-
Số bài viết
691 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
1
Bài viết được đăng bởi Kieu Anh Huong
-
-
Bài 218. CẢ THÈM
Thân tặng Hằng-Nemchua
Nhìn em bày cỗ cả thèm
Nem rồng chả phượng... "ma men" dậy rồi
Đong đưa, cao gạo... mềm môi
Lạc rang dun dủi... để tôi gặp người
Bát bún ốc càng trêu ngươi
Không ăn thì tiếc, ăn rồi lại lo
Lo cho cái bụng tò vò
Đã to, lại béo, tròn vo suốt ngày...
Nem Thanh chấm ớt tương cay
Thoáng nhìn, nước bọt tràn đầy ruột gan
Lại còn thêm bát bún thang
Khổ thân tôi quá biết làm sao đây?
Sôi lên sùng sục cả ngày
Chỉ vì mâm cỗ em bày biện ra
Thôi thì chết cũng thành ma
Zô zô vài chén thế là phải say...
25.03.2008
Kiều Anh Hương
-
Bài 217. GẶP ĐỒNG HƯƠNG
Tặng Pipi hôm nay và H ngày xưa…
Gặp em, đích thị đồng hương !
Tóc xanh Ngàn Phố, mắt cười… Sơn Châu
Rú rừng xa, nhớ Sơn Tây
Xuôi về Sơn Diệm, đò đầy sang sông.
Tôi về Thị xã, Cầu Đông*…
Nhớ Sơn Hàm, nhớ Sơn Kim... ngày nào
Nhớ em da trắng tóc dài
Lừng danh con gái quê mình nết na…
Tiếc rằng một thuở xông pha
Chiến trường xa ngái quê nhà biệt tăm
Nên tôi chưa kịp lên thăm
Thì em đã vội lấy chồng trời xa…
Để khi về lại quê nhà
Trầu cay rụng lá…mẹ ta héo lòng
Cau già khô quắt khô cong
Chẳng ai hái giúp, cha không muốn nhìn…
***
Thoắt đâu…bốn chục năm rồi
Vậy mà tôi vẫn cút côi… quê người
Nay nhìn ánh mắt em cười
Hương Sơn, chợt nhớ khôn nguôi trong lòng…
25.03.2008
KAH
(*): Cầu Đông nay thuộc Thành Phố Hà Tĩnh
-
Bài 212. TÌNH CƠ
Tặng VTH
"Tình cờ gặp trên đường
Người yêu cũ chở người yêu mới"
Điệp khúc xưa lại rộn ràng hòa tấu
Họ-những người đang yêu nhau...
Những cái nhìn âu yếm mắt nai
Khiến “mùa thu rơi đi một nửa“
Nửa còn lại hóa thành nắng lửa
Đốt cháy cả tim đời…
Tình cờ
Vâng, chỉ tình cơ thôi
Tôi gặp lại chính mình trong đó
Nghẹn lời !!
Ngày 21/03/2008
KAH
-
Bài 211. BỐN MÙA...
Đất trời luôn có bốn mùa
Xuân - Hạ - Thu – Đông. Thật rõ !
Như thể đời người cũng phải vậy
Sống chết, đi qua bốn tiết trời !
Mùa xuân… bắt đầu sinh hạ
Rộn ràng đi hết thời niên thiếu
Ước mơ luôn ngập tràn phía trước
Nhụy mầm trổ búp, ngát thiên thanh…
Mùa Hạ cường tráng tuổi trưởng thành
Hừng hực đi qua bao lửa đỏ
Đo đếm vàng mười, để thấy rõ
Cuộc đời thành danh hay thành nhân ?!
Mùa Thu thanh thản tuổi hoa niên
Trong veo một sắc trời xanh hơn
Được-Mất, nhấm nhi bao cảm nhận
Hồn Thu vời vợi tựa thi nhân !
