-
Số bài viết
691 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
1
Bài viết được đăng bởi Kieu Anh Huong
-
-
Bài 244. NGƯỜI ĐÀN BÀ NHẶT RÁC TRONG ĐÊM…
Nhân đọc bài viết “Bới rác, đỏi gạo nuôi con” trên “Diễn đànDân trí”, ngày 16.05.2008
Nhặt rác
Đã trở thành nghề
Cái nghề thấp hèn bậc nhất
Vậy mà em cũng không đủ “sức”
Để được chính thống làm nghề
Bởi nhặt rác cũng có lũ, có bè,
Có “bon mặt rô” luôn luôn rình rập …
Người đàn bà nhặt rác trong đêm
Giản đơn
Chỉ là người không có chỗ đứng ban ngày
Em phải “sàng qua, sàng lại”
Dẫu bãi rác đã bao lần bị sàng sẩy…
Giữa ban ngày !
Hóa ra,
Đến những tầng lớp hèn kém nhất nhân gian
Cũng không thể sẻ chia
Cũng phân thành đẳng cấp…
Giữa đống rác thải cũng phân thành quyền lực
Trước sau
Trên dưới
Kẻ thống trị và kẻ bị thống trị
Và nước mắt
Và mồ hôi
Và cả máu đã từng rơi
Đẫm trên nền rác thải…!
Bần cùng !
Trong những đêm côi cút một mình !
Em nhặt nhạnh mọi thứ còn xót lại
Một mảnh vỡ thủy tinh, một chút nhôm, mảnh nhựa…
Gom góp lại chút hoang phế cuộc đời !
Để mưu sinh
Tồn tại !
Bởi phía sau lưng em
Là quê hương xa vợi…
Là một làng quê còn quá đói nghèo
Đàn ông, phải kiếm đi tiền xa xứ
Bà lão, trẻ con phải đi ăn mày…
Nhà em, con thơ chồng yếu
Còn có cách nào hơn đây ?
Em nhặt rác với một chút niềm tin
Chắt chiu kiếm chút tiền xu, nuôi con ăn học
Hy vọng mai sau chúng sẽ nên người, thành đạt
Không phải nhọc nhằn như Mẹ hôm nay !
Em nhặt rác cũng còn bởi một tình yêu !
San sẻ cho anh, bao tháng năm chiến trận
Đói rét, đạn bom, rừng thiêng, nước độc
Đã quá hao mòn, tâm sức một đời trai…
Anh và các con hãy cứ vững tâm…
Dẫu quanh em, cuộc đời vẫn đầy cảm bẫy
Dẫu nắng gắt, mưa dầm…
Dẫu kiếp đời còn bao nghiệt ngã
Bởi em luôn tin rằng:
”Hết đêm rồi, trời lại sáng lên thôi..!”
Nhưng bạn ơi, bạn có tin không
Vẫn rất nhiều những loại rác trong nhung lụa
Loại rác này còn nhầy nhụa
Hơn tất thảy mọi loại rác trên đời !
HN, 16.05.2008
Kiều Anh Hương
-
Thơ pác hay lém lại có minh hoạ nữa chứ, gác bút lâu rùi nhưng vẫn nhớ thơ thỉnh thoảng đệ vẫn ghé wa sáng tác của thành viên coi những sáng tác mới. Chúc pác ngày càng có những sáng tác mới thật hay.Đệ rất khoái thơ trào phúng đoá, năm ngoái định gia nhập hội thơ 14 Hàng Buồm nhưng ngại wá toàn các kụ già không có thanh niên hic hic.. vả lại vì cuộc sống mà ngày nào cũng ôm khư khư cái máy tính thế này thì lấy đâu ra thơ nhỉ!..
Chào bạn Quang Tuấn !
