-
Số bài viết
691 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
1
Bài viết được đăng bởi Kieu Anh Huong
-
-
THU LƯU LẠC
Em đâu rồi ?
Thu lưu lạc mãi cuối chân trời...
Phôn vẫn đổ... mà không người nhấc máy
Ta mãi lạc vào hồn Thu tàn lụi
Nắng phai, gió bấc lại tràn về !
Em đâu rồi ?
Sao không chịu lắng nghe
Để hiểu hơn vì sao lá rụng
Nhựa vẫn còn nhưng vì sao lá úa
Trời vẫn xanh nhưng vì sao thân cành tả tơi ?!
Em đâu rồi ?|
Thu lưu lạc mãi cuối chân trời...
Cố níu giữ một chân trời hoài niệm
Cố níu giữ một miền cay đắng
Để vì nhau hay chỉ vì mình em thôi ?
Ta ngước nhìn một trời Thu xa vời
Ảo ảnh rớt cùng mặt trời ráng đỏ
Chợt hiểu rằng, đâu phải Thu lưu lạc
Cháy hết rồi nên Thu phải xa thôi !
Và bàng hoàng gió lạnh
Rát
Đơn côi !
Hải Phòng, ngày 13.10.2009
Kiều Anh Hương
-
MÀ THÔI...
Mà thôi,
Chúng mình chia tay nhau
"Có thể không còn đi chung một con đường...
Có thể không còn bên nhau để sẻ chia tất cả...
Có thể không còn tựa vào vai nhau mỗi khi mùa đông tới...
Có thể không còn siết chặt tay nhau trên đường đời...
Và có thể không còn mơ về một mái ấm... "
Mà thôi !
"Thà chia tay mà trong tim vẫn có nhau
Còn hơn ở bên nhau mà linh hồn lưu lạc...
Thà chia tay mà trong lòng vẫn còn những kỷ niệm vui
Còn hơn ở bên nhau mà ruột gan dằn vặt...
Thà chia tay mà khi gặp nụ cười vẫn bình thản
Còn hơn ở bên nhau mà mắt tránh mắt nhau ...
Thà chia tay để ta sống tốt hơn
Còn hơn ở bên nhau mà ngày dài thêm mòn mỏi...
Mà thôi !
Chia tay, không có nghĩa là ngừng yêu !
Ta sẽ có cho nhau một nửa vầng trăng khuyết
Của yêu thương, chia sẻ
Của hy vọng đợi chờ....
Hãy để trái tim mách bảo
Chỉ lối cuộc đời !
HP, 8.8.2009
KAH
-
MƯA VÀ EM !
Em đã chờ khát cháy cả mùa hạ;
Mùa hạ năm nay lại đến rồi !
Cơn mưa bắt đầu từ đâu nhỉ ?
Để khát khao chờ từng giọt, nước ơi !
Và mưa;
Mưa lại rơi
Cơn mưa bất chợt thường ồn ã
Mái tôn nhà em bỏng rộp tiếng mưa rơi
Em vẫn nằm co ro; Anh không tới
Cơn mưa vội vàng qua đi !
Hãy đứng dậy và cất tiếng gọi mặt trời lên !
Trong mưa sẽ có 7 sắc cầu vồng
Mưa và em với cánh đồng xanh lá
Mưa và em
Ứa lên từng nhụy mầm tinh khôi !
...
HN, CN-7.6.09
Kiều Anh Hương
-
ĐÓNG-MỞ...
Thanh khiết như cánh sen
Nõn nà như mầm nhụy...
Khéo khen con Tạo nhỉ
Xoay vần chi nhân gian..?.
Cung bậc bỗng ngân lên
Chạm sâu vào khao khát
Khẽ khàng thôi kẻo lại...
Sóng lòng cuộn trào dâng !!!
Một nốt giáng trầm ngâm
Một nét hoa của cọ
Một ý thơ của gió
Em biết chọn gì đây ?
Thôi đánh cứ mê say
Ngắm nhân gian...
Đóng-Mở !
6.6.20009
Kiều Anh Hương
(247)
-
TÌNH ƠI…TÌNH !
