-
Số bài viết
527 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Lathu
-
-
Tôi yêu một miền xaGọi tên thành "Cát trắng"
Có một thời cay đắng
Đã nuôi người lớn khôn
Viết cho Yêu Muộn
Cất quá khứ , cất những gì đắng đót
Mở lòng đón nhận một bình minh
Hình như mặt trời vừa le lói, chiếu lấp lánh những tia nắng dịu xinh
Và mặt trời
Mặt trời ..thì có một ….
Mặt trời đem ấm áp cho ngàn lộc biếc
Cho chồi non hớn hở đẫy đà xanh
Cho lá trên cành ngăn ngắt
Cho hoàng hôn không tắt
Cho một miền “cát trắng “ bỏng bàn chân
Mặt trời cháy …đốt nghìn tia lửa đấy !
Bỏng rát …
Hoang mang…
Giấc mơ …
Cảm xúc…
Mặt trời thức…
Rồi mặt trời lại ngủ
Hoàng hôn che phủ…
Lại tuần hoàn…quy luật của thời gian ….
Có ai đo mặt trời sao rát vậy
Đốt cái nhìn….
Xuyên tâm thức ….
Và tình yêu mặt trời… có vượt khỏi thế nhân ?
Lathu- 15.04.2009
-
Loa kèn - Tháng tư
Tranh - Tô Ngọc Vân
Bất chợt sáng nay đi ngang gánh hàng hoa
Dừng thật lâu
Rồi khẽ khàng hỏi nhỏ
“Có hoa kèn tháng tư ? sao em không thấy ?”
Màu trắng hoa giữa muôn sắc nõn nà ?
Chị bán hàng cười mĩm hỏi răng em
“ hoa ly trắng là loa kèn em ạ “
Phương Nam nắng hoa mong manh trong trắng
Ở nơi này tên hoa lại là ly.
Mẹ không thích em yêu loài hoa ly
Bởi cái tên “ly tan “ và cách trờ
Màu trắng mong manh, màu trắng đổ vỡ
Mẹ không thích đâu, con gái mẹ yêu hoa …
Em vẫn cắm giữa bàn những đóa hoa ly , hoa bách hợp , huê tây hay loa kèn cũng vậy
Một loài hoa thật nhiều tên biết mấy !
Có lẽ vì hoa nhiều ý nghĩa hở hoa ?
Em yêu bức tranh Tô Ngọc Vân , yêu mảnh áo dài và bàn tay cong chạm hờ suy tưởng
E ấp tuổi thanh xuân bên bình hoa huệ trắng ngần
Người con gái hóa thân trong nhành hoa trắng thướt tha
Và văng vẳng bên tai câu cổ tích
Truyền thuyết loài hoa mang tên người con gái Pháp
Lilia và trái tim nở rộ một loài hoa
Ngat ngào hương , sắc son, cao thượng
Như hồn hoa còn lảng đảng ..chưa xa…
Tháng tư loa kèn, trắng đê sông hồng đỏ rực
Nắng phương Nam dát một góc vàng ươm
Hoa thanh tao ..e ấp đợi chờ
Để rồi ngày mai …khoe hết những ước mơ , tỏa hết hương, qua một thời lộng lẫy
Hoa rũ mình, rụng từng đài nhụy rữa…
Có phải một mùa hoa trổ hết sắc hương ?
Hồn hoa như vấn vương
Bức tranh người con gái và bình hoa kèn trắng
Tần ngần sáng nay….
Gánh hàng hoa trong nắng
Nấng níu ..một nhành ..
Bao kẻ ..mến yên hoa ?
Lathu- 15-04.2009
-
Viết cho mùa loa kèn tháng 4
Tôi vẫn thầm mong gặp lại tháng năm
Chầm chậm bên Anh ngắm màu loa kèn trinh trắng
Tinh khiết như màu toan ..anh phủ lên nét cọ
Để nhẹ nhàng ….lảng đảng phút Bình Yên.
Dưới nhành lá xanh , ngước nhìn mắt long lanh
Trời chưa nắng …mà má Em chín bọng
Con đường sẽ sàng …dăt ta trôi tuột
Để mãi còn cảm xúc với thời gian
Biết bao giờ …gặp lại phút lang thang
Con phố cuối cùng, gốc cây , ngọn cỏ
Bờ Hồ Gươm ru mình trong gió
Bước nhẹ nhàng ..sao lòng lại mênh mang
Cô bán hoa , nón lá áo bà ba
Những bó hoa kèn tháng tư về trắng xóa
Trắng cả tình yêu, trắng cả nổi buồn đáy vực
Trắng khoảng không gian, trắng cả ảo ảnh xưa
Mùa loa kèn lại đến ..trời chợt mưa !
Hoa lộng lẫy và tình yêu ..không thể thực
Chỉ cơn lốc phù du ..cuốn một ngày nắng sớm
Thành phố nào ...đếm hết những bàn chân ?
