Jump to content

Lathu

Thành viên
  • Số bài viết

    527
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Bài viết được đăng bởi Lathu


  1. Tức (tối) cảnh mưa ...

     

    Thơ vui

     

    Ngắm mặt Hồ Gươm thấy ngỡ ngàng,

    Giật mình chỉ thấy nước mênh mang

    Chơi trọi tháp Rùa loi thoi nổi

    Bơ vơ đền Ngọc lá cây vàng..

    Người phố co ro ngơ ngẩn lội

    Xe sang ậm ạch nước trôi ngang

    Cửa hiệu nhấp nhô người tát nước

    Chợ búa buồn thiu chẳng có hàng

    Hà Nội bây giờ thành Hà lội...

    Mưa thêm chút nữa... tớ bán thang!

     

    Hà Nội, mưa 2/11/2008

     

     

     

    Phen này Lá cũng muốn lái đò ngang

    Chở khách sang sông- phố rộn ràng

    Xuôi ngược chèo đưa bao kẻ mượn

    Vội vàng phố chợ trống không than

     

    Mặc nước hồ Gươm bảng lảng..tràn

    Mấy người chịu lội nước thênh thang

    Thì đây quân tử dềnh dàng bước

    Môt mái chèo đưa khách lại sang....

     

    Lathu 02/11/2008


  2. Bình yên

     

    Em không mong hai tiếng bình yên

    Vì sóng nổi trong lòng em ào ạt

    Gió nín lặng mặt trời nung bỏng rát,

    Nắng trên đầu và nắng ở trên vai.

     

     

    (ThăngLong)

    Bình yên

     

    Anh có thấy mặt sông phẳng lặng

    Chứa nghìn cơn sóng cuộn đáy đại dương

    Anh có thấy em tìm về tĩnh lặng

    Là trong em bổi hổi chuyện..vô thường ?

     

    Làm sao xóa hết những yêu thương

    Làm sao đóng im lìm một cánh cửa

    Làm sao không tràn nhung nhớ

    Khi ảnh hình còn nguyên vẹn trong tim ?

     

    Em muốn gào hai tiếng “bình yên”

    Muốn xé không gian ru mình mộng mị

    Muốn quên và muốn đừng nhung nhớ

    Muốn dặn lòng trả lại phút lặng im

     

    Anh viết lời thơ nói hộ đêm dài

    Anh đọc thấu niềm đau trong đôi mắt

    Anh hiểu được từng trời mây xẩm ngắt

    Anh hiểu rằng nguyên vẹn trái tim em

     

     

    Không dễ “bình yên “ –Em vẫn tìm quên

    Ly rượu đắng..nực cười em nốc cạn

    Quá khứ-hiện tại- tương lai cuộn chảy

    Em dằn lòng xin hai chữ BÌNH YÊN.

     

    Lá Thu- 02/11/2008


  3. Mới chỉ mưa có mấy hôm thôi mà phố phường Hà Nội ngập chìm trong biển nước, thật buồn khi thủ đô mà ta yêu quý bỗng chốc trở thành sông...

    Có lẽ nào đây lại là sự thật.?

     

    Hà Nội Sông

     

    ...

    Ta giật mình Hà Nội nước mênh mông

    Có lẽ rùa vàng Hồ Gươm cũng bò đi đâu chơi mất

    Những nắp cống bao ngày ngủ gật

    Bẫy ai ra phố bây giờ???

     

    ....

     

    Hà Nội bây giờ lạ lắm phải không anh

    Trắng mênh mông, thuyền bơi trên phố

    Vật vờ trôi từng mảnh ..đổ vỡ

    Mái phiêu bồng ….đâu để viết thành thơ ?

     

    Thành phố nơi anh- thành sóng tự bao giờ

    Điều không thể đã trở nên có thể

    Đất Thăng Long hôm nay sao thương thế

    Đâu là đường đâu là mép hồ Gươm ?

     

    Biển nước bao la, khi tin tức từ xa

    Trăn trở trong em ảnh hình người Hà Nội

    Đêm cuộn gió, em mở lòng bổi hổi

    Mưa rơi đều thương lắm Hà Nội ơi !

     

    Lathu - đêm 02/11/2008


  4. Em sẽ về theo lối cũ hoàn ngôi

    Vẫn không anh như ngày xưa như thế

    Dẫu sẽ có khoảnh khắc nào bất chợt

    Nếu anh về....em là của hư không

     

    Gửi Spitze - Em đã biết chị "định cư " nơi này - Chị vui khi thấy em..chị nhớ cái không khí ngày xưa ....

     

    Em về lối cũ nghe mưa

    Chiều ni lất phất gió đưa tiếng buồn

    Chốn xưa cỏ mọc nắng tuôn

    Mưa đâu mưa để lạnh hồn cho nhau

     

    Vắng Anh nhạn cũng kêu sầu

    Trầu không ra lá , sầu đâu úa hoài

    Lối xưa thoai thoải hoa lài

    Thoáng trong tiếng gió mãi lời..gọi anh.


