-
Số bài viết
527 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Lathu
-
-
Hạt mưa !!!
Em như hạt mưa xa
Từ biển khơi bão tố
Từ sóng triều cuồng nộ
Thành hơi nước nhiệm màu
Em bay qua nỗi nhớ
Em bay qua niềm thương
Nói bao điều vấn vuơng
Gởi vào muôn trùng sóng
Rì rào cơn mưa nguồn
Em hóa thành giọt nước
Xâu từng hạt trong đời
Thành một dòng nước lớn
Trôi về miền vô tận
Về sộng cạn ,suối nguồn
Về biển đời yêu thương
Như vòng tay Anh vậy !
Em lại về với biển
Lại đùa cùng gió mây
Lại cùng nhau nắm tay
Thành chuỗi dây –mưa đấy !
Lathu
-
ĐÊM THU HUYỀN ẢO!!!Đêm Thu vẫn huyền ảo
Gió lao xao
Ru lá xạc xào
Như tiếng vĩ cầm trong cơn mưa
Ngân lên rất khẽ
Chỉ bởi vì anh
..... Thôi nhé,
Anh yêu thương!!
Viết cho anh đôi dòng thu muộn
Ở ngoài kia thu đã chợt …mưa tuôn
Môt mùa đi mang bao điều thầm ước
Lá trên cành …thôi vắng bóng màu xanh
Kẻ lữ hành chân vẫn đều chạm bước
Khát khao mùa thu mang chút lạnh se lòng
Mây vẫn chấp chới bay , ngày lộng gió
Ngóng phương này, phương đó mỏi mòn trông
Giá mà thu cứ mãi mênh mông
Trải nhẹ những thảm vàng vướng vít
Dặn lòng, níu chi từng.. thăm thẳm
Câu chuyện tình ngày đó mong manh….
Lá xa cành rồi lá lại quẩn quanh
Để thu đi , đông về mùa quan tái
Cây thay áo , cây gieo bao nhiêu trái
Mái đầu nào …thầm nhắc chuyện thế nhân
Em sẽ kể câu chuyện mùa thu
Anh gọi em là Lá, chỉ màu vàng xa thẳm
Trong ráng ánh hôn hoàng
Em sẽ kể chuyện nàng ..ngày xưa đan chiếc áo
Gió giao mùa, gió bão …chở áo ấm trao ai
Em sẽ kể cho ai..ngày xưa em yêu lắm
Mùa thu vàng mắt lá…đẫm hương sữa say lòng
Em sẽ kế dòng sông, muộn màng lời hóa giải
Trăng ngân treo trên bến bãi… giờ tỏa sáng mênh mông
Em nghe nghẹn tim lòng ..chùng chình lời đã cũ
Thu đi thu đã rũ ..sương vẫn còn ngóng trông…
Lathu -chiều mưa 28/10/2008
-
Thật vui và vinh hạnh biết bao khi được giothu va lathu coi là người đồng hành! Tôi đã tưởng tâm hồn mình đã chết từ lâu rồi,vậy mà giờ đọc những vần thơ của các bạn,lại thấy mình còn mắc nợ mùa thu rất nhiều..Nợnhũng cảm xúc,nợ những bồi hồi................
Ta chới với giọt đàn mùa thu ấy
Ghita buồn réo rắt gọi tên nhau
Bờ năm tháng sóng vô tình mòn mỏi
Mỗi chúng ta phiêu dạt bến sông nào !
Ừ,có lẽ mùa thu là cõi nhớ
Ta đắm chìm trong hư ảo thu xa
Và tất cả cũng nhập nhòa hư ảo
Mơ thu về lại giục giã thu qua
Vài dòng cảm hứng xin tặng ...
Mắc nợ mùa thu mắc nợ chuỗi thơ buồn
Mắc nợ những dấu chân, còn in vào lòng phố
Mắc nợ lá vàng, mắc nợ lời đã ước
Mắc nợ cuộc đời ...làm hành khất ..thời gian ...
Lathu 28/10/2008
-
Hà Nội !!!
Hà Nội trong tôi
Là nét mặt anh đôn hậu
Là đôi mắt sáng tia hy vọng
Là câu “kinh “ anh “niệm” từng đêm
Hà Nội trong tôi
Là trái tim anh bồi hồi trao gửi
Khắc khoải tháng năm, sớm tối
Vụng về tin cậy dành ..cho tôi .
Hà Nội trong tôi
Là lá thư anh chứa chan tình đầu
Là những nỗi niềm ngập câu nhung nhớ
Chở cả hè mang cả ráng thu sang
Hà Nội trong tôi
Là đôi cánh tay anh dung dị
Choàng tôi đi giữa mùa dông bão
Hạnh phúc gửi trao quá đổi ngọt ngào
Hà Nội trong tôi
Là chút lá se vàng
Là bản nhạc Phú Quang anh trao từng cảm nhận
Là lời thơ dường như có cánh
Gói tôi vào trong bao nỗi thăng hoa
Hà Nội trong tôi
Là nơi tuổi thơ anh trôi
Là con đường ngập tràn hoa sữa
Là hoàng lan ngát xanh đầu cửa
Là tình yêu anh gửi tận trời Nam
Tôi đã lang thang những ngõ ngách tâm hồn
Dấu tình yêu bằng những lo toan, bận rộn
Dấu câu thơ bằng những dòng hồi tưởng
Để đêm về …Tôi nhớ ..một ngày xưa
Hà Nội của tôi ơi – Anh ở nơi nao
Sáng Sài Gòn xôn xao con nắng nhẹ
Tôi trầm mình rồi lắc đầu khe khẽ
Không thể viết nhiều ..bới nơi đó ..bình yên.