Ông Trời cho ta gặp nhau
Ông Trời cho anh gặp em
Ông Trời se tơ, dệt mối...
Để rồi thương
Để rồi nhớ…
Để rồi khát khao
Để rồi chảy đỏ
Để rồi chúng mình
Không thể sống thiếu nhau…!
Tình ơi tình…
Em đến từ đâu
Tình ơi tình…
Anh đến từ nơi nao ?
Để em quên ăn,
Để anh quên ngủ
Để em ngẩn ngơ mỗi chiều anh không tới
Để anh quên việc mỗi ngày không em !
Ông Trời cho ta gặp nhau
Ông Trời cho anh gặp em
Ông Trời se tơ, dệt mối...
Để rồi thương
Để rồi nhớ…
Để rồi khát khao
Để rồi chảy đỏ
Để rồi chúng mình
Không thể sống thiếu nhau…!
Tình ơi tình…
Anh làm con ve gào suốt đêm sâu
Để sớm ra không hồn, khô xác
Tình ơi tình…
Em làm nhựa cây rượi mát
Để đêm về hồi sinh đời ta…!
Ông Trời cho ta gặp nhau
Ông Trời cho anh gặp em
Thì Ông Trời hỡi
Xin đừng chia cắt đôi ta !
Hà Nọi, ngày 04.06.2009
Kiều Anh Hương
-
KÝ ỨC...
Ký ức có khuôn hình không nhỉ ?
Em làm tôi bất chợt nhớ về những ngày xa, xưa...
Nơi đó có nỗi buồn chan từng hạt mưa
Có niềm vui rợp những cánh diều
Có hạnh phúc rót đầy ánh mắt
Có khát khao cháy cả trời chiều...
Năm tháng cứ lặng lẽ xa dần
Ký ức nhòe đi cùng kỷ niệm
Niềm vui dễ trôi về miền dĩ vãng
Hạnh phúc dễ vỡ trong lòng
Khát khao không dễ cháy được
Khi nước mắt buồn "đắng vạn ngày sau" !
Chỉ còn lại một khuôn hình em cho
Anh cầm tay, dắt đi trong mưa bão
Cầu mong sao nhân thế
Đừng vỡ tan, làm đau thêm
Những cuộc tình !
Ngày 29.5.2009
Kiều Anh Hương
-
CÂY BẰNG LĂNG TÍM Ở SÂN NHÀ TÔI
Ngày ấy tôi đi
Cây Bằng Lăng trước sân nhà cha mới đón về chăm bón
Mười năm sau tôi trở lại
Cây Bằng Lăng đã trổ tím sân chờ...
Tôi lại ra đi
Và đi mãi đến bây giờ...
Thương cánh hoa Bằng Lăng qua bao mùa tím rụng
Người con gái tôi yêu đã nên bà nội, ngoại
Còn tôi...
Vẫn nhớ thương cánh bằng lăng của Mẹ của Cha
Mái nhà xưa đâu còn nữa
Bên nấm mồ nơi các đấng sinh thành yên nghỉ
Giờ này...
Tôi lại ươm một cây Bằng Lăng
Để màu tím không bao giờ phai rụng
Như thể có tôi luôn canh giữ bên Người !
Cảm ơn nhé cánh hoa tím một đời
Đã vì tôi chờ đợi
Cảm ơn nhé màu thời gian mòn mỏi
Đã vì tôi dâng hiến trọn đời...
Nay tôi trở về
Mái đầu xanh đã bạc
Màu tím trong em vẫn rạng ngời không mệt mỏi
Tôi dang tay và ngả mũ
Cúi chào !
Ngày 27.5.2009
KAH
-
NUỐI TIẾC…
Thơ tình...
Tôi viết tặng tôi
Tặng tôi, tôi đọc, tôi ngồi
Nhâm nhi...
Nhâm nhi năm tháng sầu bi
Tuổi xuân, nuối tiếc…
Biết làm gì hơn !
Giá chi tóc vẫn còn xanh
Giá chi năm tháng lại quanh trở về
Giá chi, không quá vụng về
Để cho ngày ấy... tình si, hết tình !