Quả thật cũng lâu lắm rồi mới thấy bạn xuất hiện trở lại; Hóa ra ở cái Blog TT này cũng có nhiều Hà Nội quá nhỉ; Hôm rồi Ngọc Đỉnh cũng vừa alô gọi KAH đi uống bia (mà tiếc quá, đạng bệnh nên không uống được) Chỉ ngồi uống lavi và hàn huyên với bạn thơ được đôi điều tâm sự thôi; Hôm nào rỗi bọn mình lại ngồi với nhau nhé !
Làm được thơ cũng tốt, nhưng mệt lắm và đau cái đầu lắm, thôi thì cứ thích và đọc chơi cũng được phải không QT?
Chúc bạn luôn vui khỏe và hoàn thành tốt công tác !
-
Bài 243. THỬ THÁCH VỚI CÔ ĐƠN !
Đêm nay không mưa mà em
Đêm nay không phố, không đèn
Không lửa nên Cà phê cũng thế
Chỉ còn trong ao ước khát thèm !
Đêm nay không mưa mà em
Đêm nay rừng hoang, trú đêm
Ta thử cô đơn một tối
Một tối không em, không nhà...
Hóa ra, cô đơn không dễ
Em ơi, xin đừng đợi anh
Cà phê, cứ gieo tí tách
Khiến lòng anh khao khát thêm !
Thôi đành, không dối lòng nữa
Vì anh chẳng thể thiếu em
Dấu đêm, rừng hoang heo hút
Anh phải về thôi, mặc bóng đêm...
15.5.2008
KAH
-
Bài 242. KHI TA MẤT NHAU...
Khi em mất anh,
Em vẫn còn những ngày phía trước
Bởi sau cơn mưa
Là bảy sắc cầu vồng...
Nên chẳng hề chi
Đời vẫn đầy hy vọng
Hãy bắc thêm nhịp cầu
Dẫu biết có mong manh...!
Nhưng khi anh mất em
Cả phía sau và trước
Phía không em sẽ hụt hẫng vô cùng
Dẫu bảy sắc cầu vồng có nhiệm màu hiện hiện
Thì phía con tim...
Mãi mãi, chẳng còn biết ngân rung !
Mà như thế thì em ơi,
Dù có sống
Cũng như kẻ hành xác... vô hồn
Hãy cầu nguyện để có nhau mãi mãi
Đừng nghĩ nhiều
Kẻo giữa ngày thường ta lại gặp ma quái
Để lại mất nhau...ngớ ngẩn đến
Khôn cùng !
Thôi,
Cho tôi ôm trọn nụ môi hôn
Em vĩnh viễn trong chân thành
Tâm thức !
15.05.2008
KAH
-
Bài 241. CỎ DẠI !...
Em đừng nghĩ mình là cỏ dại
Cỏ dại là em chẳng có ích gì ?...
Người lại qua vô tình dẫm nát
Đau qúa nhiều… rồi cũng thành quen ?
Hạt mưa xuân thấm vào thân em
Bao mong đợi, lại dập vùi chua xót…
Càng thương đau, lại phải càng cứng cáp
Minh chứng cho màu xanh bất tử muôn đời…
Cỏ dại là em, chẳng biết để làm chi…
“Ngơ ngác sống thừa, bên vòng đời hối hả…”
Nào ai biết nếu không có màu xanh cỏ dại
Trái đất này đã hoang phế từ lâu !
Em chẳng đẹp và chẳng kiêu sa đâu…
Cứ hoang dại một màu xanh hy vọng
Dẫu đau lòng chỉ mình em cam chịu
Trả nợ đời, để sống thế thôi ư?
Không, không phải, nghìn lần cũng không
Em là Cỏ của vĩnh hằng sự sống !
14.05.2008
KAH
-
Bài 240. Nỗi buồn !
Tôi vẽ nỗi buồn
Bằng đôi môi cong
Nước mắt đọng long lanh
Trong đáy mắt vô hồn
Tôi vẽ nỗi buồn
Bằng đám mây bay
Lãng đãng không đầu, không cuối
Giọt mưa rơi rồi
Ướt áo
Em cười ??
