-
Số bài viết
691 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
1
Bài viết được đăng bởi Kieu Anh Huong
-
-
Chào bạn Giacat !
Cảm ơn bạn đã ghé thăm và họa thơ :
"Chỉ là đã lỡ vấn vương"
Người ơi, sao biết nỗi niềm...
Sướng vui ?
Dù sao cũng đã lỡ rồi
Con đường tình ái muôn đời...
gieo neo !
Hi, chúc bạn luôn vui và hạnh phúc !
KAH
-
SỐ PHẬN
(Hay SINH NHẬT YÊU THƯƠNG...)
Anh không tin vào số phận
Dẫu số phận có hay không
Nhưng anh tin vào những điều diệu kỳ nhất
Khi ta lạc vào nhau với tất cả yêu thương...
Em hãy tin anh và làm con tính về bình phương
Bình phương của sự khổ đau là tội lỗi
Bình phương của niềm vui sự là phản bội
Nhưng bình phương của niềm tin
Mới chính là tình yêu !
Một kiếp người có biết mấy khổ đau
Nhưng anh vẫn không tin vào số phận
Tam giác của tình yêu cũng chỉ là ảo giác
Không bao giờ tồn tại một mối tình "tay ba"...
Chỉ duy nhất có trên đời này là "vòng tròn kim cô"
Dẫu vẫn biết rằng em sẽ niệm đau câu thần chú...
Nhưng anh nguyện chui đầu vào trong đó
Em hãy niệm đi, thần chú dấu yêu ơi !
Đừng để anh phải ngoại tiếp suốt đời
Và thế là anh đã vô cùng hạnh phúc !
Hải Phòng, ngày 23.2.2010
Kiều Anh Hương
-
SỐ PHẬN
(Hay SINH NHẬT YÊU THƯƠNG...)
Anh không tin vào số phận
Dẫu số phận có hay không
Nhưng anh tin vào những điều diệu kỳ nhất
Khi ta lạc vào nhau với tất cả yêu thương...
Em hãy tin anh và làm con tính về bình phương
Bình phương của sự khổ đau là tội lỗi
Bình phương của niềm vui sự là phản bội
Nhưng bình phương của niềm tin
Mới chính là tình yêu !
Một kiếp người có biết mấy khổ đau
Nhưng anh vẫn không tin vào số phận
Tam giác của tình yêu cũng chỉ là ảo giác
Không bao giờ tồn tại một mối tình "tay ba"...
Chỉ duy nhất có trên đời này là "vòng tròn kim cô"
Dẫu vẫn biết rằng em sẽ niệm đau câu thần chú...
Nhưng anh nguyện chui đầu vào trong đó
Em hãy niệm đi, thần chú dấu yêu ơi !
Đừng để anh phải ngoại tiếp suốt đời
Và thế là anh đã vô cùng hạnh phúc !
Hải Phòng, ngày 23.92.2010
Kiều Anh Hương
-
NGÔI NHÀ MÀU TÍM
Chiều xuống rồi
Ngôi nhà em màu tím sẫm
Gió không thổi mà sao lòng xiêu vẹo
Em của tôi ơi,
Em đang ở nơi nào ?!
Màu tím này Bằng Lăng rũ nôn nao
Em mặc áo hoa suốt một thời con gái
Áo nâu sòng, tôi căm cui, cặm cụi
Trồng thêm bao hàng cây xanh bên cạnh nhà em...
Rồi bất chợt một sớm mai lên
Ngôi nhà tím nơi em đổi sắc
Em thôi mặc áo hoa, tôi thôi cày cuốc
Ta cầm tay nhau lên chốn thị thành...
Cứ ngỡ là cuộc đời sẽ sáng dần
Khép lại thời gian, ta choàng lên áo mới
Nào đâu ngờ có một ngày bóng đen ập tới
Bão và mưa dội xuống vai gầy...