Lathu sáng 14.04.2009
-
Xin chào bạn ! Rất vui bạn đã ghé qua trang thơ trong cái ngày đầu tiên và gửi vào bài thơ đầu tiên .Dẫu chưa được biết bạn là ai – Một người quen hay lạ ..La Thu xin phép viết trả lời đồi hàng theo nhịp và y thơ của bạn nhé ! Mong chỉ là một phút chia sẻ …
Vào cái lúc 4h15 phút hôm qua
Em băng qua ngã ba ..qua ánh đèn xanh đỏ
Chiều chập choạng
Nắng ngã dài phố nhỏ
Áo tím ngẩn ngơ ..
Mùi khói …xe nồng
Em vẫn lang thang nhặt một buổi hôn hoàng
Nhặt nắng cuối chiều, nhặt điều gì không rõ…
Bông cúc ..ai trao
Héo đi một nửa..
Một nửa vàng ..ánh một nét kiêu sa
Có phải đời hoa ..chỉ một thoáng mai qua ..rỗi rũ cánh trở về cùng cát bụi
Sao ai thương hoa …mà tội tình chi để chờ đợi
Phút hoa rũ mình ….hoa nào dám mua vui ?
Em ngẩn ngơ
Vì những đóa hoa đôi …chắc lúc xinh tươi chúng trông lộng lẫy lắm
Để chiều nay ..hoa tàn xơ xác cánh
Vơ vẫn bên đời ..trong tay kẻ đi rong
Tại sao mua …rồi đem tặng không
Cái kẻ vô tình nhìn thấy
Màu áo em cũng bình thường lắm vậy
Hay bởi vì ..quá khứ thoáng đâu đây ?
Và vào cái ngày , lặng lẽ dừng lại 4h15
Anh vụt đi qua
Như ngôi sao …chợt sa vào trong mắt
Tần ngần giữa đám đông
Lần tay bên kệ sách
Tìm lại cho mình ..phút hoa vội..trao tay
Lathu -đêm 13.04.2009
-
Viết cho Bình Yên (II)
Trên vùng Bình Yên xanh vạt cỏ
Cánh diều chao mình trong gió
Ngút ngàn tầm mắt xa trông
Bờ sông, đôi ngã đợi mong
Có còn bên bồi bên lở ?
Có Mùa Xưa chừ bỡ ngỡ
Xanh như lúa mạ lên đòng
Ở nơi đó –Chuyện dòng sông..
Bắt đầu từ cơn gió chớm
Biết Anh bây giờ có nhớ
Một thời thôi đã dấu yêu…
Miền Em thoáng chút cô liêu
Để “mùa đuổi mùa đi mãi “
Bốn mùa tình yêu ..để lại
Nhẹ như hương cốm quê Người
Trong veo giọt nắng cho đời
Để xanh vùng Bình Yên nhé !
Đêm đêm đầy trời thoáng nhẹ
Một mảnh tình vẫn chưa vơi
Treo trên từng nhành lá đọng
Lóng lánh hóa thành…sao rơi ….
Viết vội cuối chiều ....13.04.2009
-
Viết cho MIỀN EM !!!
Hoa Dã Quỳ vàng ngát quãng đường trưa
Dốc mù sương chênh chao một vạt nắng
Miền Em xưa đã một thời hoang vắng
Cỏ mọc âm thầm..che phủ lối chân đi..
Hoa vẫn vàng vẫn ngát giữa trời đêm
Cảnh mỏng mảnh mang theo mình gió núi
Xa vẫn thoáng ..bóng mây chiều sẫm tối
Che phủ mặt trời..che phủ những chiều đông
Vẫn bóng nhỏ thời gian con chim nhỏ long đong
Tập hót giữa đời ..rát khô giọng hát
Cháy cho hết mình đam mê ..và chao chát
Không dấu thân mình giữa “bụi mận gai “
Miền Em-
miền Bình Yên, miền của giao mùa nắng dỗi..
Những ánh mắt đêm - ánh sao trời nhấp nháy
Anh có thấy rằng …mắt dõi mắt không Anh ?
Lathu- trên đường công tác 13.04.2009
-
Gửi một chút về phương Nam: gió lạnhđể khô đi trên phố mỗi chiều về
Gửi lời hát ru êm trời khuya vắng
cho Yên bình xoá dấu những lằn mê
Bài hát Bình Yên ..một thoáng để tim mềm
Như lời rời ru thầm thì trong đêm vắng
Em- Bình Yên
Em mĩm cười rất thật
Không ảo ảnh ngày, không tăm bóng …mùa Xưa
Khúc hát như đưa ta thanh thoát gót hài
Vương vấn …thôi chừ đành khép cửa
Em muốn Người xưa bình yên
Muốn Trăng đêm nay phẳng lặng
Muốn giấc mộng tròn …
Không mộng mị liêu trai
Khép lại đi Anh
Những cánh cửa vô hình
Những đắng đót , vòng đời và số phận
Trăng lung linh
Trải mình… trăng óng ánh
Ban nụ cười , Trăng không phải trăng xưa….
Những dát vàng trên mắt lá đang say
Huyền diệu đêm
Huyền diệu vầng trăng lạ
Đêm mơ màng..đêm yên bình …đêm mê mãi ..