24.6.2009
Kiều Anh Hương
-
YÊU !
"Chẳng có lí lẽ nào khi ta nói ta yêu
Vì tình yêu muôn đời không có lỗi"
Chỉ sợ trái tim mình yếu đuối
Nông nổi đặt không đúng chỗ mà thôi !
Nhưng tình yêu, hãy định nghĩa tôi nghe ?
"Yêu là chết trong lòng một nửa"?
Hay giản đơn chỉ là cho-nhận ?
Chỉ là sự phù phiếm hoan lạc trên cõi đời ?!
Yêu, nghĩa là chia đôi, nhân hai ?
Yêu, nghĩa là lắng nghe và thấu hiểu ?
Yêu, chỉ giản đơn chỉ là tiền bạc ?
Hay chỉ vì mông muội và si mê...?
Nhưng dẫu là gì thì TÌNH YÊU vẫn mãi mãi là TÌNH YÊU
Là qui luật muôn đời của tạo hóa
Là lửa cháy thành Troy vì nàng Helen xinh đẹp*
Là máu chảy đầu rơi vi Nỏ báu thành Cổ Loa...
Yêu, nghĩa là phải hy sinh, là phải hiến dâng
Yêu nghĩa là phải dấn thân, là phải cầm lòng, nhẫn nhục
Yêu nghĩa là phải bay lên nghìn độ cao và lao xuống
Cắt trái tim mình làm bom cháy thiêu thân...
Yêu, nghĩa là điều chỉ riêng có cho hai ta thôi
Hòa vào nhau và nổ tung giông bão
Yêu, nghĩa là những phút giây lắng đọng
Ta chợt nhận ra nhau giữa triệu triệu con người !
Hải Phòng, ngày 29.7.2009
Kiều Anh Hương
*Truyền thuyết về Thành Troy và Hy lạp cảu tác giả Andrew Lang
-
Lâu quá rồi không gặp anh KAH, độ này bác có khỏe không, cuối tuần nào về HN alo cho em nhé, không là em xuống HP bắt đền bác đấyOK luôn !
-
NHÀ QUÊ !
Ra chốn thị thành sống đã lâu
Nhiều lúc vẫn buồn rơi nước mắt
Mỗi khi nghe người ta miệt thị
Với hai tiếng “nhà quê” !
Nhà quê !
Nhà quê nào ấy nhỉ ?
Giả dối, thói đời vốn vậy
Tôi dân nhà quê nên càng khát thèm
Được trở về với quê cha đất tổ
Sống với chính mình, củ sắn, củ khoai...
Và ta muốn trở thành nhà quê như em
Ừ thì chúng mình quê mùa, mặc kệ
Xa cái thói đời ba hoa, huyễn hoặc
Ta trở về với chính cuộc đời ta !
Nhà quê !
Nhà quê !
Choa vẫn mãi là…
Choa !
23.5.2009
Kiều Anh Hương
-
Mây lạ ở Hà Nội
GỬI SÔNG MÂY
Tặng Hà Vân
Lang thang cùng thiên sứ
Những đám mây quanh tôi
Đã bao lần say đắm
Cùng Tiên Nữ giáng trần…
Nào mây trắng, mây hồng,
Nào mây xanh, mây bạc
Nào mây trời, mây nước
Nào mây nhớ, mây thương...
Những đám mây con gái
Tính khí vốn thất thường
Có khi hờn, khi giỗi
Có khi buồn, khi vui…
Mây có khắp muôn nơi
Em có trong đời tôi
Những tháng năm phiêu lãng
Cùng bao dòng thơ trôi…
Nhưng hôm nay bất chợt
Tôi có cả dòng sông
Giăng giăng màu mây lạ
Xuyên vào tim, cháy lòng !
Ôi dòng sông mây nắng
Hắt lên núi mồ côi…
Để mầm xanh lại nhú
Trong khát vọng sinh sôi…!