Tôi trở về chăm lại hàng cây
Điều kỳ lạ, ngôi nhà bỗng hiển hiện
Sắc tím tôi yêu vẫn sẫm màu bình dị
Khiến hồn ta thanh thẩn đến khôn cùng !
Và ta chợt nhận ra nhau trong sâu thẳm nỗi lòng
Có rất thực một tình yêu màu tím !
HP, ngày 23.02.2010
Kiều Anh Hương
-
DU XUÂN CÙNG VỚI THÁNH THẦN...
Ra tết, giêng hai, đi hái lộc...
Ta du xuân cùng với thánh thần
Đất Việt, trăm miền đâu cũng có
Đền chùa, miếu mạo, thánh nhân !
Bắt đầu từ Đền Mẫu, Đồ Sơn
thắp nén nhang thơm,
Ta cầu cho quốc thái, dân an... trước Mẫu Liễu
Rồi cùng nhau lên đỉnh Ba Vì huyền thoại
đốt lễ dâng hương
khẩn cầu Thánh Tản Viên cho nước Nam luôn hưng thịnh
Xuôi về đất lúa Hưng Yên, đến với Đền Hóa Dạ Trạch
Ta thành kính cầu xin Chử Đồng Tử - Tiên Dung
ban cho trăm họ một chữ tình, thủy chung sắt son
Ngược về đất kinh kỳ nghìn năm...
lên Đền Sóc
Ta cầu mong Thánh Gióng
ban cho quân dân nước Việt có sức mạnh phi thường
để nghìn đời giữ toàn vẹn biên cương
bốn mùa an bình, no ấm...
Ra tết, giêng hai, đi hái lộc...
Ta du xuân cùng với thánh thần
Này con ngoan ơi, nếu muốn trở thành hiền nhân
Hãy biết học giỏi, chuyên cần,
nhưng chớ quên ngày xuân về thăm Văn Miếu !
Này em yêu ơi, nếu muốn làm ăn tấn tới
Hãy biết tảo tần, bán mua,
nhưng chớ quên về thăm Bà Chúa Kho
trả lễ
Này bạn mến thân ơi, nếu muốn đất đai, điền địa...
Hãy biết be bờ, trông rộng, nhìn xa
nhưng chớ quên về Đền Củi bên Sông La
trả công Ông Hoàng Mười đã ngày đêm trấn ải...
Ôi đất Việt quê ta, mỗi tấc đất đều thấm bao xương máu
Nên đã hóa hồn thiêng sông núi tự bao đời !
Thánh Nhân là lòng người
Thánh Thần là công quốc !
Ra tết, giêng hai, đi hái lộc...
Ta du xuân với chính lòng mình
Ta du xuân cho đời thêm thanh thản
Đâu cứ gì miếu mạo, hư danh !
Hải Phòng, ngày 23.02.2010
Kiều Anh Hương
Chú thích: Theo truyền thuyết, đất Việt có 4 vị Thánh Nhân gọi là tứ Thánh bất tử, bao gồm:
+ Thánh Tản Viên
+ Mẫu Liễu
+ Chử Đồng Tử
+ Thánh Gióng
Tất cả bốn vị Thánh này đều có đền thờ ở nhiều nơi trong cả nước;
Còn Thần là các vị công quốc (có công với nước) do người dân tôn kính lập đền thờ tự; Thần thì đời nào cũng có; Ví như Quang Trung (có nhiều đền thờ ở trong nước) là công quốc thời Tây Sơn; Bác Hồ là Thần của thời nay...
-
ĐỢI TRĂNG...
Lâu lắm rồi chúng mình không gặp nhau
Trăng cuối tuần, buồn không muốn ngủ
Vòm cây sẫm màu chờ đợi
Thêm một lần...
Được tái sinh trong nhau ...!