Tôi đã đi qua cánh cửa cuôc đời
Năm tháng phôi pha, chôn tình yêu câm lặng
Anh nơi đó …Tôi nơi đây ..cúi mặt
Phút an bình khe khẽ ..Hà Nội ơi !!!
Lathu- sáng 28/10/2008
-
Cảm ơn bạn đã cùng đồng hành, cùng chia sẻ với tôi và Lathu những cảm xúc bất chợt, 2 chúng tôi cũng chỉ tình cờ gặp gỡ nhau trên một diễn đàn khác, người phương Nam, kẻ ngoài Bắc, nhưng cùng có chung mối duyên nợ và tình yêu với Mùa Thu.Quá khứ mãi vẫn một phần cuộc sống
Thi thoảng về trong những giấc mơ đêm
Phút giao mùa... Gió buốt giá tim em
Dẫu Anh - Em. Không cùng chung hiện tại
Quá khứ xưa dẫu không còn trở lại
"Không còn anh tìm kiếm, chẳng còn gì..."
Em chợt giật mình trước những chia ly
Bởi mãi thế. Muôn đời trong ký ức
Lá thu cảm thấy thật vui có Gió Thu và bạn ( Khanh) cùng trang trải với những vầng thơ cho cuộc đời , cho nhịp sống và cho những gì cất giữ trong tâm hồn ...Những tình cờ sẽ trở thành điều huyền diệu cũng như sự tình cờ Lá Thu biết Gió Thu - Yêu mùa thu tha thiết ...và cũng yêu những khoảnh khắc giao mùa nơi thành phố thật xa..Hà Nội ...những vầng thơ thốt lên như tiếng lòng nói với Người xa xăm ...
Mùa rồi cũng sẽ trôi, sẽ chỉ còn dư âm và kỷ niệm....những hoài niệm cât dấu sẽ sống mãi trong ta còn đó chẳng phôi pha ...
Những yêu dấu sẽ cất kỷ trong ta
Đắm mình trong cuộc chia xa
Tìm lãng quên trong giả tạo
Nhớ và quên vờ như chỉ ảo
Bằng bặt tháng năm hờ hững bóng người qua
Dấu chân người cỏ phủ lối ngày xa
Người sẽ quên ta giữa đời thường đông đảo
Ơi dấu chân ...đã trở thành cơn bão
Thổi một mùa ...xiêu vẹo nhốt tình ta .
Lathu- 28/10/2008
-
Không đềChuyện ngày xưa... nghe lại vẫn bao la
Câu truyện mới mỗi người đang cố viết,
Dù đơn giản nhưng ta đều cùng biết:
Một chữ Tình sống mãi với nhân gian!
HN, chiều 27/10/2008.
(ThăngLong-VânTâm)
Câu chuyện cổ tích như mới hôm qua
Chử và Dung cũng mình trần mắt thịt
Từ thức không vẹn tình tiên cảnh
Nhớ trần gian ngơ ngẩn trở về trần
Tô thị bồng con nghìn năm hóa đá
Mối tình sơn –thủy hậu thế mãi lưu danh
Trái ngang cũng chỉ một kiếp thân
Tình yêu cũng là trò đuổi bắt
Số phần ai đoán trước ? buộc hay mở mà đau
Tình yêu nào đâu phép nhiệm màu ?
Đêm phố buồn đèn leo lét héo hon
Tiếng lá rụng đàn ai vang khúc oán
Người và ta chữ duyên toan định đoạt
Thơ nặng lòng trói dĩ vãng mùa sang
Trái tim lang thang vô thức sơ trái ngang
Bận lòng kẻ đang quay sang bến mới
Kỷ niệm xưa ngập tràn muôn lối
Đau đáu con đường mưa lạnh gió ngừng đưa
Ta nặng kiếp đi hoang dấu vào lòng lời hen ước
Bằng bặt thời gian…ô cửa đóng, phen cài
Nói làm sao cho hết tháng nằm dài
Trong vô thức ảo ảnh mờ nhân ảnh
Trái mùa thu níu lòng sầu động vội
Thoáng nhà ai…hương dọng chút mong manh
Chữ Tình là duyên nợ phải không anh ?
Lathu-27/10/2008
-
GIAO MÙABất chợt rùng mình em tỉnh cơn mê
Ngỡ Anh đó… mà lại không phải đó
Đông sắp tới xao lòng con tim nhỏ
Mưa bụi nào xóa nổi dáng hình xưa!!!
Ngỡ thời gian phai nhạt những dây dưa
Em dấu kín trong mùa đông buốt giá
Anh ra đi về nơi xa… xứ lạ
Mang theo mình quá khứ của riêng em
Thu vàng- bài thơ bạn nói hộ lòng Lá thu …dường như bạn đọc được những gì mình đang manh nha, ấp ủ, cả những trăn trở trong lòng ..Giao mùa rồi …và thôi không còn lá vàng, thôi không còn những cơn gió thốc xạc xào, không còn hương sữa quyến luyến đôi bàn chân, không còn những bảng lảng của mùa thu chùng chình nơi góc phố
Mùa đông về nghe lạnh trong tâm tư, nghe gió hờ hững buông chậm và gỏ những nhịp mông lung trong một sớm sương đầy …Hình ảnh chiếc lá cuối cùng đã rụng .như một thoáng vô thường lưu ký ức trong tâm..bởi tia hy vọng mong manh, thoáng bất chợt xao lòng cho một lời hẹn ước…Ba mươi ngày chưa qua ..mà vòng đời đang vây chặt ..con số vô tình ..đang làm chủ …một mùa đông đang tới ..để rồi đông này ai lặng lẽ ngồi đan áo ấm cho ai ….
