-
Số bài viết
691 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
1
Bài viết được đăng bởi Kieu Anh Huong
-
-
Bài 46. CÔNG CHỨNG CUỘC ĐỜI
Mọi nỗi đau rồi sẽ qua đi
Và thanh thản cùng tâm hồn, tự vấn...
Đúng - Sai ư, thời gian là công chứng
Bản sao cuộc đời, chẳng ai giống ai đâu !
Ta có chút ngô nghê...
Trước con cáo già kia
Sự trả giá là đương nhiên, đúng thế !
Nhưng bạn ơi, trước khi chụp dấu
Để công chứng cho người, chớ vội...
Quay mặt đi !
12/04/2007
Kiều Anh Hương
-
TRĂNG VÀ EM !
Trăng và Em… cứ ngỡ quá cũ rồi
Bao năm tháng, thi nhân mòn nghiên bút
Nhưng đêm nay, bỗng lạc vào mê trận
Khi anh lại được gặp… Trăng và Em !
“Úp mặt lên trăng mới biết trăng gầy…”
“Đêm Hà Nội thơm nghẹn lòng hoa sữa”
Để chợt hiểu thế nào là nỗi nhớ
Nỗi nhớ từ Em, từ Hà Nội mến yêu !
Ngày xa em, Trăng mới thật đơn côi
Ngọn gió cũng vô hồn, vô lối…
Cứ xạc xào vò khô thêm nỗi nhớ
Nên chút lửa lòng thôi, cũng cháy đỏ lên rồi !
Trăng và Em đêm nay còn sóng đôi
Đi về phía Tây Hồ mờ ảo ?
Và có thấy, một ngôi sao vẫn thức
Đau đáu nhìn về phía không Em !
11.10.2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 45. HAI NỬA VẦNG TRĂNG
Tặng HSM
Lòng anh chỉ bấy nhiêu thôi
Đêm nay trải hết cho người tôi yêu
Thương em giông gió quá nhiều
Lỡ đường, đứt gánh, phiêu diêu...một đời
Nửa xưa hay nửa hiện thời
Cũng đều là nửa trăng thôi, khác gì !
Để anh làm nửa trăng quê
Chắp tròn một ánh trăng khuya giữa trời
Ma lực gì đâu, chỉ tại người
Chị Hằng, Chú Cuội trêu ngươi thôi mà
Để xe dựng lại sân nhà
Để lòng ta lại cùng ta tỏ bày
Bão giông, chớp lửa đêm nay
Sao mà ngăn được men say tình đời !
12/04/2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 44. BÀN TAY YÊU THƯƠNG
Thân tặng Long Shita
Tình yêu trong lòng bàn tay
Ta vẽ, ta xây, ấp iu bao mộng đẹp
Ơi những ngọn cỏ lành…
Sợi tóc nào vương thành nỗi nhớ
Giọt nắng nào đỏ hoe thêm đôi mắt
Cồn cào nỗi nhớ không tên !
Đôi môi nào chúm chím tươi xinh,
Lời thì thầm muôn đời không có tuổi !
Ngọn gió nào thổi vào sâu thẳm
Cháy lên thành ngọn lửa thiêng !
Hãy nắm chặt bàn tay yêu thương!
11/04/2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 43. TÌM VỀ CÕI XƯA
Thân tặng HSM
Canh cua, cà nén, muối vừng
Hàn vi một thuở, xin đừng quên nhau
Hạt mưa da diết rơi mau
Chơi vơi men rượu... biết đâu đất trời
Dẫu "tim lỗi nhịp mất rồi..."
Đường xưa lối cũ một thời sao quên?
Thánh ca buồn vọng trong đêm
Khẩn cầu ơn chúa lòng lành vị tha...
Hãy tìm về cõi quê nhà
Trái tim loạn nhịp vẫn là trái tim
Căng lại giây, chuẩn lại đàn
Khúc ca xưa lại muôn phần lắng sâu...
11/04/2007
KAH
-
ĐÊM BÌNH YÊN
Tặng TH
Anh bỗng nghe rất rõ bước chân
con gái
Đang đi về phía trăng lên
Bước chân thật khẽ, thật êm
Để ánh trăng không xao động
Bởi trăng tròn, đang tròn thêm...