Vầng trăng nõn nà ngai ngái giấc mơ xưa
Ta ngai ngái mùi cỏ non ngoài bãi
Trăng thành phố không thể nào sánh được
Mảnh trăng quê, ngày ấy phải không nào ?
Lâu lắm rồi không nghe được câu chào
Nên ta nhớ Trăng và thức đợi...
Ta đợi Trăng như từng đợi Nguyệt !
Xốn xang tim muốn vỡ làm đôi !
Hãy nói gì đi Trăng mến yêu ơi
Đừng vô tình..
Ta biết nõn nà trăng phía ấy
Nõn nà em...
Nõn nà ký ức
Và ta luôn như chú Cuội
Ngu ngơ !
4.7.2009
KAH
-
Sao không cơm nóng thơm ngonLục bát cơm nguội sắc son thật lòng?
Mỗi chiều mẹ đợi cơm chồng
Trầu cau ngày ấy cay nồng cùng vôi
Yêu chi mà phải chia phôi
Trầu cau ai hái để rồi...không yêu
-----
Yêu rồi không yêu hình như là quy luật trong cuộc sống này mất rồi. (Nhưng với những ai thích viết thơ thì hình như ngoại lệ)
Chúc KAH đón đón tết như ý
Thân gửi Ái Ly:
Bài thơ "Lửa vẫn cháy trên đất Củ Chi" đã được chỉnh sửa và in trên số tết "Tạp chí Văn nghệ Quân Đội" ; Tìm đọc bạn nhé !
Chúc AL một năm mới đầy hạnh phúc và thành công !
Thân
KAH
-
PHƯỢNG HOÀNG
Anh về thành phố hoa Phượng đỏ
Bất ngờ gặp em cánh Phượng Hồng
Cứ ngỡ phượng hồng luôn rực lửa
Như nỗi khát khao đang cháy lòng…
Đâu ngờ một ngày anh bắt gặp
Cánh Phượng vàng mơ mộng ven sông
Màu hoàng lan mềm như cổ tích
Bay bay trong chiều hoàng hôn…
Anh như lạc vào vườn địa đàng tình ái
Như lạc vào sắc vàng của mê cung
Cây phượng vĩ màu phật thánh thiện
Ru đắm hồn anh một cõi trần !
Hóa ra, không chỉ có Phượng hồng
Trong em còn có sắc Phượng hoàng…mê đằm
Câu hát xưa, của người thành phố…
Bây giờ sẽ ngân thêm một loài hoa
Hoa Phượng Hoàng rực rỡ trong lòng ta !
Hải Phòng, ngày 29.09.2009
Kiều Anh Hương
-
LỤC BÁT TẶNG EM !
Lục bát ơi ! Lục bát ơi !
Nghìn năm lục xới tìm lời hát ru...
Lời nào bà hát ngày xưa
Lời nào mẹ hát bây giờ ru con
Lời nào em hát sắt son
Lời nào tim hát mỏi mòn nhớ thương...
Riêng ta, lục bát kiếm cơm
Bát cơm càng nguội, càng thương một người !
HP, ngày 16.6.2009
Kiều Anh Hương
-
Aily đã nhận bài thơ "Về Củ Chi" của KAH. Cám ơn KAH vì vẫn nhớ mảnh đất miền quê Củ Chi, và cả vì bài thơ nữa.Anh về?
Sao anh không ghé thăm nhà
Cô nhỏ ngày xưa vẫn đợi
Anh về. Sao quên anh hỡi?
Củ Chi nắng gió xưa giờ
Lần sau anh về, nhớ thăm
Gửi quà là vài cây trái
Chút lòng miền quê đừng ngại
Anh đừng lỗi hẹn mà quên
Chiến tranh giờ đã ngủ yên
Quê em an lành năm mới
Chờ anh hôm nào sẽ tới
Tình thơ giữ một niềm tin
Aily
18-1-2010
LỬA VẪN CHÁY TRÊN ĐẤT CỦ CHI
Không ít lần anh về lại Củ Chi
Nhưng ngại ngần không muốn ghé
Nhà em vẫn nằm phía ấy
Phía màu xanh của bình yên !