  5. Con đường là dòng sông, nhịp cầu như xa lắm... Nhìn những người bì bõm trong dòng nước ngập, trong trời mưa-nắng vô thường mà xót xa... Lục tìm trong những bài thơ cũ mình đã làm, bỗng muốn tặng em trong Chủ nhật mưa này...

     

    Bài thơ cũ tặng em.

     

    ...........

    Em vô tình qua tôi

    Buông một lời gọi gió

    Tôi vô tình qua em

    Biết điều mình không có

     

    Truyện xưa không đọc nữa

    Bài hát cũ còn ca

    Lối quen mình vẫn bước

    Trời đất là bao la!

     

    10.9.08

     

     

     

    Em muốn nói cùng anh

     

    Chuyện hai người Em-Anh

    Gặp nhau chiều lận đận

    Giữa hoàng hôn mây xám

    Gói tâm tư đa mang

     

    Em đã kể cho anh

    Chuyện tình oan trái quá

    Lao đao câu duyên phận

    Gửi mây gió mong manh

     

    Em đã tô bức tranh

    Vẽ căn nhà hạnh phúc

    Em tràn trề câu chúc

    Nơi cuối đường có nhau

     

    Ai hay chuyện thương đau

    Chia Em và Người ấy

    Để bài thơ dang dở

    Riêng viết chỉ một Người

     

    Em gửi hết lên trời

    Niệm khúc cuối cho đời

    Dằn lòng câu giã biệt

    Biết nơi ấy Bình Yên

     

    Anh mang đến nhẹ tênh

    Vầng thơ ngày xám hối

    Muộn màng em có tội

    Khi vỗ cánh tìm quên

     

    Em chôn một cái tên

    Vào tận sâu thăm thẳm

    Dù biêt rằng số phận

    Hai đứa đã an bài

     

    Rồi sẽ có một ngày

    Em giã từ dĩ vãng

    Trờ thành con en bạc

    Gọi mùa về xênh xang

     

    Em mong đừng trái ngang

    Buộc ràng em số phận

    Để em-anh thơ thẩn

    20 năm chuyện chàng

     

    Tình cờ đến muôn màng

    Thơ thành người tri kỷ

    Tình cờ Anh –ghé qua

    Trao vầng và đối ý

     

    Xin chỉ là ngọn gió

    Xin chỉ là áng mây

    Bay về đây hối hả

    Thả xuống hết kiếp này .

     

    Lathu-trưa chủ nhật 02/11/2008


  6. Cám ơn VH đã có bài cùng quan điểm cảm thông cho chàng Thuỷ Tinh, nhưng mấy hôm nay miền bắc mưa nhiều anh Vinh bảo ko biết có phải do hai anh em mình viết bài bào chữa, mà chàng cảm động chăng? hihi, nhưng không có nước thì cuộc sống sẽ ra sao, nên Vinh lại tặng các bạn yêu thơ một bài nữa về Thuỷ Tinh, mong mọi nguời nếu có chịu cảnh ngập nước tý chút hãy đừng oán hận Thuỷ Tinh nhé:

     

    Đừng trách Thuỷ Tinh

     

     

     

    Nước sông Hồng, sông Mã, sông Thương...

    Cuồn cuộn chảy ra nơi biển cả

    Có phải chăng do tôi vội vã

    Viết lại nỗi đau oan khuất mấy ngàn năm

     

    .................................

    Cuộc sống rồi đây sẽ lại bình thường

    Xin đừng trách Thuỷ Tinh chàng nữa nhé!

     

    Đọc bài thơ của Vinh- Lathu chợt có vài câu muốn gửi đến

     

     

    Chẳng phải đâu oan khuất viết đôi hàng

    Mà dâng cả ngập tràn con nước lớn

    Chuyện Thủy-Sơn hàng năm đem quân tướng

    Bủa vây đòi nợ cũ –chuyện trả vay

     

    Chuyện tấn tần , duyên nợ rủi may

    Gà bảy cựa , ngựa chin hồng mao ấy

    Lễ vật dâng lên chỉ Sơn Tín mới thấy

    Sống nơi biển đông – sao bằng kẻ núi cao

     

    Câu chuyện ngày xưa ngẫm lại thấy thương sao

    Vì ai đó –Thủy Tinh đành đánh tráo

    Lễ vật đã trao ….đành ngậm ngùi áo não

    Nhìn Mỵ Nương thành kẻ của Người ta

     

    Mấy năm liền , cứ nổi phong ba

    Muốn lấy lại oan khiên điểu đã trả

    Thương Thủy Tinh dâng sóng ngập bể cả

    Không tìm ra bóng dáng của Mỵ Nương

     

    Đất bằng rên xiết chuyện thê lương

    Nhấn chìm bể dâu khôn tả

    Lầm than cảnh đời khôn xiết

    Trắng xóa cơn giận Thủy Tinh

     

    Thôi ngày mai giọt nước mắt sẽ tan

    Sao không nghĩ Mỵ đang tràn thương –giận

    Sao không giữ tình yêu để lận đận

    Chìm xóm làng , cây cỏ phút hoang sơ

     

    Anh hỡi anh chuyện cũ dẫu xa mờ

    Con nước hôm nay , Thủy Tinh ngày ấy

    Nếu biết trước chuyện ba người đoạn ấy

    Thì Anh sẽ là Sơn – Thủy của lòng em ?