Mùa đông già như chiếc lá vàng bay
Rụng rụng, rơi rơi… lặng vơi đầy
Viên mãn một đời, mờ sương khói
Neo đợi hồn hoang…vào thiên thanh…
29.03.2008
KAH
-
Giọt Lệ Tiễn ĐưaLác đác dăm cánh lá
rơi rụng xuống cội cây
cuộc đời mong manh quá
mới đó mà mất đây
vừa hay tin nhỏ bạn
mới mất từ đêm qua
trên đường về gặp nạn
nên đành vĩnh biệt xa
chợt đôi dòng lệ ứa
lặng lẽ rơi xuống mau
từ nay đâu còn nữa
người bạn thân năm nào
nhớ những ngày hai đứa
cùng ca hát bên nhau
buồn vui đều tâm sự
chia sẻ những niềm đau
tai nghe lời kinh buồn
mà đôi dòng lệ tuôn
khóc đau người vắn số
rưng rưng niềm xót thương
giọt lệ buồn tiễn đưa
tiếc thương mấy cho vừa
người giã từ dương thế
ta - giữa đời trơ vơ
KhangNhii
July - 08
PHẬN NGƯỜI
Tặng GN
Phận người, còn mỏng hơn lá cỏ
Nhân thế cứ vô tình chà đạp lên
Một chút rủi may thôi, sống chết
Thiên thu - tự tại, bởi thần tiên ?
Nên lệ sầu rơi, "đời chơ vơ"
Tiễn biệt người đi "mấy cho vừa"
Bạn về cõi phật, trùng lai nhé
Dương gian ở lại, phúc phận nhờ !
Ngày 11.07.2008
KAH
-
Bài 210. HƯƠNG MÙA THU
Dịu dàng như hương mùa thu
Cốm thơm đầu ngõ, lời ru cuối làng
Khói buông mái rạ mơ màng...
Bức tranh quê cũ xốn xang hiện về
Bất ngờ gặp lại dáng quê
Hương mùa thu ủ vàng khê lối vườn
Mái nhà nghiêng bóng thân thương
Soi in đáy nước, chập chờn...tỉnh mơ?!!
Mùa thu Tôi- Đã qua chưa ?!
19.03.2008
KAH
-
Bài 209. RONG RUỔI…ĐÀ LẠT
Thân tặng TKO
Đà Lạt
Trên triền dốc Langbian!
Chiếc xe zip lao vun vút
Tay lái xe biểu diễn vài pha "xiếc"
Mạo hiểm và ngoạn mục
"Đu" qua những khúc cua tay áo...
Khiến vài em yếu bóng vía, thất thần
Nhưng với ta chỉ là trò tinh nghịch
Hơi thích… thế thôi !
Và lần này, từ chối cả xe hơi
(Dẫu là "zip" hay "comangca" cũng vậy)
Ta thả bộ lang thang trên đường dốc...
Hít thở thật sâu,
Nhìn cảnh vật bên đường
Dường như tất cả đều yên ắng,
Bên tai, thoang thoảng tiếng thông reo
Vài chú chim vô tư hót
Ríu ra ríu rít...
Tiếng lách cách cành cây va quẹt vào nhau
Trong làn gió vi vu
Đại ngàn thông
Đại ngàn cao nguyên xanh mướt....
Người bắt đầu nóng rực
Nào thì leo dốc
Nào thì bò..
Cố gắng lạng theo hình ziczac
"Lợi về lực thì thiệt về đường đi..."
Bài học một thời con trẻ
Thế mà nay vẫn cứ… thở phì phò!
Bao trùm lên là cái lạnh se người
Len lỏi qua cổ áo, cổ tay, sống lưng...
Rồi nhè nhẹ áp vào khuôn mặt
Đỏ ửng lên rồi...vì rất mệt
Chiếc mũ len trùm đầu làm dịu bớt
Cái lạnh… mỏ ác nơi cao nguyên!
