va tầng giếng khô Trở mình ôm giấc nhớ mưa Giữa đêm khát cháy, bất ngờ, trăng lên! Tháng Năm sốt rét liên miên Bạn ngồi chăm bạn chòng chiềng võng trưa Quá thương cái giọng ù ơ Câu ru lem đất nhịp đưa lấm bùn Tháng Năm cắn trái sim hườm Hớp vui uống cạn ngụm buồn đem đi Vào mùa, người ấy chưa hay Chỉ hàng cây tiễn nên mây trắng đồi Tháng Năm trôi tháng Năm trôi Nước sông gạo chợ mỏi lời đãi bôi Câu thơ phao phổng chơi chơi Huống hồ cắt nghĩa màu trời thiên thanh? Tháng Năm giũ nếp áo xanh Chút hương đồng nội, nhón cầm, sợ rơi Hai tay nâng vạt mồ hôi Nghe từng hạt mặn có lời gừng cay Tháng Năm bứt cọng cỏ may Xâu chùm kỷ niệm thả bay lên trời. ĐCĐ
  20. nguoibuongio

    Thơ Cóc 3

    Hi hi. Lão hủ nguoibuongio tôi đã ngộ ra rồi, và rất biết ơn lamnhi lão bà đã có hảo ý che chở, bênh vực. hơ hơ
  21. BUÔN MÊ KÝ SỰ Buôn Mê cổ tích cồng chiêng kể Chập chùng sương khói đồi nhỏ, to Một hôm xách túi lên thăm bạn Kiếm ché rượu cần, dăm ý thơ Dọc đường sao lắm người tre trẻ Lúc kêu bằng chú lúc thưa anh Núi rừng áo bụi màu tươi khỏe Thèn thẹn mình đang lốt thị thành Hóa ra đi lạc mà không biết Ai chơi đem phố trộn hoa rừng Voi lớn voi đàn đâu mất biệt Con vượn lẻ bầy hú rưng rưng Cà phê bông trắng vờn mây trắng Su hào lá xanh che lũng xanh Cá chép ăn mồi đầy ao nắng Chiều tây ba lô dạo loanh quanh Ghé ngang xưởng mộc xem gỗ múa Gõ, lim trầm bổng cánh rồng bay Quá khứ náu mình trong đục, búa Lộ dần mỹ nghệ dưới hoa tay Mấy cô bạn nhỏ thêu trong lớp Mơ-nông chun chút nỗi buồn vương Thổ cẩm hoa văn lời chim hót Thảo nào con mắt khói như sương Đến nơi tưởng gặp ông Nguyễn Khuyến Hóa ra nhà bạn dưới chân đồi Rượu ngâm trăng đến thêm ánh điện Tây Nguyên tâm sự dễ mềm môi Chỉ e bắt chước người Từ Thức Nhắp chén tiên quên khuấy nẻo quê Lên cõi Buôn Mê nghe ai hát Ngỡ nàng Siu Black hái cà phê. ĐCĐ
  22. nguoibuongio

    Thơ Cóc 3

    Viết linh tình, trúng linh đình Làm thơ nhiều lúc thình lình thăng hoa. Gìa này già tóc già râu Mấy chuyện nhí nhắt "qua" đâu có già. Khà khà. Cái ông member nào bảo tui là "cụ" vậy cà? Ừ, thôi cứ xưng là lão cho nó oai vệ. hơ hơ
  23. Cảm ơn bạn, mình cũng ổn. Hình như hộp thư của mình có vấn đề gì đấy. Để xem lại. Mấy hôm nay không thấy thơ bạn, buồn buồn nên cứ ngồi cười ... hơ hơ
  24. GIỮ LẠI CHO MÌNH Núi nghìn lần trở dạ Đá mới được bồng con Biển bạc đầu sóng vỗ Để thấu lẽ cô đơn Rừng thay áo lộc non Đổi bao mùa lá đổ Quanh co dòng suối nọ Rụng biết mấy cơn mưa Bình yên tiếng gà trưa Máu ai từng giọt đỏ Đường mòn ta thong thả Trước giẫm gai bao người Một nụ cười thắm tươi Cạn đại dương nước mắt Dòng kênh dài xanh ngát Vắt đau giọt mồ hôi Ngọn rau ngọt đâm chồi Nhặt vô cùng sỏi sạn Tứ thơ bay lãng mạn Tẩy xóa bấy nhiêu dòng Chiều bình yên thong dong Trắng trăm đêm mất ngủ Được về nằm với cỏ Đổi khôn, dại kiếp người. ĐCĐ
  25. KHÚC ROMANCE CHIỀU Đêm trăng Phật đản 2011 Ai còn một cuối ngày xam xám Cho tôi xin vui vẻ lấy chiều hôm Ai thiếu thốn xin bù vào thinh lặng Là tôi đem cất giữa cội nguồn Ai hạnh phúc tay trưa ôm vàng nắng Tựa nọ mùa ghì chặt cỏ thiên thanh Đừng thở dài lại hoàng hôn đi vắng Đất cựa mình nảy nở mấy chồi nhanh Suốt giấc ngủ lén hai châu chấu lạc Cánh xanh lơ cứa rạc gió trên đồng Lơ ngơ bay tìm vuông diều đói nhạc Tháng năm hè nằm tưởng tháng mười đông Chông chênh quá một lẻ loi trăng lẻ Vạch qua trời đôi nhấp nháy sao băng Con dế mọn trỗi khúc cầm khe khẽ Chưa khuya mà trời đất ngập romance Ai còn một cuối ngày xam xám Cho tôi xin vui vẻ lấy chiều hôm … ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...