Đêm rúc mình ..trong vời vợi ánh sao
Nói với đêm ..vòm mắt lá hanh hao
Những chân trời ..ngoài kia còn thăm thẳm
Thôi khép lại …xếp đôi mi ..còn mọng
Đón một ngày nắng ấm ..của Bình Yên.
Chủ nhật – 12.04.2009
-
Đêm và Lụa !!!
Tôi ngồi đây
Bóng tối phủ vây
Bài “dạ khúc “ chìm trong đêm tỉnh mịch
Tiếng dương cầm đang ngân nga thánh thót
Cần thêm rất nhiều …đời cần lắm tiếng yêu .
Tôi thảng thốt
Mở tròn mắt nhìn đêm
Chiếc màn nhung mượt mà như lụa
Quấn lấy tôi trong vòng vây khép kín
Mượt gió đêm về , óng ánh mảnh trăng khuya
Lụa của ngày xưa
Lụa của hôm nay ..
Lụa chìm trong đêm hay đêm là lụa
Trượt giữa tay người ? nghiễm nhiên che phủ
Những chông chênh, những khoảng cách, những lổ đen …
Lụa ứ tràn ..rồi lại chảy miên mang
Từng vòng xoắn…
Không một tì vết gấp
Tôi tung mảnh chăn đêm
Tung lụa mềm trước mắt
Nhận ra rằng….
……………………….lụa diu dàng
……………………………………………..quấn chặt trái tim!!!
Lathu-10.04/2009
-
Chiều Mưa !!!
Tôi ngồi đếm từng giọt mưa rả rich
Sài Gòn không Anh quạnh quẽ một góc đường
Phố chùng lại , tái màu đá xám
Từng vòng xe , trĩu nặng lướt qua hiên
Chậm rãi vô tư , hạt mưa cứ xiên xiên
Ngấm nỗi buồn kẻ nhìn mưa rơi vãi
Vội vã người qua và người đang lại..
Nỗi buồn như bát ngát ..gợi niềm riêng.
Hàng cây rũ mình, lá sũng ướt ..lặng im
Bài hát xưa nao lòng con thuyền giấy
Mây trôi nhanh, chiều đang viền môi lạnh
Em ngóng tìm…một góc nhỏ ..bình yên
Thành phố mịt mù, thành phố trắng mưa giăng
Từng vòng nước lượn chao tung bọt trắng
Chúng nắm tay, cùng chơi trò đuổi bắt
Giăng khắp trời ..lùa vào khắp..tim em
Những giọt mưa như vết cắt đan xen
Khắc vào Ngày Xưa giọt buồn mong manh lắm
Đưa tay hứng ..nghe trời da diết lạ
Những vô hình …treo ô cửa …ngẩn ngơ
Chiều nay mưa, một góc phố bâng quơ..
Vai trĩu nặng..một bàn tay thừa thải
Mưa sống lại lớp tàn tro âm ỉ
Cứ ngỡ rằng…đã cất kỹ ..trong rương !!!
Mưa chiều Sài Gòn 09.04.2009
-
Khi nào em trở về
em sẽ thấy căn nhà nhỏ chờ em với bậc thềm, cửa hé
---- -----
Khi nào trở về,
em hãy xoay cái van nước đã kẹt vì rỉ sét
và tưới thật nhiều cho những gốc cây khô.
Hãy gom những lá vàng đã rụng qua rất nhiều Năm tháng... và đốt đi cho khói trắng bay lên với trời xanh.
rồi hãy rắc tro tàn vào lòng con sông rộng phía xa kia...
( Đá cuội )
Chẳng hiểu sao khi đọc những dòng tâm sự của Đá Cuội – Lá cứ bị ám ảnh ..những mảnh ghép chắp vá ..và rồi xin được đứng vai người phụ nữ trong bài thơ .để nói với anh cái điều mà 10, 20, 30 năm sau ..sẽ nhận ra ...
Ngày trở về !!!
Ngày em trở về con đường xưa xào xạc
Cỏ lấn chân người
Lá mục rửa bên hiên
Gốc bàng già chợt đứng lặng im
Rêu phong phủ
Bức tường xưa xám hoét
Chiếc bàn đá chông chênh lạnh giá
Em lần tìm..hơi ấm ngày xưa
Bức họa rơi, mảnh kính vỡ ..ơ hờ
Nhện bám, bụi giăng ..món đồ chơi..dang dở
Giá sách lạnh ...từng lớp bong như vữa
Đàn dương cầm...một lớp bụi thời gian
Em đứng nhìn căn phòng nhỏ ..xốn xang
Xoay nắm cửa
Rùng mình ...chân nấng níu ..
Hình bóng ..còn đây ..dấu giày còn đấy ..
Sao ngày trở về ...lạnh buốt cả dôi tay.
Em ra đi từng ấy tháng năm dài
Đời lăn lốc..em trả nhiều cay đắng
Bao nhiêu năm..
Em cúi đầu ..ân hận ..
Tờ giấy xé đôi ..chia hai nửa cuộc đời
Phút cuối cùng ..
