-
Số bài viết
527 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Lathu
-
-
Đêm NoelTrên cao trời lộng gió
Vẫn ấm lòng vì nhau,
Trên cao sao sáng tỏ
Ngân mãi khúc kinh cầu!
HN, mùa Noel 2008 (ThăngLong)
Sao rơi !!!!
Thánh đường vang tiếng chuông
Đêm nay sao rụng vỡ
Hóa nghìn ánh sao tuôn
Đêm nay Chúa ban ơn
Đầy một trời đông giá
Đêm nay ngôi nhà đá
Em len chặt giấc mơ…
Noel nào ..năm xưa
Ta hẹn ngày giá buốt
Em đem lời nguyện ước
Tung theo dải ngân hà
Nhắm mắt vời vợi xa
Thiên đường còn xa ngái
Mùa đông ..mùa quan tái
Ngằn ngặt chiếm hồn ta
Giữa một khoảng bao la
Ta như sao sa xuống
Rụng giữa mùa ảo tưởng
Xanh một trời nhớ thương..
LT-22.12.2008
-
Mặt trời
Mặt trời thưc dậy với ánh sáng bao la
Vạn vật chan hòa mở lòng ra với đất
Khát vọng sống trong từng tia yếu ớt
Dẫu hôm qua che lấp bởi tàn mây
Mặt trời nơi này khác hẳn nhưng đêm say
Không đỏ ối hoàng hôn trên cửa biển
Không tim tím lịm dần khi chiều tiễn
Chỉ đơn giản là ..tìm giây phút bình yên
Mặt trời vẫn một màu rực rỡ trinh nguyên
Đủ xua cái lạnh mùa đông trong ký ức
Nhưng mặt trời cũng nhiều đêm thao thức
Không thắp nổi mình khi giá lạnh về đêm
Phút đầu tiên tia nắng nhỏ ngoan hiền
Trùm lên thế giới cai nhìn âm áp
Xin mặt trời cứ dịu dàng tỏa sáng
Để muôn đời …cây lá mãi lên xanh
LT-22.12.2008
-
Chuông chiềuNghe ngân nga trong gió
Văng vẳng tiếng chuông chiều
Bình an và tĩnh lặng
Bỗng thấy lòng xiêu xiêu
.............................
Tôi đi trong chuông ngân
Giữa một miền xa vắng
Đông chiều vọng chuông ngân
Nghe bừng lên mầu nắng!
TânAn-YênDũng 18/12/2008 (ThăngLong)
Hồi chuông xóm đạo
Chiều nay
nghe gió quanh quanh
Hồi chuông xóm cũ
phiêu linh gợi sầu
Mây bay
trắng dải ..trên đầu
Ngắt xanh một khoảng .
chập chùng vi vu
Vọng vang .
.ngân tiếng nghìn thu
Thả sương
khói mỏng
giăng thành tương tư
Tiếng chuông gióng giã lãng du
Gọi hồn ai đó
phiêu lưu phương trời
Đưa tay
chạm tiếng gọi mời
Giọt ngân
thức khẽ
giữa đời
..... mông du ....
LT21-12.2008
-
Tin nhắn-dòng thơCuối đường bắt gặp con đường
Cuối chiều tơ nhện sương vương tình cờ..
Ngập ngừng bắt gặp trong mơ,
Ngập ngừng viết vội câu thơ ..ngập ngừng
HN, sáng 20/12/2008 (ThăngLong)
Những dòng thơ chứa nghìn câu nhắn
Sáng nay làm vơ vẫn hồn thơ
Người về ..người vội đi chưa ?
Trang thơ bỏ lỡ , câu thơ trao người
Xa xôi , một thoáng bên đời
Để người đi -ở ngập ngừng ..thơ tôi
Người đi thơ cũng biệt trôi
Người về thắp lại ..trong thơ ngọt ngào
Gieo vầng ..ừ dễ thế sao ?
Bao ngày nấng ná, thơ chao …trốn tìm
Cánh thơ như những con thuyền
Lênh đênh rồi lại bến bờ lênh đênh
Biết rằng rồi sẽ buồn tênh
Mơ hay là mộng ..cái tên ai tìm?
Tôi qua sông ..bến im lìm
Nát lòng con chữ ..lại tìm về tôi .
LT-20.12.2008
-
Lạc vào thơ gặp nụ cười
Lạc vào câu chữ để Người nhớ ta
Mùa đông hun hút rồi xa
Để cho xuân đển nụ hoa biếc ngời
Nụ đời trao trọn về nơi
Xa xôi phương ấy , mây trời vẫn trôi ..
Buốt lòng tìm lá trầu ơi
Thắm màu đỏ vẫn chưa phai ..lời mời
Thinh không .nguyện với ai rồi
Mai này còn nhớ ..một thời .. áo đông.
LT-20.12.2008
-
Kỷ niệm Giáng Sinh
Còn nhớ không anh đêm Giáng sinh đêm ấy
Ta chia tay ,đêm Thánh xuống dương trần
Em lặng lẽ , Anh bên em thật khẽ
Lần cuối cùng …dành hết cho nhau ..
