-
Số bài viết
691 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
1
Bài viết được đăng bởi Kieu Anh Huong
-
-
Cảm ơn bài thơ của cháu đã cho chú cảm xúc viết bài thơ này !
TRANG NHỚ...
Ngồi buồn giở lại từng trang
Êm đềm kỷ niệm... xốn xang hiện về
Chuyện ngày xưa, chuyện bây giờ
Dù xa, dù cũ, vẫn chưa nhạt nhòa...
Bất ngờ, người ấy.. hiện ra
Xinh tươi hơn mọi loài hoa... trên đời ?!
Tuổi thơ, đầy ắp buồn vui...
Hóa ra cũng một trang thôi... thẫn thờ !
Thẫn thờ... nhớ chuyện ngày xưa
Dòng sông ký ức.. đôi bờ...đục trong
"...Thôi thì ta chẳng trông mong
Vô tình cứ thế chấm không cuối dòng.."
Để thành TRANG NHỚ... vĩnh hằng !
05.12.07
KAH
-
LÂU RỒI KHÔNG GẶP EM !
Tặng CMMQP
Lâu rồi không gặp em
Chiều một mình qua phố...
Cơn mưa nào chợt đổ
Xây xẩm cuối mắt nhìn!
Cứ cho là biển rộng
Nhưng chỉ biển biết thôi
Những âu lo, phiền muộn...
Hãy chia sớt cho đời.
Có thể không vơi hết,
Nhưng sẽ vợi nỗi lòng
Biển muôn đời, sóng cuộn
Khi trời làm bão giông…
Lâu rồi không gặp em
Chiều một mình qua phố…
Cơn mưa sầm sập đổ
Chắc Biển lại động rồi
Ở phía kia góc phố
Anh chợt thấy hai người
Nép vào nhau tình tự
Như chẳng có mưa rơi !...
5/7/2007
KAH
-
Bài 63. CHIA SẺ 1 : Tuần trăng mật !
Thân tặng HLH
Thì ra trăng mật thế ha?
Một hơi..., tui đọc tưởng là tiếu lâm
Ai dè, đúng trăm phần trăm
Sẻ chia cùng bạn, ăn nhằm chi không?
Kệ thôi, đời bạc như vôi !
Ta "viền" sắm lấy vài cơi, xiết trầu...
Tặng cho bà lão mẹ chồng
Nhấm nhi cái nỗi khùng khùng-điên điên!
24/5/07
KAH
CHIA SẺ 2: Trang lý lịch nhà chồng
Trang lý lịch nhà chồng
Đỏ quạch máu công an: hình sự!
Tội nghiệp em tôi, về làm dâu nhà nớ
Bỗng thành "đối tượng" để xăm soi...
"Giặc bên Ngô, cũng không bằng bà cô bên chồng..."
Hẳn rồi, ông bà ta, thật đúng !
Nhưng giặc nào bằng giặc GIÃ TÂM
Hơn cả một bầy hoang thú...?
Mới hay lòng người đâu khó biết
Chỉ tại mình thôi, quá dại khờ...
Tôi tin, những kẻ "tâm thần" đó
Sẽ có ngày "NHÂN - QUẢ" xứng tầm!
28/5/2007
KAH
-
XÁM HỐI
Tặng VH
Đột ngột ra đi...
Rồi đột ngột trở về...
Ta lại chém vào nỗi đau nơi trái tim em vừa khép lại
Tên tội đồ kia, chính là ta, rồ dại
Ngươi còn cần chi trong hoang tưởng cuộc đời ?
Chẳng cần chi - Lời xám hối muộn mằn
Ta muốn gửi vào ngàn mây, lời gió:
Hỡi Thiên thần của đời anh
Kiếp này ta mắc nợ
Xin để kiếp sau thân làm trâu ngựa
Tim làm chuông đeo, chỉ lối tìm về
Để cùng em, giữa ngát xanh trời đất
Dựng đền thiêng và tôn thờ một trái tim
Trái tim đầy bi tráng ...
Quyền năng tạo hóa đã trao em !
18/04/2007
KAH
-
Bài 62. NGÀY 30.4.2007
Lại đến rồi – ngày ba mươi tháng tư (30/4)
Dấu chấm hết - một thời bi tráng !
Tôi lại có dịp thắp lên bao nén hương
Khóc thương những anh hùng đã khuất...