Xin được chữ thứ tha ..
Mái đầu pha sương , mắt con thơ khờ dại
Xin hãy một lần
Để em ở lại ..
Dù sông trôi...biển cuốn..nước theo dòng...
Em đã trót ..để cuộc tình ..ở lại
Phút cuối cùng
Tha thứ cho em...
Lathu 09.04.2009
-
Hết cả chút ngọt ngào
Rắc cho Cafe đắng
Hết cả khói thốc trắng
Vờn bay như chiêm bao
Vết xước mới chợt đau...
Chợt bất ngờ trở lại
Một vụng dại
Một ngây ngô, một tóc trắng và một nỗi cuồng điên vẫn đang còn dang dở
( Đá Cuội )
Bão dông !!!
Anh đốt tình yêu thành vụn tro than
Anh rắc nỗi niềm vào tim ai đó ...
Dông bão về
Bầu trời xám ngắt
Mây trốn tìm
Sét chập choạng ..từng cơn
Những ầm ào
Gió rít
Đập mái tôn
Đứa bé tròn xoe mắt nhìn ánh chớp
Những vệt dọc ngang
Rạch chia bầu trời
Tóe lửa...
Buốt trái tim người bàn tay níu bàn tay .
Cơn gió nào qua đây
Thổi bay mái nhà
Thổi cành lả tả
Thổi bụi tung mịt mù
Lăn lốc ...mảnh đơn côi
Ngậm ngùi nhìn gió xoáy, lốc bay
Nhìn mây đen xám ngắt
Em biết níu gì ?
Em biết nói chi đây ?
Lặng cầu bình yên
Cầu mưa tạnh...cầu anh quên
Để nắng mai soi hồng con phố hẹp
Chút ấm áp ..đẩy lùi cơn bão chướng
Anh lại cười ...Uh quá khứ ngủ yên.
Lathu - đêm 08-04.2009
-
Cho kẻ ra đi !!!
" Em ra đi để rồi Thơ trở lại,
thả xuống sông này như quá khứ chìm sâu,
em vẫn giữ tình yêu ngày cũ,
Như Phù sa nhuộm nước đỏ ngầu"-
( Đá Cuội )
Em ra đi khép đôi dòng quá khứ
Neo chặt lòng mình thả trái bóng bay cao
Bóng có vươn đến những vì sao
Có khát khao , có bao giờ trăn trở
Dòng sông xưa lưu một màu toang vỡ
Ai chấm dùm em ..một bức tranh đời
Nét cọ anh vụng lắm ..chẳng thành lời
Màu vương vãi , bãi bôi ..lỡ dở
Quá khứ đã nhốt rồi ..giấc mơ thôi..đành lở
Nước theo dòng , con nước mãi xuôi
Em ngước nhìn ..trái bóng đã bay rồi
Còn lại trong tay …chỉ là khoảng trống
Phù sa nơi anh đỏ màu rượu đắng
Đâu giống hiền hòa đôi bờ nước lượn quanh
Có phải tình yêu nhuộm hồng bức tranh
Để sông Hồng đục màu đỏ lửa ?
Có phải cơn mưa đẫm thêm thương nhớ
Để giao mùa hạ hát khúc ve rang
Và anh ơi ! trăng sẽ lại úa tàn
Nhưng trăng sẽ tròn dần theo ngày tháng
Em ra đi mang …nỗi niềm khô hạn
Thông thốc gió đùa..vạt nắng luênh loang.
Lathu -đêm 08-04.2009
-
II- ĐÊM DẾ HÁTCó chú Dế,
ở góc phòng nghe mưa rào lộp độp...
ngập ngừng chú nghĩ : Chắc ngoài kia cỏ xanh...
cắp cây đàn, chú lách qua khe cửa..
ồ mưa... mưa đã tạnh khi nào...
Có tiếng ếch ồm
Gọi bạn suốt cơn mưa
Chú dế làm thơ, xách cây đàn ngân tiếng hát
Cỏ xanh và trời đêm bát ngát
Gảy khúc sơ giao
Chú dế gọi mưa về
Tiếng đàn ngân nga
Vượt khoảng không bao la
Sợi mưa cũng nghiêng mình
Nghe Dế hát
Có giấc mơ
Có trăng thanh, gió mát
Có khúc tình ca điệu Balade
Đốm thuốc lập lòe
Cháy mãi trên tay
Chú Dế kia ơi
Hảy khiêu vũ cùng màu đêm lấp lánh
Sao ở trên trời
Trăng tan trên đất
Lá cỏ ẩn mình
Một chút mong manh
Ta vuốt màn đêm
Vuốt cả những vô hình
Để âm thanh ngân tiếng hát
Chú dế chùi mình vào khoảng lặng
Để nghe đất trời
Tấu khúc ..mưa rơi
Lathu- 08-04.2009
-
“ Khép lại quá khứ , mở ra tương lai - tương lai gần chính là quá khứ của tương lai xa…”
Quá khứ !!!