Nỗi buồn vô hồn
Em đã mất tất cả !
HN 13.05.2008
KAH
-
Bài 239. MI VÀ CHOA...
Thân tặng bạn LTThanh Chung
Rứa là Mi và Choa...
Chúng ta cùng cảnh ngộ
Bản lý lịch đều ghi
Hà Tĩnh quê mình đó!
Mẹ Cha ơi có biết
Chúng con rất tự hào
Tuy quê mình nghèo thiệt
Nhưng có hề chi mô...
Mai mốt rồi cháu con
Trưởng thành và khôn lớn
Nhớ quê lại tìm về
Xây phố phường, nhà máy...
Khi nớ, mi nhớ không
Đừng quên bao bè bạn
Dù Hải Dương-Hà Nội...
Cũng mời về chung vui
Rứa là Mi và Choa...
Chúng ta cùng cảnh ngộ
Sẻ nỗi buồn nhung nhớ
Trong câu thơ quê mùa !
HN 14.05.2008
Kiều Anh Hương
-
Bài 238. QUÊN VÀ NHỚ
Năm mới lại sang, tóc thêm bạc
Quên nhớ, nhớ quên… bao chuyện đời !
“Tống cựu, nghênh tân”, hương vài nén
Khấn cầu phúc ấm, đến mọi người...
Một năm, gồng gánh bao điều ước
Cả đời lặn lội, mỗi con đường…
Mà sao, mưa nắng, phong ba thế
Phải chăng, đời vẫn thử lòng tôi ?
Thiên hạ tranh đua, vung tiền bạc
Suối hồn bạn lính, lạnh thiên thu
Nhớ quên, quên nhớ…bao chuyện cũ
Rừng xưa, gió núi, bão chưa nguôi…
Thôi, hãy quên đi, cái sự đời
”Đèo bòng” chi lắm, hỡi người ơi ?
Được – Mất, một đời, sao tính hết
Nhớ – Quên, Quên – Nhớ… khỏi lôi thôi !
Hà Nội, xuân 2008
KAH
-
Bài 237. TA VỀ HƯƠNG SƠN QUÊ EM !
Tặng người em gái đã nhớ thương, chờ đợi Quí…
Cho ta về thăm Hương Sơn quê em
Ở đó có một dòng sông ngát, xanh êm
Ở đó có những vườn đồi xum xuê lá cọ
Như thể là trung du, quê hương tôi !
Cho ta về thăm Hương Sơn quê em
Vượt Đò Trai, rồi ngược lên Phố Châu
Qua ngã tư đường Hồ Chí Minh lịch sử
Ta lại về thăm Hải Thượng Lãn Ông...
Cho ta về thăm Hương Sơn quê em
Nơi đó mấy chiều xưa, ai dừng bước
Ba lô con cóc oằn lưng và hụt hẫng…
Khi nhìn về phía em, mái tóc khỏa bờ vai
Ơi Hương Sơn, có bao nhiêu chàng trai
Ngày đánh Mỹ đi qua, để nhớ thương ở lại...
Hòa bình rồi vẫn bặt tin người đợi
Mái tóc xưa, rụng trong cô đơn ?!
Chỉ có chút ước ao nho nhỏ vậy thôi
Trước trận đánh, bạn tôi còn nhắc mãi
Nhưng tôi biết tìm đâu người em gái
Cái ba lô tình yêu, bom cũng xé nát rồi !!!
Tây TS-2.1972
HN 05.2008
KAH
-
Bài 236. NHÌN VÀO MẮT EM !
Tặng NL và H của ngày xưa…
Khi ta lặng nhìn vào mắt em
Bỗng như gặp lại nét thân quen
Của người con gái ngày xưa ấy…
Mắt xanh Phố núi phía…Sơn Tây* !
Em, người con gái trong mộng mị
Đêm qua tôi mơ thấy em về
Vẫn đôi mắt đen như hạt nhãn
Vẫn đôi môi cười…tay trong tay !
