-
Số bài viết
527 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Lathu
-
-
Gió !!!
Có đêm nào cho tâm sự thâu đêm
Ngọn đèn soi khi mờ khi tỏ
Gió thốc vào phòng, gió lồng lộng gió
Gió mang sương về ..đâu đậu trên tay
Gió đi hoang …chợt ghé nơi đây
Làm bạn cùng trăng sao vời vợi
Gió hiểu mình qua bao bờ tối sáng
Đêm lạnh lùng thả một ước mơ..bay
Trăng vằng vặc soi…óng ả mê say
Gió ru hời mang bao điều mộng ước
Chạm vào suy tư …tưởng rằng mình đi trước
Giấc mơ nào thăm thẳm đếm sao rơi?
Gió đến rồi đi…gió cứ thầm thì
Em chạm khẽ …gió mĩm cười ..bay mất
Tà áo em không chùng cơn gió mát
Gió bay mất rồi…ai níu được gió ơi !
Lathu- đêm 27.02.2009
-
Nắng !!!
Anh biết không Sài Gòn nắng hanh hao
Nắng chảy bỏng ..sạm làn da em đó
Không một bóng râm…không một lời của gió
Nắng vô tình..nắng đốt cả hồn em
Những ngày đông khoác chiếc áo thân quen
Em cứ nhủ ..sài Gòn thôi không nắng
Cơn mưa trái mùa ..có làm em váng vất
Nhớ thật nhiều …giọt khe khẽ bay bay
Anh nhớ không anh quán vắng ..tay trong tay
Bài hát cổ …trời mưa hay lệ đá
Quán sông Trăng ..thả con thuyền..mắc cạn
Sóng chùng chình đập vỡ ..bồng bềnh trôi
Mình nói gì…ừa nhớ nắng quá đi thôi
Anh khe khẽ ..anh không ưa con nắng
Tại vì dám làm em đỏ mặt
Tại vì làm…làm má em hây
Trời bây giờ …đang cháy những cơn say
Nắng lại vàng và lại làm em nhớ
Mùa đông nơi anh..nắng trốn tìm vô cớ
Anh bảo đùa ..em gửi nắng cho anh
Không biết giờ này hoa gạo đỏ chưa anh ?
Sang tháng ba …cháy trời gay gắt nắng
Em thèm ly kem phố Tràng Tiền trưa vắng
Thèm gió Hồ Tây xao xác ..gió vờn mây
Nắng lại về anh hỡi anh có hay
Bốn mùa đi qua …hết xuân rồi lại hạ
Em đấu níu mà sao ..như tan chảy
Nắng vô tình…đang đốt ..mắt em cay.
Lathu- đêm 26.02.2009
-
[size="6"]Mơ !!![/size]"
Đêm qua anh nằm mơ
Mơ thấy em hiện ra tình cờ “
Nhắm mắt đi để giấc mơ ngời xanh vùng ký ức
Bóng đêm làm màn nhung khép mở
Thế giới này chỉ còn lại hương hoa
Róc rách như bản tình ca
Chảy qua những mùa bão lở
Tiếng sáo vi vu , dìu dặt
Đưa Anh vào ..nơi chốn Thiên Thai
Em không là đêm, không là ngày
Chỉ là những rong rêu còn sót lại
Những ẩm ướt nép mình nơi lau lách
Còn lại đây chút meo mốc đời thường
Em cuộn mình trong những suy tư
Trong nếp thời gian quanh tà áo
Trong giấc mơ về miền Cổ tích
Có cánh diều chao liệng khoảng trời xanh…
Có những giấc mơ đẹp như những búc tranh
Chấm phá cuộc đời bằng nhiều màu sắc….
Anh vẽ em bằng bóng đêm sâu hoắc
Khi nắng về ….em tan chảy ..phải không anh ?
Lathu- trưa 26/02/2009
-
Mong manh !!!
Chỉ môt lần thôi nhánh Quỳnh khoe hết cánh
Đêm mặn mà , sao vời vợi thật xa
Trái tim run rẩy chẳng nói ra
Đêm khép hờ , làm mi buông thật nhẹ
Mong manh Quỳnh nét phù du chạm mở
Một ngôi sao..ngoài khung cửa hiểu lòng ta
Gíó nói lời thiết tha, trời mênh mông
Đất còn thăm thẳm lắm …
Xa tít những áng mây sóng xoài trôi tuột
Trăng chênh vênh ..ký ức lâp trong hồn
Chỉ giọt sương muộn màng trên mắt lá
Nụ Quỳnh vỡ òa ..từng mảnh níu hồn..ta
Gió thổi xao xác những cánh hoa
Cõi mù sương …Anh đưa tay hứng lấy
Chỉ còn những vệt bỏng cháy
Sắt se…se sắt ..chạm hờ trên ..nét môi ..cay.