Chiến tranh đã lùi xa, nhưng kỷ niệm đâu quên
Lửa vẫn cháy trên đất Củ Chi quả cảm
Máu đã khô, nhưng từ trong huyết quản
Những dòng máu mới đang hồi sinh
Không ít lần anh muốn về thăm em
Nhưng mỗi khi bước chân tái hợp
Mặt đất lại như rung lên và trái tim đau thắt
Nhớ về đồng đội ngã xuống nơi đây !
Anh rất nhớ em và càng không thể nào quên được Củ Chi
Mùa xuân mới lại bắt đầu đơm hoa, kết trái
Có thể nỗi buồn xưa sẽ lắng lại
Nhưng lửa Củ Chi anh xin giữ trong tim
Để xuân này, nếu về được cùng em
Ta lại thắp cho nhau thêm đốm lửa
Của niềm tin !
Ngày 19.01.2010
Kiều Anh Hương
*Củ Chi: Đại danh nổi tiếng về “Đất thép” trong những năm đánh Mỹ; 9h sáng ngày 30.4.19752, đã có rất nhiều đồng đội tôi ngã xuống nơi đây trước khi cánh cửa Sài Gòn được mở toang cho đoàn quân tiến về giải phóng hoàn toàn Miền Nam VN…
-
SINH-TỬ
"Sinh hữu hạn
Chết bất kỳ..."
Lời cố nhân đã dạy !
Viết kịch bản "đám tang cho đời mình" ?
Dở ẹc !
Méo tròn chỉ là ý nghỉ chủ quan thôi !
Tôi viết kịch bản này
Chỉ để tặng người yêu tôi
"Ngày chúng tôi tận thế" !
Đó là ngày chúng tôi không còn yêu nhau
Bởi giản đơn đã hóa thân vào nhau vĩnh viễn
Đó là ngày hạnh phúc !
Kịch bản này chỉ có một chữ thôi
Vừa là tên
Vừa là thân bài
Vừa là câu kết !
Anh Phúc Điền ơi đừng chết
Bởi tôi rất cần anh
Cho kịch bản của Tôi !
Hải Phòng, ngày 11.6.2009
Kiều Anh Hương
-
BÔNG HỒNG CHO EM
Em đã có những chín ngàn chín trăm chín mươi chín bông hồng...
Dư dả thế còn một bông hồng lẻ
Anh cứ cầm trên tay lặng thầm không dám tặng
Có nghĩa lý gì đâu trong ngàn vạn bông hồng
Em đã có em ơi ?!!
Nhưng mặc kệ...
Và Anh cứ mặc kệ thôi
Biết đâu đấy với bông hồng xấu nhất
Em lại thương, dù không hề nói
Rồi lặng ngắm nhìn bông hoa cô đơn !
Anh sẽ sàng đặt một nụ hôn
Lên Bông hoa trước khi để lại
Chợt nhận ra một gam màu thần thoại
Bông hoa bỗng hóa thành cô tiên
Và người ta sẽ trả lại cho Anh !
11.6.2009
Kiều Anh Hương
-
VỀ QUÊ !
Ngày mai anh về quê
Bất chợt nhớ em – Nhà Quê khôn tả
Cắc cớ gì em làm anh tá hỏa
Nhớ nhớ, thương thương...
một mình !
Về quê cùng anh đi em
Hè này nắng thiêu, lửa đỏ
Hãy cùng anh về giúp mẹ
Gặt hái vụ lúa vàng...
Quê anh nghèo
Chỉ có áo tơi cho em choàng
Ra đồng với tay liềm, tay hái
Đừng vì thế mà vội chê em nhé…
Người quê anh chân chất sắn khoai !