Noel đêm nào trắng đêm ..ta đã trao
Những ấp ủ ..men tình yêu rộng mở
Lời ký thác ..cho ngày sau Thiên Chúa
Bạc mái đầu ta sẽ lại nắm tay nhau
Ta xa nhau từ độ Giáng sinh nào
Em lang thang nhặt hoài câu kỷ niệm
Lại một mùa đông vô tình hiển hiện
Câu thơ buồn gửi gió buổi vu vơ …
Trời lập đông cây lá cứ chơ vơ
Thông trơ cành khẳng khiu cùng cái lạnh
Nghe rét cóng tê lòng chừ nhặt nhạnh
Có một người đang thắp những cơn mơ
Giáng Sinh này xin giọt đời đừng vỡ
Giáo đường xưa , Chúa đã bỏ quên mình
Lời nguyện ước chôn theo cùng dĩ vãng
Quà tặng cuộc tình …chỉ vời vợi trăng sao …
Lathu 17.12.2008
-
Noel ....
Mùa này rét lạnh không anh
Mùa đông thèm nghe hơi ấm
Thánh đường còn vang chuông thánh
Bên anh, em nép hiền lành
Áo em mặc màu thiên thanh
Cùng anh nghe bài ca Chúa
Hối lòng mong giọt cam lộ
Bồ tác cứu độ chúng sinh
Em là con gái Phật môn
Lại trông ..đêm đông có Chúa
Chấp tay nguyện xin hỉ xả
Phật tổ, hay Chúa Hài Đồng
Anh ơi em chỉ cần mong
Tịnh tâm lòng mang chữ NHẪN
Thành NHÂN món quà duy nhất
Ngày anh tặng lại cho em
Bao ngày em đem ra xem
Món quà ngày xưa anh gửi
Gói bao nhiều điều muốn nói
Em đem nhốt hết vào đông
Mai này em cũng sang sông
Chữ NHÂN suốt đời nhận gửi
Em tìm về nơi thắp sáng
Màu đỏ như máu tim em.
LT-16.12.2008
-
Cho Những ngày đông
Buổi sáng lại mở ra cho lòng người những ô cửa lạ .Điệp khúc Giáng Sinh rộn rã …những quan café sớm đang mở hết công suất , dường như họ tin rằng những khúc nhạc mùa đông đang mang sự ấm áp đến cho mỗi người . Sáng mùa dông gió vẫn vơ mây trôi nhẹ bầu trời cứ như ai đó dang vén dần tấm màn sương để nheo mắt cùng trần thế .
Mùa đông luôn gắn với sụ ảm đạm, gắn với màu xám và gắn với nỗi buồn , có lẽ vì vậy ít người thích mùa đông và gán ghép mùa đông với màu tro với những mất mát , đổ vỡ . Mùa đông không thể biện minh bởi vốn dĩ nó đã trở thành định mệnh để chia ly , để những điệp khúc cứ vang mãi những lời thống thiết . Và mùa đông đã được Thượng Đế tạo ra để đêm dài , ngày ngắn lại …để người ta suy tư nhiều , trăn trở nhiều và cũng nhói lòng vì những kỷ niệm xanh rêu .
Có ai đó đã nói rằng mùa đông là mùa của lãng quên, lãng quên nắng, lãng quên sự ấm áp của mặt trời , của hanh hao những sợi tơ vương vấn, lãng quên cả những cơn sóng nơi cửa biển ầm ì những khúc tình ca…Mùa đông cho đàn chim bay về phương Nam tìm nơi ấp áp ,làm cho lòng chợt lạnh và níu kéo những dư âm ….đôi khi thèm lắm phất phơ giữa ngọn gió se se, quấn chiếc khăn quàng cổ , tay đút vào túi áo ấm ..thì thầm bài hát “đêm đông “ …Mùa đông lại làm nhớ những diều không thể quên và làm tên những con đường, những vùng kỷ niệm như những dấu ấn càng thít chặt vào ta ..
Lang thang phố chiều đông muốn xem đôi gò má bừng bừng ra sao khi chạm nhẹ vào cốc rượu . có lẽ cái vị cay nồng, tê đầu lưỡi , sốc cả cuống họng hay buốt tận óc kia chỉ tồn tại và mang đậm nhất những cảm giác khi chợt …rơi vào đông . Xoa đôi bàn tay , ngồi một góc nhỏ ven đường nhấp 1 ngụm café đắng chát …thèm cái túy lúy nghiêng ngã và thèm cái cảm giác không còn gì để nhớ nhớ …quên quên …
Tôi không biết vì sao tôi có nhiều kỷ niệm với mùa đông, chú gấu ngày nào tròn xoe mắt nhìn- quà Giáng Sinh đầu tiên thuở biết yêu ..đã cùng tôi dung dăng dạp phố ….Hay lời hẹn với ai đó “ đêm Noel ..” nhưng sẽ chẳng bao giờ …Ngắm nhìn những áh đèn chớp tắt , ngắm nhìn thế giói lộng lẫy của hàng hàng lớp lớp những kỷ vật .phô bày ..Tôi lài thèm đi giữa mùa đông .