     

    Nếu chọn Sơn bạt gió , núi đá lên ?

    Nếu là Thủy anh có về dâng nước ?

    Anh có biết em sẽ đau hơn trước

    Chuyện tình yêu … sao không dâu trong tim ?

     

    Lathu-trưa 02/11/2008


  7. “Phố bỗng là dòng sông uốn quanh !!!”

     

    thie219319.jpg

     

    Dòng sông nào quanh quanh phố sáng nay

    Em từ nhà đi ra siêu thị

    Cửa hàng trống, thức ăn ngày ngập nước

    Em bơi giữa phố phường lo buổi sáng cho anh

     

    Dòng sông nào ngầu đục réo chân em

    Mớ cá,mớ tôm hiếm hoi rau xanh giữa phố thị

    Con nước tràn dâng, em ngẩn ngơ nhiều suy nghĩ

    Héo hắt lòng, sóng sánh buổi triều dâng

     

    Ôi ! những con đường giờ hóa dòng sông

    Con phố hôm qua , ta nắm tay đếm lá

    Con đường rắc tràn thoảng mùi hoa sữa

    Giờ ngỡ ngàng cuộn xiết chảy quanh

     

    Có bao giờ thành phố trong tranh

    Rợp mát tán dầu ,lao xao chiều lá hát

    Những con đường..hóa thành dĩ vãng

    Những con thuyền lảng đảng sáng sương tan.

     

    Thành phố nằm mơ trong biển nước mênh mang

    Những đôi mắt hồn nhiên trở thành bấn loạn

    Em đếm cọng rau chắt chiu gói mì tôm để tạm

    Dằn lòng nha anh ..thành phố chửa bao giờ….

     

    Nước đang lên dâng ngập khắp bãi bờ

    Em lo anh ngày mai đường trơn ướt

    Ngoài trời cơn mưa còn lướt thướt

    Đất dỗi rồi, ứ chứa nước trời tuôn.

     

    Đành nha Anh chia sẻ phút buồn thương

    Lịch sử lại ghi bốn mươi năm bể nước

    Hà Nội- Anh – Em chứng nhân người đi trước

    Kể lại môt ngày : phố sẽ hóa thành sông .

     

    Lathu- sáng 02/11/2008


  8. Buồn !!!

     

    cung986986.jpg

     

    Ai nhặt nỗi buồn , ai nhặt những niềm đau

    Ai vo viên để nỗi buồn xâu hạt

    Nỗi buồn năm tay hòa thành dòng nước mát

    Len vào mắt em long lánh buổi chiều nay

     

    Ai nhặt nỗi buồn đem trả , đem vay

    Có tiếng đàn rơi rơi trốn tìm trong tán lá

    Tiêng năm canh réo tình khoan nhặt

    Anh vo nỗi buồn đem ném vào em…

     

    Lathu-đêm 01/11/2008


  9. Đôi lúc chợt hỏi : tại sao ta vẫn mãi cô đơn? Rồi chợt nhớ ra.Ngày xưa ta cũng đã từng yêu rồi đấy chứ ! Ta chưa bao giờ có ý nghĩ trách rằng em phản bội, chỉ biết trách mình không đủ bản lĩnh để giữ chân em.Mà chắc cũng chẳng giữ được,khi người đã muốn bước ra đi ! Có lẽ tình yêu chưa đủ lớn.Những vần thơ vẫn viết về em,sao vẫn giống như những lời trách móc...Ta tệ quá ! Gần ba năm rồi.....

     

     

    Thôi hết rồi ! Tình cũng đã phân li

    Em đã xa...Bài thơ còn dang dở

    Chỉ mùa thu vẫn trở về mỗi độ

    Rắc lá vàng...rơi phủ mảnh hồn si !

     

    HN đêm mưa 31/10/08

     

    Chỉ còn lại mùa thu với lá ngút ngàn

    Mùa sẽ qua , lá sẽ vàng xơ xác

     

    Em ra đi nào đâu ai biết trước

    Chẳng phải vì lá bỏ cây đi

    Chẳng phải vì mùa thu đà lỗi hẹn

    Nên cuối đường đành thẹn nuốt thề trôi

     

    Hoa cúc vàng rồi cũng héo tàn thôi

    Con sáo sang sống cất tiếng kêu lẻ bạn

    Ngọn sầu đông oằn mình trong gió chớm

    Thu đâu còn dư ảnh buổi em đi

     

    Chiếc thuyền kia chờ đợi buổi phân li

    Dòng thời gian sẽ xóa nhòa dư ảnh

    Anh nơi đó, em nơi đây cách mặt

    Thôi giã từ …vướng bận để mà chi

     

    Đêm mưa buồn vọng tiếng dế kêu than

    Nảo nề ai ..tiếng đàn lên dây oán

    Em đã ra đi ..dành rủ mình phận bạc

    Chỉ yên lòng khi Anh lại BÌNH YÊN…

     

    Lá thu- đêm 01/11/2008


  10. Phút giây

     

    Một thoáng rồi lãng xa

    Bao la mây đón gió

    Bao la điều mình có

    Để tặng lòng câu thơ,

    Như thoáng một giấc mơ

    Đắng lòng khi thức giấc

    Ngọn nến nào mong manh

    Lời nào trong tiếng nấc..