Trưa 25/02/2009 – Lá Thu
-
Em sẽ !!!!
Em sẽ về thăm Dalat cùng anh
Ngắm rặng thông xanh , trầm mình trong cái lạnh
Đi dọc những triền đồi óng ánh
Vớt ánh trăng soi bóng Xuân Hương
Em sẽ dừng chân bên Thiền Viện Trúc Lâm
Nghe tiếng chuông chùa bình yên chiều tím ngát
Không gian ủ trong màn sương bảng lảng
Cánh thuyền chao vượt sóng nhấp nhô bờ
Trên đỉnh Labiang nghe gió lộng ơ hờ
Dốc đá thở , môi người nghe tím tái
Những quanh co níu hồn người ở lại
Mây trắng bồng bềnh dệt một mảnh tình ca
Em sẽ theo anh về thăm thung lũng Tình Yêu
Ngồi bên Anh nghe hoàng hôn ngan ngát
Anh sẽ đàn , còn em sẽ hát
Chập chùng..giữa đồi núi bao la
Em sẽ ..và bao giờ anh nhỉ ?
Dalat thiết tha
Vẫy gọi em
giữa những bóng chiều tà
Sương khói đọng
Lòng người
Chừng lại sóng…
Ngóng một trời
Non nước khơi …xa
Sẽ có ngày anh nhỉ có ngày ….em !!!!
Lathu 24.02.2009
-
Dalat !!!
Thoáng vi vu ngọn gió cuối đèo
Sương bảng lảng buông chùng khói mỏng
Dalat nên thơ một chiều giăng mây mộng
Trói mắt Người thăm thẳm một niềm riêng
Rừng thông già xào xạc bước .tìm quên
Gốc đồi xưa câu chuyện tình Hai Mộ
Vẫn song đôi , tình yêu muôn thuở
Em kể anh nghe câu chuyện .loài Người
Từng dòng thác rơi, từng bổi hổi chuyện đời
Tình yêu .sao lắm nhiều oan trái
Có phải chăng ..nên còn vương mãi
Chỉ cuộc đời còn lại bản tình ca ?
Đêm Dalat buốt giá hồn ta
Câu thơ buông ,màn đêm tĩnh mịch
Không gian quánh màn đêm trừ tịch
Khói thuốc bay ..nghiêng mãi một niềm say …
Lathu 23.02.2009
-
Bài thơ cuối
Bài thơ cuối Anh chưa kịp đặt tên
Và trong em vẫn Bài Thơ dang dở
Những mùa đông ..đan từng vòng nhung nhớ
Lá không dối mình , Lá vẫn cuộn mình bay...
Lá cần cây , cần gió , cần những dãi mây
Cần bình yên cần nơi quang hợp
Những mùa Thu rùng mình cơn gió chớm
Trải vàng mình ..đẹp như những bài ca
Mùa qua mùa rồi cũng phải phôi pha
Đông băng giá tím lòng cây..rụng lá
Những chơ vơ của từng con nắng lạ
Đốt Lá vàng , cháy cả nỗi chờ mong
Em ra đi cuộn sóng ở trong lòng
Mùa bão dông ,cánh diều chấp chới ..hạ
Xin đừng đụng , đừng dùa, đừng vội xóa
Lá xa cành..vẫn nhớ những ngày xanh
Bài thơ cuối cùng, bài thơ xin tặng Anh
Một nụ cười, một nhành hoa vụng dại
Dòng đời trôi ..cuốn ta ..thôi xa ngái
Tận một góc trời ….lời cuối gửi về Anh
Bài thơ cuối cùng , dệt bằng những mong manh
Cánh bướm nhỏ lạc loài vườn hoang vắng
Bước chùng chình …ngập lòng câu số phận
Em đi rồi …bài thơ cuối ..chia đôi …
Lathu- 21/02/2009
-
Sô phận !!!
Số phận
Như những hòn bi tròn vành vạnh
Lăn qua những con đường...trơn tuột
Có khi dừng....có khi lông lốc ...bôi trơn
Khi sinh ra
trên mình ta mang theo một cái triện
Một vệt son khắc trong tâm tưởng
Cái triện nặng nề …đeo bám vào ta
Vòng đời lắm ngả bảy ngã ba
Số phận sinh ra kẻ cười người khóc
Cái triện đóng đinh vào những tờ giấy mỏng
Ngỡ ngàng cười ..ngỡ ngàng hai số phận
Chung đôi….