Bao năm rồi nhỉ, ngày thống nhất
Từ tận rừng xanh, anh trở về
Ai khéo thắp, khêu… đèn mờ tỏ…
Để nụ hôn cháy tận ban mai !
Và cứ thế, lại giật mình tỉnh giấc
Tiếc quá đi thôi, mắt khép vội mơ màng…
Em đừng đi, dẫu chỉ là hoang ảnh
Cũng đủ cho anh thêm những niềm vui !...
Hà Nội, ngày 08/05.2008
Kiều Anh Hương
(*) Một xã miền núi phía tây Hà Tĩnh
-
Chào anh K.Tôi vừa mới tham gia dđ nhưng biết Anh.
Mừng tuổi Anh.
Em hờn dỗi đổ lỗ mùa thu.
Rủ mùa đông ra đi thật khẽ.
Để xuân về rắc lên mái tóc anh.
Những sợi bạc của thời gian lơ đễnh.
NHB
Kieu Anh Huong chan thanh cam on cac ban Đuong Xua & langdang_muoitieu da ghe tham nha de mung sinh nhat.
KAH dang di cong tac nen may lau nay khong vo mang duocj...
Chuc cac ban manh khoe & hanh phuc !
-
Kiều Anh Hương xin chân thành cảm ơn các bạn:
Tiểu Hồ Lô, Quang Tuấn, Thu Hà Nội đã gửi tặng quà sinh nhật:
KAH cũng xin cảm ơn tất cả các bạn đã ghé nhà dự buổi sinh nhật nàyl
Chúc các bạn hạnh phúc và may mắn !
KAH
-
Mấy hôm nay không online nên không biết sinh nhật anh là 26.07.Gửi anh lời chúc mừng sinh nhật muộn nhé! HAPPY BIRTHDAY TO YOU!
anh cảm ơn em !
Chúc công việc tốt đẹp !
-
Bài 228. TRỞ LẠI NGÀY XƯA…
Tặng Ngọc Linh
Bao giờ trở lại ngày xưa
Góp gom kỷ niệm tuổi thơ mang về
Leo xoài, rồi lại trèo me
Chơi trò, bịt mắt – bắt dê, trốn tìm…
Khắp vườn ríu rít tiếng chim
Tìm ai chẳng thấy, thấy mình trong mơ...
Ngọc Linh nhớ bạn tặng thơ
Còn "tôi" ngày ấy bây giờ ở đâu ?
Một đời “chìm nổi bể dâu...”
Tôi về tìm lại những câu thơ buồn
Tuổi thơ lay lắt mặt đường
Tôi đi rao bán tứ phương… lộc trời
Này Cô ơi, này Chú ơi !
Mua giùm tấm vé cuộc đời đỏ-đen !
Nhân tình-Thế thái bao phen
Sớm khuya, tắt lửa, tối đèn, đói no…
Bây giờ gặp lại ngày xưa
Cho tôi gom lại nắng mưa… để thiền !
Để không quên, thuở tủi buồn
Để không quên, thuở…người thương
Hững hờ !
Hà Nội, ngày 18.04.2008
Kiều Anh Hương
-
CHÚC MỪNG NGÀY SINH NHẬT CỦA ...CHÍNH MÌNH !
Các bạn thân mến !
Ngày mai, 26 tháng 7 là ngày sinh nhật của mình rồi; Nhân dịp này cho phép KAH được gửi lên đây chùm thơ mình đã viết về ngày sinh nhật của chính mình; Có thể có bài đã gửi trước đó, nhưng cũng còn những bài vừa viết xong trong ngày hôm nay.
1. SINH NHẬT LẦN THỨ 55
Bất chợt bạn tặng hoa
Mừng ta, ngày sinh nhật
Giật mình, chợt nhận ra
Nắng xế vàng trước mặt
Năm nhăm mùa thu qua…
Được – Mất, bạn mình ơi !