HP, ngày 21.05.2009
Kiều Anh Hương
Chú thích:
Mây trắng: Bạch Vân; Mây hồng:Hồng Vân;
Mây xanh: Thanh Vân; Mây bạc: Khánh Vân
Mây trời: Thiên Vân; Mây nước: Thủy Vân
Mây nhớ: Hoài Vân; Mây thương: Hạnh Vân…
-
Hì, bài này thi thoảng em vẫn đọc lại trong blog em…kết hợp với bài tản văn của em nữa thì tuyệt anh nhỉ ? -
CUỘC TÌNH CỦA MƯA !
Mưa rơi vào cuộc chia ly
Nước mắt hòa vào hạt mưa, từng giọt
Anh chẳng thể nào nhận ra
Em đang khóc ?
Không, chỉ có Trời đang khóc mà thôi !
Mưa rơi vào cuộc chia ly
Nước mắt hòa vào hạt mưa, cay xát
Anh chẳng thể nào nhận ra
Đôi mắt em đỏ quạch ?
Không, chỉ có gió đang gào thét
Hỏi vì sao mưa rơi ?!...
***
Chẳng thể nào “để tang” cho cuộc tình cũ, xưa
Dẫu đêm nay mưa lại rơi nơi xứ người lạnh buốt
Đốt lửa lên
Em hong khô từng giọt nước mắt
Lăn trên bờ mi cong
Và hát
Những lời hát ru hoài niệm mỏi mòn
Thương bờ vai gầy…
Thương mái nhà tranh đêm mưa dột nát…
Thương Mẹ nghèo thức nhường cho em giấc ngủ
Và trong mơ...
Cớ sao anh lại cứ hiện về ?!
***
„ Đêm nay có mưa rơi,
từng cơn mưa thật buồn…“
Mưa xứ người có khác gì đâu nhỉ
Vậy mà sao nước mắt lại tuôn rơi ?
Nước mắt Trời đấy chứ !
Lạnh quá rồi
Nước mắt Trời trắng xóa
Se thành hạt tuyết
Rơi !
Rơi !
Rơi !
Ngày 20.05.2009
Kiều Anh Hương
-
MÀU...
Nhân gian hỏi có bao màu
Để cho em vẽ, em cầu,
ước ao...?
Bao nhiêu... cho thỏa khát khao
Buồn vui, sướng khổ...đời trao,
Mặc đời !
Cha tôi, chỉ biết hai màu
Trắng-Đen: lầm lũi bạc đầu,
nuôi con !
Mẹ tôi, đau khổ nhiều hơn
Nhân sinh chưa thấy thiệt hơn là gì
Tối tăm hốc mắt,
Kiếp mù !
Vẫn nuôi khát vọng đắp bù…
Cho Tôi !
Còn tôi, màu cháy vào tim
Màu nào cũng chính là mình mà thôi
Đôi khi mộng mị ước ao
Màu nào của Mẹ, màu nào của Cha ?
Thẫn thờ… chợt nhớ ngày xưa…
Mới hay mình quá dư thừa…
Tương lai !
Chỉ sợ rằng-thiếu niềm tin !
HP, ngày 19.05.2009
Kiều Anh Hương
-
Đất cũng chỉ là đất thôi
Mà nơi cỏ úa, mà nơi xanh ngần...
Con cò yêu canh sđồng làng
yêu đời lam lũ mà sang với mình...
Bạn ơi, đất cũng hữu tình
Ta yêu, đất sẽ hóa mình cho ta !
KAH
-
HÃY TỰA VÀO VAI ANH ĐI EM…
Tặng Vân Hồng
Hãy tựa vào vai anh đi em !
Đừng buồn,
Hạnh phúc không một ai dám nói những lời tròn trịa…
Chỉ biết rằng giờ này em vẫn có thể
Tựa vào vai anh để trái tim cần chia sẻ
Nhận biết nước mắt mặn chát đến nhường nào
Chua cay đến nhường nào
Và nóng lạnh quặn đau…thấm vào nhau
Nương tựa…
Anh sẽ không nói với em, ta cần lau khô
Đừng để nước mắt phải kìm nén…
Anh sẽ không nói với em, ta cần im nín
Đừng để con tim dừng thắt nhịp đau…
Anh chỉ muốn nói với em
Ta hãy tin vào nhau
Tin vào một ngày mai tươi sáng
Bão giông nào mà không phải dừng bước
Khi đã cuồng ngông tàn phá nhân gian !