Dĩ nhiên rồi,
Anh sẽ đón em lên
Phố vẫn rộng và đèn vàng luôn thức
Chúng mình lên Phố từ đôi chân đất
Nên càng thương hơn những ngõ nhỏ ngoằn nghèo…
Về Quê
Anh lại càng nhớ mình
Nàng “Lọ Lem” từ trong mơ
Có thật !
Ngày 11.6.2009
Kiều Anh Hương
-
Đáu đáu niềm thương cho một chốn "Cuộc đời"Cũng sao nhoà hết vị đắng Cà Fê ??????????
KAH xin chân thành cảm ơn bạn Đá Cuội và hết sức xin lỗi vì sừ hồi âm chậm trễ này !
-
NĂM MỚI...
Năm mới, tất cả đều sẽ mới
Riêng nỗi buồn không biết có mới không ?
Hay lệ vẫn rơi, tơ vương và lưu luyến...
Biết đến bao giờ mới có thể nguôi vơi !
Nhưng mùa xuân, thì vẫn cứ xuân thôi
Cây vẫn đơm bông và nẩy chồi, kết trái...
Nước mắt khô rồi, vành môi ơi tươi lại
Để chúng mình cùng chia nụ hôn vui !
Năm mới rồi, phút đất trời giao nhau
Không có lý gì ta vẫn cứ thờ ơ... yên phận
Xua đi mọi nỗi buồn và quên đi tất cả
Ta hòa vào cùng trời đất và xuân !
Khao khát cho nhau, khao khát được hiến dâng
Em ơi, dù Hỏa Tinh rơi xuống !
HP-Ngày 6.1.2010
Kiều Anh Hương
-
LƠ LỬNG...
Có vạt nắng xế chiều ngoài kia
Bạn tôi nói sao mà lơ lửng thế
Tôi lại thấy sao nắng chiều rát mặt
Dẫu hoàng hôn sầm sập xuống rồi....
Và cuộc tình nhiều khi cũng vậy thôi
Ta hờ hững lại trách người hờ hững
Trái tìm yêu không bao giơ lơ lửng
Nếu trọng trường trái đất vẫn còn !
Không thể có tình yêu, nếu ta không cởi lòng
Chẳng có người đàn ông nào lửng lơ chờ đợi
Trước tình yêu, nếu cộng trừ hơn thiệt...
Thì muôn đời hạnh phúc chẳng có đâu !
Hà Nội, ngày 01.01.2010
KAF
-
LY CÀ PHÊ VÀ EM BÉ ĐÁNH GIÀY…
Ly cà phê đắng đưa em vào đời
Ly cà phê đắng học đòi
Dạy em biết thế nào là vị đắng
Cuộc đời !
Lạ kỳ thay
Con Người chỉ thích ngắm nhìn những khuôn mặt
Mà dễ quên đi những đôi bàn chân
Phải nhọc nhằn chịu đựng
Cho những khuôn mặt nhăn nhở… cười !
Em bé đánh giày ?
Không !
Chính em đang chăm chút cho những đôi chân
Vậy mà người đời lại nhiều khi khả ố
Ném vào mặt em nhưng đồng tiền bạc bẽo
Mà không hề nhìn thấy trên khuôn mặt em thánh thiện
Thanh cao…
Đến ly cà phê em cũng biết gì đâu
Nên buộc lòng phải nếm thử
Để hiểu vì sao những tên hợm hĩnh
Thích nhâm nhi lúc em đánh giày…
Hóa ra,
Tất cả chỉ là hão huyền
Em chợt hiểu
Nơi con người cần đánh bóng
Phải là những khuôn mặt vô hồn !
Hải Phòng 11.6.2009
Kiều Anh Hương
-
EM SẼ ĐƯỢC KHÓC…
Vẫn biết là nước mắt đã cạn vơi
Nước mắt - chứng nhân con tim còn hiện hữu !