Em trói quá khứ quẳng xuống đáy sông
Sông vẫn chảy
Quá khứ thì ở lại
Quá khứ nhìn em , nụ cười kiêu ngạo
“Giết tôi đi ..tôi sống đến trăm năm “
Em nhốt quá khứ vào chiếc hòm ,khóa kín bằng chùm chìa khóa ..viễn vông
Từng cánh cửa rên lên ..hoen sắt gỉ
Nó long lên ..nhìn em chòng chọc
“Có một ngày Ta sẽ sống lại ..với Ngươi”
Em chạy trốn quá khứ , chạy trốn ánh mắt cười
“Con quỷ nỗi buồn” …khật khà , lẻo đẻo …
Em đứng lại ..Nó cũng dừng nơi đấy …
Em chạm vào quá khứ …Nó lại vỗ tay …
Quá khứ cắt từng lớp tế bào , đốt hết những phân vuông
Thịt da em rã rời từng lớp cắt
Có dung dịch nào tổng hòa thành Em..khác ?
Xóa bộ nhớ trong đầu
Nạp lại quá khứ ..đẹp tươi …
Quá khứ nhởn nhơ thách thức con người
Thách thức thời gian, in hằn từng vết cứa
Để lại từng vết chân chim rạn vỡ
Ngạo nghễ cười
Ngạo nghễ với cuộc chơi .
Ta muốn băm ngươi ra trăm mảnh quá khứ ơi !
Quẳng mỗi nơi …để Ngươi không ..ráp lại
Những mảnh vỡ ..cắm sâu vào lòng đất
Ta chôn Ngươi
đừng sống dậy quá khứ nha !
Ta sẽ mở toang lồng ngực
Sẽ ru Ngươi chìm trong cõi êm đềm
Và từng đêm …ta mĩm cười rất thật
Quá khứ mặn mà ..không làm rát tim ta.
Lathu-08.04.2009
-
Hoàng hôn !!!
Hoàng hôn tím loáng bên sông
Trông vời con nước đang ròng hay vơi
Ngát xanh dề lục bình trôi
Lênh đênh con nước.. để rơi ..theo dòng
Phù sa còn đó đèo bồng
Bãi bồi cho ngọn sóng lòng trông theo
Bao nhiêu sợi bạc quê nghèo
Chắt chiu, chiu chắt cheo leo phận người
Thương dề hoa tím …vẫn tươi
Sóng dồi bao lớp, tình đời đa mang
Chiều nay vạt nắng luênh loang
Biếc đôi mắt, níu hồn hoa dặm ngàn..
Tím chi , tím những trái ngang
Ai khâu sắc tím để nàng tương tư
Đăm đăm một cõi phù hư
Nhớ ..quên..quên..nhớ ..lời ru chạnh lời
Đem thơ thả giữa sông đời
Ngắt dùm tim tím ..lục bình đang trôi
À ơi ai cất những lời ..
Mênh mang một khúc nhạn nơi cuối trời .
Lathu- 07.04.2009
-
Quà sinh nhật …muộn !!!
Thế là đã qua cái ngày Anh sinh ra
Tháng tư mùa loa kèn trắng nở
Em không kịp làm bài thơ thắp cho Người ánh lửa
Nhưng em tin trong lòng em hàng vạn ánh nến hồng…
Em gửi nơi xa
Em gửi vạt nắng soi hộ tấm lòng
Em gửi ngày trong veo, gửi đêm ngàn tinh tú
Em kết những dải mây bồng bềnh theo gió
Thành chuỗi hoa kèn trinh trắng để dâng Anh
Ngày Anh sinh làm một ánh sao trời
Em dõi mắt từ Phương xa thăm thẳm
Ngôi sao Anh từ nghìn muôn vạn dặm
Lấp lánh giữa bầu trời ..soi vạn nẻo em qua
Ngày Anh sinh
Em lặng lẽ..đi xa…
Nước mắt ngược, khép rồi môt quá khứ..
Dòng đời chia đôi
Gánh hai đầu thương nhớ
Rải hạt mưa buồn chuỗi ngọc tặng anh (*)
Giọt pha lê óng ánh trong ngần
Em hứng lấy giữa bầu trời tinh khiết
Xâu lệ trời dành riêng anh quà tặng
Sinh nhật Người ..mưa thấm…ướt trang thơ.
07.04.2009- La thu
(*) Viết đến đây SG chuyển mưa ..từng giọt mưa đập vào ô cửa kính..mưa vỡ òa..mênh mông trắng …trời mưa !!!
-
Đêm tôi ngồi uống café nơi Bến tàu cánh ngầm..Bãi Trước- Vũng Tàu ..bốn bề biển…từng cơn gió rát mặt ..từng gợn sóng lăn tăn..ngắm nhìn từng bọt trắng tung thật cao vào phiến đá ..nghe Biển nói, nghe biển hát …và những con mắt biển đang nhấp nháy tận phía xa…tôi lại lang thang ..để viết ..
Con đường ôm sát bãi Thùy Vân dọc ra bãi Trước vòng sau núi thật tình tứ ..những bờ kè lộng gió ..và ta bắt gặp những phút giây để con người thăng hoa ..bắt gặp những đôi mắt tràn tình yêu ..cả những nụ hôn nồng cháy ..tôi mĩm cười vì ắm ắp những tin yêu .