Lathu 20.02.2009
-
tháng hai cho Anh !!!
Anh chìm vào sương
Sương tan cùng mặt đất
Anh lăn dòng cát ấm
Em luân hồi làm sóng
Cuốn bờ Anh
Tia nắng mĩm cười
Óng ánh vạt cỏ xanh
Lấp lánh sóng xoài
Hôn cùng dòng cát trắng
Anh ! xin đừng tan trong nắng
Em làm gió níu giữ hồn anh
Không đủ sức làm nắng móng manh
Xin hóa thành trăng ..trắng ngần dại dột
Rũ rượi mình ..vằng vặc ánh trăng tuôn
Thôi em về
hóa thân thành loài gai nhọn
Đâm toạc trời chiều
Rách bướm những niềm yêu
Em hoang hoải như cánh vạc cô liêu
Ấp tháng hai rụng vơi mùa nhung nhớ
Ký úc phau phau ..một đời lở dở
Hòn sỏi vô hồn..lông lốc tiễn em đi….
Lathu 14.02.2009
-
Cho Người Xưa !!!
Con số tháng hai ngày mười bốn
Điểm hẹn bao mùa xanh cổ tích trần gian
Giọt mùa xuân còn tí tách mang mang
Xui ta đến mở lòng trong gió chớm
Dốc mù sương, Hà Nội ơi có nhớ
Phố tình yêu ấp áp thuở trao Người
Hai cầu nối, trăng chia đôi nỗi nhớ
Sóng nơi này ..sóng vỗ tận mùa xa
Ta băng qua những ngã bảy ,ngã ba
Ô cửa màu xanh, trái tình vừa chín đỏ
Lẫn trong hương đêm lời dịu dàng của gió
Câu chuyện bắt đầu ngày xửa ngảy xưa….
Anh kể Em nghe chuyện cây Sồi già
Hứng mình giữa bao mùa bão tuyết
Che chở chiếc lá non rẫy run trong gió rét
Nên cuối cùng ..lá chẳng chịu rời xa
Chuyện chàng thổ dân buông giáo mác, cung ra
Phong phanh trước tình yêu và số phận
Chấp nhận ngọn lửa thiêu thân -Thần Tình Ái
Làm ngọn đuốc hồng ấm áp rọi tim em
Em đã bình yên ngày tháng êm đềm
Bên mùa xuân trải lòng cùng nỗi nhớ
Những mùa trăng vằng vặc treo một thuở
Cũng song hành bên muôn vạn vì sao
………..
Có một ngày…một ngày ta mất nhau
Chân thấp cao ..băng mình qua cánh cửa
Lá diêu bông –đã không còn níu nữa …
Phảo đỏ hồng đưa Người ấy sang sông
………..
Anh giờ này trong gió rét mùa đông
Cài chặt khuy nghe lòng cơn gió chớm
Nhặt Lá rơi để chùng chình ký ức
Lá Thu tàn đâu gác nhỏ mênh mang
Anh đã mang em trả lại thế gian
Là giọt nến biết loang trầm trong tiềm thức
Ở ngoài kia rét thêm một chút
Lẫn lộn vui buồn..ngày tháng lang thang
….
Dẫu hai ta duyên nợ trái ngang
Ký ức vẫn tươi, giọt tình yêu vẫn thổi
Duyên nợ cuộc đời phải đâu câu chồng vợ
Em mang ảnh Người thầm lặng khắc lên tim.
Lathu-13.02.2009
-
Valentine
Ngày hoa hồng đỏ cánh, vẫy chào tôi
Ngập lời yêu ..với bao lời cầu chúc
Ngày tình yêu thoát thai lưu dấu ấn
Cho rộ nở góc trời chấp chới những mùa yêu...
Em gói yêu thương quảy túi thơ tìm
Valentine ngày dành riêng anh đó
Quà cho anh chỉ màu máu đỏ
Như trái tim em lưu chảy niềm riêng
Xa lắc một góc tìm quên
Trả bình yên lấp đầy trang nhật ký
Quá khứ có vị cay, mặn môi vị biển
Con hải âu chao liệng cánh mùa yên ?
Con sóng chao mình cuốn mãi dấu chân quen
Dí bàn chân trần ..nghe bồi hồi cát lở
Chuyện tình yêu của một thời để nhớ
Ai trách diêu bông hờ hửng môi tình đầu
Đêm nằm nghe tiếng dế khẽ khàng reo
Bản nhạc nhà ai du dương ngược chiều gió
Thoáng im lặng phút giây mờ tỏ..