Em không đan nổi chiếc áo cho anh
Dù mùa đông đã bước vào trong cửa
Lạnh lắm không anh, nếu vô tình hoa sữa
Rụng trắng sân nhà, rụng ngập những chờ mong
Giao mùa, trời lại còn đong
Những vá víu lắt lay mùa đã cũ
Cây rạp khô cháy một màu đã úa
Gió đổi mùa ..gió đuổi bắt ngoài hiên
Em lặng im đếm lá rụng bên thềm
Thương về ngày cũ, lá thì thầm khe khẽ
Đợi nắng lên bay về quanh anh nhé !
Hát khúc ca dao con én chở mùa sang.
Sách lật sang trang, gió cũng thoáng mơ màng
Rong rêu nhuộm, nắng trốn mình nương náu
Màu thời gian ai biết rằng hư ảo ?
Chỉ còn mình em…ngối dêm bước ..mùa sang.
-
Mình còn sống được bao ngạy nữa? 1 ngày,hai ngày...Thôi,dù sao lúc này mình vẫn còn đang sống,có thêm một ngày được ngắm trời xanh và mơ ước,hi vọng.Mùa thu đẹp thật,vậy mà bấy lâu nay mình đâu để ý ! Có lẽ đúng là khi người ta sắp mất một cái gì đó thì người ta mới biết quý trọng nó.Gạt qua những cái tầm thường của cuộc sống thì cuộc đời này thật êm đệp biết bao...Mùa thu,mùa thu ....Thu đi để lại bên thềm
Ngàn con mắt lá đang nhìn về đâu
(Lâm Huy Nhuận)
Lá thu đọc những dòng của bạn và cảm nhận điều gì đó ..của một người đang tiếc nuối..tiếc cho những điều cần làm, tiếc cho thời gian đang vụt trôi và tiếc cho những kế hoạch vẫn còn ăm ắp …
Mình không biết bạn là ai ? dừng lại trang thơ ..để lại những con số đếm dang dở ..và để lại chút bồi hồi khi những câu chữ của bạn nằm gọn nơi ô cửa sáng nay …
Thời gian như những dòng chảy miên man, không có điểm dừng và cũng chẳng ai có thể nói kéo hay bắt nó nhanh , chậm theo ý thích…Có những điều cứ tồn tại như quy luật cuộc đời…quy luật sống của con người ..đơn giản như bạn đang hít thở khí trời ..để rồi một ngày tất cả sẽ trở thành điều kỳ diệu trong ta .
Tặng bạn bải thơ viết vội giữa buổi trưa – Sai Gòn không nắng.
Tiếc chi mùa thu lỡ dỡ tàn
Đông qua để ủ lá mầm sang
Luật đời con nước vô tình chảy
Hết hạ sang thu đến lá vàng
Cây thay áo mới mùa đông tới
Lạnh để mai này hoa cỏ vui
Cũng như trời đất giao hòa vậy
Hết buồn là nắng sẽ xinh tươi
Bạn hãy cười lên đón gió nồng
Thắp từng ánh lửa giữa đêm đông
Dẫu mai ..có trở về củng đất
Chẳng tiếc một lần ngắm gió dông….. .
-
Thành phố chưa em,Thành phố miên man khi trời đất thay mùa,
Không còn nét se se mùa trước nữa..
Thành phố chưa Em thành phố là một nửa
Nghiêng đất trời nghiêng nỗi nhớ về Em
HN, đêm mưa rơi...(26/10/2008)
Thành phố giao mùa thành phố ở nơi Anh
Con phố hút sâu, lá rơi bằng lăng tím
Hết se lạnh chỉ cóng tê ..mãi miết
Ánh trăng tan khuyết một nửa riêng mang
Thành phố mùa này lãng đãng sương loang
Hoa thôi rụng, chim thôi chào buổi sớm
Lóng lánh giọt mưa thu bất chợt
Áo mùa đông chưa đan kịp cho ai
Chắc giờ này e ấp nắng vờn quanh
Mảnh trăng non ngủ yên không mộng mị
Em lại viết dù biết rằng phố ấy ..
Một nửa Em về ..chưa xóa nỗi bước Anh…
Saigon- trưa 27/10/2008
-
Bình yên !!!
Buổi sáng thức dậy khi ông mặt trời còn chưa tỉnh hẳn, trời se se cái lạnh hiếm hoi ùa về giữa đất Sài Gòn làm em khẽ reo lên “thích quá “ . Mặt trời vẫn còn nuối tiếc giấc ngủ muộn để nấng ná với những giấc mơ chợt đến, chợt đi …vài tia nắng ban mai soi mình qua những rặng mây còn xám xám . Hơi nước ngập trong không khí đủ phả vào mặt sự tỉnh tảo , đủ đế kéo ta về thực tại của một buổi sớm tinh khôi
Đó đây vài chú chim hót lảnh lót rủ nhau bắt dầu một ngày, cỏ cây bừng nở sau trận mưa đêm qua nhú mầm và trổ thêm nhiều chiếc búp xanh nõn nà trong buổi sớm.Đưa tay nâng thật nhẹ nụ quỳnh đêm qua đã nở muộn…thầm tiếc chưa kịp chạm nhẹ vào em. Quỳnh là thế cứ nở vào đêm khi mọi người say giấc..nó biết nó kiêu kỳ và lộng lẫy không cần phô trương, không cần mời gọi …Ai muốn chiêm ngưỡng phải biết đánh đổi ..đánh đổi để thức cùng quỳnh mới thấy được nét tinh tế, nét đài cát khi em rủ mình thoát xác và nở bung xòe ngát những cánh hoa muốt trắng giữa những chiếc nhụy vàng sậm như cánh thuyền đang chuẩn bị vụt vào biển khơi …Chỉ phút chốc thôi rồi quỳnh sẽ khép lại tất cả ..những mong manh trả lại cho người rồi rủ tàn như ..chưa hề có một nụ quỳnh vừa mới tinh khôi .