Như sự “không” và “có”
Rủi – May, đời vẫn thế
Hãy tin, lời trái tim !
Ơn cha mẹ sinh thành
Ơn bạn bè che chắn
Ơn em bao năm tháng
Sẻ chia và âu lo…
Xin cảm ơn Chúa Trời
Xin cảm ơn Bồ Tát…
Xin cảm ơn cuộc đời
Cưu mang ta ròng rã
Bấy nhiêu năm nhọc nhằn…
Vẫn còn chặng đường dài
Ta nguyện không chùn bước
Người ơi, bao mơ ước
Vẫn xanh thẳm trên đầu !
7.2006
2. THÁNG BẢY
Tháng bảy, ngày hai sáu - Tôi sinh
Đất - Trời, ban cho tôi sự sống
Nhưng Tháng Bảy, cớ sao oan nghiệt thế
Nỡ lấy của tôi đi bao bè bạn trên đời
Nên Tháng Bảy về
cứ chông chênh thương nhớ...
Ta gọi tìm Em, Em tìm gọi ngày xưa... ?!
Tháng bảy này, bao bạn lính thủy chung
Lại tụ hội về, kết thành đội ngũ
Những khuôn mặt giá nua cũ kỹ
Vẫn rạng ngời trong ngút ngát tin yêu !
Hỡi em yêu, gối cưới hãy cứ thêu
Dẫu lỗi hẹn tình riêng…
Nhưng lòng anh đâu lỗi hẹn
Bầu trời càng xanh-tình đời càng đẹp
Ta sẽ luôn có nhau bên đời!
26/07/2007
3. SINH NHẬT
Tặng HCF.
Anh sinh ra sau em,
Đúng 20 ngày
Tháng Bảy
Nhưng có mặt trước em trên đời !
Đúng bao nhiêu năm nhỉ ?
Anh, tuổi Rồng hay Rắn
Ngày xưa, không có khai sinh
Chỉ biết bây giờ đã già lắm
Nên nhìn ai cũng thấy rất xinh...
Em nói hoa Mimosa màu trắng
Gã khờ kia cứ nói màu vàng
Em ước, bây giờ ngu đi một tí
Gã khờ kia lại càng khờ hơn !
Anh sinh ra sau em,
Lẽ đời, nghe chẳng tự nhiên
Như gã khờ kia nói hoa Mimosa không phải là màu trắng
Có khác gì đâu, nếu mà anh là hắn
Thì tình yêu cũng đã chín nhừ từ rất lâu
Không cần có giấy khai sinh
Không cần có lời bày tỏ
Không cần bất cứ điều gì nữa
Hãy hóa vàng đi thôi
Ôi tình yêu của tôi
Đúng vào ngày sinh nhật !
Nhưng anh thì vẫn suốt đời
Rất, rất yêu màu trắng
Lung linh từ cánh Mimosa
Thầm lặng
Bên đời !
Ngày 14.07.2008
4. MỪNG NGÀY SINH NHẬT
Một năm có ba trăm sáu mươi lăm ngày,
Ngày nào không là ngày sinh nhật !
Ngày của Ông, của Bà đã thành ngày mất
Ngày của Mẹ, của Cha đã thành ngày thiên thu
Ngày của Anh, của Em đã thành ngày xưa
Ngày của bạn bè ta đã thành ngày hoài niệm
Ngày của nhân gian đã thành ngày xa vắng
Giữa bao la và giữa vô cùng...
Chỉ có ngày của các con mới thật là ngày vui chung
Em thắp đèn lên đi, để anh cắt bánh
Và hồi hộp chờ xem, giây phút giao thừa,
Khi các con phập phồng thổi nến
Rồi hát vang bài hát
Heppy bớt đê tu ziu… (Happy birthday to you..)
Nghĩa là những búp măng non đã cao lên ít nhiều
Nghĩa là ta đã thấp đi vô lượng…
Nghĩa là các con ta đã thêm khôn lớn
Nghĩa là ta.. xưa cũ lại ập về !
