-
Số bài viết
527 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Lathu
-
-
Giọt nhớ !!!
Tặng -Người Hà Nội
Có nỗi nhớ nào khe khẽ gọi tên
Chạm lên môi gởi người Hà Nội
Gió thở dài Em bàng hòang quá đỗi
Xanh xao , một vạt nắng hao gầy….
Hà nội ơi biết có người tận phương nào
Ấp nỗi nhớ vào trăng ,nghe trăng thở
Trăng vô tình ,cũng nghiêng lòng đón-mở
Trăng nhắc hộ một người ,tận cuối trời xa…
Ước một ngày trong gió chớm heo mây
Nghe hoa sữa rơi hòai trong lòng phố
Níu mùi hương một lần thôi để nhớ
Hà Nội- Anh ướp hương sữa trong lòng
Em đi giữa Sài Gòn phố mênh mông..
Nắng ấm quá, vạt nắng mềm như tóc
Rung nhè nhẹ -giọt mai còn lóng lánh
Giọt hồn nhiên rơi vào mắt long lanh..
Hẹn một ngày Anh nhé có phải không ?
Em sẽ ước trong mơ mình gặp lại
Như cô Tấm ngày xưa trong quả Thị
Ước một ngày gặp Hòang Tử sánh đôi
Hẹn một ngày ,khe khẽ Hà Nội ơi !
Níu hồn em sáng nay trời bảng lảng
Giấc mơ nào đưa em về phương Bắc
Tận trời Nam – Em làm kẻ đi hoang.
Lathu
-
Nhớ !!!
Em tìm nỗi nhớ lẫn trong đêm
Tiếng dế rền rã
Bình yên giữa mênh mông vắng lặng
Chỉ côn trùng
Tấu khúc véo von
Dạ khúc
ngân theo từng phím tay thon
Những mi thứ, son , pha trỗi nhịp
Khúc dạo bay theo nỗi buồn lữ thứ
Đêm đồng hành
Dấu nỗi nhớ trong tim
Hà Nội giờ này
Phố lặng im ?
Cây rũ lá, chơ vơ , sương se lạnh
Ở nơi đó, chút gió mùa đông bắc
Tràn về
Căn phòng
Mang nỗi nhớ tên..em
Hãy ngủ ngoan đí
Này mắt, này mi
Em ngồi sưởi , ấm lòng canh tròn giấc
Mỉm cười chi anh ?
phút giậy không lận đận
Giấc mơ trong đời
Trọn kiếp …bên anh …
Lathu- đêm 07/11/2008
-
Hiểu !!!
( viết khi nghe bài hát “lời của gió : Em có nghe thấy gió nói gì không ?)
Tiếng đàn ai khe khẽ ru tôi
Giữa buổi trưa nắng rải dài phiến đá
Phố vội vã, bao bàn chân hối hả
Mùa đi qua, mùa để lại trong ta
Sao bổng nghe mình hóa khúc hoan ca
Khúc nhạc dạo bài ca “lời của gió “
Văng vẳng trôi qua ..lời ai thầm thì đó
Gió ơi , gió à…gió nói gì đa ?
Hình như là gió còn mãi đi xa
Để tiếng đàn chơi vơi , chiều cô quạnh
Ru em đó giữa một trưa nhặt nhạnh
Khúc giao mùa , gió đông bắc tràn qua
Em ru mình trong những lời ca
Thầm thì gửi trao , dấu dùm nỗi nhớ
Trời nghiêng mình , nắng chao chát lạ
Phết ngọt ngào vàng khắp ngã đường qua
Em gửi cho anh chút nắng miền xa
Em- và anh hai điều không thể thiếu
Một nữa tin yêu, một nữa là hạnh phúc
Một sẽ lặng thầm …nhường ..bước kẻ đi qua.
Anh có hiểu rằng lời em đã thốt ra ????
Lathu 07/11/2008
-
Xin đừng trách !!
Thân tặng Tr….
Xin đừng trách lá nha em
Mùa yêu bổi hổi đã đem xa dần
Thinh không lá rụng vàng sân
Ở đâu chiếc lá ..sầu dâng ngập sầu
Lá bay qua cuộc bể dâu
Trầm luân một kiếp xót đau một đời
Mong manh chiếc lá lìa trời
Vô phương ,ngược bến giữa đời tìm quên
Viết vầng thơ để chông chênh
Tháng ngày chôn hết lênh đênh phận người
Xin em đừng trách , đừng cười
Vầng thơ cũng chỉ cho đời lãng du
Nhặt lòng tìm lại mùa thu
Ai hay Đông chớm đã ru se lòng
Rụng rơi chiếc lá giữa dòng
Xin đừng trách lá đèo bòng nha em….!!!
Lathu 07/11/2008
-
Thật tuyệt vời cô bạn thơ của anh quả cũng là một kỳ nữ hà, mai anh kêu Vân Hồng để hai chị em cùng chơi cho vui ha, vậy mà kêu không biết làm thơ. ôi chao anh lại có thêm một người để mà...hihihi.Đợi Chờ
Đã bao lần em nhắc đến tình yêu
Hai tiếng thiêng liêng mà Chúa Trời ban cho loài người ta đấy
Đôi lứa ai hoan như ngàn hoa vậy
Chẳng thể lìa xa thiếu ánh mặt trời
..................................................
Mong kiếp sau mãi vẫn chung đường
Để trả nốt chút nợ tình ta đó
Anh sẽ làm sông - em làm con thuyền nhỏ
Lại cùng nhau hát khúc đợi chờ...