Thơ về Biển
Biển ồn ào sóng dữ
Từng con sóng ập vào bờ trắng xóa bọt tung
Biển chồm lên , uống hết ngào ngọt của bờ
Nghiến từng cái hôn rức ray từ bao đời chẳng rô
Mặc đá chơ vơ, mặc núi gang lỳ hiểm trở
Sóng cứ xô, biển cứ muốn tung bờ
Có phải tình yêu
Biển vô cớ , biển muốn níu bờ ?
Bình yên đấy ..rồi bão dông cũng đấy
Biển yêu như một thời trẻ dại
Chẳng thể già dù năm tháng trôi qua
Tình yêu Biển mặn vị muối quê cha
Nước mắt Biển nghìn năm ..không thay đổi
Yêu cuồng điên, dâng hết lòng chẳng dối
Sao ơ hờ . bờ lấn biển ..đi ra…
Lòng Biển nặng nỗi nhớ ngày qua
Ai do được biển sâu nông hay cạn
Ai hiểu được tình yêu …luôn dậy sóng
Biển muốn gần…nên bão cuốn bờ xa
Xin đừng trách biển nha anh
Biển cũng như em ..cô gái nhỏ
Yêu Anh hoài sóng vỗ ..
Khi rì rào …là lúc hát tình ca
Khi mặn chát là dư lệ nhạt nhòa
Khi bão dông là lúc lòng dậy sóng
Em muốn mãi mân mê bờ cát óng
Muốn sánh vai thủ thỉ dưới trăng rằm
Muôn nồng nàn sưởi giọt nắng vàng chanh
Muốn yêu Anh …nghỉn năm không thay đổi
Vâng ! biển là em cứ cồn cào đẩy sóng
Cứ xô bờ cứ vọng tiếng âm vang
Một tình yêu chung thủy dịu dàng
Cho dẫu bờ -Anh dêm ngày ..đang lấn
Biển mặn chát mở lòng ôm hết đất
Đến bao giờ Bờ nhận biết …đây Anh
Đến bao giờ ..cho được vẹn tình anh
Bờ với Biển tắm dòng trăng óng ánh ?
Em sẽ đợi một ngày ..con nước cạn
Để anh soi vào đáy những ngút ngàn
Cho là đã thương yêu dài vô tận
Hiểu được rằng Biển rộng lượng..đa mang..
Vũng Tàu 06.04.2009
-
.....Lời hứa ban đầu còn chờ đến ngày mai
Tôi lỡ hẹn bao lần khi gặp gỡ
Trên trang lịch bồi hồi tay lần dở
Có chỗ nào ta giành để cho nhau?
HN, 2/4/2009 (Thăng Long)
Lỡ hẹn.....
Thôi Anh ạ ! lời hẹn đầu theo gió
Đã trôi xa….theo những dải mây mờ
Đã bao lần núi trầm mình chờ đợi..
Gió vẫn vơ .thả vội..những dòng thơ
Em đỉnh núi ngóng một lời ..chưa rõ
Vết chân trần ngực rát …lại hoang sơ
Em biết rằng gió sẽ lại vu vơ
Để núi vẫn chơ vơ chiều sương lạnh
Có gì đâu ! chỉ là ảo ảnh
Chỉ là dòng mail , dòng chat , dòng thơ
Chỉ là vẩn vơ..gió ghé ..phút ơ hờ
Chỉ hoang tưởng..gió ngẩn ngơ ..gió ạ !
Thôi thả gió bay theo vùng mây trắng
Ơ trên kia lấp lánh ánh chị Hằng
Em hoang hoải theo từng cơn gió ..chạnh
Biết rằng không và biết ..chẳng đợi mong
Núi vẫn âm thầm ..núi vẫn mênh mông..
Kiêu hãnh ngẩn đầu, cho vừa lòng gió chớm
Chẳng có gì , sạm mòn đá cuội
Vầng trăng kia minh chứng ..núi chung tình
GIó từ bể khơi , gió cứ vô hình
Thản nhiên đên cợt đùa cùng núi đá
Lạnh không hở giũa bao lời bể cả
Núi vẫn trải mình…cho bàng bạt trăng tan….
Ở một nơi ..gió còn mãi đi hoang
Thì gặp gỡ ..chỉ là cơn ảo mộng…
Lathu - 03.04.2009
-
Viết cho một lời hẹn…..
Em trót để tình yêu bay đi mất
Hoa cúc nao lòng trắng cả khoảng không
Nhành mù u tiễn con sáo sang sông
Em lỡ hẹn..thôi đành ba mươi năm nhé !
Mùa thu đi ..rồi thu qua ..chưa vẹn
Thuyền theo dòng trôi ra biển mênh mông
Biết tìm đâu.. ôi thương nhớ tháng năm
Ai neo đợi ..chòng chành con sào vắng !