Cầm xác quỳnh sáng nay lại thấy mênh mông điều gì đó như câu thơ ngày xưa
Lòng như nhỏ bé nụ Quỳnh
Nửa đêm huyền diệu chuyển mình thành hoa
Ngổn ngang một nổi vào ra
Nghe chật chội giữa bao la cuộc đời …
Sớm nay lại để tâm hồn đi hoang, bay theo những cánh chim đang chíu chít chuyền cành , lắng lại như giọt sương còn âm ỉ ru mình trong tán lá. Trời vẫn xám, gió vẫn mơn man …Ngoài kia âm thanh cuộc sống lại hối hả ..có tiếng xe chạy vội có những cung đường ầm ào và có những vòng xe đang lăn bánh . Phố lại bắt đầu một tuần mới …xếp lại 1 trang những vui buồn của những ngày tháng vừa trôi …đón chờ một bắt đầu thật mới không ai biết phía trước là gì ? Cánh cửa vẫn mở cho những ai ước mong và khám phá …như sáng nay đất và trời trong nhau để lòng rung lên nhè nhẹ ..thoảng thoảng nhà ai bài hát “bình yên “ làm trái tim ta ngủ ngon …thật ngon khẽ khép đôi mí …mỉm cười với vạn vật để thấy lòng thanh thản lạ …
Muốn chuyển đến tất cả những người yêu thương câu chúc BÌNH YÊN. Muốn anh, muốn em, muốn ta hãy sống hết lòng và mở một ngày đầu tuần với bao điều rộn rã …Tai nắng đang nheo mắt …một chút long lanh , một chút hồng, một chút reo vui, một chút ..trong những thứ gia vị mà cuộc đời ban tặng …Xin mãi BÌNH YÊN mãi ngọt ngào như câu hát cất lên sáng nay …..Bình yên nha Anh …..
Stlt-sáng 27/10/2008
Download bài đọc online :
http://www.mediafire.com/?sharekey=9394a23...765f07f0d307741
-
Mai….
Mai tôi về thăm tháp Bút, Hồ Gươm
Thăm quê anh lãng đãng chiều đông Hà Nội
Chùng chình thấp cao vạt cỏ nào quấn vội
Bồng bềnh mây trời, thương nhớ không nguôi
Anh có chờ , có đợi có bên tôi
Một lần thôi nghe lòng se sắt lạnh
Ghế đá, công viên con đường mưa tạnh
Cây mùa đông có xám bước Lá trôi
Dặn lòng, nhắn nhủ với Anh thôi
Được áp vào anh ..nghe tiếng lòng bối rối
Được thở vào lòng bàn tay rất vội
Cái lạnh nào ..như Hà Nội vào đông
Anh có ngại ngần trao hết cả lòng không ?
Phố mênh mông, điệu nhạc buồn tha thiết
“Cầu vồng khuyết “ chia hai điều da diết
Hàng hiên xạc xào gió thốc lạnh hồn tôi
Hà Nội mùa này mưa vẫn buông trôi
Từng giọt đời rơi rơi chiều buông chậm
Ta nép vào nhau ru mình chiều tím thẫm
Thông thốc cuối đường …”hoàng hạc” ..mù sương …
Mai tôi về Người có nhớ có thương
Có cất dùm tôi ngọn lửa hồng vẫn đượm
Có giữ hộ tôi “bài thơ người đan áo “
Có muốn Miền Nam gửi lại vấn vương…
Mai tôi kỷ niệm cuộn ..trùng dương
Ru theo sóng, dẩu đối bờ xa lắm
Thầm gọi tên Anh trong buổi chiều loang nắng
Cất dùm nha ..còn lại chút lời thương
Mai tôi về Người hỡi …ánh sao Tương
Dõi dấu chân lặng thầm theo ngày tháng
Mai tôi về mái đầu pha sợi bạc
Áo dẫu nhàu .. xin gọi ..cố nhân ơi !!!(*)
Lathu- đêm mưa 26/10/2008
(*) Tích Lầu Hoàng hạc ….trong thơ Đường
(*) Áo xưa dù nhàu cũng xin bạc đầu gọi mã tên nhau
-
Ngày anh đi !!!
Ngày anh chia xa
Nghe gió lạnh cuối hiên nhà
Mưa hắt hiu, nép vào đêm thật vội
Xác hoa trắng
Rải thềm xưa nhặt vội
Cánh tả tơi
Không còn dáng hương xưa
Ngày anh đi xa
Thẫn thờ tiếng thạch sùng chắt lưỡi
Con ếch òn khản giọng
Gọi mưa về vạt cỏ ngoài sân ..
Mảnh trăng đêm
Gầy guộc chiêc lưỡi thần
Hái hết nụ hôn rơi rụng vỡ…
Ngày anh đi xa
Khung cửa sổ hắt hiu gió lùa
Trang thư cũ ..đành thôi bụi phủ
Cắn chặt môi …
Dấu lòng …chờ đợi
30 ngày con chữ… nấu tim tôi .
Lá Thu - Đêm 25/10/2008
-
Nỗi nhớ Mùa Đông …..
Nhạc:Phú Quang
Lời:Thảo Phương
Dường như ai đi ngang cửa,
Gió mùa đông bắc se lòng
Chút lá thu vàng đã rụng
Chiều nay cũng bỏ ta đi.