-
Quà Noel
Thánh đường vọng tiếng chuông ngân
Quà tặng bình yên Anh gửi
Gói ghém bao lời ước vọng
Vẽ lên bao giấc mơ hồng
Đã qua những ngày bão dông
Một mùa về trong ký ức
Muà đông không còn làm thức
Những giấc mơ đời trôi ngang
Kỷ niệm rồi cũng sang trang
Giữ môt màu xanh dĩ vãng
Người chìm vào trong bảng lảng
Sương khói phủ dầy...nơi đây
Em hiểu rằng ngày hôm nay
Khác nhiều mùa đông năm ấy
Lời hẹn anh ơi không thấy
Thôi đành như gió như mây
Em gói Noel trong tay
Viết bài thơ trao ai đó
Món quà hai miền nắng gió
Gửi người một chút lắt lay.......
LT-16.12.2008
-
Noel !!!
Tôi viết bài thơ cạnh cây thông xanh
Những quả cầu lóng lánh sắc màu vàng óng
Những ngôi sao tỏa hào quang bất tận
Bên ánh đèn màu nhấp nhánh, lá còn xanh
Tôi ngước nhìn thành phố rộng ..mong manh
Rực sáng những ngôi sao xanh, đỏ , trắng
Chúa hài đồng cùng máng cỏ ...
...nơi hang lừa trong cái lạnh giá băng
Những đụn tuyết bằng bông trắng tinh anh
Không đủ thắp cái lạnh đêm đông đến
Ánh đen pha giật mình ẩn hiện
Bên những manh áo ..chưa che kín thân mình
Đôi mắt nhìn xoáy suốt chiều sâu
Đủ ngây thơ nhìn Chúa ban dương thế
Đủ bầm dập khi đánh rơi số phận
Cô bé bán diêm rét cóng ..một mùa đông
Tôi ngồi bên máng cỏ chợt ...mênh mông
Bài hát đêm đông rợp trời sao tỏa sáng
Bên những thiên thần quỳ ca xướng hát
Cầu an bình trên gương mặt em thơ
Vạn đồng dành cho màu lễ Noel
Ai dành một góc riêng nơi gầm cầu ..kẻ chợ ?
Đêm Noel thiên thần ơi hãy đến
Và chú tuần lộc ơi xin bay xuống dương trần
Mang điều ước chui qua bao ống khói
Thật nhiều quà …cho đôi mắt ..em tôi .
Nguyện cầu bình yên..dương thế ..nở trên môi.
LT.đêm 15.12.2008
-
Viết khi nghe “hồi chuông xóm đạo “
Con là người ngoại đạo
Nhưng vẫn tin có Chúa ở trên cao….
Bài hát Noel giữa ngày chủ nhật
Điệu thánh ca buồn ngân cùng tiếng chuông
Chiều chậm buông, hoàng hôn rực tím
Giữa không trung bản đàn .xao xuyến lòng ai
Tháng mười hai
Trời còn giọt mưa ngâu
Tuôn xuống trần gian rửa sach câu nhân thế
Ánh sáng dần trôi ..ngày đang khép vội
Những giọt đời trong “tình khúc mùa đông”
Đêm Noel , đêm có lạnh lắm không?
Gác chuông ngân , ai cầu câu xám hối
Điều lầm lỡ ..mấy mùa hối lối
Câu kinh cầu nguyên dương thế là đâu ?
Lời ước hẹn đêm đông, đã ra đi từ độ ấy
Mùa đông xưa …nay đông khác đông rồi
Giáo đường ngân, em một thời nông nỗi
Câu thơ buồn trải một thuở ..mênh mông
Mùa đông về ..chắc không còn ngóng trông
Đêm giá buốt ..nhẹ lòng câu kinh nguyện
Kỷ niệm như mây vẫn vơ đỉnh núi
Như gió xói mòn …cất mãi lời ca…
Có những điều không thể nói hết ra
Giữ hộ nha ! màu áo ngày xa xưa ấy
Đêm thánh thót ..giọt đàn tao ngộ
Những cung trầm tay lướt ..phím đàn đêm
Như dòng sông tìm lại phút lãng quên
Đi hết mùa đông..xa cành ..trôi thật nhẹ
Chiếc lá cuối cùng …tưởng làm điều có thể
Trả vô thường …trả những nỗi riêng mang
Khe khẽ hồi chuông xóm đạo ..chiều lang thang
Phố cứ dài ..chân người ..lao xao bước
Ánh đèn giăng..tưởng ngàn sao băng xuống
Thế nhân ơi ..lòng nghe giá ..một mùa đông .
Có điều gì chầm chậm ..giữa thinh không
Con quỳ lạy cầu xin lời nguyện ước
Mùa đông này bình yên người thuở trước..
Cho một mùa ..con hối lỗi xin dâng ….