Anh bỗng nghe rất rõ lời thì thầm
của cỏ non
Khao khát trong đêm
Ngày mai em cũng tròn mười sáu
Ta muốn đối trăng, xem ai đẹp hơn ?!
Ôi, đêm bình yên
Xin gió thật nhẹ nhàng...
Đừng chạm vào sương khuya
Giọt sương như pha lê
Hắt lên từ phía ánh trăng huyền diệu
Xin gió đừng chạm vào làn da con gái...
Làn da thơm như mùi cỏ dại
Đê mê thảng thốt lũ dế mèn...
Anh lặng lẽ dõi theo, cuối trời…
Hình như em và trăng là một
Đêm bình yên…
Mà tim ai cứ thình thịnh…
Lặng chờ trăng hòa vào thơ
Lặng chờ em đến trong mơ…!
Hà Nội, ngày 10.10.2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 42. ĐỒNG TIỀN
Khi “con đĩ” ngồi vào chiếc ghế nóng
Đội mũ thuyền trưởng
Và lái con tàu đi ra phía đại dương
Hỏi con tàu sẽ đi về đâu ?
- Hướng vô định!
- Không, nó sẽ chìm vào trong bão tố !
- Ít ra thì cũng sẽ va phải đá ngầm và hoá thành “TITANÍC”!
- …
Không,
Tất cả đều sai toét !
Con tàu sẽ hướng về Lasvegas
Hay hướng về những sòng bạc lớn nhất hành tinh
Để đánh đổi nốt canh bạc của đời mình
Bởi ở đó, không cần nhân phẩm
Chỉ cần có tiền và sex
Chỉ cần có quyền lực đen
Chọc trời, khấy nước..thoả chí tang bồng…?
Đồng tiền vinh quang,
Đồng tiền văn minh,
Đồng tiền bẩn thỉu…
Thôi thì gì gì cũng được
Tiền sẽ cho ta cơ hội mua được những con đĩ
Để xếp vào những chiếc ghế nóng
Đi ra phía đại dương…
10/04/2007
KAH
-
Bài 41. MÀU HOA ĐEN
Thân tặng Tulipdenus
Màu hoa đen, chắc buồn lắm nhỉ ?
Ta cố hình dung khuôn mặt một người
Xuyên không gian, những nhà ngoại cảm
Đọc thấu kiếp đời hư ảo, trước sau…
Màu hoa đen, dương gian sầu đau ?
Ta cố lắng nghe thầm thì trong giọng nói
Hình như có vô vàn khí nhạc
Xuyên thời gian, tâm thức gọi chơi vơi…
Màu hoa đen, ong bướm thôi bay
Dẫu nhụy mật vẫn ứ tràn, đài các…
Ta cố thôi miên, dụ người đời đi kiếm mật
Nhưng bàn chân, vô định giữa nhân gian ?
Hóa ra, có những giọt nước mặt đang rơi…
Ta chợt nhận ra bởi vị nồng, mặn chát.
Và hơn thế, thêm nhiều mùi hương, lạ
Lũ bướm, ong tầm thường,
Chẳng dễ gì nhận ra…!
30/03/2007
Kiều Anh Hương
-
HỒN HOANG
Tặng VH
Anh nào dám bỏ Người ơi !
Chân lê bước, em đâu hay biết
Tan vỡ rồi đâu chỉ mình em thương tích
Gió thổi phía đông mà đau rát phía tây...
Trái tim tau, nên tâm thức tái tê...
Hãy vì nhau tạm lắng xa giông bão
Có thể rồi cả hai sẽ hiểu
Hạnh phúc vốn mong manh, dễ vỡ đến vô cùng !
Đừng nặng lời chối bỏ phút ngông cuồng
Người đàn ông sẽ bình tâm quay lại
Không phải chỉ có "nhạt nhoà lời xin lỗi.."
Mỗi cuộc đời đều có Chúa đứng bên
Hãy để Người phán xét công minh !
08.10.2007
KAH
-
Bài 40. MẸ TÔI
(Hay: Bữa cha đi xa…)
Bữa cha đi xa
Mẹ thường lặng im...
Đêm tạc bóng lên tường nhà
Trước ngọn đèn dầu lay lắt gió…
Bữa cha đi xa
Mẹ thường thẩn thơ…
Bếp chiều nguội lạnh
Sóng biển vỗ ở cuối chân trời
Nhưng sóng lòng đang đánh vào nơi sâu thẳm nhất
Nỗi nhớ nghìn lần cấp số nhân!