Trăng cúi đầu ..hối tiếc trải vàng theo..
Valentine mùa ảo ảnh ..mốc meo
Chới với tìm về với những ngày hư ảo
Ta có nhau ..giữa bao dông bão
Để dại khờ lầm lỡ bước qua nhau…..
Mưa …võ vàng..mưa thoáng xanh xao
Góc phố ngồi nghe giọt café tí tách
Muộn không Anh khi ngày vẫn đều đặn
Thắp nắng hoe vàng lại bấc gió nồm sang?
Valentine ngày lễ tình nhân
Sóng đôi bao người cười vang dạo phố
Anh có thoáng nghe lòng nhung nhớ
Chiếc lá vàng xưa ..bổi hổi rụng trên cành ..
Biết là xa..và biết là qua
Vẫn đau đáu tìm về ..góc mùa xưa lá đổ
Vẫn nặng lòng bằng những điều nhung nhớ
Giọt mưa nào ..lãng đãng ..buổi ngày xa ?
Lathu-11/02/2009
-
-
Tản mạn ngày 30 Tết !!!
Ngày cuối năm..có điều gì đó vấn vương, có điều gì đó nuối tiếc, và có điều gì đó là ta bâng khuâng trước thềm năm mới ..Rạo rực , chộn rộn và mong chờ….Ngày cuối năm luôn làm ta có một cảm giác kỳ lạ , không thể tả được
….
Ta nghe hương xuân trong từng cơn gió chớm , trong từng tiếng thời gian tí tách gỏ nhịp, nụ cười trên từng đôi măt ..dẫu còn đó nhiều lắm những lo toan …ai cũng muôn xếp lại mọi ưu phiền ai cũng mong muốn mang đến những niềm vui và những may mắn cũng như tốt lành nhất …..Vạn vật dường như đều muốn mình được lung linh , khoe sắc và muốn một lần được sống hết lòng , sống hết vì một điều gì đó đang ứa tràn và đang lâng lâng ….
Gió xuân mơn man , nụ hoa hàm tiếu chuẩn bị bung xòe cho một ngày đầu năm nhiều hứa hẹn ..lòng ta chợt nao nao khi nửa như muốn, nửa như không …bởi những điều vẫn còn sâu kin tận đáy lòng . Mùa xuân ơi một năm mới sắp đến, một trang đời lại được lật và một điều gì đó mới mẽ đang chờ đợi ta ..Tung tẩy như một đứa trẻ để thèm nghe Mùa Xuân gỏ cửa gọi mời được tung mình trong gió , trong cai nắng dịu nhẹ của mùa xuân để ngập tràn sự phân khởi , để mở lòng đón nhận những tinh khôi mà tạo hóa đang ban tặng …Mùa xuân ..vạn vật bừng sắc mới và khoác lên mình chiêc áo lộng lẫy …không còn còn ảm đạm ủ dột , không còn những đêm dài u ám..mặt trời nhỏe cười vô tư đuổi tìm và ta rong chơi như vạn vật được hấp thụ những tinh hoa của đất trời để kết tinh thành TA giữa thực thể này . Nhưng đôi khi sự tham lam lại muốn níu kéo quá khứ dài thêm, được ru mình ngủ ngon như con kén …được ủ trong lớp tơ vàng óng mịn ..cứ để mùa xuân gỏ cửa ..cứ để cuộc đời lên tiếng và cứ để cho ta được hoài niệm về những vùng quá khứ đã đi qua …
Vậy đó bao giờ con người cũng tồn tại mâu thuẫn và mâu thuẫnn lại chính là nguồn gốc của sự sống …Ngày cuối cùng sao đêm thật ngắn…chợp mắt chỉ sợ đêm đi chơi mất ..ta muốn kéo dài cái ngày này mãi mãi ..Có phải khi người ta sắp mất điều gì người ta cảm thấy hối tiếc, và cảm thấy không muốn xa nó không ? Có lẽ thế ..dẫu biết quy luật là thế, dẫu biết dài hay ngắn, nhanh hay chậm là do cảm nhận mỗi người …nhưng ta vẫn muốn níu từng khoảng thời gian để ngày cuối cùng này sẽ mãi là một ngày ta ghi nhớ …Ngày mai chắc sẽ tốt hơn, chắc sẽ đẹp hơn và ta tin rằng …Ngày 30 của một năm , của một tháng chạp , đang nhẹ nhàng thoát khỏi ta …đối diện với từng khoảnh khắc , để lắng lòng và cảm thây nhẹ tênh …Sáng sớm 30 têt ..ăm ắp những diều cần, sẽ và nên làm…nhưng vẫn dành một khoảng lặng viết điều gì đó..có lẽ một thói quen hay vì điều gì đang xao xuyến ?