Có câu “phóng lao đành phải theo lao “ – Lá Thu “đành “ viết đôi hàng cho bài thơ này – tiếp nối 1 chủ đề muôn thuở, trước khi bắt đầu một ngày làm việc cuối tuần nhé !!!
Đừng hẹn !!!
Em vẫn hiểu tình yêu
là món quà tuyệt vời được ban tặng
Hiểu trái tim lạ lẫm dò đường
Hiểu cuộc đời dài, rộng, nông sâu
Hiểu đại dương vì sao con sóng vỗ
Hiểu thiên đường hạnh phúc là nơi nao
Những chiều sâu từng làm xuyến xao
Những lá rụng cũng khẽ khàng duyên-Nợ
Có những chiều lang thang phố vắng
Có những đêm thao thức canh thâu
Có những trang thơ còn phút đập tình cờ
Có con phổ lim dim chờ ánh đèn hiu hắt
Những bình yên lặng sâu trong ánh măt
Phút bão dông như gió lốc tung bờ
Anh hỡi anh dừng hẹn những bất ngờ
Lòng phố vắng –thơ chỉ là giấy trắng
Là dòng sông, anh sẽ trôi trôi mãi
Bến bờ nào anh tìm lại riêng anh
Chiếc thuyền kia neo mãi phút giây chờ
Chòng chành giữa bao mùa bão nổi
Sông cứ hẹn rồi sông ra biển lớn
Thuyền ơi thuyền sao lặng lẽ ngóng trông
Cánh hải âu bạt gió ngăn sông
Đâu thấu hiểu “lòng thuyền đau rạn vỡ “
Lỗi hẹn với thuyền, sông ơi xin đừng hứa
“Cứ âm thầm chảy, âm thầm trôi”
Như cuộc đời – dòng chảy mãi ai ơi
Như con nước đến mùa ..con nước lũ…
Lathu- sáng 07/11/2008
-
Gửi Người –
(nhân vật chính – bài thơ riêng viết cho anh )
Người có bao giờ nhớ ta chăng
Cạn kiệt trong tim những nốt trầm
Tháng ngày đong những câu hò hẹn
Lỗi với Người rồi, tim giá băng
Ta mượn bài thơ chải tháng năm
Mượt mà vũ điệu lướt từng không
Mà tim đau lắm ôi đau lắm
Nước mắt sao tràn, Người biết không ?
Ta đã lao mình –cuộc vong thân
Ảo giác , hợp tan – khóc lại cười
Thành hoa rời cánh khi đơm nụ
Thành lá xa cành ..trong bão dông
Người ở nơi đâu có nhớ ta
Đếm từng lá úa đuổi theo mùa
Đêm nay sương lạnh, sao ta nhớ
Những bức thư Người đăng dắng môi
Ta trả Người về với cái Tôi
Một lỡ , lầm hai ta mất Người
Sấp ngửa bàn tay nhiều lận đận
Ta đã buông Người …nghe chơi vơi
Ta hóa dòng sông chảy mãi đời
Cuốn tràn thác lũ tận biển khơi
Tỉnh giấc Người ơi ta nhớ lắm
Gập mình – không khóc- được Người ơi !!!
Lathu- đêm 06/11/2008
-
Một bài thơ cũ... bất chợt ngược thời gian... nhớ xa xưa!!!NGƯỢC DÒNG!!!
Em sợ ngược dòng
Trở lại những ngày xưa
Để chợt nhớ,
những điều cần quên lãng
....................................
Xin một lần thôi,
Không ngược về theo những giấc mơ
Để yên bình…
Trong ngày mai hạnh phúc!!!
Viết tiếp "ngược dòng" cùng Gió Thu đây
Em sợ ngược dòng
trong những thoáng mông lung
Kỷ niệm ùa về vây em tối ám
Những vầng trăng đã không còn lãng mạn
Gió thì thầm đánh thức trái tim côi
Em sợ ngược dòng
Về tháng năm trôi
Anh hiện hữu giữa hai bờ thương nhớ
Chống chếch men say, mắt môi hy vọng
Một thoáng mông lung bóng tối phủ đầy
Em sợ ngược về
dòng sóng ngày xưa
Những bài thơ, những câu cổ tích
Những giấc mơ đan nhau chằng chịt
Trói em vào ,ngốn ngấu những dường tơ
Em sợ những gì nhung nhớ
Bổng một ngày đánh thức giấc mơ
Những nụ hôn còn bồi hồi,nóng hổi
Những ngón tay lướt trên khung nhạc ,
bản hòa tấu nào trổi điệu sonate
Em sợ ngược về
Những khoảng lặng im
Sỏi lạnh lùng cuộn mình lăn lông lốc
Nước mắt nuôi rêu bám hoài nhung gấm
Em trượt nhoài ..trong nỗi nhơ KHÔNG TÊN.
lathu-đêm 06/11.2008
-
Lá thu cũng vừa kết thúc ngày làm việc – liếc qua trang thơ thấy Anh reply – Bài thơ của Anh - thật sự làm Lá tự hào ghê ..vì được làm phụ nữ …smile . Lời thơ mang nhiều âm sắc ..đưa ta về cánh võng ngày thơ và một tình cảm vô bờ với Mẹ - Thanks anh rất nhiều . Lá không đổi làm con trai đâu…mục đích chính là …..ĐƯỢC BÀI THƠ này ….smile .