Nhưng dẫu sao, tháng bảy đến rồi kia
Em vẫn háo hức chờ anh về mở tiệc
Anh vẫn nóng lòng cùng em ta lại hát
Bài hát… ngày xửa, ngày xưa ơi !
Hà Nội, ngày 25.07.2008
5. DAY DỨT NGÀY SINH
Ngày 26, tháng bảy
Đã thật là ngày sinh ?
Cả đời ta day dứt
Tin hay là không tin !
Giữa một thời đại loạn...
Đời con không chứng nhân
Mẹ Cha thì đã mất
Hỏi trời, trời biết không ?
Đã đành, giờ đã có
Một ngày để khắc ghi
Trong lý lịch, sổ sách
Cũng chẳng để làm chi !
Bạn tặng hoa ngày ấy
Bạn mừng ta tháng này
Nhưng nếu ta nói thật
Hẳn bạn cũng không vui !
Nhưng mà thôi, mà thôi
Bạn bè ta đều thế
Đất nước thời nô lệ
Làm chi có nhiều hơn !
Nào cứ vui, phải vui
Nâng ly chúc mừng nhé
Ngày nào mà chả thế
Phải sống thật hết mình !
Ngày 25.07.2008
Kiều Anh Hương
-
Bài 227. NỤ HÔN ĐẦU ĐỜI
Chiều anh lên Đà Lạt
Ghé Thung lũng Tình Yêu
Gặp tia nắng liêu xiêu
Dọi hồn thơ phiêu lãng...
Nghe rõ thông xào xạc
Hát ru tặng hai người
Thì thầm lời cỏ dại
Khi đầu đời biết yêu.
Run rẩy ngỡ trời nghiêng
Thịch thình tim… đất lở
Nóng ran từng hơi thở
Đà Lạt vỡ vào đêm…
18.04.2009
Kiều Anh Hương
-
Lăng Vua Hùng trên núi Nghĩa Lĩnh-Phú Thọ
Bài 226. KHÓC VUA HÙNG…
Cái Bánh Dầy, Bánh Chưng
Tượng trưng cho Trời – Đất
Tiết Liêu từng dâng Vua
Ngày xưa … ai cũng biết
Kính thưa Vua !
Hẳn ngày xửa, ngày xưa
Bệ Hạ đều mong mỏi lắm:
Rằng: “hậu sinh” phải “khả úy…”
Bởi “Con hơn cha là nhà có phúc…”
Bởi thần dân là rường cột
Của Nước non muôn đời…
Nhưng sau hơn bốn nghìn năm trời…
Lũ chút chít… mới quyết chọn được một ngày
(Ngày mồng mười tháng ba âm lịch)
Để làm ngày Quốc giỗ !
(Dẫu biết là rất muộn;
Nhưng dù sao, muộn còn hơn không…)!?
Kính thưa Vua!
Kể từ đây, mỗi năm chúng con có thêm một ngày vui
Để được thắp lên nén trầm
Để được hành hương về nguồn cội
Để được đứng trước phần mộ Liệt Tổ, Liệt Tông…
Tiến cúng những sản vật có được
Sau một năm chăm chỉ cấy, trồng
Vun xới…
Đây Bánh Dầy - Bánh Chưng
Tượng trưng cho Trời – Đất
Đây hạt lúa, củ khoai
Qua bao ngày cơ cực
Mưa nắng cùng người dân !
Vậy mà đến kiếp ni
Bánh Dầy nhân lừa lọc
Bánh Chưng thì rêu mốc
Chúng đem cung tiến Vua…
Dân đang đói Vua ơi !
Lễ hội là dịp tốt
Bày tỏ tầm lòng thành
Của cháu con về hội…
Nhưng cứ chi phải vẽ
Thành bánh nhỏ, bánh to
Thành bánh thiu, bánh mốc…
Hao phí bao sức người !
Thương Vua, nên con khóc
Tiếc của nên châu rơi
Sớ này con viết vội
Tấu để Vua biết thôi !!!