Lathu- -30 Tết
-
Khác ....
Nắng chiếu long lanh cánh hoa đào
Môi em chúm chím gọi mùa sang
Mắt cười anh ánh sao rơi xuống
Trải cả lụa làng nghe chứa chan
Xuân này thôi nhé khác xuân xưa
Má đỏ, em thưa chuyện đá vàng
Ngày ba mươi tết trông nồi bếp
Ngập lòng câu hỏi có nên chưa ?
Măng hầm, giò thủ lại nêm vừa
Nồi tiềm bát bửu , bóng canh trưa
Ôm hoa dơn đỏ khoe trong gió
Xem nào còn thiếu …mấy ren tua
Tung tăng xuống phố chọn, trả mua
Nôn nao giấy đỏ, liễn đối vừa
Quất tròn óng ả tòng teng trái
Mẹ bảo xuân này ..phải tiễn đưa ..
Xếp lại vui buồn, xếp đắn đo
Nhắn Người xin hãy giữ vuông tròn
Em toan cất bước..về bến lạ
Thôi nhé ! rủ lòng cổ tích xưa …
sáng 30 tết
-
Hoa xuân
Một cành mai nhỏ để đón xuân
Dăm nụ vừa ra , hé mắt nhìn
Nắng vàng rực rỡ, vàng tươi quá
Chẳng cháy da người chỉ hanh hanh
Lạ này ! trời đất cũng đổi thay
Sáng thì se lạnh, trưa nắng dày
Đêm sương mỏng mảnh cài e thẹn
Đắp hết chăn màn chẳng dám chen
Nhìn xem là lượt thược dược cười
Cúc thì nhỏe miệng thật xinh tươi
Nàng hồng tha thướt hờn ai nhỉ ?
Mắc đền đại đóa với tường vi
Khép nép cùng em trẩy hội xuân
Rung rinh trong gió ướp hương tình
Mơn man vờn với đôi cánh bướm
Cúi lạy chung tinh hoa trắng trinh ( hoa lan trắng )
Ngập phố mùa đông lộc ngày xuân
Nhớ nàng công chúa vượt muôn trùng
Nhành đào trao gửi bao lưu luyến
Dẫu tiếng hàm oan một Ngọc Hân
Ai xuôi vạn nẻo hội về đây
Rực rỡ khoe màu áo mới này
Một đời hoa được bao nhiên nhỉ
Thiên hạ ngắm rồi ..lại vói tay …
Ta tiếc mùa xuân chỉ đôi ngày
Hoa bừng mắt nở , cố mà lay
Nhân tình nghiêng ngã, cuộc đọ giá
Mặc cả …cho vừa .cuộc đổi thay …
Trưa 19/01/2009
-
Không đề !!!
Gió đã đưa ta ngược con đường
Bụi mù thốc mắt , cuối năm tuôn
Đất quê đỏ quạch màu bùn đất
Nắng rạp tuổi hờn dấu phong sương
Thương những cung đường chen bước chân
Lằn xe , níu kéo chẳng khoan dung
Mòn bao kỷ niệm ..mà sao vẫn
Khản tiếng gọi nhau ứa nhựa tuôn...
Đêm 18.01.2009
-
Dạo xuân
Dạo bước mùa xuân, dạo bước xuân
Cỏ cây uống nắng, nhịp đời rung
Vạn vật mang hồn tinh khiết lạ
đỏ như màu máu vẫn còn nung .
Ta ngắt mùa xuân ép vầng thơ
Chờ trăng trải hết những thẩn thờ
Trách chi vàng vọt màu Cuội nhỉ
Cứ thả xuân về để ..ước mơ...
Tùy hứng đêm 18.01.2009
-
Hai mươi ba tháng chạp !!!