Nằm nghe xôn xao tiếng đời
Mà ngỡ ai đó nói cười
Bỗng nhớ cánh buồm xưa ấy
Giờ đây cũng bỏ ta đi.
Làm sao về được mùa đông
Dòng sông đôi bờ cát trắng
Làm sao về được mùa đông
Để nghe chuông chiều xa vắng
Thôi đành ru lòng mình vậy
Vờ như mùa đông đã về
Làm sao về được mùa đông
Dòng sông đôi bờ cát trắng
Làm sao về được mùa đông
Mùa thu cây cầu đã gãy
Thôi đành ru lòng mình vậy
Vờ như mùa đông đã về
Thành phố buồn chỉ một màu xám -Mưa –bầu trời nhạt nhòa sũng ướt, mưa rơi rơi bay bay khắp cùng trời cuối đất –Mưa gieo lạnh trong lòng, mưa gieo những niềm đau. Suốt ngày hôm nay mưa cứ trào tuôn cứ quấn trái tim trong nhũng cơn gió bất thường , trong khung cửa xám nhìn bầu trời …vời vợi. Nơi Anh gió đông lại về - Nơi Em mưa buốt trái tim – Em lại lang thang trong những ngả đường của con tim để nghe một trời nuối tiếc, nhớ thương quay quắt khi bài hát “Nỗi nhớ mùa đông “ vang lên da diết nhưng một một lời nhắn gửi và khi hoàng hôn dần xuống khép lại những tia sáng cuối cùng cho một ngày…ta mới cảm thấy có điều gì đó đang vụt trôi qua… và nhạc sĩ Phú Quang đã viết hộ những giai điệu mênh mang và những tâm sự ngổn ngang của một kẻ đang ngoái nhìn ..những gì vừa vụt mất ..
Tâm trạng dang dở, chờ đợi tiếc nhớ..khắc khoải luôn được khai thác rất rõ nét trong các ca khúc ..để vỗ về ta vào những đêm buốt giá, vào những đêm không trăng , sao, bầu trời giăng giăng với những giọt mưa xiên ô cửa. Có lẽ “nối nhớ mùa đông “ không chỉ vẽ lên bức tranh hoàng hôn xám mà còn vương vấn người đi kẻ ở ..nặng lòng trong những giai điều trầm buồn, da diết nhớ mong :
Dường như ai đi ngang cửa,
Gió mùa đông bắc se lòng
Chút lá thu vàng đã rụng
Chiều nay cũng bỏ ta đi.
Ngọn gió đông mang hơi lạnh về, mùa đông đang gỏ cửa và phút giao mùa làm lắng đọng trong tim ta một tình cảm thật lạ lùng..Chiếc lá thu ..cuối cùng đang rụng ..như môt sự tuần hoàn của đất trời qua bốn mùa xuân, hạ, thu , đông . Không hoan ca, vui hát, như xuân. Không véo von đỏ chói vội vã của phương .Không lảng đãng như sương khói của thu.Mùa đông lại chầm chậm, tê tái, và xám lạnh, cây oằn khô người và ngọn gió đông bước dần qua từng cánh cửa . Mùa đông làm lòng người cô đơn hơn khát khao sống và khát khao được sưởi ấm .Có lẽ vì vậy mà đa số người sống nội tâm luôn tìm thấy sự đồng cảm của mình khi đông đến ..để rồi muộn màng trong sự hối tiếc khi bước chân mùa đông lãng đãng rời xa .
Thâm dần cái lạnh “đêm đông “ để chợt quay lại những kỷ niệm như những mảnh thủy tinh trong đời. Những vết cứa .mà mùa đông thổi nhức buốt vết đau..xưa . Khắc vào nỗi nhớ là những kỷ niệm không thể phôi pha …đã được xây thành những tòa tháp kiên cố - hạnh phúc là điều làm người ta nhớ nhất và đôi lần mộng mị để “vờ như “ quên đi , để rồi chợt một ngày “nỗi nhớ “ trở về tinh khôi như chưa lần từ giã
Nằm nghe xôn xao tiếng đời
Mà ngỡ ai đó nói cười
Bỗng nhớ cánh buồm xưa ấy
Giờ đây cũng bỏ ta đi.
Kỷ niệm ùa về như những cơn lũ..khi nó được ru ngủ và nằm ngoan bình yên nơi đáy tim, để rồi nó trổi dậy như một tiếng nói từ xa xôi khi bức tranh hạnh phúc ngày xưa lung linh như ánh nến. Lạc lối trong tình yêu ..hoài vọng về quá khứ , xây những tòa lâu đài và nhốt vào đó một chàng hoàng tử kiêu kỳ , dũng mảnh bên chú chiến mã…Có ai biết rằng thực tại và quá khứ quá khác xa nhau . Kỷ niệm bao giờ cũng đẹp và lấp lánh khi ta nhìn ngắm nó qua một lăng kính vi diệu. Bảy màu sắc hòa nguyện vào nhau tỏa ra một thứ hào quang lunh linh để tạo cho “kỷ niệm “ búc tường thành kiên cố nhất ..
Hàng loạt các câu hòi “làm sao “, “làm sao “ ru hời những giấc mơ trở về với quá khứ, muốn lắm ước được là ..của..ngày xưa ..để ta sẽ sống khác, hành động khác và sẽ có ..quyết định khác ..Cái vòng lẩn quẩn tuần hoàn của quy luật thiên nhiên dường như tồn tại trong bức tranh bàng bạc hôm nay ..để rồi :
Thôi đành ru lòng mình vậy
Vờ như mùa đông đã về
Thực và ảo, hiện tại và quá khứ đan xen , cả những hồi ức vể một thuở chim reo, lá hát như sống dậy ..để rồi khi ta hiểu rằng đó chỉ là ký ức, chỉ là những rong rêu sót lại …và những ảnh hình ẩn hiện chỉ là những nuối tiếc xa xôi…Ta hiểu cần lắm” ru lòng” cần lắm giả “vờ “ dể cho mọi kỷ niệm trở nên hoàn hảo trong vắt như khối thủy tinh không hề gợn đục ..