Kính mong Vua phán sử
Một lũ Cán hợm đời !
Ngày 6.04.2008 (Ngày 11.03 âm lịch)
Kiều Anh Hương
-
Bài 225. “LỘC VUA” (*)…
Sinh ra trong Trời- Đất
Ta phải có tấm lòng
Nên Tiết Liêu dâng tặng
Bánh Dầy và Bánh Chưng…
Trời – Đất thì mênh mông
Lòng người sao trải hết
Cốt nhân tâm thứ thiệt
To-Nhỏ có sao đâu !
Thương cái Bánh Chưng thiu
Làm sao Vua ăn được
Dân tôi thì, vô phép
“Lộc Vua” cũng “khiếu” thôi !
Hà Nội, ngày 16.04.2008
Kiều Anh Hương
(*): Nhân sự kiện Công viên văn hoá Đầm Sen –TP.HCM tiến cúng Vua Hùng Bánh dầy nhân giả và Bánh Chưng thiu trong lễ hội giỗ tổ Hùng Vương năm 2009
-
Bài 224. HÃY MỞ NỐT NGĂN NGHĨA TÌNH...
Tặng VH
Anh xin em đấy, thôi ân oán
Áo thời gian, em xé phỏng ích gì ?
Đường bao hướng... đều chung một đích
Anh lỡ lầm, sao em nỡ bỏ đi !
Trong bóng đêm mò mẫm mà chi
Qua u tối, rồi mặt trời lại sáng
Đời muôn phương... đều chung một cõi
Cõi đi về - nơi đó có bình an !
Anh xin em đấy, vạn lần xin
Hãy mở nốt ngăn nghĩa tình em nhé !
17.03.2008
KAH
-
Bài 223. KHI SÂN VÂN ĐỘNG TRỞ THÀNH BÃI CHIẾN TRƯỜNG
Đúng là một lũ điên khùng
Thắng-Thua nổi đóa anh hùng…ngoài sân
Phang nhau vỡ trán, què chân
Phang nhau, bất kể… “tinh thần thể thao”!
Hỏi biển rộng, hỏi trời cao
Bóng banh như rứa, ai nào dám yêu ?
Một liều, ba bảy cũng liều
Từ nay cắt hết “nhiều điều-giá gương”
Việt Nam ơi bao gió sương
Dựng nền văn hiến Lạc Hùng thế sao ?
Vì đâu hóa nỗi “binh đao”
Vì đâu nên nỗi “đồng bào” choảng nhau…?!!
Nghĩ trước, rồi lại nghĩ sau
Thể thao như thế, quá rầu bạn ơi !
Hãy mau tu tỉnh đi thôi
Được– Thua, Thua – Được, cuộc chơi ấy mà…
Vui– Buồn, rồi cũng đi qua
Hãy để Bóng Đá mãi là tình yêu !
“Việt Nam, Việt Nam – Hãy cố lên !” (*)
Nhân sự cố trên sân vận động TP.Vinh (SLNA gặpTC), ngày 13.04.2008
Kiều Anh Hương
(*): Khẩu hiệu thường thấy khi cổ vũ cho bóng đã VN
-
Bài 222. KHẮC DẤU CUỘC ĐỜI
Ta khắc dấu đời ta lên mặt đất này
Dẫu chỉ nhỏ nhoi thôi… như là hạt bụi
Nhưng xin hãy là chính mình, không pha lẫn
Thủy tinh với pha lê...
Ta khắc dấu đời ta vào trái tim em
Không ồn ã như bão, giông, sấm chớp…
Nhưng cũng đủ làm suối nguồn rượi mát
Hát cho em nghe chuyện non bể, mây ngàn…
Ta khắc dấu đời ta bằng khao khát vô thường
Khắc vào nhau trước khi đời tan biến !