Nghe anh kể về tuổi thơ có mẹ
Có lời ru êm ả dịu hiền
Có cánh võng chao nghiêng chiều biên biếc
Có tình yêu Mẹ chin tháng cưu mang
Có những dòng oanh liệt vẻ vang
Thuở mở nước hai bà Trưng –Triệu
Tám chữ vàng kiên trung bất khuất
Dáng dịu hiền người con gái Việt Nam
Em không đổi đâu, chẳng dại để mà thành
Làm đàn ông đâu thể nào nói hết
Làm bông hoa ngát hương và bất diệt
Đẹp hơn nhiều khi được nâng niu
Em chỉ muốn Anh hiểu tình yêu
Hoa mỏng mảnh cần dịu dàng đối xử
Là phụ nữ tay mềm chân yếu
Phận quần thoa , liễu yếu đào tơ
Các anh đừng vùi dập cánh hoa mơ
Đem giũa chợ , mặc gió mưa rời rã
Nghìn trang đời bày ra vội vã
Mặt báo phơi lạnh, cảm, thay Người
Một chút bất bình chỉ để rong chơi
Duyên –và Nợ , tiền thiên, số kiếp
Nhân và –quả, luật trời báo trả
Kẻ đi vay phải chịu vô hình
Làm người không chỉ bởi hư vinh
Phút “ngộ “ ra lẽ đời trong khoảnh khắc
Trăm năm đó mộng như là hư áo
Để dằn lòng hai tiếng – Phân Minh .
Lathu - chiều 06/11/2008
-
Trời ơi hạnh phúc quá, nhưng La Thu ơi anh Vinh không biết có còn đủ sức để đi cùng người bạn thơ của mình không? nhưng thôi cứ cố vậy, chiều vừa đi làm về anh rất vui khi box thơ của anh lại được một món quà em tặng.hehehehehhe vui quá chứ sao? có gì đâu, nếu ko giữ quan điểm thì hehehehe, còn gì để mà nói nữa. Anh Vinh cũng cứ liều một phen vậyTiền Định
Thủa lọt lòng nghe mẹ ru nôi
Câu hát vấn vương một thời thơ ấu
Trên cánh võng tiếng chim nào nỡ đậu
Âu yếm bên con giấc ngủ say nồng
Ta nhủ thầm mẹ đâu phải đàn ông
Mà lửa ấm sưởi nhà ta đấy...
Sóng Trường Giang oằn mình trỗi dậy
Kìa bà Trưng - Bà Triệu oai hùng
......................................................
Được làm người " Ngộ" bởi " Nhân Duyên"
Nam hay nữ cũng đều do tiền định
Tốt hay xấu mỗi người một tính
Sự trả vay muôn kiếp luân hồi
Phúc phận mỏng tình như làn gió
Chữ " Nhân" nào đã hoá thành tôi!
Lá thu cũng vừa kết thúc ngày làm việc – liếc qua trang thơ thấy Anh reply – Bài thơ của Anh - thật sự làm Lá tự hào ghê ..vì được làm phụ nữ …smile . Lời thơ mang nhiều âm sắc ..đưa ta về cánh võng ngày thơ và một tình cảm vô bờ với Mẹ - Thanks anh rất nhiều . Lá không đổi làm con trai đâu…mục đích chính là …..ĐƯỢC BÀI THƠ này ….smile .
Nghe anh kể về tuổi thơ có mẹ
Có lời ru êm ả dịu hiền
Có cánh võng chao nghiêng chiều biên biếc
Có tình yêu Mẹ chin tháng cưu mang
Có những dòng oanh liệt vẻ vang
Thuở mở nước hai bà Trưng –Triệu
Tám chữ vàng kiên trung bất khuất
Dáng dịu hiền người con gái Việt Nam
Em không đổi đâu, chẳng dại để mà thành
Làm đàn ông đâu thể nào nói hết
Làm bông hoa ngát hương và bất diệt
Đẹp hơn nhiều khi được nâng niu
Em chỉ muốn Anh hiểu tình yêu
Hoa mỏng mảnh cần dịu dàng đối xử
Là phụ nữ tay mềm chân yếu
Phận quần thoa , liễu yếu đào tơ
Các anh đừng vùi dập cánh hoa mơ
Đem giũa chợ , mặc gió mưa rời rã
Nghìn trang đời bày ra vội vã
Mặt báo phơi lạnh, cảm, thay Người
Một chút bất bình chỉ để rong chơi
Duyên –và Nợ , tiền thiên, số kiếp
Nhân và –quả, luật trời báo trả
Kẻ đi vay phải chịu vô hình
Làm người không chỉ bởi hư vinh
Phút “ngộ “ ra lẽ đời trong khoảnh khắc
Trăm năm đó mộng như là hư áo
Để dằn lòng hai tiếng – Phân Minh .
Lathu - chiều 06/11/2008
-
Ngày anh đi !!!
Ngày anh đi trang thơ ủ rũ
Không ai trả lời, vắng khách ghé qua
Mây vẫn trôi, trời đất bao la
Cánh chim bay dọc ngang số phận
Ngày anh đi nắng trên đầu nắng đổ
Cây thì thầm, kéo gió ngẩn ngơ
Trời thôi mưa để đắng đót vần thơ
Gieo câu chữ bẻ cong cái nhớ
Ngày anh đi gói màu xanh của lá
Gói màu vàng cúc thắm buổi chia xa
Có điều gì trong khoảng cách trôi qua
Đuổi theo anh đấy tận miền biên ải
Anh có nhớ “ một trời quan tái “
Khách thi nhân bầu rượu túi thơ
Trên đầu ngăn ngắt nắng ban trưa..
Tiếng gà gáy gợi lòng chừ cô tịch...
Thăm hộ em tượng nàng Tô thị
Hóa đá chờ chồng nắng suốt cả mùa mưa
Ngắt dùm em vài cánh lan xưa
Mỏng mảnh che nghiêng nét duyên thầm con gái
Viết hộ em bài thơ còn dang dở
Về cùng em – câu quan họ đang chờ.