Đôi bạn trẻ vẫn ái ngại...giữ nguyên
Một khoảng cách đủ gần
Để cùng ta đồng hành...?
Xin cảm ơn nhiều nhé!
Chợt nhớ năm nào cùng bè bạn
Vượt Cổng Trời Sapa...!
Và ký ức buồn vui cứ đan xen...
Ôi nhớ biết bao những tháng ngày rong ruổi!
Bao giờ ta trở lại!
Cổng Trời ?!!
Trên đỉnh núi cao ta thấy cả đất trời,
Đất trời bình yên và thanh thản quá
Giữa vô cùng bỗng nhớ về thành phố
Ồn ã, bon chen...
Buồn !
18.03.2008
KAH
-
Bài 208. EM HÃY ĐI VỀ PHÍA MẶT TRỜI...!
Tặng lại PP.
Thôi em cứ đi, về phía mặt trời
Phía ấy không mưa sẽ vợi nhiều thương nhớ...
Anh ở lại cùng mưa đêm Thành Phố
Cô đơn ôm gối ngủ mơ màng...
"Giọt nước mắt dỗi hờn rồi cũng vơi dần.."
Xa nhau một chút đi để biết thêm chiều dài cô quạnh
Xa nhau một chút đi để biết thêm chiều sâu khắc khoải
Kẻo hạnh phúc quá nhiều... ta hoang phí bấy lâu !!
Thêm một tiếng mưa... gõ nhịp trên mái tôn
Là thêm một "móc đơn" rải đều trên ô nhạc
Anh lặng đếm, chờ âm vang khúc dạo
Giấc mơ xưa từng thảng thốt bên nhau...
10.03.2008
Kiều Anh Hương
-
Bài 207. CÁI BẮT TAY TỪ YÊN BÁI
Cái bắt tay... sau chén rượu (*)
Yên Bái ấm giữa ngày đông !
Người đến rồi đi... hồn ở lại
Phố Núi ơi... còn nhớ ta không ?
Ta về nhớ mãi Người Yên Bái
Nhớ mãi đất trời của bình yên:
Dẫu xuôi về Yên Bình hay ngược lên
Văn Yên, Chấn Yên, Lục Yên... đều thấy
Những cái bắt tay sau chén rượu ấm nồng !
Mới hay bầu rượu - tấm lòng
Yên Bái bao đời vẫn thế
Rừng xanh, bóng núi..vẽ nên thơ, nên nhạc
Cái bắt tay vẽ thành kết nối
Hồn hậu những con người !
Yên Bái mùa đông 2007-2008
Kiều Anh Hương
-
KHÔNG... CẦN CHỒNG!Hối tiếc gì anh một chút xuân
Tu là cõi phúc tránh bụi trần
Giá như làm lại em cũng nguyện
Tay lần tràng hạt giống Quan Âm
Không chồng chắc gì là thua thiệt
Thơ viết cho mình thả nước trôi
Sống kiếp phiêu linh cùng năm tháng
Ngẫm ra hơn khối kẻ trên đời!
Không chồng em xinh vẫn cứ xinh
Bao gã lượn quanh sóng sánh tình
Em chả thèm nhìn dù liếc mắt
Lấy chồng làm chi - tội thân mình?
(Sống 1 mình là tỉnh táo nhất đấy anh ạ )
Vân Hồng
Vẫn biết không chồng "fì fướng" thật
"Hối tiếc gì anh một chút xuân.."
Thế gian, triệu người đều ngu dốt
Tự trói mình vô "kiếp bụi trần.."
Nhưng mà nói đi, phải nói lại
Buồn -Vui tự tại bởi mình thôi
Sóng tình không khỏa sao biết được
Nó có màu gì... em biết không ?!!
KAH
-
Bài 206. KHÔNG CHỒNG !
Chiều rụng.
Lá rụng.
Tình rụng.
Tóc rụng...