Lời nhạc mang đậm chất trữ tình và tự sự của Phú Quang đã cho chúng ta trải qua những giờ khắc lạ lẫm khi những kỷ niệm phủ ập tâm hồn.Trốn chạy , và muốn thoát khỏi những vòng lan tỏa ấy để rồi càng xa, càng quên lại làm cho ta cay đắng nhận ra càng muốn nhớ
Có phải vì thế nhà thơ Đặng Vương Hưng đã thốt lên :
Học Quên để... nhớ cho nhiều
Học hờn giận để... cưng chiều đấy thôi
Học lẻ loi để... có đôi
Học ghen là để... cho người thêm yêu
……………………………….
Mải mê học khóc cho... cười
Quên hờ hững để cùng người đam mê...
Nỗi nhớ mùa đông- bức tranh diệu vợi trong sự chờ đợi và mang lại cho người nghe những cảm giác thăng trầm ngắn ngủi, tựa gió đông sang, tựa thân liễu rũ và trong cái ráng chiều của hôn hoàng để lại một điều gì đó bâng khuâng không thể thốt nên lời . Nuối tiếc những trái bóng vụt thả lên trời , những vì sao thật xa vời vợi lại nhấp nháy- Ngày tàn , đông rồi lại qua và nỗi cô đơn sẽ ăm ắp dâng cao để thoát thai khỏi những ràng buộc chấp chới bay vào vô định trả lại cho ta, cho người sự tan biên vô hình. Ta hiểu rằng :
Dẫu nói ngàn lần cũng câu nói đầu môi!
Tim ấm lửa và trăm năm đỏ máu...
Chợt nhận ra: Chốn cuối cùng nương náu
Không có Em về... Đông lạnh... Lá ngừng rơi! ( Vân tâm)
Lathu- 25/10/2008
Nghe nhạc online :
http://nhacvietplus.vietnamnet.vn/vn/phain...5642/index.aspx
-
RU EMNgủ đi em, giấc mộng tròn..
À ơi em, hãy ngủ ngon giấc nồng!
Cuộc đời vẫn mãi mênh mông,
Cuộc tình ai đợi ai trông mỏi mòn
Mái tranh phủ giấc mộng con
Chênh chênh khe cửa trăng non mọc rồi!
À ơi giấc ngủ chơi vơi
Anh mang cả đất cả trời tặng em,
...Hình như gió thổi thật êm
Hình như chồi biếc mọc thêm trên cành
Ngày mai trời sẽ thẳm xanh
Đêm nay trọn giấc mộng lành... cho nhau!
HN, đêm không ngủ 24-25/10/2008
Hình như trong giấc chiêm bao
Có con cò trắng phau phau dập dềnh
Có câu ví dặm lênh đênh
Có chiều biên biếc ngoài hiên đợi chờ
Giấc mơ chở gió, chở thơ
Chở lời ru lẫn chở lời anh trao
Ví dầu mưa sẽ qua mau
Ngày mai nắng lại nôn nao nắng vàng
Thoáng trông...em sẽ ngỡ ngàng
Hình như hư -thực, tiêng đàn....vọng vang.
Lathu- sáng 25/10/2008
-
LY RƯỢU VÌ NHAUBao nhiêu ảo ảnh vô hình,
Bấy nhiêu nếm trải cho mình cần nhau.
Cuộc đời bao nỗi thương đau
Ly say, ly tỉnh, ly sầu.... ly quên!
HN,khuya 24/10/2008
Uống đi anh tỉnh tỉnh say
Rượu đào ai chuốc mà lay lắt lòng
Đêm nay mưa ướt ,gió dông
Mở lòng đón chén rượu đong nỗi niềm
Nóng cay cạn với bạn hiền
Rượu say, rượu tỉnh , rượu miền nhân gian
Cạn đi anh, chớ khóc than
Chia nhau chút ấm cho tan lửa lòng
Đêm nay lạnh lắm biết không ?
Có người con gái cuộn trông xa vời
Làm thơ mà lại chơi vơi
Đợi chờ ..mưa đã ....muộn rồi ...phải không ?
Lathu khuya 24/10
-
Em hãy chúc cho anh một tình yêu chân thànhỞ nơi ấy có biển trời như ngọc
Có lời ru tôn thêm hồn đài các
Dẫu biết có thể buồn,nhưng chân thật em ơi...
Chúc bình yên vạt cỏ mềm như lụa
Chúc bầu trời xanh thẳm với ước mơ
Chúc đôi bóng chụm đầu không lẻ bạn'
Chúc vầng thơ ..như nhịp võng đung đưa.....
-
Không đề
Mưa nhạt nhòa, mưa rơi đổ mưa trôi
Sài Gòn mưa phố giăng màu xam xám
Ghế đá lạnh, cỏ cây oằn xơ xác
GIó tràn về căn phòng nhỏ em đang…..