Có thể người đời không tin vào những vong hồn
Nhưng trong đêm tôi vẫn thầm nghe tiếng gọi
- "Hùng ơi, Hương ơi... đừng vội
Quên tụi mình nơi rừng thẳm, đèo cao..."
- "Đừng bỏ mặc tụi mình trong gió rít, cô đơn
Nơi Bốt Đỏ, Tà Lương...bom dội
Nơi Núi Nghệ, Núi Bông... đạn xối (*)
Thịt xương tụi mình giờ đã hóa hư không...!"
- "Nhưng vong hồn tụi mình thì mãi vẫn còn đây
Luôn bên cạnh chở che các bạn
Hãy luôn sống và tự hào bởi quá khứ
Là người lính anh dũng nơi chiến trường!.."
- "Xin đừng bon chen, xin chớ công thần
Hãy sống trọn bằng trái tim độ lượng
Dẫu bao kẻ yếu hèn, cơ hội
Nhởn nhơ cười trong tiền bạc, chức quyền...!"
- "Xin hãy sống bằng cả một đức tin
Có tụi mình luôn hướng về các bạn...
Đời còn dài, nợ trần ai còn lắm
Nhưng đừng buồn, may mắn luôn kề bên... "
- "Một nén hương thơm, các bạn chớ quên
Xin hãy thắp lên, nhân ngày ba mươi tháng tư...
Lịch sử "!
30/4/2007
-
NỖI ĐAU MÀU GÌ ?!...
Thân tặng Thành An..
Em đừng hỏi nỗi đau màu gì ?
Dẫu còn đó những nỗi đau màu Đỏ
Đó là khi đồng đội ta ngã xuống
Trước đạn bom và máy chém giặc thù...
Em đừng hỏi nỗi đau màu gì ?
Dẫu đã có những nỗi đau màu Tím
Đó là khi tình yêu bị phản bội
Trang giấy học trò… mực tím bỗng mờ hoen…
Em đừng hỏi nỗi đau màu chi ?
Dẫu đã có những nỗi đau màu Trắng
Đó là khi người thân ta trên gường bệnh
Nỗi đau khắc khoải dọc hành lang…
Em đừng hỏi nỗi đau màu chi ?
Bởi còn đó… nỗi đau màu Da Cam tàn khốc
Đó là khi lũ người vô nhân tính
Đang cố dấu đi khuôn mặt tội đồ !
Em đừng hỏi nỗi đau màu chi ?
Bởi có là màu chi thì nỗi đau muôn đời cũng không thể khác
Nỗi đau luôn nằm sâu trong tận cùng tâm thức
Ta chỉ nhìn rõ màu của nỗi đau bằng trái tim
Con người !
Hà Nôi, 26.11.2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 60. CON MA THẾ SỰ
Âm - Dương, Trời - Đất sinh ra
Trần gian, thế tục, Quỉ - Ma, lẽ thường !
Thịnh - Hưng, thế sự khó lường
Đục - Trong, tự vấn, tỏ tường Chiều ơi...
Con Ma - ảo ảnh lương tâm
Ngược về quá khứ, sẽ "lần" ra thôi
Ma chi thì cũng như người
Thiện - Tai, kiếp trước, nổi trôi hậu kỳ...
Thiện : Ma siêu thoát, tức thì
Còn đâu vương vấn lâm li cõi trần.
Tai: Ma, nợ phải trả dần
Khổ đau, chứng thực hồng quần, phải thôi ?!
Lo chi thế sự bạn ơi!
Vuông, tròn... cũng chỉ người đời tạo ra.
Ắt rằng những kẻ trăng hoa
Kiếp sau lại hoá thành Ma hão huyền !
24/5/2007
Kiều Anh Hương
-
KHI CON TÀU RỜI SÂN GA CŨ
Tặng VH
Khi còn tàu rời sân ga cũ đi xa
Hậm hực, hậm hực...
Buốt nhức cả không gian
Loang lỗ tiếng hú gọi giã từ kỷ niệm...
Mùa thu già ư ?
Đâu phải thế
Anh đi rồi, hoang phế mối tình xưa !
Khi còn tàu mệt nhoài cuộc đón, đưa
Kỷ niệm ngày xưa, ai còn níu giữ...
Lối cũ bóng ai tiễn người ra phía trước
Bỗng thẫn thờ trước khoảng trời hoang vu...