Từ khi một chút xuân tàn
Nhìn đời hối tiếc tình tang tính tình...
Em ơi sao nỡ không chồng
Không chồng em có biết không... thiệt thòi:
Một là những lúc đơn côi
Không người chia sớt "sự đời" nhận - cho
Hai là những lúc âu lo
Biết ai sát cánh đói no cùng mình?
Ba là những lúc si tinh
Câu thơ gan ruột, viết mình tặng ai?
Bốn là lúc nắng tràn vai
Biết ai chung sức ngày dài, đường xa
Năm là những lúc "can qua"
Biết ai tận tụy cùng ta vượt đò..
Thôi thì lắm chuyện đời thường
Ni cô không tới còn đường nào hơn ?!!!
KAH
-
Bài 205. NHỮNG DI ẢNH ĐỜI LÍNH…
Chiến trường đã nguội đạn bom
Tháng năm lật giở... bạn còn nhớ ta ?
Một đời trai trẻ xông pha
Rưng rưng mắt lệ... bỗng nhòa người ơi !
Bao nhiêu bạn cũ xa rồi
Tận ngoài biên ải... chôn vùi tuổi xanh
Đớn đau thay, hỡi chiến tranh
Tròn vo kỷ niệm... bỗng thành hư vô !
Cảm ơn, di ảnh hoang mờ
Cho ta thấy lại ngày xưa... bi hùng !
28.02.2008
KAH
-
Bài 204. CUỘI...
Tặng Minh Nguyệt
Chào Trăng, chào Chú Cuội!
Người Việt Nam đầu tiên
Đã bay vào vũ trụ
Trước cả Gagarin...
Thế là Nguyệt sướng nhé
Vừa được làm thần tiên
Vừa được yêu, được sống
Như người trần thiên nhiên...
Trong hạnh phúc phiêu diêu...
Tận chín tầng mây trắng
Nhưng mà đừng quên nhé
Hạ giới có một người
Đang vô cùng lo lắng
Sẽ mồ côi suốt đời...
Ngày 29.02.2008
Kiều Anh Hương
-
Nỗi Niềm
Giờ đây thì lỡ hết rồi
Trần gian bỏ lại một người tôi yêu
Lối xưa hiu hắt tiêu điều
Trời xưa ngơ ngác trăm chiều dở dang
Rồi tôi giã biệt ngỡ ngàng
nghe sao chua xót hai hàng lệ tuôn
Bây giờ lòng vẫn yêu thương
Mà hồn đã chết bên đường trăm năm
Tội người ở lại trần gian
Nhớ thương rồi cũng lỡ làng tơ duyên
Nói sao cho hết nỗi niềm
Đành thôi ôm kín trong tim tình người
GN ./.
NHƯ TÌNH YÊU ĐÓ THÔI !
Tăng GN...
Em thả hồn vào dương gian
Chùm Nho xanh không kham nổi
Cáo già để đành... bỏ lại
Hãy đợi đấy Nho ơi !
Rồi em cũng căng tròn
Đi hết thời con gái
Giọt Nho đời ép lại
Thành men say tình người...
Như tình yêu đó thôi
Có kẻ hờn, kẻ giỗi
Có người buồn vô lối
Có người biết đợi chờ !
Riêng mình anh ao ước
Rồi sẽ có một ngày
Nâng chén rượu tình say
Thả hồn vào xanh thẳm...
Giọt Nho ơi, cay đắng
Chắc chắn sẽ tan thôi
Bởi trời cao vời vợi
Luôn chắt nắng cho đời !
Hà Nội, 02.07.2008
KAH
-
Bài 203. EM ĐÃ VỀ
1.
Trái đất từng tan vỡ
Sau vụ nổ Big-Ben…
Cũng như anh và em
Ngỡ vĩnh hằng…tan biến
Nhưng vẫn là số kiếp
Trói ta bền chặt hơn ?
Lắng lại sau bão giông
Là chồi non vươn nhú…
2.