Sáng nay buồn hạt mưa lại đi hoang
Ném nỗi nhớ vào lòng nghe lại đắng
Giọt café mang vị nào chát ngấm
Từng giọt đời ..đang nhỏ xuống tim tôi
Mùa đông rồi như định luật anh ơi
Bốn mùa đến rồi đi như gió thoảng
Chỉ tình yêu sao cứ màu nâu xám
Chỉ hôn hoàng màu tím viết riêng mang
Mưa đang tràn đang hát khúc đi hoang
Làm hành khất kẻ lang thang em đấy
Giọt mưa xâu thành nước trời ngưng chảy
Lóng lánh cài trên mi mắt em ..cay
Sáng nay trời nhỏ lệ , nước mù bay
Em lãng đãng trong hắt hiu , se lạnh
Chút rối rắm , chút mong manh nhặt nhạnh
Chút hững hờ , chút dịu vợi ngu ngơ
Thả lên trời , thả giọt nước trong mơ
Đóng cánh cửa đã bao phen ..toan mở
Chòng chành bước trên con đường ..lở dở
Có thấu dùm …nỗi nhớ …nghẹn trong tim…..
LT SaiGon –Sang mưa buon 24/10/2008
P/S : La Thu rất vui vì các bạn đã ghé đến trang thơ và để lại những bài viết chia sẻ mang rất nhiều cảm xúc - lathu rất muốn làm gì đó để tặng cho nhân vật chính của trang thơ " Bài thơ riêng viết cho Anh " và tất cả các bạn ...
-
Lời gửi Anh !!!
Em không trách chỉ buồn vô cớ
Giận làm gì ..khi anh đã chia xa
Có những điều em không thể nói ra
Cuộc sống không giản đơn đâu ạ !
Như trang sách mở lòng cùng ai đấy
Có đâu hay bão táp ở trong tâm
Em đã tìm cách lật hết trang anh
Sao không hiểu sách muốn nói gì sách hở ?
Đêm trở gió –mùa heo mây sương nhẹ
Giao mùa rồi anh hỡi có hay ?
Em một mình trăn trở lắt lay
Ngọn đèn thấp chao mình thật khẽ
Bao khoảng cách, bao đêm dài cô lẻ
Ba mươi ngày bao nhiêu những đêm thâu ?
Trằn trọc lo âu …mái đầu pha sương sớm
Em bàng hoàng trong thoáng ..anh đi
Em đếm bàn tay –mười ngón ở nơi ni
Ngày thứ nhất đã qua, ngày thứ hai chợt đến
Sẽ 30 lần cho chuyện mình cập bến ?
Hay lại là hư ảo phải không anh ?
Ôi mùa Đông lại rét ..cắt mùa đông
Áo anh lạnh, em buông từ sợi vải
Trong cái nắng Sài Gòn em mê mãi
Ước giao mùa lại được ở bên Anh ?
Ở ngoài kia trăng đang chiếu long lanh
Má em thắm vì gượng cười anh ạ
Mai ta có “Một trời quan tái “
Chênh chếnh đầu ghềnh, trăng lặng lẽ soi quanh ….
Ơ nơi này …em vẫn đợi chờ Anh….
Lathu-23/10/2008
-
LÃNG ĐÃNG MỘT CHIỀU ĐÔNG!!!Một chiều đông...
Em vẫn là em, lá thu mong manh
Rất thật!!!!
.... Chẳng dối lòng
Mãi trọn vẹn yêu thương!!!
Giao mùa – thời khắc của những se se lạnh, của những chiếc lá bàng cuối cùng rùng mình chao , của những hương sữa dậy mùi trước một lần từ giã , của những cung đường nôn nao dấu bàn chân . Gió mùa đông Bắc đến- đông đang chùng chình thấp cao gỏ cửa ..chiếc áo mong mỏng không đủ ấm trong chớm mai …Lòng chợt nôn nao một mùa đông cũ …
Không biết sẽ phải đếm bao mùa đông nữa sẽ trôi, không biết bao thời gian rồi sẽ đến, và không biết khúc nguyện cầu bình yên có đủ làm tim ta mềm, có đủ để ta an bình như lời chúc sáng nay ..”Bình an nha em” ….
Cảm nhận cái lạnh từ những kỷ niệm chuyến công tác, hiếu thế nào cái lạnh ngấm vào da…nhưng chưa bao giờ hiểu cho hết mùi hoa sữa nồng đến thế nào , chưa bao giờ đặt chân trên những con dường Hà Nội ăm ắp đầy trong những câu chuyện kể …Vậy mà cũng làm ta nhớ nhớ ..quên quên..vậy mà cũng làm ta xao xuyến lạ ..những nhịp tim vẫn tuôn chảy , những suối nguồn yêu thương vẫn chan hòa và vẫn còn đây đôi mắt ươn ướt …làm chớm đông lạnh hơn , làm đôi vai nhỏ run lên …và làm những câu “bình yên “ trở thành kinh thánh.
Cám ơn Gió Thu – Người bạn đã đồng hành cùng Lá và cùng chung cảm nhận về Thu …chỉ biết rằng hình như đông đang đến.và biết rằng mùa đông này …chắc sẽ lạnh hơn chăng ?
-
Chia xa Thu muộn...Hôm nay đông lạnh ngập hồn
Sụt sùi mưa đổ... bồn chồn gió đông
Phương xa người có lạnh không?
.......
HaNoi 22/10/2008 (Chớm lạnh đầu Đông...)
Nói với mùa Thu
Cuối đầu em tiễn thu đi
Dùng dằng nắng đã nhạt mi em rồi
Gió hanh hao vẫn nói cười
Mây bàng bạc vẫn nói lời chia phôi
Trời đang giá hở anh ơi ?
Đông sang chắc lạnh, lời thơ chạnh lòng
Trách em chiếc lá giữa dòng ?
Vẫn vô định thổi ngược Đông tìm về
Em tìm lại những câu thề
Xa xôi kỷ niệm ..bến mê duyên mình
Thương con sáo khóc chuyện tình
Sang sông rồi sẽ biết nhìn về đâu ?