Khi còn tàu rời sân ga ra đi
Chắc chắn nửa con tim vẫn còn neo lại
Đừng quá yêu... để hờn ghen cháy mãi...
Như định nghiệp kia thôi, chắc chắn sẽ quay về !
Bởi sân ga là nơi khởi đầu
Nên mãi mãi sẽ là nơi kết thúc !
05.09.2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 59. NỖI BUỒN
Nỗi buồn rồi cũng dần vơi
Như dòng sông cuốn tình đời trôi theo...
Chìm trong sóng cuộn bọt bèo
Đầu ghềnh, cuối bãi... gió gieo phương nào?
Mong chi "gặt bão" cho người
Chỉ mong sóng lặng, thế thôi, ơn đời !
Trái tim mỏng mảnh quá thôi
Khổ người, nước mắt lại rơi, chạnh lòng...
Nỗi buồn, sẽ bớt - nỗi buồn...
Vững tin mà sống, cởi lòng vị tha!
23/5/2007
Kiều Anh Hương
-
VÀNG!
tặng H
Ta đã từng vàng mắt tìm nhau
Chiều vàng rộp sân ga, ngày giã biệt
Mùa khô cháy, vàng thêm bao tầng lá
Sắc da vàng, xương cốt gửi ngàn sâu...
Ta đã từng vàng mắt tìm nhau
Trái tim yêu, lửa vàng mười đã thử !
Nỗi nhớ vàng mắt người ngóng đợi
Đỏ mấy bình minh, vàng mấy hoàng hôn…?
Ta đã từng vàng mắt tìm nhau
Không hát nữa những bài ca vàng rữa…
Khúc quân hành, cờ vàng sao một thuở
Vội vàng chia tay, phượng đỏ tiễn mùa hè!
Cả nước đau thương trong triệu chữ vàng
Nước mắt Mẹ nhòe Bảng vàng danh dự
Bao công trình khắc dấu vàng Liệt Sĩ
Vàng thếp sơn son, hương khói mờ sương !
Cả đời ta đã vàng mắt tìm nhau…
Và chợt hiểu, vàng muôn đời vẫn thế
Cái màu vàng ngụy trang cho số kiếp
Hèn chi trái đất, đâu cũng có chùa Vàng !
31.07.07
Kiều Anh Hương
-
Bài 58. THÁNG TƯ HỘI KHÍ NON SÔNG
Không ngờ sinh khí năm nay
Tháng Tư - ngày nghỉ nối ngày
Hôm qua lên Việt Trì giỗ Tổ
Thanh minh, còn đó thứ bảy này...
Chủ nhật mình về quê em nhé
Ngày kia giỗ bạn lính anh rồi
Ba mươi tháng tư lửa cháy
Có lẽ nào ta chỉ rong chơi..!
Hương thắp lên rồi, khấn gọi Thọ ơi
Tháng tư, còn nhớ không một thuở ?
Trại Quang Trung, đạn địch ken dày
Quyết không cho quân ta tiến ta về Thành Phố
Đất Củ Chi thêm một lần lửa cháy
Máu loang ngực áo bạn rồi
Đồng đội thêm bao nhiêu đứa
Không kịp về Thành Phố giữa ngày vui...
Nên tháng tư này ta phải về đây
Thắp cho bạn bè ta vài nén hương thơm ngát
Nơi nghĩa trang Mười Tám Thôn Vườn Trầu phía tây Thành Phố...
Cho vợi nỗi cô đơn năm tháng xa nhà...
Có thể nhiều người không còn nhớ nữa rồi
Chiến tranh đã lùi xa, xa lắm...
Cuộc sống thường ngày vẫn còn bao lo lắng
Chuyện hôm qua tạm khép lại. Có sao đâu ?!
Nhưng trong ta, ký ức cháy không thôi !
Tháng Tư năm nay đã hóa thành thánh nhân trùng kết !
Để Vong linh tổ tiên sẽ nghìn lần siêu thoát...
Cùng những Vong hồn rất trẻ hôm qua
Nối vào ngày vui Đại Thắng
Chở che Đất Mẹ muôn đời...
Ôi tháng tư - Hội khí Non Sông
Ta đón nhận để thắp lên nguồn sống...