Lathu-06/11/2008
-
Lại trả lời La Thu nha. vừa hết mưa song, ui chao hút chết vì nước mất thôi.Sóng Lòng
Có phải chăng sóng cuộn dưới đáy sông?
Hay sóng ở trong lòng ta đó?
Nếu là trăng hãy làm vầng trăng tỏ
Nếu là người hãy sống bởi chữ nhân
.....................................................
Đau khổ - khổ đau - hay hạnh phúc ngập đầy
Cũng tại bởi duyên phận của mình ở nơi cõi thế
Những rung động chắc nhiều khôn kể
Biết khi nào sóng dậy tự lòng ta
Thật lòng thường thấy thread của anh gần của Lá Thu rồi 1 lần tình cờ vào đọc những dòng thơ anh mượt mà....Lá thu viết reply như một sự ngẫu hứng ...Dùng thơ để giảm stress và gói ghém ...Người ta vẫn nói thơ, văn là nhân học . Lá thu thành thật khai không biết làm thơ ...chỉ biết rằng những người bạn thâm giao đang có,cả những người tiện thể ghé ngang, rồi cùng trao đổi và cùng trải mình.
Bài thơ này của anh Vinh khá súc tích , trả lời được hết ý .....nhưng Lá thu cũng "bướng bĩnh" bảo vệ quan điểm...chỉ là "relax " thôi, châm chước và không cười nhé !vì Lá thu "xông đất " anh ..
Nếu trời cho ta được sinh ra
Là đàn ông dọc ngang một số kiếp
Kiêu hãnh đứng giữa bốn bề lửa tuyết
Có quyền yêu, quyền quyết định được –không.
Ta sẽ nói giống như anh vậy
Chữ chung tình đâu chắc chỉ đàn ông
Làm phụ nũ dại nhiều, thua thiệt
Yêu bằng tai, nghe chuyện viễn vông
Mắt ráo hoảnh , ngoảnh nhìn –người trong cuộc
Đem thật thà trả một điều KHÔNG
Trời sinh ra các bậc đàn ông
Yêu bằng mắt , nói bằng lời ngon ngọt
Để đắng đót khi gặp câu “số phận”
Vũ khí nào thành kẻ siêu nhân ?
Chuyện ngày xưa chàng Sở rành rành
Đem bán đứng Thúy Kiều liệu là đúng ?
Tình duyên như bọt triều lận đận
Để má hồng làm một kiếp quy y
Chuyện xưa-nay sử sách đều đã ghi
Em chỉ hỏi rối lòng em chỉ hỏi
Dẫu “ngộ” chữ Nhân-duyên câu thiên định
Sự trả vay luân hồi kiếp đổi thay
Phúc –phận như hư ảnh gió và mây
Gió cứ thổi và mây trôi vô định
Làm sao biết Nợ Người- mượn trả
Nên kiếp này ..em làm sóng ..trôi xa
Chữ “Nhẫn “ Người đã tặng cho ta .
Lathu-sang 06/11/2008
P/S : một người bạn tặng Lá chữ "Nhẫn " vẫn chưa "ngộ" hết ...
-
La Thu ơi thơ bạn làm cho mình bối rối quá, mình không biết phải viết thế nào đây? quả là đề tài quá khó. Mong La Thu không cười người bạn này nhé...Chung Tình
Ta biết rằng em chẳng tin đâu
Những câu nói thân thương sẽ biến thành giả dối
Cũng bởi vì bao phần đen tối
Của nhân gian đem giành chọn cho nàng
----------------------------------------
Truyền thuyết xưa cùng câu chuyện Thuỷ Tinh
Cũng tại tình yêu mà thác ngồn sông núi
Dẫu ngàn vạn năm vẫn còn buồn tủi
Nhắc nhở ta đâu hết kẻ chung tình...
Vô tình reply thơ thành một đề tài …Lá Thu tiếp đề tài của anh Vinh đây …
Em cũng biết tình yêu nhiều ..đoạn cuối
Trái tim yêu cũng có lắm nhiều ngăn
Ngẫm số phận bao người tin lời nói
Phải ba chìm bảy nổi, chín lênh đênh
Em cũng biết chuyện tình nàng Tô Thị
Đứng bồng con mòn mõi –đá trông chồng
Câu Tiễn nỡ đem vợ mình ngã bán
Vì hận lòng trả một mối tình thâm
Thế gian này “mỹ nữ “ thành quà dâng
Vật hy sinh tế thần, và tế đất
Anh hỏi em làm sao em hiểu được
Chuyện chung tình – bội phản của đàn ông ?
Những rung động …chắc phần nhiều tần số
Như radio bắt sóng các bằng tần
Ai nói được làm sao ai nói được
Sóng trong lòng, sóng từ chổ nào dâng ?
Lathu-05/11/2008
-
Không đề !!!
Thơ em buồn rưng rức
Rêu phủ bụi mù bay
Vạt tóc trôi theo gió
Tim nhặt khoan một lời
Tình yêu lại rơi rơi..
Đóng vội cài then cửa
Tình nào như ngọn lửa
Âm ỉ dấu tàn tro
Lời nào đau để khóc
Lời nào đau để cười
Con mắt đỏ cuối trời
Dối nhau ..lời đã cũ
Chiều đi qua cánh tủ
Vứt chăn gối bơ phờ
Em chưa hết ngây thơ
Thả lên trời quả bóng..