Mai dẫy nụ xanh nhựa ứa cành
Cỏ mềm sương ngọc bước mưa giăng
Mắt Người xa lắm cơn gió Tết
Se sắt Hồ Gươm chạm..nhớ thương
Nghe bước thời gian vó ngựa dồn
Hăm ba sương lạnh góc quê hương
Chiều đôi giáp hạt, chân dấn bước
Mà ngỡ dấu giày vẫn còn vương
Bờ cỏ lặng im , chỉ mùi hương
Hôn khẽ chiều nghiêng bóng tím thềm
Mây giăng, lối cũ ..chừ đẫm ướt
Lối nhạt nhòa phai tiếng nhạn buông
Đây phím đàn ngân tấu khúc âm
Dặt dìu sáo trúc thổi hồn quanh
Động Tiên khép mở - câu cổ tích
Kẻ bước Thiên Thai , nép địa đàng
Mây vẫn giăng mờ che đỉnh núi
Gió lùa níu cửa ..khép hồn ai
Nghe vang khúc nhạc nghê thường lạ
Lại nhớ ngày xưa chuyện..đá vàng
Nhịp bước thời gian quay lại đây
Dạ khúc tim ta rót tràn đầy
Màn đêm năm cũ toan đà khép
Anh có quay về nơi đẫm mây ?
Buông trả dòng thơ thoáng phút đưa
Cúi hôn quá khứ chiều giăng tơ
Thân tằm rút cả đời dệt mộng
Để cỏn con, còn chiếc kén đưa ..
Thôi khuất trong tranh lối ngày xưa
Tiễn người, tiễn cả tháng năm thừa
Đôi ba ngày cuối …..vườn xưa cũ
Ngõ đã khất dần ..cỏ lau thưa
Rũ bụi một năm để tiễn đưa
Ơn Người, ơn cả trái tim đùa
Vẫy tay tống biệt mùa quay bước
Pháo hồng ,cánh thiệp ngập một phương
Mai hẳn nhuộm vàng nẻo quê hương
Xa hút đào đưa bóng nguyệt lồng
Đêm trôi thăm thẳm, trời đông tái
Mê mãi cất lời giữa ..hư không.
Lathu- 18.01.2009 ( 23 tháng chạp )
-
Đan áo !!!
Chiều cuối năm bấn lòng cơn gió lạ
Áo đan xong , hong thêm chút nắng vàng
Nắn nót đôi tay chằm thêm cánh mai làng
Khăn quấn cổ , màu đất bùn rơm rạ
Tấm áo mùa đông vẫn còn đan tiếp ạ
Từng mũi kim lên xuống gói niềm thương
Trộn nhớ thương , trộn cả ấp áp đêm dài
Cần chiếc áo ngày mai anh đủ ấm
Thấm thoát đã hai mùa em đan tặng
Chiếc áo năm xưa gói hết cả chung tinh
Áo năm nay, vô ảnh, vô hình
Chỉ để ngắm, áo không người để tặng
Biết rằng nơi anh, mùa này rét lắm
Sương giá giăng trắng cả những hàng cây
Mặt hồ Tây sương vẫn cứ là bay
Mặt trời nấp, trốn tìm trong mây trắng
Ở nơi em cũng mặc toàn áo ấm
Sài Gòn rùng mình trong gió thốc mùa đông
Lần đầu tiên Sai Gòn biết mênh mông
Đêm thao thức , gió dù, gió bật
Cái lạnh khẽ chao , rung mình đậu xuống
Chạm vào má em…buốt buốt sáng ni
Sài Gòn không có đông chỉ những người đi
Qua cái rét biết đông ..là quan tái
Em áp chặt vào những ngày thân ái
Gọi một miền thương nhớ không tên
Ở nơi đó mong anh vẫn bình yên
Em đan áo ..cất vào rương kỷ niệm
Mùa nối mùa ..em vẫn còn nguyên vẹn
Dấu mùi hương trong thoáng lá thu rơi……
Lathu- 13.01.2009
-
Có một thời !!!
Em biết rằng anh có một tình yêu
Trước khi yêu em và em cũng thế
Kỷ niệm là rong rêu , hoang hoài bụi bám
Đẹp rất nhiều nên chẳng thể nào quên
Có thể tình yêu có trăm nghìn những nụ hôn
Những bí mật chỉ riêng ta và người nắm giữ
Khoảng trời của em và anh cất giữ
Chẳng ai so đo , cứ gói ghém cất trong lòng
Đôi lúc bên anh em cảm thấy chạnh lòng
Nhớ người xưa trong lời ca tiếng hát
Một bản đàn du dương, một lời ca vỡ nát
Cũng cồn cào làm sóng sánh lòng em
Cũng như anh kỷ niệm chắc êm đềm ?