Biển mênh mông..còn em thì xa lắm
Đừng gặp , đừng chờ, đừng hát chia phôi
Sóng biển xanh còn mãi …muốn sóng đôi
Mà thuyền cứ trôi hoài …xa cửa bể
Một lần thôi ..cuối đầu ..em khe khẽ
Chia đôi bờ , chia cả mảnh trăng treo
Chia nhớ thương, chia cả chốn quê nghèo
Em lận đận..ôm một trời tiếc nhớ…
Ngày xa nhau ..em trao anh một nửa
Một nửa trái tim, một nửa thân mình
Một nửa cuộc tình, một nửa chông chênh
Một nửa mất còn, một nửa đời bạc phận
Một nủa sẽ sàng theo Người ...đi mất
Một nửa có bao giờ..nguyên vẹn.không anh ?
Ba mươi năm …bao vật đổi sao dời
Em viết bài thơ khắc lời ai hẹn ước
Sẽ có ngày ghép đôi chung mảnh vỡ
Cho dẫu cùng đường bạc trắng mái thời gian
Ta lang thang qua từng chốn dặm ngàn
Dấu trong tim ..một nửa còn tưởi đỏ.
Và chia tay , giữ màu son tươi đó
Em gạt lệ cười ..kìa rực rở màu hoa
Màu đỏ phượng rơi , màu đỏ cháy trong ta
Màu hoa gạo bừng lên tia hy vọng
Mai có về ..nước mắt còn hoen đọng
Nhặt dùm em ..chút kỷ niệm xa xưa
Ép vào thơ, lưu ký chuyện “đôi bờ”
Ta thầm nhủ ..trăng lại tròn Anh nhé !
Lathu - đêm 02.04.2009
-
Lá Thu cũng là một tín đồ của nhạc Trịnh ..xin dâng Người bài thơ như một phút hồi tưởng ...
"Bao nhiêu năm làm kiếp con người
Chợt một chiều tóc trắng như vôi
Lá úa trên cao rụng đầy
Cho trăm năm vào chết một ngày"
Nhớ Trịnh Công Sơn !!!
Lá đã rụng, chim ngủ vùi dưới bãi
Mảnh trăng non đâu còn dõi theo Người
Thân sỏi đá rồi cũng về “Cát bụi “
“Xin trả nợ Người “ trọn kiếp mấy phôi pha
“Ngựa buông vó” để mây trắng trôi xa
Mưa lang thang “Diễm xưa “ buồn chất ngất
Dốc mù sương lạc loài con đường vắng
“Một đóa vô thường “ sống mãi thế nhân ơi !
Những dấu yêu lẳng lặng đến bên Người
Để nghìn năm bao lần câu “Biển nhớ”
Sóng xô dạt, khắc lời mòn bia cuội
“Cánh vạc bay “ sông núi nhớ tên Người
Người đã đi để “Cỏ xót xa đưa “
Vùi trong đất giọt đời câu tình nhớ
Cho Em mãi “vết lăn trầm” trên cát
“Tạ ơn “ Người – bài hát ngất trời cao
“Phôi pha “ trả lại những buồn đau
Để bình yên thân nhẹ nhàng bay mãi
Những tro than trở về cùng mặt đất
Trăm năm cất hoài ..mặc niệm phút chia tay .
Trưa 30.03.2009
-
Bài thơ cuối cùng cho tập thơ online " Bốn mùa tình yêu "
Ba mươi năm sau !!!
Có thể lắm
Ba mươi năm – chúng ta gặp lại
Ngồi bên nhau góc hồ Tây gió lặng
Không gian chìm, hơi thở chợt vô biên
Ghế đá công viên minh chứng một chuyện tình
Ba mươi năm bao lần ta ngóng đợi
Bao nhiều mùa thu trôi
Bao nhiều lần lá dỗi
Nên rụng rơi lả tả…lá..lên trời ..
Anh đếm bước chân quen, hàng ghế đá xa vời
Đếm gốc cây hàng thứ bao nhiêu đây nhỉ ?
Lời hẹn khi xưa “ thu này em sẽ đến”
Bao thu rồi chưa vẹn ..lỗi mùa thu ?
Ba mưới năm
Thoáng một giấc mơ đời
Ta sẽ gặp nhau vào ngày vàng hoa cúc
Vào cái ngày Lá Thu chao mặt nước
Để vẹn trong lòng – chiếc Lá mãi bên anh.
Gió mùa đông chao chát bước thật nhanh
Ba mươi năm – lời hẹn sao vời vợi
Em sẽ về dù mỏi mòn ..chờ đợi
Lá rụng rơi, lá về cội mà thôi
Nhớ nha anh
Lời bổi hổi …giữ lời
Ba mươi năm
Em bên bồi , bên lở
Con đường xưa, bước chân còn nhung nhớ
Hai mái đầu- trắng ..
....thủ thỉ trong mơ....
Lathu 01/04/2009
-
Những bài thuận nghịch độc của Donghoa - đúng là tuyệt vời - Phải "đắc " thơ lắm mới có thể viết và chơi được kiểu làm thơ này . Lá Thu chỉ muốn hỏi 1 câu có phải Donghoa - memebr -Ngoibut cũ ?