Tình nào khoan với nhặt
Tình nào sao lại đau
Mềm môi chiều nương náu
Ướt nhòe phố , nhàu nhau
Ôi vầng mây trên cao
Bay qua đời em vậy
Mùa sang mùa đã nửa
Sao đành xóc nỗi đau ?
Lathu- 05/11/2008
-
Đông đã về cho đất trời se lạnh
Cơn mưa chiều thấm nôi nhớ về ai...
CCX
[/quote
Một bài thơ cũ .....
Nói với mùa Đông !!!
Thương mùa Đông cúi đầu cùng gió bấc
Áo chung tình không ấm trái tim băng
Từng đêm nghe gió thốc
Từng đêm đếm lá rơi
Từng đêm chờ đêm đợi
Từng đêm nghe đơn côi
Thương cái lạnh mân mê làn da tái
Thương ngoài kia cái rét mãi mê lòng
Chăn gối thấp ..không sưởi niềm cô quạnh
Vắng bóng.. lòng trông vợi cố nhân ơi !
Đông lạnh lẽo, đông mang niềm quan tái
Lướt trên cây , thả gió trải hồn ta
Năm tháng lần lữa trôi qua…
Mái đầu pha hoài nhung nhớ
Thời gian như ngọn lửa
Âm ỉ cháy tàn tro …
Ừa ! rồi nắng mang xuân về rộn rã
Cây đâm chồi , lá lại nhú mầm tươi
Cuộc đời là những nốt nhạc rơi rơi
Khi hòa tan trong đêm tối
Khi bừng reo vui bổi hổi
Khi nghe khắc khoải .mùa trôi.
Tìm về một màu biếc biếc
Cho Tôi nhắn nhủ đôi lời
Trái tim dường như để lại…
Mùa Đông rét có ngọt không ?
Lathu
-
Lặng ngắm sao rơiMột vệt vạch ngang trời
Ô kìa vì sao rơi...
Cháy bừng lên ngọn lửa
Chia đôi cả bầu trời!
HN,05/11/2008 - ThăngLong.
Viết cho "lặng ngắm sao rơi !!!
Có vì sao đổi ngôi
Băng qua vùng bóng tối
Rơi xuống đời chầm chậm
Mang điều ước ..em đi
Em khép nhẹ đôi mi
Biết rằng sao vụt tắt
Nghĩa là câu số phận
Thả lên tận cuối đời…
Anh là ánh sao trời
Đêm lung linh tỏa rạng
Mang điều em nguyện ước
Thắp về tràn mắt môi
Sao không tự sao rơi
Chắc là sao giận dỗi
Hay là sao xuống thấp
Để cháy bùng đơn côi
Thôi xin sao đừng rơi
Để em còn ngắm mãi
Bầu trời thiếu sao sáng
Bầu trời đêm ba mưới.
Lathu-05/11/2008
-
Viết cho những ánh sao...rơi....
Mưa sao băng !
Chẳng biết có bao giờ bạn bắt găp những ngôi sao băng trên bầu trời để tạo thành cơn mưa sao băng chưa ? Tôi cũng vậy ..chưa bao giờ thấy mưa sao băng ..chỉ đôi khi le lói một vì sao chợt thoắt sáng trên bầu trời ..rồi xẹt ngang như một ánh điện chớp ..Tôi biết ngôi sao ấy vừa “băng “ .
Ngày xưa Mẹ vẫn kể mỗi người luôn có một ngôi sao chiếu mệnh và luôn có một ngôi sao làm vận mệnh của mình ….Khi ta bắt gặp một ngôi sao băng nghĩa là có một tâm hồn vừa thoát thai và về miền địa đàng hạnh phúc …không biết điều đó có thật không ? nhưng Tôi hằng dõi mắt trên nền trời xa xăm những đêm trời trong và đầy sao để tự hỏi Ngôi sao nào sao chiếu mệnh của Tôi ?
Rồi một ngày xem một bộ phim ..không biết tựa là gì chỉ biết nước mắt đã tuôn rơi và khắc mãi vào tim tôi …và Tôi hiểu mình đã sống cùng nhân vật .
Đó là hai người rất yêu nhau – họ yêu nhau bằng tâm hồn trong sáng , họ đến với nhau thật tình cờ ..khi người con trai vào viện vì tai nạn và đôi mắt không bao giờ được nhìn thấy nữa – Cô gái chính là cô y tá ..đã giúp đỡ anh từng bước làm quen với cuộc đời này ….giúp anh tiếp tục nhìn đời bằng chính đôi mắt cô gái đã có…Tình yêu của họ làm Tôi cảm động ..những hình ảnh cùng nhau tay trong tay dọ dẫm cố viết và đọc loại chử nổi dành cho người mù …làm dấy lên một cảm xúc không nguôi …Nhưng tai nạn ngày nào đã dưa anh trở về với cát bụi để lại người yêu trong đau đớn tuyệt vọng thầm gọi tên anh …Cô vẫn thường kể cho anh nghe về bầu trời đêm lấp lánh sao khuya .về những ngôi sao băng và điếu ước cực kỳ đơn giản : Cô ước cùng nắm tay anh được ngước nhìn bầu trời trong trận mưa sao băng ….