Anh đem khóa vào căn phòng bí mật
Rồi dặn em thiên đường ở trước mắt
Đừng lục tung cánh cửa của lòng anh
Hãy bằng lòng làm công chúa trong tranh
Lâu đài tình yêu , một căn phòng kín cửa
Em hãy giữ cho anh đừng cố mở
Chì đau lòng , kẻ ở người đi …
Em dằn lòng dù đôi lúc lệ tuôn mi
Bởi em biết khoảng trời trong em đấy
Cười nói bên anh, mà lòng em như ai lấy
Khi vô tình , anh nhắc chuyện chia li …
Em biết rằng là kẻ đến sau
Ta nhận được trái tim đầy thương tích
Hai nửa bình yên mong chờ khép kín
Chỉ xin bão lòng đừng nấng ná trong anh
Chỉ xin….. em làm kẻ phụ vong…
Chôn thật sâu trái tình sầu chất ngất
Đêm dặn lòng đừng như cơn gió bấc
Lạnh lòng mình và lạnh cả cho anh
Là kẻ đến sau em chắc nhận phần hơn
Cố lấp đầy yêu thương anh trao gửi
Nhưng anh ơi ! mỗi mùa đông tê tái
Em lại buồn vơ vẫn nhớ người ta
Biết là không được nói ra
Và không được làm anh thổn thức
Vầng trăng kia bao lần chứng thực
Chuyện tình anh, em xếp xuôi dòng
Em lạc lòng, mong anh hãy thứ tha
Bởi yêu người ta trước khi gặp anh đó
Và em chắc rằng anh cũng có
Một lần thế này …anh nhớ chuyện ngày xưa
Xin đừng trách gần và cũng chẳng trách xa
Ai chẳng có một thời ai chẳng có ?
Lathu-12.01.2009
-
Không đề !!!
Chiều qua nhặt xác lá mai
Bâng quơ nhớ quá mắt ai kiếm tìm
Dường như xuân đến mọi miền
Mang theo ước vọng một niềm tin nhau
Ngày xưa anh hẹn xuân nào
Trao nhau câu hứa đợi đào ra hoa
Xuân này trời đất giao hòa
Lá cây đơm nụ, mà ta xa rồi....
Đợi chờ chi lắm xuân oi
Người đi để lại đất trời riêng mang
Trăng treo một mảnh tình tang...
Em về lại với chứa chan chuyện mình
Bao đêm vẫn nhớ bóng hình
Nuốt vầng trăng để chôn tình thiên thu
Đêm dài lạnh lắm....lời ru
Bâng quơ.. quên nhớ mịt mù sương giăng...
12.01.2009
-
Tháng chạp 2008
Tháng chạp
Tháng chạp hũ dưa hành kịp phơi xong
Kiệu roi rói nõn nà xếp lớp
Nắng trốn tìm
Dịu dàng cười nói
Lạ
Tháng chạp về
Khác tháng chạp ngày xưa ...
Trời đã trưa,
sao Sài Gòn không nắng ?
Chắc chia cùng cái lạnh triền cao
Hay đồng bằng miến Bắc chút xôn xao
Con chim nhỏ ríu rít bài ca , mang xuân về từng lá cỏ
Tháng chạp
Bầu trời xanh trong , cao vời vợi
Cánh mây trôi , long lánh trắng phiêu bồng
Lúa đã gặt
Rạ rơm thôi đã bện
Tiếng giòn tan , lũ trẻ vừa thi xong
Tháng chạp
Rắm rắp nghe Mẹ phân công
Dưa đầu heo
Gói quà giò thủ
Rau câu miền Nam
Chè trôi (nước ) đưa Ông Táo
Đậu xanh xào , gừng , muối phải đều tay
Gừng non cần chọn củ mới đây
Sên chút quà gởi cha nơi xa ấy
Gừng ấm lòng người già khi gió bấc
Nhấp ngụm trà , năm mới đón mùa xuân
Ôi tháng Chạp
Nệm chiếu phải giặt xong
Thảm hút bụi
Ghế bàn cần đánh bóng
Bộ lư đồng sáng choang , nhang thơm phức
Đưa ông bà cần kính cẩn nghe con.
Mẹ dặn nhiều
“Tháng chạp tất bật ..
Cứ làm mãi , làm hoài sao không hết “
Em mĩm cười
hình như niềm vui đến
Tháng Chạp dọn nhà,
làm bánh mứt
rộn rã niềm vui con con
Có ánh mắt
ngời trên khuôn mặt sạm thời gian
Xuân đến
mẹ già thêm một tuổi
Tháng chạp về …
bao mùa sang rồi nhỉ ?
Áo mới rộn ràng …như đứa trẻ cười vang….