    Lắt lay đàn muôn bậc,

    Nhịp nào hòa cô đơn

    Có gì là phút chốc..

    Khi ta gần nhau hơn.

     

    (ThăngLong)

     

     

    Phút giây chỉ như mây

    Bồng bềnh rồi bay mãi

    Phút giây không ở lại

    Chỉ còn phút giao hòa

     

    Hình như có tiếng ca

    Mùa đuổi mùa đi mãi

    Hình như nơi bến bãi

    Chỉ còn ta với ta

     

    Trời đất thì bao la

    Phút giậy thôi để lại

    Kẻ xuôi miền quan tái

    Chạnh lòng khi cách xa.

     

    Lathu 01/11/2008


  11. Vẫn mưa...

     

    Lặng ngồi ngắm mưa rơi

    Nơi phương trời xa lại

    Em nơi nào buốt giá...

    Biết có cần ta không?

    .

     

    ThăngLong.

     

    Nắng đã hửng lên rồi

    Mưa thôi rơi trên mái

    Em nói lời vụng dại

    Đêm mưa đã cuốn đi

     

    Thoai thỏai dưới hàng mi

    Đôi mắt không xa vắng

    Bão đã tràn trề khắp..

    Để tạnh lòng lặng yên

     

    Ừ nắng đã len lên

    Hôn vào nhành sũng nước

    Em biết rằng đêm trước

    Mưa đã ngoài mái hiên

     

    Chuyện giọt mưa xiên xiên

    Làm lòng em xao xuyến

    Giờ đây phút tịnh thiền

    Trở về cùng nắng chớm

     

    Lòng em thôi khát khao

    Rủ mình trong gió sớm

    Dòng đời như uốn lượn...

    Thôi chôn cả vào thơ .

     

    Lath -sáng thứ bảy 01/11/2008


  12. “Không còn con sông..nước dâng tràn lên bến bờ ..”

     

    Cảm xúc sáng nay !!!

     

    ngap331431.jpg

     

    Phố biến thành sông

    Nước tràn qua từng con đường

    Luồn qua từng khe cửa

    Mái nhà thoáng chốc thành sàn cả

    Con người nhỏ bé

    Trước cơn giận dữ của thiên nhiên

    Bầu trời sũng ướt

    Mắt người ráo hoảnh

    Lướt thướt ,bồng bềnh qua

     

    Nước như vỡ bờ

    Ngốn ngấu những điều không nói ra

    Lũ trẻ hò la

    Bập bềnh thuyền thúng

    Người lớn cất cái nhìn sâu thẳm

    Ngước nhìn trời

    Hỏi để mà khản đặc tiếng “xin tha “

     

    Con đường hay dòng sông

    Những ngầu đục chảy quanh quanh

    Cuộn trôi những dấu chân

    Cuộn trôi những hối hả

    Cuộn trôi cả những giao mùa vội vã

    Chiếc lá cuối cùng ..rồi cũng theo dòng lũ mù xa

    Ngoặm gói mì tôm

    Quàng chiếc chăn bông

    Làm thơ rồi tự thú

    Có điều gì ánh lên mắt sáng nay nhỉ

    Hình như là….lạnh giá trái tim ta .

     

    Lathu- sáng 01/11/2008


  13. Đêm trở mình chợt nghe tiếng mưa rơi

    Anh nhớ em ở nơi xa xôi ấy

    Mưa cuối thu tiếng rơi sao buồn vậy

    Biết em còn bên song cửa ngắm mưa?...

     

     

    HN đêm mưa 30/10/08

     

    Thơ bạn buồn...ghê ..mình cảm nhận được tâm trạng đó..hứa tối nay reply cho bạn..buồn bằng bạn vậy ...còn bây giờ đang chiếm dụng thời gian...mình quay về với công việc nhé !

     

    Bạn có khá nhiều cảm xúc....làm mình ..buồn theo này !!!

     

    Có bao giờ mưa thành kẻ tình cờ

    Tình cờ đi qua , tình cờ để mất

    Những kỷ niệm giờ trở thành hiu hắt

    Giọt vô tình, giọt vỡ trái tim xưa

     

    Rêu sóng xoài , nhện bám, bụi giăng chưa ?