Hãy tựa vào vai anh đi em
Và khóc !
Hãy để nước mắt lăn thành sông thành suối
Tẩy trôi đi bao thù hận trên đời !
Hãy để con tim rần rật thét gào
Xua đi mọi đớn hèn tình ái…
Anh chỉ biết lặng im và ôm em thật chặt
Để mọi nỗi niềm lan tỏa sang nhau…
Hãy tựa vào vai anh,
nhé em !
HP, ngày 17.06.2009
Kiều Anh Hương
-
Chào đồng chí Kiều Anh Hương - hẹn ngày gặp lại nhaDĩ nhiên rồi !
Nhớ ai như nhớ Hoa Huyền
Nhớ ai như nhớ Sài Gòn vào đêm
Nhớ ai... đau đáu con tim
Đêm nằm mộng mị triền miên...nhớ người !
He, he...
Hẹn gặp lại nha !
-
THÊM MỘT LỖI CHO NHAU !
“Cuối cùng lại lỡ hẹn với Anh...” *
Không,
Ta lỡ hẹn với chính mình đấy chứ
Trái tim ơi sao mà khờ khạo thế
Hơn nửa đời rồi còn loạn nhịp
Khi cả nghĩ về nhau....
Cuối cùng lại lỡ hẹn với Em...
Ừ, ra thế...
Biết bao giờ mình mới "khôn" hơn nhỉ
Cả đời ta chưa bao giờ lỗi hẹn
Ấy vậy mà...
Lầm lỗi cứ theo chân !
Chỉ mong sao thêm một lỗi cho nhau
Để mà giận, mà thương
hơn thế !
6.5.2009
Kiều Anh Hương
-
EM SẼ ĐƯỢC KHÓC…
Vẫn biết là nước mắt đã cạn vơi
Nước mắt - chứng nhân con tim còn hiện hữu !
Có nước mắt buồn và nước mắt vui cùng chảy
Hỉ nộ - ái ố, vốn thế vẫn song hành !
Vẫn biết là gương vỡ chẳng thể lành
Hãy soi vào mắt anh em nhé
Em sẽ thấy tóc xanh đang dần thắm
Và môi hồng đang nở nụ cười xinh !
Vẫn biết là con đường bụi mờ giăng
Lối rẽ nào, khi em không nhìn thấy ?
Hãy vịn lấy, bờ vai anh che chắn
Chẳng bão giông nào xô ngã được anh đâu !
Vẫn biết rằng, còn lắm lắm những gian nan…
Nhưng anh luôn tin vào một ngày mai tươi sáng
Không phải chỉ có hai, kìa để anh vui cùng con trẻ !
Em có nghe con hát lời bi bô…
Và anh tin, em sẽ được khóc như ngày xưa
Khi bất chợt tìm thấy nhau trong đêm vắng !
Hải Phòng ngày 11.6.2009
Kiều Anh Hương
-
Chia sẻ cùng nỗi buồn của em trong những ngày này
ĐỪNG KHÓC !
Đừng khóc !
Thường thì đó chỉ là lời khuyên
Của những người ngoài cuộc !
Nhưng với anh thì khác
Anh nói thật lòng nghe em,
Đừng khóc !
Bởi đó chính là sự yếu hèn
Tình yêu không có chỗ cho những kẻ qua đường…
Người không còn yêu ta ?
Tạm biệt !
Trái tim biết yêu thường dễ vỡ
Và hóa thành vạn ánh pha lê…
Đừng khóc !
Nghĩa là em phải đứng lên
Coi kẻ phụ tình chỉ như là con thỏ đế
Mũi tên này, cũng xin em đừng bắn
Có đáng gì đâu, một sinh vật bên đường !
Đừng khóc !