Một điều nhiệm màu đã đến với anh ..khi trao đổi điều kiện anh sẽ được hồi sinh và nếu anh bắt gặp mưa sao băng, và không được nhận mình là người củ ..khi ấy anh sẽ phải trở về với sứ mạng trở thành ngôi sao trên bầu trời mãi mãi …..Điều kiện sống ấy đã đưa anh về thăm lại người yêu, …Người yêu xưa đã không thể nhận ra Anh .vì sự thay đổi của Anh – Cô chỉ cảm thấy rất thân quen đâu đó ..họ trở thành đôi bạn thân tâm đầu , ý hợp …Cô đã có một người khác đeo đuổi và yêu .Đó là một bác sĩ tài năng đã yêu Cô từ lâu ….những hình ảnh và cái chết của người Yêu cũ đã đóng cánh cửa trái tim Cô dù năm tháng đã trôi qua …..Tôi bắt gặp cái nghẹn ngào không thể thốt nên lời trong đôi mắt của Chàng trai , trong từng hành động bên Người Yêu mà không thể nói nên lời …Anh hiện diện, anh đồng hành bên Người yêu ..có lúc ngồi nghe cô tâm sự …và dấu giọt nước mắt lăn dài trên má….
Vào một ngày thu ..các tin tức báo chí và đài đều công bố đêm nay 12 giờ đêm sẽ có trận mưa sao băng kỳ lạ nhất lịch sử …Anh hiểu đã đến ngày anh trở về ….lần cuối cùng Anh thổi chiếc kèn sasophone nghe nhói lòng …dư âm tiếng kèn len lỏi đến tận căn phòng của cô gái …Cô thoáng giật mình và chạy băng qua màn đêm để tìm đến nơi phát ra tiếng kèn.bởi chỉ có Anh mới có bài hát này được viết riêng cho hai đứa …Cô nhận ra Anh …họ ôm chầm lấy nhau và nghẹt thở vì hạnh phúc ..
Chỉ còn 15 phút nữa là 12 giờ - Chuyên mục tâm sự đêm khuya lại vang lên khắp khu nhà ….giọng cô phát thanh viên nhẹ nhàng giới thiệu “ Các bạn thân mến , đêm nay một đêm đặc biêt để chứng kiến một trận mưa sao băng – chúng tôi mong muốn được phát lại lời khẩn khoản đề nghị của một chàng trai dấu tên …để tặng cho Người Yêu như một lời chia tay cuối cùng …- mời các bạn nghe tâm sự của Anh ….” Giọng nói ấm áp của người con Trai vang lên giữa đêm bóp trái tim tôi thành trăm mảnh ……
“ Các bạn thân mến ! Tôi muốn dành tất cả tình cảm còn lại của mình để nói với em rằng Tôi yêu em – Tôi yêu em tha thiết trên cuộc dời này ..các bạn hãy dừng tay , dừng ít phút lại để nhìn lại những ngưởi thân, những người xung quanh và cảm nhận sự hiện diện của tình yêu bạn đang có ..bởi vì khi mất đi không bao giờ lấy lại được . Bạn hãy sống hãy tận hưởng Hạnh Phúc đừng bao giờ để nó xa vượt tầm tay ..hạnh Phúc là hiếm hoi là điều kỳ diệu của cuộc đời này đã ban tặng …dẫu mai nay Người thân của bạn đi xa ..mãi mãi xa ..bạn hãy trân trọng nó và cảm nhận Nó vẫn hiện diện cùng bạn – Anh muốn nói với Em – Anh yêu em vô cùng ……xin được ít phút nhắn gửi và bạn hãy nhìn ra bầu trời kia ..một trận mưa sao băng đang bắt đầu rơi …bạn hãy nguyện ước cho người thân cho Tình yêu – cho hạnh Phúc luôn bền chặt …hãy giữ lấy Tình Yêu ..hãy trân trọng từng phút giây bên nhau..lời cuối cùng Tôi muốn nói với Em và với bạn “
Ngoài trời trận mưa sao băng vừa thắp sáng cả bầu trời – đó là giọt nước mắt của trời ..là những giọt yêu thương nhắn gửi đưa anh về với màn đêm ..mãi mãi là một ngôi sao …chiếu sáng dõi theo Anh khắp chốn …
-
Sao đổi ngôiThủa ấy tình vừa trao
Cùng trời đêm lấp lánh
Anh thường nói với tôi
Sao-mắt anh canh cánh
Dõi nhìn trắng đêm thâu..
Bao dông bão qua đầu,
Trời khi trong khi tối
Tôi vẫn tin muôn lối
Có mắt anh dõi nhìn...
HN,04/11/2008 (Thăng Long)
Em bảo anh Sao Hôm
Còn em Sao Mai nhé
Hai ngôi sao cách mặt
Đơn độc giữa trời khuya
Có những khi sương tan
Nhìn sao Hôm mãi miết
Và dường như em biết
Anh dõi mắt tìm em
GIữa cuộc đời bon chen
Tình người như con rối
Em vẫn còn bổi hổi
Chuyện ngày xưa xa rồi
Em làm ánh sao trời
Để bình minh tỏa rạng
Mặt trời nheo mắt sáng
Nhốt em vào mây xanh
Ngày nắng em vắng anh
Ngày mưa em chìm khuất
Âm u …em cuối mặt
Làm sao đến bên Anh ?
Lathu-05/11/2008
-
Sáng nay giữa không gian yên tĩnh thanh bình , nghe gió thở nhè nhẹ, nghe những âm thanh rộn rã ....và bài hát "màu tím hoa sim " nhà ai cất lên nhè nhẹ làm nhớ nhớ...quên quên cái màu hoa tím buồn pense ấy .
Màu tím hoa sim !
Em vẫn thích màu tím của hoa sim
Như câu hát “ Đồi sim hai mộ “
Em vẫn ước một lần qua nơi ấy
Ngăn ngắt một màu –tím trinh nguyên
Em vẫn mơ vẽ căn nhà màu tím
Nhuộm cổng rào ngọt lim hoa sim
Hàng hiên im, hoa dại bên thềm
Chiều với nắng về chơi vách vắng
Mây trôi ngang buông hương gửi tặng
Chùm lan rừng bàng bạc tiếng chim
Này long lanh giọt nước êm đềm
Mắt Em vẽ một chiều bảng lảng
Hứng sao rơi từ phương trời xa ngái
Em rớt vào đom đóm vừa bay
Chấm sương khuya lạnh gót sen đài
Đang nhẹ khuất vào hừng dương mờ sáng ....