Dẫu chưa nghe đài báo
Chiều nay áp thấp về
Mà tim như nghẹt thở
Chờ nghe từng bước chân...
Như thể em đã xa
Suốt một đời con gái
Như thể anh đã đợi
Trọn cả một đời trai...
3.
Thôi,“chín bỏ làm mười”
Ta sẽ hòa làm một…
Hãy lắng nghe, lắng nghe
Lời trái tim muốn nói ?
Hình như là trái đất
Tròn hơn sau nát tan…
Hình như là tình yêu
Ngọt hơn sau giông bão
Và hình như điều ước
Bao giờ cũng lung linh !…
HN 27.02.2008
Kiều Anh Hương
-
BA ĐÌNH MÙA HÈ 2008...
Mùa hè này chúng con về thăm Bác
Cỏ vẫn xanh và nắng vẫn hồng
Chỉ nuối tiếc Một Ba đình ngày ấy
Tồn quây dầy mấy lớp...mà rỗng không !
Lòng rỗng không và tình cũng rỗng không
Lạ kỳ thay lòng đời cũng rỗng tếch
Nói và làm lời Bác thường răn dạy
Mà sao không thấm nổi vào lòng ?
Chưa xây được nhà mới vì tiết kiệm
Thì giá như đừng vội phá Hội Trường
Chúng con vẫn còn nơi thăm viếng
Một chút thôi... cũng đỡ nắng xối đau...
Mà thôi, hãy nhẫn nhịn người ơi
Chuyện trời đất để đất trời tự vấn !
Ngày 01.07.2008
KAH
-
Bài 202. TỔ KÉN CỦA EM !
Tặng Lại Thúy Hà
Hà Nội kiệt sức những ngày đông...
Lạnh tê tái, bỗng đón trời nắng ấm
Cả tuần ốm, gian phòng như tổ kén
Em cứ cuộn tròn trong đó, chẳng muốn ra...
Hoa thơm này, nến đốt bao ngày qua
Nhạc cổ điển ru miên man... giấc ngủ
Sạch sẽ, thơm tho... bình yên và lãng mạn
Em ước gì Hà Nội mãi mùa đông...!
Nên chẳng mong chi ngày nắng hừng lên
Dẫu bè bạn cứ ríu ran chào gọi...
Hai ngày sau mới rời khỏi "tổ"
Vẫn vấn vương... ra lại vào ngay !
...
Hà Nội đêm nay trời trở gió, heo may
Cái rét lạnh thấu xương lại tràn về rồi đấy
Thôi chào nhé, mặc "cơ quan đoàn thể"...
Em lại vô "tổ kén" của mình thôi !
26.02.2008
KAH
-
smile ....GN cám ơn KAH nhiều lắm ...hy vọng GN sẽ được nhìn thấy pleiku 2008 ...có thể cho GN đem 2 bài này về webs riêng của GN nhe
thanks ..một ngày vui
GiọtNhớ
Thật vui khi được bạn ủng hộ. Chúc bạn luon vui vẻ và hạnh phúc !
-
Bài 201. ĐỢI CHỜ…
1.
Mùa thu trút xuống cuộc đời
Lá vàng xào xạc…Chiều rơi. Tím lòng
Bóng ai…Lối cũ rêu phong
Nửa đời cau chín…rụng trong tủi hờn…
2.
Vẫn dòng sông cũ ngút ngàn
Bến xưa, vẫn bóng đò ngang đợi chờ…
Tre làng xanh những vần thơ
Lời ru… thương nhớ bao giờ cho nguôi…?
3.
Bây giờ cầu nối bờ vui
Bến xưa, đò vẫn căm cui… một mình
Ta về, lối cũ, im lìm
Đò ơi, sao nỡ lặng thinh hỡi đò…
4.