Nghĩa là em lại hé môi cười
Để trái tim mau liền vết
Để tình yêu bên đời
Lại hừng lên như ánh dương mùa hạ
Thắp lên vạn ngày vui !
Kiều Anh Hương
-
VUI...
Tặng nỗi buồn…
Bất ngờ gặp được áng mây
Giữa trời phiêu lãng dâng đầy sắc xuân
Người buồn, Mây có buồn không ?
Ta vui, mây có vui cùng ta chăng ?
Ửng hồng trổ nắng mây giăng
Ta như trở lại tháng năm quê mùa
Những chiều chăn gió, thả diều
Sợ Mây trút nước sụt sùi...mây ơi !
Ước gì lên được trời cao
Ôm Mây, rót nắng gói vào trong mơ !
21.3.2009
KAH
-
CHẠNH LÒNG.
Chạnh lòng nhớ đến người ta
Tình đời trôi dạt như là sao rơi.
Nói ra sợ chị em cười
Một mình như thể sao rơi bốn mùa.
Tứ phương chỉ thấy gió lùa
Căn nhà quạnh vắng, hững hờ đơn côi.
Cho hay cái lẽ ở đời
Bao người sao chả hiểu tôi chút nào.
Xa xôi cách nửa vườn đào
Đào kia có thắm, xuân nào ai mong.
Sông đời bến ấy đục trong
Tình đời chứa chất, nỗi lòng sầu cay.
Thời gian ai biết dở-hay
Chạnh lòng vì đã để say chữ TÌNH.
Ngày 8/6/09.
Đời người ai biết dở hay
Sông sâu ai biết vơi đầy, đục trong
Sụt sùi ghềnh thác xối lòng
Có ngày yên ả một dòng xanh êm...
Đưng buồn, dẫu có đơn côi
Ngày mai trời lại rạng ngời thôi em !
KAH
-
Lại gặp Kiều Anh Hương ở đây rồi, trái đất vẫn quay không ngừng nhỉ? hihiBao giờ in thơ hả anh? Anh cứ dồn lại và để dành lâu quá, sẽ mốc đó. hihi
Chào Yến Anh !
Hì, lại được gặp em. Vui !
In thơ hả ? Có vài tập rồi; Cho anh cái địa chỉ của em đi, anh sẽ gửi tặng em tập thứ 3 mới in hồi tháng 11.2008 với tựa đề: "Hà Nội-đêm bình yên"!
Chúc em vui viết khỏe và hay !
Màu tím trong mắt trong
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
THƠ CHO NGÀY BUỒN...
"Thơ nhạt nhẽo
"Nét thơ buồn
"Gió ngập ngừng
"Đêm lạnh lùng...
Tôi lắng nghe em khóc
Trong tận cùng từng hạt mưa rơi !
Cơn bão bắt đầu từ nơi đâu
Oi ả quá bầu trời như muốn sập
Dẫu có từng hạt mưa, đếm được
Nhưng gió lặng tờ, đài báo sắp bão giông !
Gió từ đâu và Em từ đâu ?...
Thơ viết giữa ngày buồn chấp chới
Bóng những quầng mây nặng trĩu
Nặng nề lê qua cuối thu...
Anh sẽ vỡ òa mất thôi
Hãy cười lên em, mặt trời nho nhỏ
Đừng buồn nữa,
Rồi sẽ tan ngày giông bão
Anh sẽ được nghe khúc ca vui
Anh sẽ được cầm tay
Thuở em mới biết yêu
Và anh biết nhớ
Thuở xanh lá lập lòe Lan nở
Ta gói tặng nhau một trời hương thơm !
Thơ viết giữa ngày buồn
Nhưng anh chợt thấy vui
Em cười. Mắt nói
Nhưng lời bay bổng
nhưng chẳng ai nhìn thấy bao giờ !
Hải Phòng, ngày bão số 10 đang vào (14.10.2009)
Kiều Anh Hương
P/S. AL ra trường và đã nhận công tác đâu chưa?
Hãy vào trang web này để biết và hình dung công việc mới của Chú nhé: http://hoachatptn.com/
Chúc AL sớm vui và hết buồn !