LT-14.12.2008
-
12.12.2008
Hôm nay trời bớt se lạnh , phố lại ấm hơn, nắng trải vàng khắp ngã đường …màu đặc trưng của Sài Gòn nắng . Dẫu cái se lạnh có bớt đi đôi chút nhưng vẫn không ngăn những chú chim chuyền cành hót lảnh lót để đón chào một ngày mới . Buổi sáng bao giờ cũng trong veo trong cái nhìn và thói quen hiện hữu bật laptop type vài dòng chúc buổi sáng bình yên
Đâu đó trên các ngã đường là những bước chân đang cuộn nhanh nhanh , là tiếng ầm ào của các loại xe đang thi nhau mở đầu một ngày mới .Nắng long lanh trong suốt như giọt thủy tinh rọi qua từng tán lá. Nắng nhảy nhót và quay tròn trên những ngọn dừa cao vút …nắng thật tinh nghịch …đủ mang lại cái cảm giác “nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát ..bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông” ….Có lẽ hơi thi vị hóa cho tà áo dài trăng trên đường sáng nay ..chỉ là loại gấm Thái Tuấn, hoặc chỉ là một loại phi bình thường, hàng chợ mà cô học nghèo cố giữ phẳng phiu trên đường đến lớp …bất giác lại mĩm cười khi nhớ về tà áo dài trong trắng của cô bé Trúc của “Bỗng dưng muốn khóc “ – sự ước ao đơn giản đi bán sách trong tà áo dài trắng hòa lẫn với dòng người trong buổi sáng ban mai .
Vậy đó những điều thật bình thường của cuộc sống cũng đôi khi làm ta chợt nhận ra sự may mắn ta đã có, vậy thì cuộc đời sẽ vẫn rất đẹp , con đường còn dài và mọi thứ còn đang trước mặt ….Ai đó đã nói rằng “ Một cánh cửa đóng lại sẽ có một cánh cửa mở ra “ và cánh cửa khác chứa đựng bao nhiều điều bí mật …chờ đợi ta khám phá .
Bình yên của một buổi sáng Sài Gòn trong những ngày tháng 12 làm lòng ta nhẹ tênh, bầu trời xanh cứ xanh , mây trắng cứ bồng bềnh bay và mĩm cười “ ta đang di qua những quá khứ , hiện tại và tương lai “ mùa đang về và những ngày đông rồi sẽ qua trả lại cho một mùa xuân đầy sắc màu cuộc sống .
Em đếm những chiếc búp trên cây Sake đầu nhà, sáng nay lại xanh xanh cuộn trong chiếc nõn màu chuối những 6 chiếc lá sắp mở mắt chào đời . Nhìn chúng tượng hình thấy vui vui lạ …Cây sake hữu dụng từ chiếc lá dẫu nó lìa cành ..có lẽ vì vậy mà em quý , em yêu nó và em cứ dõi mát nhìn . Nó đứng trước cửa sổ phòng song song với cây ngọc lan – một loài hoa đặc trưng của người Bắc - loài hoa mà đến chết vẫn tỏa một mùi hương thanh khiết trung trinh . Em mở rộng cửa sổ để thấy từng tán lá rì rào khẽ rung rinh trong gió ..từng búp cành nhô cao , từng đài hoa nhẹ mở …Nắng lung linh quá, nắng trêu đùa , nắng nghịch quá ..lòng em cảm thấy thanh thản và nhẹ như cơn gió sáng nay …một ngày mới bắt đầu ….
-
Không đề
Gió đông ngơ ngẩn thổi vào thơ
Để chút se se buổi đêm mờ
Ánh nguyệt dần trôi , đêm khe khẽ
Treo ngọn chỉ hờ buông mối tơ
Đông về nghe lạnh tái tê chưa
Ai thắp màn đêm để đợi chờ
Khuyết chi trăng hỡi còn dư ảnh
Một mảnh sao mờ băng giữa mơ
Mong chút bình yên, sớm-chiều trưa
Lòng như trang sách thuở dại khờ
Chưa in hình bóng, chưa lưu bút
Chưa khắc,chưa chờ, chưa vẫn vơ
Biết chỉ là mơ chỉ là mơ
Áo người trinh bạch viết câu thơ
Buông lòng như đóa quỳnh khi nở
Một phút …giữa đời ..trọn ý thơ ?
Lathu-12.12.2008
-
Thư viết cho Mùa đông
Ngày 11.12.2008
Người ta vẫn nói Sài Gòn nơi em không hề có mùa đông , mảnh đất chỉ hai mùa mưa nắng và em đã khéo tưởng tượng để viết về một Sài Gòn đông trong tiềm thức ..Nhưng thực sự Sài Gòn có đông anh à , dù mùa đông nơi đây thật nhẹ nhàng không có cái hanh khô buốt giá, không có những nức nẻ của làn môi và cũng không có sự đa dạng của muôn loại áo rét hay cái trốn tìm của mặt trời trong những xoa xuýt vì lạnh vì sự chờ đợi…..Chẳng phải vì Em nhớ Anh hay thèm cái lạnh se se phương Bắc nao lòng ..thèm cái cảm giác ấp tay vào túi áo nghe âm ấm mà em cảm nhận thật sự mùa đông đang về trên các nẻo đường của mảnh đất phương Nam –nơi em.