11.01.2008
-
Lạnh
Xuân về chưa
Ta cứ ngồi ngóng mãi
Hoa cúc vàng, đâu phải báo mùa thu
Cái ngõ nằm im
Bất động như ru
Tiếng gió lùa
Nắng hắt hiu ở lại
Có một ngày đông
Sài gòn tím tái
Chạnh nhớ về phương ấy ai hay
Gió gầy một con đường
Vạt tóc rối
ủ bàn tay
Em vẫn đi
Dập dìu bao én liệng
Nhắm mắt
để trôi đi bao hoài niệm
Áo lại đan
Chẳng biết gửi cho ai ?
Sai gòn lạnh
Bây chừ nghe cái lạnh
Thấm vào da
Thấm vào tận sâu lòng
Gió cứ thốc để ta thèm một chốc
Trải mùa đông ..mùa của những bão dông
Ngày mai nắng lại tung mình hấp háy
Vàng hoa mai, vàng hoa cúc tươi hồng
Thôi trả hết tháng ngày yêu dấu lại
Làm hành trang ..để cất bước ..sang sông...
11.01.2009
-
Chiều cuối năm
Cám ơn vần thơ “chiều cuối năm” se lạnh
Gió đủ làm tan chảy ..giọt mùa thu
Chắc đông còn nhớ nhiều nên vương vấn
Cứ len vào khe cửa rít từng cơn
Cám ơn người sưởi dùm chút tình thơ
Cài dùm chấn song bần bật khi gió thốc
Đêm cuối năm , ánh đèn vàng khuya khoắt
Chao xuống con đường vệt cỏ ủ mùi hương
Vạt trăng rằm nghiêng mắt uống niềm thương
Dịu dàng lắm trải trên từng ô cửa
Em rét cóng, hầm hập ..người nóng lắm
Dẫu bên ngoài cái lạnh buốt đêm trường
Môi khô khốc, miệng rạp lời cỏ đắng
Cuối năm rồi dĩ vãng choáng lòng ta
Những tạ từ và cả những phong ba
Thôi xếp lại chỉ mùa đông ở lại …
Chao nghiêng cánh én lượn mùa đông tái
Báo mùa xuân dịu vợi đến bên song
Ai mãi miết và ai mãi ngóng trông
Cơn gió cuối se lòng cơn gió cuồi !
Những hoài niệm ngủ yên trong ngăn túi
Thôi ơ hờ khép lại , cuối chiều qua
Đông đang về làm rét lạnh cắt da
Nhưng em biết mùa xuân đang rộn rã
Mai khoe áo , sắc chồi non, cỏ lạ
Đưa em về với kỷ niệm ..chia xa.
Đêm rằm tháng chạp 10.01.2009
Bài thơ riêng viết cho anh-Người Hà Nội
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Tháng Ba
Nắng đổ lửa cong những con đường trưa vắng
Những bông cúc trắng cười
Rung rinh dưới nắng lóa mồ hôi
Chưa là hạ để ve rang phượng đỏ
Chẳng là xuân để má ửng hồng
Tháng Ba
Giao mùa cho cái nắng thốc trong lòng
Để rùng mình khi cơn mưa chợt hiện
Những vòng xe lăn vào vô định
Em rải nắng vàng…theo từng bước chân quay
Tháng Ba
Hoa gạo đỏ ối đường làng
Con ong chưa về hút mật
Nắng gánh gồng theo chân người hành khất
Mẹ sinh em ra trong nắng cháy tháng ba
Tháng Ba
Nghiêng buổi chiều cạn cho vơi tâm sự
Dùng dằng bước, dùng dằng đi
Cất quá khứ sạm màu café sậm
Chỉ còn lại mình đối ẩm tháng ba trôi…
Nắng chòng chọc nhìn xoe tròn chiếc mi cong
Đuổi những giấc mơ trở về vùng cổ tích
Đuổi cánh diều ố vàng..rơi vô định
Đốt những nỗi buồn cháy bảng lảng..tàn tro
Tháng Ba
Người bỏ xa ta, ấp ngày nở hoa cho một thời lận đận
Trái tim nồng khao khát kết giọt đời cho ngày tháng rong chơi
Thèm một giấc mơ hoang , dấu mình sau tường vắng
Thèm một lần xa vắng, đan mãi trong lòng áo ấm gửi người xa
Rét nàng Bân gợi nhớ tháng ba
Trời quê ta cháy vàng nỗi nhớ
Ai ra đi ..bỏ một đời lở dở
Câu thơ buồn…ngày mẹ đã sinh ta .
02.03.2009 - Lathu