Ngày 1/5/2007
Kiều Anh Hương
-
Chỉ Tại HỒ TÂY
TH viết:
“Chỉ tại anh Hà Nội thành níu kéo
Em chòng chành không nhận ra mình
Hè đốt lửa hay đông lạnh lẽo
Nghĩa lý gì khi em chẳng còn anh??? “
Không phải anh, chỉ tại Hồ Tây
Chóng chành thổi, vạt áo ai bay trước gió
Nghĩa lý gì đâu nếu tình yêu màu tím
Hoàng hôn sẽ rơi lơ lửng cuối chân trời !
Để ta mơ lãng dãng về người
Hà Nội Phố, cuối mùa lá rụng
Hà Nội Phố, sấu chanh như con gái
Cho ai dõi nhìn mộng mị mùa đông !
Không phải em, chỉ tại Hồ Tây
Chòng chành quá, như khi qua mắt bão
Ơn người nhắc, xin đừng len lỏi đến
Có nghĩa lý gì đâu…, chốn ấy,
Không Em !
Hà Nội 08.10.2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 57.GIÁ NHƯ...
Giá như... Lại chuyện giá như...
Nếu Anh nghe thấu được từ phía Em
Trái tim đã chẳng ngủ yên
Dẫu cho núi thẳm, thác ghềnh... cũng đi...
Bởi vì yêu, chẳng xá chi
Màu tình yêu Tím dễ gì nhạt phai
Nông - Sông đo mãi được sao
Để sầu anh gánh... để ngài anh nâng...
Mốt mai chịu trận... dỗi hờn
Mộng lành... em sẽ nghìn lần mãn viên
Nhưng, thôi Em, lại giá như...
Giá như... về được ngày xưa...
thôi mà...!
25/5/2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 56. CỎ VEN ĐƯỜNG
Cỏ ven đường, trong đời tôi đã gặp
Biết bao nhiêu sương gió giập vùi
Dẫu nát dưới chân, cỏ ơi, đừng khóc
Bởi khóc nhiều, đời vẫn chẳng "thương" đâu!
Cỏ ven đường, thuở chân đất, chăn trâu
Tôi từng ấp ôm, mộng mơ kỷ niệm
Bao ngọn cỏ non tôi từng ngồi đếm
Trâu ơi, ngoan nhé, cỏ mềm...
Ngọn cỏ nào xanh màu phiêu diêu
Nâng tấm lưng trần, giữa trưa lịm mát
Ngọn cỏ nào khâu quần, khâu áo
Để chiều về roi cha tím chân...
Ngọn cỏ nào là anh, là em ?
(Khi ta lớn khôn hơn, bỗng thành thương nhớ...)
Và bây giờ tôi có thêm ngọn cỏ
Ngọn cỏ ven đường vương trên mạng sáng nay...!
9.5.2007
Kiều Anh Hương
-
Hỡi Chúa lòng lành hãy ban cho ta hạnh phúc!
Bài 55. SỐ PHẬN
Ta sẽ khổ đau. Số phận định rồi ư ?
Vậy mà sao, ta vẫn còn đàn ca được !
Vậy mà sao, nụ cười chưa nguôi tắt...
Vậy mà sao... hỡi ông Trời kia ơi ?
Giản đơn thôi, bởi ta còn trái tim.
Trái tim yêu không cho phép ta cúi đầu chấp nhận
Bởi khổ đau, chính là một phần của HạnhPhúc !
Hạnh phúc nào không một lần... đi qua Bão giông ?!
Ta khổ đau. Số phận định thế ư ?
Không. Định mệnh không thể là tất cả !
Chỉ có sự Yếu Hèn khiến con tim gục ngã
Sự Yếu Hèn vẽ nên định mệnh con người !
Ta chỉ xin Cuộc Đời điều giản dị này thôi:
Hãy tiếp sức cho trái tim quả cảm !
Bằng dòng máu tin yêu hừng hực nóng…
Dòng máu lan truyền từ Mẹ và Em…!
1984-2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 54. LÂU RỒI KHÔNG GẶP EM !
Lâu rồi không gặp em
Chiều một mình qua phố...
Cơn mưa nào chợt đổ
Xây xẩm cuối mắt nhìn!
Cứ cho là biển rộng
Nhưng chỉ biển biết thôi
Những âu lo, phiền muộn...
Hãy chia sớt cho đời.