Có nước mắt buồn và nước mắt vui cùng chảy
Hỉ nộ - ái ố, vốn thế vẫn song hành !
Vẫn biết là gương vỡ chẳng thể lành
Hãy soi vào mắt anh em nhé
Em sẽ thấy tóc xanh đang dần thắm
Và môi hồng đang nở nụ cười xinh !
Vẫn biết là con đường bụi mờ giăng
Lối rẽ nào, khi em không nhìn thấy ?
Hãy vịn lấy, bờ vai anh che chắn
Chẳng bão giông nào xô ngã được anh đâu !
Vẫn biết rằng, còn lắm lắm những gian nan…
Nhưng anh luôn tin vào một ngày mai tươi sáng
Không phải chỉ có hai, kìa để anh vui cùng con trẻ !
Em có nghe con hát lời bi bô…
Và anh tin, em sẽ được khóc như ngày xưa
Khi bất chợt tìm thấy nhau trong đêm vắng !
Hải Phòng ngày 11.6.2009
Kiều Anh Hương
-
LINH HỒN !
Tôi luôn tin sự hiện hữu của Linh Hồn !
Chỉ tiếc là mắt thường ta không nhìn thấy
Trên trần gian này, Linh Hồn luôn còn đấy
Nếu ta chưa thôi nhớ về Người...
Hãy nhìn vào hư vô, trong sâu thẳm ba chiều
Ta sẽ bắt gặp bao Linh Hồn đang tồn tại
Kia, gương mặt Cha hanh hao gầy, luôn vẫy gọi
Đây, ánh mắt Mẹ dịu dàng, luôn dõi theo…
Đừng bao quên quá khứ nghe con
Từ một khung trời rất xa phía ấy
Sẽ luôn gặp Ông Bà, Tổ Tiên đang chỉ lối…
Hướng bước chân ta, đi về phía tương lai !
Bồng bềnh trôi trong những giấc mơ đêm
Giọng nói nào vẫn âm vang đồng vọng…
Cánh tay Mẹ luôn vỗ về khi ta thầm khóc
Bờ vai Cha luôn che chắn khi ta gặp ta ương…
Linh hồn nào luôn nâng đỡ bước chân ?
Linh hồn nào luôn bên ta mách bảo ?
Điều tốt xấu, Linh Hồn luôn nhìn thấy
Để khuyên ta sống kiêu hãnh làm người !
Ta vẫn thường cầu khấn đấy thôi !
Nghĩa là có Linh Hồn và Bất diệt !
Ngày 10.06.2009
Kiều Anh Hương
-
CHÒNG CHÀNH VẦN THƠ ĐÊM...
Sông Hồng nửa đêm về sáng
Nghe thật rõ sóng vỗ bờ
Con thuyền em vật vờ neo đậu
Gió lòng xô bãi nổi xác xơ...
Ta chợt tỉnh cơn mê trong đêm
Hoang dã quá, người từ trong mộng
Cắc cớ gì dắt tay ta hướng ra bờ sóng
Nói những lời thiên cổ ngàn xưa !
Hay bởi đắm say tưởng tượng mà nên
Đêm bên sông, trăng suông soi bóng
Có ai thức cùng chúng mình không nhỉ
Chòng chành những vần thơ trôi...
Và con thuyền xơ xác mãi thôi !
9.6.2009
KAH
-
THU QUA
Và thế rồi mùa thu cũng qua đi
Nước mắt ngâu không làm buồn thêm nhân thế
Chỉ có tình yêu của con người ở lại
Đánh đu với mùa đông nồng nàn...
Và thế rồi, chắc em cũng vơi buồn ?
Dùng giằng quá, ơi mùa thu hèn yếu !
Để sương trắng đầu, để cây sầu lá
Để bên kia cầu... bao kẻ đành lặng si !
Và thế rồi, mơ ước cũng tan theo
Ta ngước nhìn mây đầu đông vần vũ
Mất nửa tim rồi, làm sao mà thắp lửa
Đêm chập chờn ám ảnh...
thu qua !