    Mà dư ảnh sao mưa về giăng lối

    Đường còn trượt, dầm mình cơn mưa tối

    Mắt nhìn trời không tìm thấy sao đôi ..

     

    Thôi anh về cất lại chuyện tình tôi

    Không nói hết cơn mưa tràn mắt lệ

    Dĩ vãng nhòa, cay cay chiều đẫm ướt

    Em quay về chống chếch…nỗi KHÔNG ANH.

     

    Lathu - đêm 31/10/2008


  14. Hôm nay cả Hà Nội và Sai Gòn cùng mưa ..bao giờ cũng vậy mưa làm mềm lòng người làm lao xao những kỷ niệm....Lá thu muốn thay đổi chút không khí mang đến cho bạn nụ cười ý nhị..và cả cho Anh ..tận xa xôi..mỉm cười cùng Lá Thu nhé !!!

     

    mua1542642.jpg

     

    Bắt đền ông trời !!!

     

    Ông ơi ! tôi bắt đền ông

    Không dưng Ông hóa thành sông, suối nguồn

    Phố mênh mông nước đổ tuôn

    Mưa chi mù mịt, khắp buôn, khắp làng

     

    Ông dư nước mắt để than ?

    Sao đem trút hết dân gian ưu phiền?

    Trắng bờ bãi với con thuyền

    Mỏng manh chiếc lá vô hồn cuốn trôi

     

    Ông ơi sao lại cứ rơi

    Biết chăng bao kẻ chịu phơi bụng chờ

    Chờ ông tạnh những bất ngờ

    Để cho kiến khỏi tò tò dọc ngang

     

    Bây giờ tờ lịch sang trang

    Chắc Ông tiếc chút thu vàng ủ ê

    Ừ cho Ông khóc mãi mê

    Nhưng trưa không tạnh, tôi thề …giận ông

     

    Giận ông ..tôi hóa bão dông

    Thi nhau trút xuống… cho Ông đau lòng.

    Nhớ không ! tôi mắc đền ông

    Tôi mà ngồi khóc..thi Đông cũng tàn

     

    Tim tôi đầy ắp bóng chàng

    Như bao tử lại sụt sùi kêu than

    Ông ơi ! ông hãy mau tan

    Bắt đền Ông đấy …lan man gửi Người .

     

    Lathu -Trưa 31/10/2008


  15. Mưa...

     

    Sáng nay đất trời bỗng lạ..

    Long lanh mưa rơi êm đềm

    Trên nền bình minh đến muộn,

    Ngập ngừng ngày nhận từ đêm.

     

    HN, sáng mưa rơi 31/10/2008

     

    Sáng nay cơn mưa ..đi lạc

    Từ Hà Nội đến Sài Gòn

    Trời chợt bừng lên ánh sáng

    Mưa làm xám xám giọt ngâu

     

    Vô tình mưa cứ đi đâu

    Rớt xuống thành sông tuôn chảy

    Mưa ơi mưa từ ai đấy ?

    Cho mắt vô tình em quay

     

    Sáng nay mưa lại rơi dày

    Áo bay, ướt nhòe mắt Lá

    Xòe tay đếm từng ..hối hả

    Ờ kia ! mưa cứ loay hoay …

     

    Lathu –trưa 31/10/2008


  16. Nhớ

     

    Ước gì hai đứa liền kề

    Ước gì có một lời thề ... trăng thanh...

     

    HN,30/10/2008

     

     

    Ước đi anh ..vỡ ánh trăng

    Ước đi anh để mãi xanh chuyện mình

    Ước đi anh khoan nhặt tình

    Dù em chiếc lá đã tìm phương xa

     

    Lời nào anh đã thốt ra

    Bạc đầu tri kỷ giữa ta với mình

    Anh đùa em biết và tin

    Cái câu quan họ giao- tìm thanh tao

     

    Trao nhau chiếc nón quai thao

    Trao nhau điệu ví, câu chào mời nhau

    Têm làm sao miếng trầu cau

    Để em dối mẹ ..ngày sau qua cầu

     

    Áo anh mỏng mảnh năm thâu

    Viết bài thơ để …mai sau .bộn bề.

    Em xin giữ vẹn câu thề

    Thơ em là để cho Người về bên …

     

    Lathu- 31/10/2008


  17. Đoản khúc : NGƯỜI ĐI NGANG ĐỜI TÔI

     

    Ta giật mình vì cái đầu lạnh lùng đã qua bao con sóng. Để thấy mình đang biến thành một thứ khí trơ.Ta đã quen rắn lòng gạt bỏ những vần thơ.Những tiếng thở dài rơi vào đêm lặng lẽ.Ta biết mùa thu vẫn đi về rất nhẹ.Mùa thu nào cho em ?..