Có thể không vơi hết,
Nhưng sẽ vợi nỗi lòng
Biển muôn đời, sóng cuộn
Khi trời làm bão giông…
Lâu rồi không gặp em
Chiều một mình qua phố…
Cơn mưa sầm sập đổ
Chắc Biển lại động rồi
Ở phía kia góc phố
Anh chợt thấy hai người
Nép vào nhau tình tự
Như chẳng có mưa rơi !...
5/7/2007
KAH
-
Bài 52. BỐN MÙA
Thu sang đã được mấy ngày
Lòng còn vương vấn ngất ngây, nắng hè
Thiên thanh, bỗng nhớ tiếng ve
Nấu sôi trời đất, chiều quê oi nồng
Rượu thôi, đã được mấy tuần
Ngẩn ngơ ta vẫn bần thần, như say…
Hè ơi, tạm nhé, chia tay
Phượng hồng giấu lửa, bao ngày vấn vương !
Hết thu rồi sẽ sang đông
Người ơi còn chút lủa lòng, khơi lên
Giá băng chi, giọt mưa đêm
Để câu hát cũ, thêm buồn trong ai…
Khổ đau… đợi một ngày mai
Nhành xuân, sẽ trổ một đài thiên nhiên…
Kìa em, chồi biếc khẽ nghiêng
Chạm vào nơi một trái tim, thẫn thờ !
Hà Nội, tháng 4.2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 51. BÓNG ĐÊM
Ta lang thang bay vào trời đêm
Bụng cồn cào, chợt nhớ về củ khoai mẹ luộc
Nhớ cả bắp ngô đầu mùa ngọt lừ, nóng sốt
Em dấu, giành cho ta sau cái đụn rơm vàng...
Ta lang thang bay vào trời đêm
Chợt nhận ra bao vì sao rất sáng
Ngôi sao nào là em, ngôi sao nào là Mẹ
Có ngôi sao nào từng chui vào giấc ngủ
Mơ giấc mơ đẹp về ngày mai?!
Ai cũng nghĩ bóng đêm vô tâm
Bóng đêm, bạn cùng ma quái...
Nhưng bóng đêm, khi ta bay lại thấy
Sáng vô ngần những niềm tin yêu !
18/04/2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 50. BẠN BÈ TA MÃI CÒN
Thân tặng những linh hồn bạn bè bất tử
Chết không đồng nghĩa là hết !
Nếu trong tim ta, hình bóng bạn vẫn còn
Dẫu Âm – Dương - cách biệt dòng sông lạnh
Sương khói mờ giăng... khuất núi non.
Chỉ tại người trần không nhìn thấu
Riêng ta tin lắm, bạn luôn về
Năm tháng đồng hành, cùng cứu rỗi
Chia sẻ với đời, bao buồn vui...!
Thắp nén hương lên, ta thầm nghe
Từ trong sâu thẳm, lời trái tim
Bạn bè nhắn nhủ từ bên ấy...
Chữ TÂM luôn phải sáng trong lòng!
HN 19/04/2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 49. XÁM HỐI
Đột ngột ra đi...
Rồi đột ngột trở về...
Ta lại chém vào nỗi đau nơi trái tim em vừa khép lại
Tên tội đồ kia, chính là ta, điên dại
Ngươi còn cần chi trong hoang tưởng cuộc đời ?
Chẳng cần chi - Lời xám hối muộn mằn
Ta muốn gửi vào ngàn mây, lời gió:
Hỡi Thiên thần của đời anh
Kiếp này ta mắc nợ
Xin để kiếp sau thân làm trâu ngựa
Tim làm chuông đeo, chỉ lối tìm về
Để cùng em, giữa ngát xanh trời đất
Dựng đền thiêng và tôn thờ một trái tim
Trái tim đầy bi tráng ...
Quyền năng tạo hóa đã trao em !
18/04/2007
KAH
-
GIẢ VỜ-CON GÁI…
Thân tặng HL
Yêu thật, nhưng thích giả vờ
Giả vờ...không biết...ngu ngơ.. nai vàng !
Giả vờ... không thích...anh chàng
Nhưng lòng dạ cứ xốn xang… suốt ngày !
Giả vờ…tay chạm phải tay
Nhưng mắt lại nguýt.. ô hay chưa kìa !