Lá khô rồi cũng úa màu
Nhặt xao xác lá để nhàu thơ nhau
Nơi em nắng vẫn xôn xao
Nơi anh nắng đã nhạt màu ..hoàng hôn
Chiều nay mưa rớt mái tôn
Thôi đừng trách lá ...sang đông...đã tàn.
Em đan chiếc áo ngỡ ngàng
Ai mang vừa nữa ..lỡ làng …mà đau.
Lathu- 22/10/2008
-
Mùa thu không ở lạiLời ru ngắt lưng chừng
Anh không còn ở lại
Em thôi dứt đợi chờ
Tiễn Thu !!!
Tiễn một mùa thu đi
Sao mà da diết thế
Trời Sài Gòn vàng nắng
Gió ngủ trên khóm cây
Mây ngang đầu sáng nay
Ngổn ngang điều chưa nói
Em nơi đây lạc lối
Anh âm thầm có hay ?
Xa nhau rồi lắt lay
Mênh mông chiều thẫm tím
Kìa cánh diều chao liệng
Đáp xuống …vạt cỏ mây ..
Lathu 21/10/2008
-
Mãi Bốn mùa...Chỉ Hoa sữa mà thôi
Chỉ mùi hương ngọt ngào duy nhất
Thoang thoảng... phiêu du
Cùng heo may bất tận
Cuốn hồn người
Theo Đoản khúc Mùa Thu! [/font][/color]
-Thu Vàng-
Cuối thu-hoa sữa
Hà Nội cuối thu ngập ngừng hoa sữa trắng
Đi bên anh một chiều thu xa vắng
Nồng nàn hương quyện chặt bước chân si
Tán lá xoay tròn rơi rụng tiễn thu đi
Ngơ ngác nhận mùi hương trong ký ức
Em lạc mình trong cơn mơ..chợt thức
Vẩn vơ buồn, vơ vẫn chờ mong
Chỉ còn mùi hương đọng phút dư âm
Chỉ thoang thoảng cuối đường ai nhặt lá
Chỉ còn điều gì da diết quá
Ngẫn ngơ buồn, vơ vội mấy dòng thơ
Đoản khúc thu cất tiếng tạ từ
Khép mùa củ ,níu đông về gỏ cửa
Ôi con đường ngát thơm mùi hoa sữa
Giờ dại khờ, lầm lỡ …cuốn mong manh…
Lathu- trưa 21/10/2008
-
Hoa sen !!!
Ảnh -An Thành Đạt
Bất chợt
Em gửi cho ta
Hoa sen sắc thắm, nhụy vàng đung đưa
Màu sen ngát giữa buổi trưa
Đóa hoa mọc giữa bến bồi, bùn non
Hoa sen hồng ngát sắt son
Lấm bùn mà vẫn khiết thanh lạ đời
Hương đâu hương ngát từng trời…
Cho mây vơ vẫn , cho lời trao em
Ngọt thơm cánh lá , đài sen
Ấp e như dáng em đang ngỡ ngàng
Tấm lưng thon thả giữa đàn
Giọt sương ủ lại pha trà mời anh
Nắng làm chi chớ long lanh
Lều tranh, mái rạ gió thanh cảnh người
Bao lâu dâng hiến cuộc đời
Thắm màu sen để một thời ngát xanh..
Lathu- 20/10/2008
-
Số 3-Thêm một người, nước mắt sẽ tràn my
Chuyện tình yêu không thể nào chia sẽ
Ai nào muốn nhận phải phần sứt mẻ
Ai nào muốn cuối đường đối mặt với chia ly...
Sáng Chủ nhật, HN thoảng mưa rơi...(19/10/2008)
Thêm một …
Thêm đi một chút tình
Cho lòng đừng tê tái
Thêm đi một chút lửa
Sưởi lại đống tàn tro
Thêm cho một nỗi lo
Làm bâng khâng nỗi nhớ
Thêm đi một lời hứa
Mang nặng cả cuộc đời
Thêm đi chút lá rơi
Cho mùa thu rời lối
Thêm cho một ánh mắt
Để buồn tay trong tay
Thêm bạn ở trên đời
Là một thời vụng dại…
Thêm đi và thêm mãi .
Đọan đường xa quá xa
Giờ chỉ còn lại ta
Muôn trùng và xa ngái
Ừa ! thì xa mãi mãi..
Cỏ ơi và hoa ơi!
Thêm nữa ở trên đời
Lời tạ từ đêm tối
Một chiều thu dắt lối
Còn ta lại với ta …
Lathu
Bài thơ riêng viết cho anh-Người Hà Nội
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Cho Anh !!!
Mỗi đêm về em lại tập làm thơ
Nước mắt bổ đôi , dùng dằng câu chữ
Gieo những vầng đan vào quá khứ
Bắt rêu xanh vàng vọt hình hài
Đêm một mình thánh thót bản tình ca
Ai ngân nga giữa đêm chiều đồng vọng
Bài hát mùa đông thấm lòng cơn gió bấc
Một nửa vầng trăng chia hai buổi tình chung
Anh đã đi rồi bỏ lại mùa Thu
Bỏ hoa sữa rơi rơi không một lời từ tạ
Bỏ bài thơ viết cho anh thương nhớ
Bỏ lại khung trời còn lại nỗi chia xa
Em vẫn sống nồng nàn như em vẫn thế thôi
Để hiểu rằng cho đi là hạnh phúc
Giản dị như niềm riêng em cóp nhặt
Anh cứ đi qua đừng ngoái lại làm gì
Mùa giao mùa thảng thốt ..gọi tên Anh
Em phong kín tình xưa và kỷ niệm
Trang thơ đẫm mùi hương quyến luyến
Một nửa chung tình …em vẹn gửi trao Anh
Lathu- 29/10/2008