Đêm thu trăng cũng tỏ mờ…
Bóng ai như bóng người xưa hiện về
Đò ngang sóng sánh trăng khuya
Gặp nhau sao vẫn đôi bờ cách ngăn…?
1976-2008
Kiều Anh Hương
-
Bài 200. MONTRÉAL 2008
(Tặng Thành An- Cảm nhận từ bài viết của TA)
Montréal tuyết trắng
Những con đường thân quen bỗng không còn
Tôi và bạn nhìn nhau, thật kinh ngạc
Biết về đâu, rét âm mười độ cê (-10 C)...
Đành vậy thôi, mình ta bước đi
Bỏ áo khoác để nhâm nhi… giá lạnh
Ơi cái lạnh cắt da, cắt thịt
Chẳng khác gì hơn cái lạnh quê mình…
Gió vẫn thổi , như hướng về đất Mẹ
Lạnh lắm con ơi, lại sắp tết nữa rồi
Đã “ba xuân” con xa Tổ Quốc
Nhớ quá thôi, hơi ấm nồi bánh chưng…
Đêm ba mươi, tuyết vẫn rơi dầy Montréal
Cố lên nhé,
Đừng khóc.
Ngày mai trời hửng sáng…
Hà Nội, ngày 21.02.2008
Kiều Anh Hương
-
Bài 199. TÌNH YÊU THỜI CHÚNG TÔI !
Yêu nhau chẳng giám cầm tay
Nụ hôn gửi gió, gửi mây cho nàng
Yêu nhau trầu chín, cau vàng...
Mà sao tình vẫn đôi đàng... chia hai ?!!
20.02.2008
KAH
-
smile ....cám ơn KAH ...cho GN xem bức hình pleiku năm 1969 ...nhưng khổ nỗi năm đó GN chưa xin ra đời ...smile ...GN muốn biết nhiều về pleiku nơi mình sinh ra ...nhưng vì ko quen ai nên đành chịu ...GN muốn biết pleiku bây giờ ra sao ...nhưng dù sao GN cũng cám ơn KAH nhiều lắmthanks again
Năm 2003,KAH đã có dịp ghé thăm và làm việc tại Pleiku, có khá nhiều ảnh chụp hồi đó nhưng bây giờ không biết để ở đâu (Vì hồi đó không có máy ảnh số nên không lưu được); Năm nay 2008, KAH đang cố gắng bố trí trở lại Pleiku và hứa với GN sẽ chụp thật nhiều ảnh về Pleiku để tặng bạn;
KAH xin chép lại 2 bài thơ KAH đã viết trong dịp đi công tác Pleiku năm 2003:
1.BUỔI SÁNG Ở PLEIKU
Quán phở khô ở Pleiku.
Buổi sáng, rất đông người
Gặp nhau hàn huyên đủ thứ
Nào chuyện về xăng, về dầu
Nào chuyện về cao su, cà phê, bóng đá...
Chàng trai kia, nói cười hỉ hả...
Khuôn mặt rất quen, tôi đã gặp đâu rồi
Thì ra, đội Hoàng Anh chiều nay xung trận
Nên dân nghiền, cá độ chút cho vui...
Cô gái ngồi kề tôi, màu da nâu tươi
Quê ở Miền Trung lên đây làm kinh tế
Điện thoại cầm tay cứ liên hồi réo gọi
Chuyện tưới bơm...chốc chốc lại ngừng.
Tôi hỏi người bạn viết cuối bàn
Ai khéo khai sinh, phở khô, tuyệt thế ?
Bạn chỉ cười, nhưng lòng muốn nói
Có gì đâu, đó cũng là Pleiku !
Pleiku tháng 3/2003
2. NHỚ H’LÊ - NHỚ PLEIKU !
Pleiku ! Pleiku !
Đường cong như võng
Đường xe êm ru
Xanh xanh phố núi
Bạt ngàn cao su !
Ngỡ ngàng thác cũ
Tụ về biển khơi
Điện chui vào núi
Điện toả muôn nơi...