Giả vờ…chung chuyến xe về
Vô tình…ngồi cạnh để nghe chuyện người…
Giả vờ…cứ giả vờ thôi
Thầm yêu trộm nhớ thật rồi còn đâu…
Giả vờ… tụt hậu… chân đau
Mong sao người ấy lại mau…giúp mình !
Giả vờ…té xỉu… bất thình
Để tim loạn nhịp… tội tình quá thôi !
Giả vờ khe khẽ…kêu đau…
Để người ta ghé sát đầu hỏi han…
Giả vờ… người cứ nóng ran…
Anh ơi rét quá…áo choàng giúp em !
Giả vờ… câm nín mấy phen…
Thử lòng “quân tử” “trắng-đen” thế nào ?
Giả vờ…”toa thuốc” cũ mèm
Ngờ đâu…vẫn cứ nhiệm màu…khi yêu !
Hà Nội, 22.10.2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 48. KHÚC HÁT VỀ EM
Tặng P.
Phố nhỏ ấy tôi vẫn hằng đi qua
Khi con tàu xình xịch chuyển bánh
Nào đâu biết trong không gian nhỏ hẹp
Có một mùa xuân diệu vợi đến không ngờ...
Tôi lại ôm đàn lên, viết nhạc và làm thơ
Giai điệu trắng cùng bao đêm thức trắng
Hy vọng một ngày,
Phố nhỏ nơi em sẽ tràn đầy sắc nắng
Giai điệu tình yêu cao vút trời xanh...
Hạnh phúc là đây - Khúc hát về em
Em gái nhỏ tật nguyền, không đầu hàng số phận
Chân-Tay liệt mất rồi, nhưng vẫn còn hai tai, hai mắt
Và khối óc sáng soi dẫn lối cuộc đời !
Ước mơ nhỏ nhoi em muốn trao tôi
Bản tình ca mùa thu bên khung cửa...
Một nốt giáng, vụt chừng như hụt hẫng
Một nốt thăng thảng thốt mây trôi...
Khúc hát về em, bài ca không lời
Xẻ xối dọc ngang... từ trái tim máu đỏ
Giữa mặt cắt cuộc đời, nơi nào còn bỏ ngỏ
Tôi xin điền thêm một nốt nhạc tươi vui...
Để em cất lên thành khúc hát mùa thu
Dẫu mùa thu tả tơi... nhưng đầy bi tráng
Khúc hát về em- Khúc hát cuộc đời !
Hà Nội, 25.2.1984-09.5.2007
Kiều Anh Hương
-
KHI TA LẶNG NGẮM NHÌN EM !
Tặng TH
Trong mắt ấy như có đôi chút nắng xanh
Trên môi ấy như có nhiều hơn một ngọn lửa
Tôi nhìn thấy từ trong sâu thẳm nhất
Một trái tim đầy nhạy cảm, bao dung...
Xin đừng nói gì thêm về hiện tại, tương lai...
Hãy nắm chặt hai bàn tay con gái
Tương lai ở rất gấn…mà vời vợi
Hiện tại ở rất xa, nhưng... thật gần !
Cho tôi xin... chút màu nắng thiên thần
Cho tôi ghé môi trần cuộn thiêu trên ngọn lửa
Để cháy lên..., cháy lên bao khao khát...
Khi một mình…ta lặng ngắm nhìn em !
18.10.2007
KAH
-
KAH cảm ơn Nguyễn Anh Huy đã ghé thăm nhà và tặng thơ !
Kiều Anh Hương - Thơ viết chưa in - Gom lại
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Bài 65. LÀM QUAN-LÀM DÂN
Tặng Chi CH…
Làm quan, sao Chị bảo buồn
Bổng - Lộc như nước, nghề buôn chi bằng ?
Làm quan, lưng thẳng, túi cong
Đồng tiền có chỗ lòng vòng chui vô...
Làm quan sung sướng thấy mồ !
Ông Oách, bà Oách..., còn mô nỗi Sầu !
Làm dân cũng chẳng “buồn” đâu !
Nhưng bực. Chưa hẳn; Bởi còn được chơi…
Được chơi đủ kiểu "trời ơi" !
Cho Quan bẽ mặt, "ĐỜI CƯỜI" cũng thua…!
Làm dân, dẫu khổ mút mùa
Nhưng lòng vẫn “sướng”, ăn – thua không màng !
Có DÂN thì mới có QUAN !
28/5/07
KAH