     

    Đọc đoản khúc của bạn mình có sự đồng cảm và cùng viết lên đoản khúc cho mùa đông …chút quà tặng cho ai đó thật xa xôi khi gió heo mây lành lạnh thổi

     

    Đoản khúc cho mùa Đông

     

    Xin Anh nhớ mùa đông cài thật cao nút , gió bảng lảng về lạnh rủ bóng Hồ Gươm. Những ghế đá công viên rùng mình vì thương nhớ …những cánh sâm cầm chập choạng cuối cùng chao liệng, về phương Nam tránh cái lạnh mùa Đông . Gió rít khe khẽ, mưa bụi mù mắt , mưa lang thang khắp ngõ ngách Hà Thành để thấm thêm cái lạnh cho kẻ phương xa …bởi mùa Đông thiếu rồi ..áo ấm. Mùa đông này ai đan cho anh mặc ? chiếc áo trong suốt không màu quấn quít kỷ niệm xưa ?

     

    Nhớ mùa đông xưa buốt lạnh đẳng đẳng rét tái tê , nhưng anh ấm vì áo từ Nam gửi tặng , những chiếc áo phơi trong màu nắng ấm, gói chung tình sưởi âm lòng anh . Chiếc áo mùa đông thôi cất kỷ trong lòng , áo dệt bằng từ câu thơ rút ruột, như cái kén bẳm chăm từng sợi tơ vàng óng, dệt cho anh bằng lụa trong suốt , trinh nguyên . Không biết anh còn cất giữ áo mùa đông , da diết từng sợi len đan tặng , từng mũi chỉ thêu bằng sợi máu từ tim em ..trôi mãi về anh ..

     

    Mùa đông cho những nhớ thương bộn bề giăng kín, cho những cung đường cong những nhớ thương . Chưa nói hết những vấn vương, chưa trao nhau từng khóe mắt, chưa nắm chặt bàn tay trong cơn gió lạnh se lòng . Vậy mà lòng như những đợt triều dâng cứ vồ vập xô bờ vì vô cớ ..Ừ thì câu “thánh kinh” trao gửi “ lòng anh thôi đã cưới lòng em “ làm mát những ánh lửa bập bùng trong đêm, làm dịu đi cái dau vì khoảng cách , làm mềm môi em trong những đêm mưa rả rich làm ta gần nhau hơn …dù thông thốc những con đường

     

    Mùa đông ! áo không đủ chung tình, không đủ ấm gựi cho anh .Xa xôi quá , kỷ niệm ùa về vây phủ , muốn câu thơ, điệu nhạc buồn gửi chia người một nữa, muốn những trang thư tiếp tục …vô định như cánh chim bay ..Muốn lắm để bình an không vương vấn, muốn trả Người về với hàng cây, con đường, ngon cỏ …góc đá lạnh . Chỉ biết rằng mùa đông này ..nơi ấy chắc lạnh hơn …chăng?

     

    Lathu- Sáng 31/10/2008


  18. Nụ cười em trên lá còn đọng lại

    Mưa bay về...rắc ướt kỉ niệm xưa...

    ........................

     

    DẠ KHÚC MƯA

     

     

     

    Mưa!

    Sao mãi rơi

    Xuống đời

    Rạn vỡ.

     

    Để tim em

    Chống chếnh

    Đẫm ướt một mùa qua...[/font]

     

     

    Đêm nay mưa buốt

    Ôi mưa buốt

    Rả rích ngoài hiên

    nghe tiếng đêm

     

    Từng giọt

    Ố đời thêm mằn mặn

    Gỏ nhịp

    Canh trường ,tiếng dế rên

     

    Mưa nặng

    Đong sầu, đong giọt đắng

    Rỉ rả

    Canh trường thẩm thấu tim

     

    Mưa ơi

    Gieo lạnh lòng cô quạnh

    Nhớ nhớ

    Quên quên...

    chợt trôn tìm...

     

    Đêm 30/10/2008

     

     


  19. Mai xa rồi em có nhớ không em

    Chiều mưa ấy hai chúng mình chung bước

    Lá vẫn rơi như thu vàng năm trước

    Tay trong tay sao chẳng nói lên lời

     

    Mai xa rồi anh nhớ lắm em ơi

    Kỉ niệm xưa trót ghi sâu đậm quá

    Đường Hoàng Diệu phố vẫn vàng rơi lá

    Thu còn nồng - anh đã mãi mất em

     

    Anh lang thang trên lối cũ từng đêm

    Trên góc phố bóng hình em còn mãi

    Nụ cười em trên lá còn đọng lại

    Mưa bay về...rắc ướt kỉ niệm xưa...

     

    Sáng 30/10/08

     

     

    Tặng bạn với những đồng cảm ..trong thơ..bài thơ chứa nhiều cảm xúc quá....

     

    Mai xa rồi con phố buồn tênh

    Con đường xưa in dấu chân kỷ niệm

    Dấu yêu cũ đong đầy trong mắt lá

    Nhớ thật nhiều dĩ vãng nhạt nhòa qua

     

    Tháng năm nào níu kéo cõi hồn ta

    Lang thang giữa đôi bờ hư-ảo

    Nắm níu giữ chút tình khờ khạo

    Nhặt chút mùa..thàng thốt ..mà đau

     

    Lathu -đêm 30/10/2008


  20. Cuộc đời thường mơ về những giấc mơ xa... Nhiều khi khoảng cách xa hay gần là do mỗi người tự gán cho nó hệ quy chiếu... Một bước chân cũng thật xa, ngàn cây số sao thật gần.