Những ngày cuối cùng của tháng 12 đang chầm chậm trôi, những tờ lịch cuối cùng hiếm hoi …đang giã từ để ra đi mãi mãi . Blog lich đang vơi dần và em cảm thấy nhẹ hẫng khi chỉ còn vài tờ mỏng mảnh nằm im lìm bất động trên tường . Những ngày này buổi sáng thực sự rất kỳ lạ , mở tung cánh cửa số để ngọn gió ùa vào …xa xa là một làn sương thật mỏng , thật nhẹ giăng mờ..che khất cả những tầng cao ốc ..đang vươn mình trong nắng sớm . Chiếc áo sương như lớp voan , lụa hũng hờ trên bờ vai cô thiếu nữ trong sáng tinh sương, trễ nãi chạm vào làn da tinh khiết , thành phố e ấp, thành phố thức dậy trong cái se se của cơn gió đông sang , cơn gió lành lành như chiêc lưỡi mỏng nhẹ chạm vào vào khuôn mặt….
Nụ hôn của gió, của mùa từ nơi xa xôi vượt nghìn dặm làm rám hồng , đỏ mặt thành phố nơi em. Bất giác em muốn mĩm cười vì cái ý thích trẻ thơ được chạn vào chiếc áo mùa đông , ước gió nhiều hơn có thể ..để em được khoe chiếc áo ấm xuống phố trong sắc vàng nhè nhẹ sáng hôm nay.
Phố phường buổi sáng thật tuyệt vời , dường như bụi khói không vướng vít người qua lại , những bước chân dường như nhẹ hơn , người dường như chậm lại . Người người tận hưởng cái se lạnh lạ lùng giữa miền đất hai mùa nắng-mưa . Những quán café vỉa hè dường như chật chội hơn khi ai đó nán lại muốn tìm cho mình một chút ấm áp , một chút chát ngấm nguyện nơi đầu lưỡi tê tê ..và rùng mình khi cơn gió chợt đi qua thả rơi vài chiếc lá nhẹ nhàng đậu lại trên vệ đường ai đó ….
Bức tranh mùa đông còn kỳ lạ khi ai đó dùng nét cọ mà chấm phá lên mảng trời xanh ngắt những mảng , những gam màu vàng nhạt của nắng sớm – những tia nắng len trên từng ngọn cây long lánh đong đầy trên tay … màu vàng của nhũng chiếc lá ..lẫn trong màu biêc biếc của chồi ..Nghịch ngợm vung vẩy ..làm cho bức tranh thêm sống động và em muốn thu cho hết vào mắt cái dễ thương của thành phố miền Nam – Sài gòn mùa đông lạ lùng không anh nhỉ !
Từ hôm nay em sẽ dành ít phút viết về nhịp sống về mùa đông nơi em ..như thể mùa đông vẫn luôn làm em hoài niệm , biết rằng mùa đông là mùa Mùa của những lỗi lầm và trăn trở. Mùa mà cây sim đứng nhọc nhằn trong mưa rét nhưng không thể nở hoa. Đó cũng là mùa ủ ấp những lộc chồi. Mùa xuân bắt đầu bằng những cơn gió lạnh đến tái tê từ lúc cuối đông...và em muốn gửi bức thư này đến cho Anh ..cho tất cả những ai đang cảm nhận một mùa đông …xa lắc .
-
[size="3"]Chiều về phố bỗng thênh thang
Đêm đêm sao rụng khẽ khàng quanh tôi
Bồi hồi xao xuyến trên môi
Hoàng hôn tim tím , đâu đôi chim trời
Biết mùa thay lá xa vời
Đông đang bịn rịn để mời …xuân sang
Biết rằng định luật thời gian
Buộc rồi lại mở ai màng được thua
Trời cao đất rộng ai mua ?
Mảnh tình chấp vá ..ai đùa ai đây ?
Biết rằng ..rồi sẽ đổi thay
Tay ai ngắn quá ..trả vay …nợ người
Lathu- 11.12.2008[/size]
-
Bài thơ viết tiếp ...
Hạ bất ngờ
Về giữa mùa đông
Con chim nhỏ say trên cành ríu rít
Chiếc lá vàng bỗng thấy lòng tha thiết
Bám chặt cành
Chỉ sợ cuốn lìa xa
Quy luật tuần hoàn rồi chẳng tha
Mùa đông nào dành riêng cho lá
Hút heo
Môt cơn gió chớm
Đủ đẩy lá vàng lìa bỏ nhành hoa
Có bao giờ anh nhỉ
Giữa giá băng
Lá vẫn xanh
Níu hoài nhành chung thủy
Chỉ sợ ..
Mùa đông không ngơi nghĩ
Gió thốc về
Meo mốc
Lại phong ba
Lathu-Mua 10.12.2008
-
Vay !!!
Vay đời một chút heo mây
Để đông rát tiếng trả vay nợ Người
Vay anh chun rượu mua cười
Đắng lòng nước mắt bập bềnh mi trôi
Vay tình là lượt áo đôi
Diêu bông người đã tìm rồi sao đây ?