Mờ xa buôn xưa
H’Lê bé nhỏ
Giờ em ở đâu ?
Thác cao, suối sâu
Lối nào tìm gặp ?
Tết ở Hà Nội
Nhớ Em vô cùng
Bóng rừng, phố Núi
Duyên dáng em cười...
Đừng quên anh nhé
Em gái Pleiku
Mai vô tìm lại
Bên Em Hồ đầy
Cầm tay anh gọi :
H’Lê, H’Lê !
Hà Nội 3/2003
-
Bài 198. SANG CÁT CHO MẸ
Nửa đêm, đuốc đỏ giữa đồng
Cháu con tề tựu… cháy lòng nhớ thương
Khói hương bện với mù sương
Khăn sô, áo vải, vô thường…gọi vong
Mẹ ơi, đất Mẹ đang nằm
Ba năm lạnh lắm, phải không nơi này ?
Bây giờ đủ tháng, đủ ngày
Cháu con mới được chung tay cải hoàn…
Nước thơm, ngan ngát hương trầm
Để Mẹ tắm gội muôn phần thảo thơm
Nhẹ tay xếp lại cốt xương
Lòng con bỗng thấy xót thương vô ngần
Xương đòn vai vẫn cong oằn;
Phải rồi, gánh nặng cơ hàn Mẹ ơi !
Tứ chi nhỏ nhắn… khẳng khiu
Đói nghèo một kiếp… ngược xuôi tảo tần…
Thắp thêm một nén hương trầm
Chúng con đón Mẹ về cùng với Cha
Về chung với cả Ông Bà
Địa linh, nhân thế chan hòa cõi âm…
Sa tanh đỏ, lót chính tâm
Trong quan, ngoài quách vĩnh hằng, thiên thu…
Ánh dương ló rạng sương mù
Một đêm ngắn tựa giấc mơ ngày nào
Hoa tươi, nến cháy, nguyện cầu
Mẹ ơi siêu thoát nhiệm màu cõi tiên…
Hà Nội Ngày 18.02.2008
Kiều Anh Hương
-
thơ hay ....và GN thích những tấm hình đẹp lắm ....anh có hình chụp ở cảnh pleiku ko ? ....thấy cảnh SaPa làm GN nhớ đến pleiku ....nhưng chưa bao giờ biếtcám ơn KAH nhiều lắm
chúc vui
Cảm ơn bạn Giot Nho đã ghé thăm;
KAH tặng bạn 3 bức ảnh về Pleiku từ... năm 1969!
[
Kiều Anh Hương - Thơ viết chưa in - Gom lại
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Bài 219. CHỊ MÈO VÀNG VÀ CÃI MŨI LỌ LEM…
Chị mèo nhà tôi mặc tấm áo vàng
Trông xa như một nàng công chúa
Lại còn thêm những riềm đỏ nữa
Rõ lẳng lơ, rõ là đang chờ ai…?
Nhưng rồi… có anh chuột ngang qua
Vô tình nhìn thấy
Cái mũi lọ lem trông thật là xấu
Ăn vụng no rồi, nên chẳng thèm đuổi theo…?
Chị mèo vàng và cái mũi lọ lem
À ra vậy, từ nay ta cóc sợ
Tất cả những lũ người ưa nịnh bợ
Quần là, áo lượt cũng vậy thôi…
Đã bao lần, rõ, họ nhìn thấy tôi
Cũng vô cảm như chị mèo, hệt vậy
Hóa ra, khi no nê đục khoét
Họ cũng biết sẻ chia với cánh chuột nhà mình !
Tôi ước gì chị mèo vàng lại có cái mũi thật xinh
Không lọ lem
Thôi vô cảm để chơi trò vờn chuột
Để chút chít chúng tôi có lại niềm cảm phục
Chị Mèo ơi là chị mèo ơi !!
25.03.2008
Kiều Anh Hương