Hải Phòng, ngày 9.11.2009
Kiều Anh Hương
-
HẠNH PHÚC
Và thế là hè về thật đấy
Em có dám cược không, nông nổi mụ đàn bà...?
Thằng đàn ông nắng gàn giữa trưa lửa cháy
Ngủ lui cui mơ viết vẽ về mình...
Lỗ lời chi, ta lấy đêm làm ngày
Công việc thế, cũng đành như thế
Hè cháy vào trong giấc ngủ
Tôi chiêm bao thấy một cô tiên
Hình như em lại về bên !
8.6.2009
-
VỀ CỦ CHI
Lâu lắm rồi anh không về Củ Chi
Thăm Mười tám Thôn Vườn Trầu, chắc mùa này đang xanh mướt lá ?
Thăm em gái nhỏ trong mái nhà xinh, ven lộ
Thăm lại bạn bè ta ngày nào !!
Trời thì cao, mây lại càng cao
Đất thì khô, cỏ cây càng khô lá
Ngày anh về, xưa Củ Chi là vậy
Xác xơ, lửa cháy, ngút ngàn...
Chỉ có lòng em vẫn tím sẫm đợi chờ
Chỉ có người Củ Chi vẫn trung kiên nơi đó
Ngày anh về Đất Củ Chi rực rỡ
Cờ và hoa trong vĩ khúc hoan ca...
Chỉ tiếc rằng không được gặp em
Đất Củ Chi giấu tình anh vĩnh viễn !
HP, 9.11.2009
Kiều Anh Hương
-
TẠI SAO KHÔNG ?
Tại sao không ?
Khi ta bỗng có nhau
Dẫu rất xa xôi, tưởng như là huyễn hoặc...
Không gian ảo đôi khi còn hơn thực
Em mong anh hay chính anh mong nhớ Em ?
Tại sao không
Khi trái tim đã cất lên
Một lời gọi, một lời chào chân thật
Dẫu rất xa xôi, tưởng như là huyễn hoặc...
Em ở tận nơi đâu
Anh cũng sẽ tìm thấy em
Có gì đâu, bởi thật giản đơn:
Tại sao không ?
Khi trái tim lên tiếng !
Ngày 8.6.2009
Kiều Anh Hương
434.
Kiều Anh Hương - Thơ viết chưa in - Gom lại
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
TÌNH YÊU NHƯ SUỐI NGUỒN...
Như suối nguồn,
tình yêu không thể cạn
Chỉ khi trái đất này khô hạn
Cây hết xanh và ta hết có trên đời...
Có thể giây lát nào đó thôi
Trên môi em đắng chát, tơi bời
Có thể giây lát nào đó thôi
Mái tóc em xõa dài rối trí
Chẳng có giông bão nào đâu
Chỉ có lòng ta bão nỗi
Hạnh phúc vốn đồng hành cùng bão tố
Sau cơn mưa, trời lại sáng trong !
Ta nào dám tạc nụ hôn lên người
Tình yêu ơi, suốt đời ta thờ phụng
Ta nào dám ví người như pho tượng
Tình yêu vốn không có hằng số chung...
Em hãy khóc, khi nỗi buồn đa đoan
Em hãy giận, khi người tình phụ bạc
Nhưng hãy xin mỉm cười thật trìu mến
Khi trái tim lại rung cảm, nhẹ lòng !
Tình yêu, cũng ví như suối nguồn
Không thể cạn, nếu mầm xanh còn trổ
Không thể chết và càng không bi lụy
Nếu ta biết tin vào niềm tin
luôn có thực trên đời !
Không chỉ là nụ hôn
Tình yêu là chính con người !
Hãy cười lên nhé, hỡi đôi mắt nâu
Thăm thẳm...
HP, ngày 22.02.2010
Kiều Anh Hương