26.03.2008
Kiều Anh Hương
-
Bài 221. LẠI NÓI VỀ DANH HIỆU NHÀ THƠ
Thân tặng bạn HHD
Bạn tặng mình danh hiệu
”Nhà thơ”-Nghĩ cũng vui
Nhưng từ trước đến chừ
Mình chỉ là anh thợ
Tập xây nhà thế thôi...
Nhà thơ danh giá lắm
Đâu giám nhận người ơi
Thanh tao, con chữ viết
Thanh tao, tấm gương soi
Thanh tao, một con người !
Đời nay, buồn vui có
Nhưng sẽ là buồn hơn
Nếu bạn là thi sĩ
Lại “bát nháo chi khươn”
Hóa thân lươn, uốn éo…
Bởi thế, nên mãi mãi
Bạn cứ gọi tôi là
Người tầm văn, ghép chữ
Chỉ để chơi thôi mà….!
25.03.2008
Kiều Anh Hương
-
Công nghệ thông tin ngày một phát triển và văn hoá đọc dần mai một, những người viết thơ như chung ta rồi sẽ khó khăn hơn, vì cuộc sống đệ cũng đã không có sáng tác nào mới cả năm nay rùi, đọc thơ của huynh mới thấy huynh là một nhà thơ lớn mà có lẽ đến già mới mong theo gót.Cảm ơn Quan Tuấn đã ghé thăm nhà; Lâu rồi KAH cũng chưa được đọc bài của QT; Cứ viết đi, đừng nghĩ là mình sẽ viết hay mà hãy viết vì sự yêu thích; Mình tin trong hàng chục, hàng trăm bài, thể nào cũng chọn ra được một hai bài ổn, thế là được rồi; Chúng ta như người đi câu ấy mà...
Chúc bạn khỏe hạnh phúc !
-
Bài 220. CON CHÓ BẸC MÀ MẶC ÁO TƠI…
Con chó Bẹc nhà Bác hàng xóm
Mùa đông này được mặc áo tơi
Hẳn Bác chủ đồng hương mình bạn nhỉ
Bởi quê tôi, đất “chằm lá ba đời…”
Ngày vào Nam, đánh giặc ngoài chiến trường
Tôi vô tình nhặt được bài thơ chằm lá
Mới biết rõ nhà thơ họ Phạm…
Cũng chính là đồng hương quê choa !
Từ chuyện con Bẹc khoác “áo tơi, áo hoa…”
Đến chuyện nhà thơ, rõ là vô lối…
Nhưng bạn ơi chớ nên nóng vội
Chụp lên tôi cái mũ bịt bông….
Bác hàng xóm nhà tôi, nhiều chữ, nhiều “sao”
Nhưng giản dị, vi dân lắm lắm
Chiếc xe đạp “cà tàng” ngày ngày vẫn thấy
Bác đi về, không xe đón, mũ ô…
Nhưng nếu tôi cần, Bác luôn lắng nghe
Và chia sẻ, dẫu chỉ là điếu thuốc…
Hóa ra cái mà tôi học được
Luôn có từ những điều giản dị quanh mình !
…
Lại nữa rồi, thêm một đợt gió mùa
Tấm áo cũ, tôi xin nhường Con Bẹc…
25.03.2008
Kiều Anh Hương
Kiều Anh Hương - Thơ viết chưa in - Gom lại
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Bài 245. MÙA HÈ
Giật mình
Có người mang mùa hè tới
Nhận đi… hè vẫn còn nóng hổi
Em vừa nấu chín mùa xuân…
Tôi nhận hạnh phúc từ nơi em...
Ơi mùa hè của tình yêu
Luôn nồng nàn lửa cháy
Giọt mồ hôi lăn dài trên bờ má
Nụ hôn bỗng mặn chát đôi môi !
Chào mùa hè…
Ta về rũ áo, phơi chăn
Hong chút nắng dấu vào ngăn tủ
Để khi mùa đông về
Ta lại trải ra nỗi nhớ
Về em !
19.05.2008
Kiều Anh Hương