Em đang vẽ cuộc đời bằng nốt nhạc
Bằng bài thơ dìu dịu tím hoa sim
Để chiều ni thỏang một chút êm đềm
Hoa sim tím ..chìm trong muôn ký ức
Khói sương khuya một chiều ngăn ngắt
Tím hoa sim như tím cả mong chờ
Anh có bao giờ dừng chân nơi ấy…
Xin một lần ngắt hộ tím hoa sim.
Lathu
-
Cám ơn La Thu đọc thơ bạn Vinh cũng xin có đôi dòng gửi bạn.Mãi Là
Anh chẳng bao giờ muốn nhắc lại chuyện ngày xưa
Câu chuyện tình buồn đã chôn vùi trong quá khứ
Những cuộc chiến bao đời sinh tử
Để bây giờ vẫn còn trả- nợ- vay...
.............................................
Nếu là Sơn... anh có thể bao dung?
Nếu là Thuỷ anh có còn dâng nước lũ?
Đã bao lần em vẫn luôn thầm nhủ
Anh mãi là Sơn - Thuỷ của lòng em...
Bài thơ trả lời hay quá ..nương theo ý thơ Lá Thu viết đôi dòng ....
Có những đêm chông chênh nghe cô tích
Chuyện Mỵ Châu –lông ngỗng rắc cùng đường
Yêu hóa dại trao nỏ thần cho giặc
Trách thầm ai Trọng Thủy bán tình thương
Câu cổ tích dối gian chi chàng Trọng
Yêu lầm nên bán cả non sông
Đau đáu nỗi đau tình bội phản
Chuyện ngày xưa phảng phất đến vô thường
Em phải tin vào điều gì đây nhỉ ?
Ai thật lòng, ai gian dối đầu môi
Trái tim người chỉ có một ngăn thôi
Sao chứa hết tình như sông biển vậy ?
Lòng đại dương ai dò mà thấu đáy
Nước biển kia có mặn nỗi vô tình
Sông ra biển, sóng từ đâu sóng đến
Mà Thủy-chung anh trao gửi cho em ?
Lathu-05/11/2008
-
Vì sao xanh(Bài thơ cũ...)
Vì sao xanh tan hợp
Mây đêm đùa không hay
đắm say...
thất vọng.
Nụ hôn như lắng đọng
đâu đây...
đọng đầy
tiếc nuối!!!
(ThăngLong)
Có vì sao xanh, xanh tận dãi ngân hà
Lấp lánh giữa bầu trời
Đêm mộng mị
Có những thì thầm
Như lời của gió
Chở mùa thu đệt bảng lảng khói mây
Có lời muộn màng
E ấp dôi tay
Nào dám nói
Vụng về câu cầu chúc
Có ánh trăng vô tình
Minh chứng
Có hai vì sao
Lạ lẫm chẳng kề bên ?
Có ánh mắt dõi theo tận cuối
chân trời
Có rã rời được thua
số phận
Có khóc- cười cũng vội vàng quẳng gánh
Có mùa đuổi mùa …lại cách xa xăm
Đêm chống cằm
dõi tận trên cao
Muốn hái vì sao xanh
trước mặt
Muốn rung hết những vì sao đang thức
Rắc tinh tú thành những ánh sao băng
Muộn màng
điều mơ ước phải không anh
Nắm níu giữ
Những vì sao vụt tắt
Để đêm về
Ảo ảnh ... ánh sao xanh
Lathu- 04/11/2008
-
Với....Tặng bạn thơ xưa
Biết người có hiểu ta không?
Nhìn mây nhớ gió nhìn sông nhớ nguồn.
Chia nhau một chút vui buồn....
Người ơi, sông cạn đá mòn ... vẫn thơ.
HN, 03/11/2008 (TL-VT-KS)
Chia nhau một nửa vầng thơ
Vui buồn thoảng gió xa vơ vẩn trời
Còn đây chút nghĩa ai ơi
Hút heo vạt khói, chơi vơi từng trời
Thơ tôi là để tặng đời
Viết cho hết kiếp, một thời tôi yêu
Người về bốn biển, buồn thiêu
Nhặt câu thơ rớt đăm chiêu mắt nhìn
Giữ dùm tôi chút thâm tình
Xa xôi cách biệt để mình bên nhau.....
Lathu- 04/11/2008
-
Thu cuối !!!
Nhìn nhữngmùa thu rơi rụng trước thềm nhà
Lá cuốn xa, phong ba đời tan- hợp
Ta vẫn tưởng mùa thu vàng hoa cúc
Hẹn nhau về sóng sánh giấc mơ hoa
Chuyện chúng mình đông đến, rồi thu qua
Nắng đuổi nắng, mưa rắc chiều nhung nhớ
Chuyện chúng mình ngày xưa ai biết trước
Thu như là lời đính ước anh trao ?
Bao mùa thu vàng lá thắm phai phôi
Heo mây trút mùa thu này mùa cuối
Lũ chim hết véo von nơi ô cửa
Đêm thằn lằn tắt lưỡi, tiêc thương than
Ngày cuối cùng sao dư ảnh đa mang
Tha nhân hỡi ! sóng sánh ly rượu tiễn
Có giọt mưa vô tình rơi trên mắt
Gió chợt về thông thốc mắt em cay
Trời có xanh ngằn ngặt, nắng lấp lánh trên cây ?