Một lời hẹn chin cao dầy
Bao giờ sáo phải đợi ngày sang sông
Mùa đông có lạnh nhiều không
Bến xưa từ tạ …buồn trông nát lòng
Trời ơi diêu bổng diêu bông
Vì đâu sông cạn ..mà đong nỗi sầu
Sáo rồi về lại sầu đâu
Tìm vầng thơ trả tim đau cho Người
Mai này rẽ sóng trùng khơi
Biết Người có nhớ một trời yêu thương
Bến sông lẻ bóng …sầu thương
Giá băng..một dải mờ sương ..cuối trời .
Thôi đừng vay-trả tình đời
Rượu xin nhấp cạn – chung tình tiễn tôi.
Lathu- 10.12.2008
-
Trả !!!
Đông về trả ấm cho tôi
Trả thương cho nhớ
Trả ngày cho đêm
Trả em cả nụ cười duyên
Trả em một thoáng êm đềm ngày xưa
Trả mây để gió vu vơ
Thổi bay đi hết
Muộn phiền trôi theo
Trả mưa cho dốc lượn đèo
Trả cay cho rượu
Để mềm môi nhau
Đông về trả lại mùa sau
Trả đau cho lá
Trả thơ cho đời
Trả lời yêu cứ bồi hồi
Trả ngày chút nắng
Trả bầm ngực tôi
Trả buồn ..ừ nhỉ để vui
Xuýt xoa câu chữ ..cho tôi..trả Người ...
10.12.2008
-
-
Lời gió !!!
Gió nói ngày xưa gió biết đau
Mang điều thầm kín chỉ riêng trao
Rồi mây tan tác..bay muôn hướng
Gió mãi vu vơ cuộn sóng trào
Gió nói gió như khách hững hờ
Gieo thêm giai điệu nhôt nàng thơ
Chở bao tâm sự bao ký ưc
Tội nghiệp gió mà, mây vẫn vơ...
Gió đã đi qua bao nhánh sông
Mặt trời cười nhạo, gió long đong
Dã tràng hí hửng se viên cát
Đâu biết ngàn đời lấp bể không ?
Gió biết vì ai gió phải lòng
Rung người đứng giữa một đêm đông
Chẳng thương xót gió vô tình lại
Cạn phút biệt từ ..gió mênh mông
Thôi nhé ! từ đây chẳng đèo bồng
Đường xa gió lại cứ thong dong
Quảy gánh hành trang sao quá nặng
Chân bước ngập ngừng mây có mong ...?
Lathu- 09.12.2008
-
Im lặng
Anh im lặng ..lẫn vào đêm
Trăng tròn chênh chếch ,trăng đem trói lời..
Tình yêu sao khuyết ..để rơi
Sao không cất nỗi ..câu đời ..bể dâu
Để em
Đôi mắt
Lặng sầu
Giọt vô tình vỡ ...
giọt chao...
rối bời.
lATHU- 07/12/2008
-
Không đề
Tay chưa cầm được tay người
Mà nghe nỗi nhớ lặng thầm đơn côi
Người đi một nửa hồn tôi
Chênh vênh quán vắng, chiều trôi tím buồn
Đêm nay rượu uống giọt tuôn
Say say tỉnh tỉnh ..tơ buông phím chùn
Hình như dư ảnh, dư hình
Nhạt nhòa ..đáy cốc chạm tình ..ly bôi.
07/12/2008 - Lathu
-
Trốn !!!
Em trốn mình em trốn kỷ niệm xưa
Bờ rêu đã trợt trơn chiều băng giá
Ghế đá lạnh, công viên ngày ta đã
Dấu chia phôi ...lòng níu chữ “tạ từ “
Chiều bây chừ ,chiều sao vẫn âm u
Thu nấng ná chỉ còn màu tối ám
Trăng trầm mình , khuất sao hàng dương bạc
Trắng một màu ..ngấn ngấn mảnh trăng rơi
Anh đã đi rồi , kỷ niệm thoáng chia phôi
Còn lại đây mùi hương –thời nhung nhớ
Em khắc anh vào từng trang lỡ dỡ
Thơ thật buồn ..nhốt kỷ niệm vào tim
Em bây chừ ..lặng lẽ tìm quên
Ly cafe không đường sao mặn đắng
Rót từng giọt mông lung vào đêm vắng
Em lặng mình đón ..nhận nỗi KHÔNG ANH.
Lathu-07-12/2008
-
Chiều không anhDạ khúc bản dương cầm
"Chiều nay không có anh"
mùa thu thôi xác lá
mùa đông buốt tái tê....
chiều nay không có anh
ai thương lá thu bay?
cơn say ai vương vấn?
đời có còn dối gian?
Cảm nhận bài hát DẠ KHÚC
Thân tặng.........
Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy
Cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối
Cần thêm anh hỏi han cho giấc trưa em yên lành
Cần thêm những lần hẹn như cuối cùng
Cần tay níu để thấy anh còn gần
Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng
Cần thêm anh, cần thêm cho những khi em lo sợ
Cần thêm yêu hay cần thôi biết yêu
Đã cần thế, thương gần rồi
Vẫn như anh còn xa rất xa
Vì đã vùi hết những ước mơ dịu ngọt
Em thêm cần anh đến muôn lần
Thế tình nhé, xin về gần
Nối thêm yêu thương vào với nhau
Tình có dậy sóng vẫn cứ xin tình nồng
Nối em vào anh chiếc hôn nồng
Nghe nhạc : http://www.last.fm/music/Hien+Thuc/_/Da+Khuc
Đêm nghe bình yên đến lạ, thoảng hương ngọc lan phảng phất ..chập chờn như những giấc mơ đời men theo dòng chảy miên mang để rồi tượng hình qua câu hát nhà ai vang vang trong đêm . Nhắm chặt mi mắt nghe lòng rung rung đón nhận ..lặng yên..lặng yên để nghe từng ca từ rót vào lòng ...đêm thoáng xao động, đêm chợt dài hơn , và đêm cho ta bồng bềnh , phiêu diêu để câu chữ cất lên thay lời muốn nói .
Giọng hát da diết của Hền Thục nhân nhá “Cần “ làm thoáng buốt giá trái tim ..chợt thấy nhớ ..chợt nghĩ và chợt thèm cái cám giác bài hát đang ..nâng nhẹ cảm xúc...đang đưa ta chơi vơi theo từng nốt nhạc đầy cảm tính, chùng chình ..như một sự cần thiết không thể lý giải nổi :
Cần đêm trắng để trút vơi lòng đầy
Cần thêm nắng để em nhìn vừa bóng tối
Cần thêm anh hỏi han cho giấc trưa em yên lành
Cần thêm những lần hẹn như cuối cùng
Đã có những đêm như thế ..cần một đêm trắng ..để có thể trải lòng, cần một vòng tay nghe ấm áp, cần một nhịp đập để loạn tim và cần một cái nhìn để làm ta mênh mang ..nỗi nhớ ...Điệp từ “cần “ cứ liên tiếp nhắc nhở , cứ trao cho ta điều mong muốn, ước ao...Có câu “Có thức đêm mới thấy đêm dài , có trong cảnh mới hiểu người trong cảnh “ và nếu có ai đã từng trắng đêm tâm sự , có ai đã từng trăn trở suốt chiều dài một đêm..mới cảm nhận được đêm ..thật dài ..và đủ để ta có thể “trút “ bớt những điều chan chưa, những dư âm đã đang mang lại . Dòng đời vẫn trôi và những con thuyền cứ xuôi theo những dòng chảy vô định ..những bến bờ lướt qua để lại những niềm hối tiếc, những vấn vương ...Cần lằm ..”thêm” cho đủ , “nếm “ cho vừa, “nấu “ cho sôi để tình yêu như một thứ hương vị đã vương ..không thể quên được ...Cảm giác hụt hẫng trong đêm..cảm giác thiếu thốn và cảm giác thèm khát , ước ao để rồi bài hát cứ phải thêm “cần “ để con người bớt cảm giác lẻ loi, bớt cái cảm giác cô đơn và bớt đi những điều muộn phiền trong cuộc sống .
Ca từ thật đẹp với bắt đầu vế với từ “cần “ nối vế thứ hai “để” như một kết quả cho một sự lý giải ..Ta hình dung người con gái trong bài hát đang vò võ , thao thức dưới ánh đèn, trằn trọc để nhớ về những hơi ấm, những dòng sóng cảm xúc lan tỏa ...để rồi buột miêng khát khao “cần “ . Hồi ức, kỷ niệm, cảm xúc ùa vây để chỉ còn lại những nỗi nhớ đong đầy . Chìm vào nhũng thanh âm, lặng mình trước những cảm xúc mang lại ...tư dưng cảm thấy đơn côi..tự dưng cảm thấy trống vắng..tư dưng ta cảm thấy yêu đuối bé nhỏ ...thèm một bờ vai, một sự che chở ..một dấu yêu
Cần tay níu để thấy anh còn gần
Cần môi nóng để biết lòng còn ấm cúng
Cần thêm anh, cần thêm cho những khi em lo sợ
Cần thêm yêu hay cần thôi biết yêu
Hiền Thục hát như tâm trạng một người “đàn bà “ trong đêm dấu những khát khao cháy bỏng trong câu chữ “níu “ anh để thấy “gần “ , “cần anh “ “ khi em lo sợ “ và cảm xúc về một làn “môi nóng “bỏng như ngọn lửa âm ỉ cháy trong đêm. Lắng lại trong câu ca...dấu đam mê trong tiếng hát ...da diết với tình yêu khắc khoải ...để rồi cuối cùng thốt lên “ cần thêm yêu hay cần thôi biết yêu “ . Dường như có sự mâu thuẫn trong câu ca ...nhưng thật ra chính câu hát này đẩy cảm xúc đên cao trào .Cả hai thái cực đều nghiêng ngã ngang nhau “thêm yêu “ hay “thôi biết yêu “ tưởng chừng là vô lý đấy nhưng thực sự lại rất logic thường tình .Khi yêu con người ta thăng hoa với những cảm xúc yêu và được yêu như hòa tan , thẩm thấu vào trong nhau, cái cảm xúc yêu giao hòa để rung bật với những cảm giác thật lạ . Yêu và được yêu như tặng vật của đấng tạo hóa ban phát và ai cũng được bình đẳng trong cái xúc cảm kỳ lạ ..riêng có ấy . Cảm giác yêu làm cho mọi sự vật trở nên dịu dàng, thân thiện, và ngập hồn với những cảm giác lâng lâng như bay lên chín tầng mây ...