    Mùa Thu đã qua đi ... một mùa Thu mới còn xa cuối trời. Heo may và hương hoa sữa như vẫn còn đâu đây.

     

    Bài thơ cũ trao em

     

    Ngày mai người ấy lấy chồng

    Khúc sông bỗng vắng

    Ước một ngày đầy nắng

    Mong một chiều mưa rơi

     

    (Thăng long-VânTâm)

     

     

    Có người con gái sang sông

    Đìu hiu vắng tiếng nhạn trông cuối trời

    Hỏi mây, mây chửa thốt lời

    Hỏi rằng nắng nhạt dòng đời thoáng qua

     

    Hỏi tình tình đã xót xa

    Hỏi con sáo sậu biết đa đoan đường ?

    Thương em thao thức canh trường

    Trăng mờ chia nửa..thẩn thờ đêm sương.


  21. Mưa Tây hồ...

     

    Chiều nay trên Phủ Tây Hồ..

    Mưa rơi lãng đãng... sóng xô chập chờn,

    Hút dài ngọn gió lạnh hơn,

    Hình như Đông đã chờn vờn đâu đây!

    Bao nhiêu giọt nước đắm say

    Tan trên mặt nước đắng cay xa vời...

    Mưa rơi phủ khắp đất trời.

    Cây như bạc lá, bóng người chợt xa.

    Rơi đi mưa... cứ nhạt nhòa

    Mưa là một thoáng gần-xa riêng mình!

     

    Chiều Phủ Tây hồ, (29/10/2008)

     

    Hình như mưa đã tạnh rồi

    Ngẩn ngơ mưa đã thôi rơi nước trời

    Mưa buồn mưa lại rong chơi

    Đâu rồi ngọn cỏ gió lơi lả tìm

     

    Bao nhiêu giọt nước lệ tim

    Đem theo gột rửa.. lặng im Tây Hồ

    Sóng xô, bèo dạt ơ hờ

    Bạc cơn nắng lửa đêm chờ ai ơi

     

    Mấy mùa mưa vẫn nổi trôi

    Như mây như khói... trò đời đấy thôi

    Lãng quên ngày tháng xa xôi

    Vèo trên mặt nước lá -tôi -bềnh bồng

     

    Lặng nghe giữa chốn thinh không

    Đâu câu mái đẩy trao tình hò khoan

    Nhặt chi chiếc lá úa vàng

    Đò ngang mấy bận..lỡ làng bến sông...

     

    lathu- sang 30/10/2008


  22. Tự trách

     

    10pa431531.jpg

     

    Em ngồi đếm những thì thầm trong đêm

    Đêm tiếng rao chợt nghe lòng trĩu nặng

    Đếm những bước chân vội vàng trên phô vắng

    Tiếng mỏ ngập ngừng ..gánh hủ tiếu đi rong…

     

    Em đêm bao gương mặt trôi tuột

    mang nổi gian truân

    Đếm tấm vé cầu may

    còn nằm trên đôi tay nhỏ nhăn

    Đếm gương mặt tô son trát phấn

    của cô gái vừa đến tuổi tròn trăng

     

    Cả khúc nhạc bi ai trỗi lên lạc tông ,

    Người hành khuất đang dặn lòng

    Cất tiểng nỉ non, môt đêm ai oán

    Đếm bao dồng tiền đổi chát ..

    nực cười đen đỏ mua vui

     

    Em đi qua từng ấy khuôn mặt thôi

    Lấm lem đấy, mà ơ hờ không thấy

    Có những đôi mắt nhìn em rồi quay ngoắt

    Có những bàn tay chìa vội một bàn tay

     

    Em thấy mình sao dửng dưng lắm thay

    Mỗi ngày di qua, mỗi ngày đều xám hối

    Mỗi ngày bon chen ..vào ngả tối

    Mỗi ngày dòng đời khỏa lấp thôi,….

     

    Em ngông nghênh thách đố cả bản thân mình

    Kiêu ngạo đem trái tim ra đổi chác

    Ai dám mua ? ừ tôi dám bán

    Ngã giá cho vừa một cuộc tình tôi…

     

    Hình như có đôi mắt ở xa xôi

    Nhìn em thật thà và thảng thốt

    Có phải em không mà tự dưng lệ buốt

    Bật chảy đôi hàng , mi ướt mắt mờ cay

     

    Sao chua chát thế này, đem “mày “ mổ xẻ phân thây

    Sao lại trói mình trước bao điều hư ảo

    Sao lại lặng im trước trò đời dông bão

    Sao bạc lòng đem nhốt cả vào thơ

     

    Em chông chênh giữa lấy thăng bằng

    Như người nghệ sĩ đang dang tay làm xiếc

    Nghiêng bên này, bên kia lại chống chếch

    Cái đau nào …lại đau đáu ..từ tim.