Đông có đến lạnh vai anh sương muôn ?
Thu đã khép , mùa thu đã khép
Ngôi sao nào đi lạc trong Anh
Em mỉm cười dù vời vợi xa xôi
Đóng cánh cửa ngạo đời một nửa
Tống tiễn thu uống dùm ly rượu cuối
Nghe xót xa mặn đắng trên môi
Mùa thu ơi ! xin vẩy tay chào
Lá bảng lảng rơi, ngoài nghìn dặm
Trong sắc nắng thu vẫn còn vàng thắm
Mà ai hay đông lạnh tái tê không ?
Lathu- 04/11/2008
-
Viết tiếp Bình yên nhé! Tự nhiên đọc lại mấy bài thơ Bình Yên của Lathu và anh ThăngLong, chợt thấy cảm giác yên bình lạ.BÌNH YÊN
Đông về viết tiếp bài thơ
Biển, Thuyền, Sóng vỗ- Đôi bờ tình yêu
Lá vàng theo Gió mãi phiêu
Cho đời ghi dấu bao nhiêu chuyện tình
Gió ơi Lá đã cuối chiều
Thu đi , Đông đến để phiêu diêu buồn
Giờ đây vắng lặng cuối thôn
Cây xơ xác đã rũ chôn bụi đường
Chiều kia chầm chậm vô thường
Buông hoàng hôn tím con đường mù sương
Tìm đâu bảng lảng ..sợi thương
Sợi gieo oan khất, sợi vương tơ lòng
Bình yên giữa phút bão dông
Thâm cầu mong kẻ xa trông …ngỡ ngàng
Còn đây khúc nhạc dở dang
Còn đây một khúc tiêu đàn mênh mông
Trải lòng cùng Gió đêm đông
Thầm thì khe khẽ cầu mong yên b ình
Mùa dâng dào dạt sóng tình
Mùa “bình yên “ lại chờ mình tìm…nhau
Lathu- 03/11/2008
-
Sáng đầu tuần, mưa vẫn rơi, ngồi uống cafe với bạn, chuyện phiếm, đếm cafe ngắm mưa rơi. Một anh bạn có nói trong cuộc sống, đôi khi cũng cần phải có những cảm giác chông chênh như đứng trên một vực sâu nào đó, cũng giống như khi đi ô tô trên đường cũng cần gặp đôi chỗ gập ghềnh để thấy giá trị của những giây phút phẳng lặng, Yên Bình. Đôi khi mình cũng tự hỏi, không biết nếu cuộc sống chỉ có Yên Bình, tất cả trôi qua luôn phẳng lặng, như Biển không có Sóng, liệu mình sẽ thế nào nhỉ? Bất chợt cảm xúc trở về. Mãi còn đó, những Chông chênh!CHÔNG CHÊNH
Em!
Mong manh
Giấu mình
Bằng nụ cười tự tin
Sôi nổi
Duy nhất
Chỉ một thôi
Còn đọng lại
Không thể dối lừa
Những vần thơ...
Và nỗi Chông Chênh!
-Sáng 3/11. Mưa...!-
Chông chênh hai từ này lại dường như đối kháng với Bình Yên - Nhưng đối khi cả hai lại cùng tồn tại vì "chông chênh " nên cần lắm "Yên Bình " và Nếu quá "yên bình " lại cần chút gì đó chông chênh..Liệu đó có phải là quy luật cuộc sống để mãi tìm thấy sự cân bằng trong sự mất "phương hướng " và phải chăng đó là quy luật ...một trong những quy luật phát triển - Đấu tranh- tồn tại- phát triển ?
Khi bạn cầu mong "yên bình " chắc hẳn bạn sẽ cảm thấy đang "chông chênh " và bao giờ ũng vậy sự đối kháng làm nở bừng những mong ước...
Chông chênh
Nhịp bước lênh đênh
Vần thơ dối bạn
Lừa mình trong tim
Tôi tìm khoảng lặng bình yên
Ai hay
Lòng những chông chênh
kiếm tìm
Rũ đi bao giọt ưu phiền
Đem tình yêu để
vùi mình sông sâu
Tưởng ra
Chôn nỗi đớn đau
Vậy mà
Đêm đến
Chông chênh...kiếm tìm
Nào đâu
khoảng lặng bình yên
Cho tôi lặng
ngắm ưu phiền trên môi
Thôi thì thôi
trả lại trời
Dấu chông chênh để
kiếm tìm bình yên
Hình như nơi đó
không tên
Hình như ngày đã hóa đêm mất rối.
Lathu - 03/11/2008
Bài thơ riêng viết cho anh-Người Hà Nội
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Không đề !!!
Nửa đêm thức giấc nhìn trời
Một vầng trăng vẫn vô tình sóng đôi
Nhìn chi chênh chếch trăng rơi
Mở toang ô cửa trăng cười với tôi
Chở câu ước hẹn xa xôi…
Khép tà dương để thảnh thơi chuyện lòng !
Từng không ngọn gió mùa đông
Lạnh se cái lạnh đèo bồng chi nhau ?
Lá trầu cùng với quả cau
Khéo chi thắm đỏ mai sau..úa màu ?
Vẳng nghe xa tiếng còi tàu
Chạnh lòng sân vắng dàu dàu..gọi nhau
Nửa đêm nhớ chuyện hôm nào
Tàu đi mang nỗi niềm trao cho người
Sân ga đã vắng bóng rồi
Chùng chình dợm bước..nửa đời xa trông….
Lathu 09/11/2008