Đối lập với yêu lại là “thôi biết yêu “ – dường như hai thái cực trong cùng một câu chữ lại không làm cho câu chữ mất cân đối mà sự đối lập này lại trở bên hiển nhiên như hai sự vật gắn kết – Yêu – không yêu – tan vỡ ...con đường chung nhất cho tất cả mọi cuộc tình ...mấy ai mà không trải qua để rồi khi “cần thôi biết yêu “ mới cảm thấy quý giá cái giây phút có nhau biết bao lần, quý cái không gian, thời gian bên nhau , cho nhau và trao nhau . Cả hai làm câu ca như bất tận..kéo dài ..với sự mâu thuẫn ngọt ngào , hiển nhiên và không đối kháng ...
Đêm cứ dài thêm và tiếng rền rĩ của dàn giao hưởng côn trùng như những bài hòa tấu lẫn trong tiếng nhạc ..lẫn trong màn đêm như những bức tranh sống động ...có tiếng chim vỗ cánh ăn đêm hay chúng đang tìm nhau cho một sự “cần thiết “ nào đấy , để rồi ta cảm thấy “thương gần rồi “ nhưng “anh còn đang rất xa “...sự không thể chứa đựng trong “có thể “ để rồi nỗi nhớ rơi theo từng nốt nhạc ...và chùng xuống câu hát của Hiền Thục “Em thêm cần anh đến muôn lần”. Đây có phải là kết quả của một đêm thức trắng ? đây có phải là mong mỏi cuối cùng và đây có phải là điều đọng lại ...sau tất cả ..
Nghe chơi vơi, nghe cô đơn..nghe nhớ và nghe thèm khát những yêu thương ..bài hát cứ nhẹ nhàng đưa ta đi , đưa ta vào giấc mộng với những vòng sóng lao xao ...giấc mơ tình yêu đẹp quá, nhẹ như mây , và thoảng như gió , ấm như ngọn lửa ...và nồng như những dấu yêu để rồi :
Nối em vào anh chiếc hôn nồng
Bài hát đã dừng lại nhưng vẫn làm tim ta đập thật nhiều trong đêm...sâu lắng, lãng mạn , chân tình và khát khao ....Bài hát làm sống dậy trong lòng những tình yêu trăn trở , những cung đường đang khép mở với những yêu thương dâng tràn ..môt lời tâm sự ..một lời trao gửi một lời muốn nói ...muốn gửi trọn cảm giác đến người thật xa
Thế tình nhé, xin về gần
Nối thêm yêu thương vào với nhau
Tình có dậy sóng vẫn cứ xin tình nồng
Nối em vào anh chiếc hôn nồng
Xin cám ơn nhạc sĩ Quốc Bảo đã đẩy hộ cảm xúc bằng lời nhạc tuyệt vời , giọng ca Hiền Thục và cách phối khí thật lạ ...đủ sâu ..đủ nóng ..đủ để kéo dài ..điệp khúc “cần “ – Thông điệp cuối cùng gửi đến những người đang yêu ....Hảy yêu để thấy ấm..và nóng ..để biết trái tim còn sôi, máu còn đỏ và lửa vẫn còn ...cháy ..phải thế không bạn ?
06/12/2008
Bài thơ riêng viết cho anh-Người Hà Nội
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Giáng Sinh
Sáng nay lạnh- trời còn mang sương sớm
Gió lay lay se sắt cả đôi tay
Giáng Sinh về - người hỡi có hay chăng?
Ngày hạnh phúc cho đời cho nhân thế !
Tôi muốn tan trong từng cơn gió nhẹ
Thổi vào người - mang chút nắng ban mai
Ngày sinh Người-Chúa hỡi xuống dương gian
Ban điều ước - nụ cười cho em nhỏ
Trong gió sớm - mơ ngày thơ gặp lại
Có cụ già râu tóc bạc phơ phơ
Trong áo đỏ - quà Người mang trao tặng
Có cho ai một chút nhịp vui đời ?
Ôi một Thánh đường - một lời cầu nguyện
Con chắp tay cầu Chúa ở trên trời
Cho nhân thế xoá đi niềm đau nhé !
Cho cuộc đời chớ có mấy điêu linh
Chúa ơi ! Người có thắp sáng niềm tin
Cho hạnh phúc trênbờ môi nhỏ
Cho bạn bè con niềm vui chan trong mắt
Cho tình yêu cho cuộc sống, cho đời
Con tin Chúa dẫu là người ngoại đạo
Con tin Trời -xin mang lại niềm vui
Xin gởi dến bao ng¬ười lời cầu chúc
Một Giáng Sinh hồng thắm mãi trên đời
Giáng sinh đang về ....
Lathu