Nếi là Donghoa ngày đó ...xin rất vui ..lâu lắm mới gặp lại bạn bè. Nếu không phải cũng châm chước cho mình nhé !
Lathu
-
Khoảng cách
Khoảng cách là gì
Ai có thể đi cho hết
Ai có thể nào vòng tay ôm siết
Ai cho tôi biết – khoảng cách là chi ?
Khoảng cách vô hình
Khoảng cách như cánh thiên di
Trốn gió bão ..để rồi bay đi mất
Tôi muốn ôm, ôm vào lòng khoảng cách
Đôi tay tôi quá chật
Lóng ngóng phận người , để khoảng cánh vời vợi dâng….
Trong giấc mơ
Khoảng cách hóa ..thật gần
Một cái chạm..đủ làm tim tôi nóng
Tôi muốn ghì chặt không gian
Muốn đừng đầm đìa nước mắt
Muốn khoảng cách ..không là thật
Không hóa thành những giấc mơ xa
Khi vung tay
Ấp khoảng cách vào thịt da
Bổng lạnh lùng đêm- màu nhung huyền bí
Và khoảng cách trở thành ảo ảnh
Trở thành xa lắc
Trở thành vô hình, vô ảnh
Chỉ còn lại mình ta
Run rẩy đẩy ..khoảng cách đi xa
Một chiếc màn hình
Off line dăm câu chữ ..
Xin thứ lỗi khi bình minh xua bóng tối
Hiểu ra rằng “khoảng cách “ quá xa xôi.
Trưa 01/04/2009 - Lathu
-
Mưa tháng tư !!!
Bất ngờ cơn mưa giữa lòng thành phố
Tháng tư
Nắng nung chảy con đường xuôi ngược
Cháy da người – mưa bất chợt mưa rơi
Mưa ầm ào
Mưa –thác lũ hồn ta
Cuồn cuộn dòng đen ngòm thác đổ
Mưa – giọt nước mắt hiếm muộn
Trời thương chi mà dông bão tháng tư !
Mưa trút niềm riêng
Mưa tràn nỗi nhớ
Mưa băng qua ô cửa sổ
Diết da mưa nhảy điệu valse buồn
Mưa làm lạnh những con đường còn bốc khói
Lạnh ngọn lửa vừa nhen lại
Lạnh bếp nhà , lạnh cả tro than
Mưa làm dày thêm những cô đơn
Kẻ khất thực xin mưa đừng mưa mãi …
Giọt mưa rơi – đáy thời gian nghiêng lại
Hứng hêt dông bão đời , hứng hêt giọt mưa rơi
Mưa từng mùa, mưa trút, mưa rơi rơi
Mưa lại đến, lại đi – luật đât trời là vậy !
Cứ bốn mùa đổi thay cùng vạn vật
Như cuộc tình mình
Em chẳng thể quên đâu….
Ngắm cơn mưa chiều – 31/03/2009-
Bài thơ riêng viết cho anh-Người Hà Nội
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Em muốn !!!
Em muốn làm vạt cỏ .....xanh ngút ngàn trải thảm dưới chân Anh
Là ánh nắng mượt mà như lụa óng
Là trăng trên cao , sóng sánh ..ôm bờ mộng
Là dòng sông ..lặng lẽ chảy theo dòng
Khi nào mệt mỏi , Anh hãy ghé lại thăm
Con đường Em- ngút ngàn ..sâu thăm thẳm
Là bóng mát , rợp che trưa nắng cháy ..
Là ngụm nước trong lành ..khi rời rã ..thân Anh
Khi thấy đời gậm nhấm…hay cô quạnh những bước quanh
Chùn chân vì “ Gió mưa trở lại “
Hãy đến tìm Em- Bãi bờ im tiếng sóng
Trong Bình Yên ..lặng lẽ ..hết bão dông…
Khi nhức lòng vì những vết gai đâm
Do tự Anh hay Người đời ném trả
Hãy tìm Em – tắm một dòng suối mát
Gột rửa cuộc đời , gột rửa những trái ngang
Em chỉ là sân ga, chờ đón khách bộ hành
Những kẻ mệt nhoài sau một hành trình dai dẳng
Hay nhũng đôi mắt ngác ngơ vì số phận
Bầm dập , rong rêu trên tù nước ao lầy
Em mang Bình Yên, mang hạnh phúc , mang cả trả -vay
Anh trả cho Người rồi vay Em lần nữa
Có gì đâu ..ngọt ngào hay mặn đắng
Em đã rong chơi qua mê lộ cuộc đời …
Khi cần Anh cứ bên Em …
con chim nhỏ lặng nghe bao thổn thức
Nó hót một mình trong bụi mận gai ngày trước
Để mang cho đời …khúc hát ..tin yêu
Vầng thơ chia đôi …nỗi nhớ bồi hồi
Không có tên, và không ai định nghĩa
Em rất xa….em chỉ là con chữ……
Lấp lánh đêm về …soi một vết chân đi …….
Lathu 16.04/2009