     

    Xin một lần thôi nghe tiếng lá ..lặng im

    Thao thức giữa vòm tròi đầy bất trắc

    Tấu dùm tôi năm dây đều khoan nhặt

    Trải lòng mình …buộc tội ….thê nhân ơi !!!

     

    Đêm buồn 29/10/2008


  23. VỚI EM

     

    Cuộc sống vẫn bao la

    Lòng người như tơ rối

    Em như lá mong manh...

    Đường đời thì nuôn lối.

     

    HàNội, sáng 29/10/2008

    ThăngLong(VânTâm)

     

     

    Đừng nhắc chuyện xa vời

    Trăng –trời không chung lối

    Đừng nhắc để bối rối

    Trái tim nhỏ còn đau

     

    Tình yêu ấy mai sau

    Ai là người góp nhặt

    Đời mấy ai thành thật

    Chuyện chúng mình ..xa nhau

     

    Em hỏi tận trời cao

    Mùa yêu chừ bổi hổi

    Máu vẫn còn đỏ ối

    Mà lòng thôi khát khao

     

    Lời nói nào trao nhau

    Hai mươi mùa cô lẻ

    Chuyện mình rồi anh sẽ

    Có lúc trào thương đau

     

    Ích gì khi ngày sau

    Không ai chờ hoa muộn

    Rũ mình trong bóng tối

    Trói một nỗi đa đoan

     

    Hoa lại rụng cánh tàn

    Mang một điều nguyện ước

    Trầm luân từ kiếp trước

    Thôi đành vay-trả-vay …

     

    Lời nói gió thổi bay

    Còn lại đây cõi mộng

    Tháng ngày bao cơn sóng

    Ngút ngàn …lại âm vang

     

    Mang bao điều trái ngang

    Hòa tan cùng con nước

    Mùa ơi mùa biết trước

    Xin đừng nhàu mãi nhau .. .

     

    Lathu- 29/10/2008


  24. HỎI

     

    Hỏi xa cách nghìn trùng

    Hỏi gần trong gang tấc

    Hỏi nghẹn ngào tiếng nấc...

    Em nhớ hoài sao em?

     

    ThăngLong(VânTâm)

     

    Trả lời !!!

     

    Hỏi làm sao nói hết

    Riêng chung chuyện một đời

    Nào có ai hiểu được

    Quy luật đất trời đâu ?

     

    Anh hỏi thuyền đi mãi

    Bỏ bến vắng chơ vơ ?

    Chắc thuyền không vô cớ

    Mang khát vọng xa bờ !

     

    Anh hỏi Người không đến

    Ừ chỉ có mình em

    Hiểu vì sao Người nhỉ !

    Ngang trái hai mái đầu

     

    Như thu đẹp nhiệm màu

    Cũng một lần từ giả

    Bỏ lá vàng xơ xác

    Lụi tàn trong gió Đông

     

    Làm sao anh hiểu được

    Gửi câu hỏi lên trời

    Gửi mây gió xa vời

    Gửi muộn màng xám hối

     

    Tình sẽ không biên giới

    Dù cách núi sông ngắn

    Tình như ánh trăng rằm

    Long lanh vời vợi sáng

     

    Làm sao không bối rối

    Nhớ một mùa yêu xưa

    Người vẫn sống trong mơ

    Để mỗi mùa thu chết

     

    Tình vẫn đẹp bất ngờ

    Dẫu em không đợi chờ

    Dẫu lời thề vàng đá

    Trả lại với trăng sao

     

    Thì anh ơi khi nào

    Tình vẫn còn dư ảnh

    Từng đêm về long lánh

    Mỉm cười …với Người Xưa .

     

    Lathu-sang 29/10/2008


  25. HÀ NỘI ƠI !...

     

     

    Một ngày nào đó

    Em đến bên tôi, hoàng hôn cuối

    Nhuộm cháy tim mình khát vọng… bình yên.

    Bỏ lại sự bon chen hắc ám… của một thời.

    Chỉ còn tiếng leng keng xe điện xưa vọng lại…

    Hà Nội ơi !...

     

     

    14h30’ ngày 26/4/2008

     

    Một bài thơ về Hà Nội ...mang nhiều dấu ấn và cảm xúc . Cám ơn bạn đã cho Lá Thu thưởng thức và rất vui khi bạn ghé trang thơ .

     

    Môt ngày nào đó con phố xôn xao

    Bước chân em về ngang qua ngõ vắng

    Nơi đó có anh ..thu vàng thương lắm

    Đón em về trong rộn tiếng reo vang

     

    Em ướp mùa xưa kỷ niệm phút ngỡ ngàng

    Mang cái nắng của miền Nam xa văng

    Trộn vào gió heo mây bảng lảng

    Phút ..chao mình ..trước trận gió ...mù xa.

     

    Mai em về ..Hà Nội chắc nở hoa ?

     

    Lathu 29/10/2008

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...