Tôi biết rõ cảm giác khi rơi từ một nhành cây
Xuống mặt đất
Hẫng hụt đến khôn cùng…
Nhưng vẫn còn điểm tựa
Mẹ đang rơi vào trong trống vắng
Không có điểm dừng, dẫu muốn nhận một nỗi đau..
Bữa cha đi xa
Lũ chúng tôi đêm về, thường vây quanh lấy mẹ
Hơi ấm truyền từ sức trẻ
Có đỡ phần nào không, ơi mẹ kính yêu?
Thế mới hiểu,
Những nỗi niềm thầm kín, thiêng liêng
“Nhà ai đơn côi, mái lá…”*
Mẹ lớn lao hơn rất nhiều
Bao điều ta vẫn tưởng
Tôi trông lên vời vợi bóng hình
Mẹ tôi !
HN, 28/03/2007
Kiều Anh Hương
-
GỌI TÊN EM !
Thân tặng cỏ xanh
Biển, Biển ơi ! Anh đang gọi tên Em !
Tận ngoài kia, giữa điệp trùng con sóng
Em có nghe không, vẫn lời ngàn năm ấy...
Biển thật dịu êm và cũng thật ngông cuồng !
Có sao đâu, Biển là con gái chưa chồng ?!
Nên sớm nắng, chiều mưa...hờn ghen vô lối...
Không lạ nữa, nhưng điều đáng nói
Biển muôn đời không thể thiếu phải không ?!
Biển, Biển ơi ! Anh đang gọi tên Em !
Em thật gần mà cũng thật xa xôi quá...
Bến bờ anh, em muốn neo, muốn đậu
Anh vẫn đợi chờ... dẫu sóng hoá bão giông !
Biển phía em vẫn mãi mãi màu xanh
Không thể nói hai phương trời xa lắm
Bởi có biển mà không có bờ sao làm nên biển sóng
Bởi có bờ, mà không biển...bờ sẽ hoá hoang vu...!
09.10.2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 39. SOI LẠI MÌNH
Không phải tại ai, chỉ tại bóng đêm
Bóng đêm che khuất lối
Đuổi theo mà chi,
Bóng đêm chỉ là ảo ảnh
Soi lại chính mình em sẽ gặp bình minh!
Không phải tại ai, chỉ tại nước mắt thôi
Nước mắt, buồn vui đều thế...
Lăn lăn hoài, rồi thì khô cạn
Soi lai mình, em sẽ gặp
Những giọt nước mắt vui!
Không phải tại ai, chỉ tại chiếc nhẫn rơi
Chiếc nhẫn rơi, thường khi em tắm gội
Nước xà phòng thổi thành bao bong bóng
Bong bóng vỡ rồi.
Em thấy rõ chính mình hơn !
28/03/2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 38. NGHĨ VỀ MƯA
Mưa.
Buồn.
Nhưng mưa cho ta nhiều thứ
Ví dụ:
Sáng nay có vụ nổ
và cháy cả bể dầu
Hẳn một lời nguyện cầu
Là Mưa ơi, mau tới!
Mưa.
Buồn.
Nhưng mưa cho ta nhiều thứ
Ví dụ:
Mấy tháng rồi nắng lửa
Đài báo lại cháy rừng
Hẳn một lời nguyện cầu
Là Mưa ơi, mau tới!
Mưa.
Vui.
Có chứ
Nhưng khi ta bên nhau
Cùng thi, đếm từng giọt
Ai yêu ai nhiều hơn?!
Ôi,
Mưa rơi! mưa rơi!
Buồn vui, đời vẫn thế
Chỉ có tình yêu thôi
Mới tái sinh mọi nhẽ...
Giọt mưa chẳng vô tình
Như em chẳng vô tình
Mênh mông
Lời trái tim!
28/03/2007
KAH
-
Bài 37. THIÊN THẦN CỦA TÔI
Có một Thiên Thần nhỏ
Bay lượn dưới bầu trời
Hóa thành những nguyên tử
Đốt cháy một góc trời...
Ơi Thiên thần xinh tươi
Ta cũng đam mê lắm
Bao vi hạt trên đời
Tạo nên ngành hóa học
Này đây, những giọt dầu
Đang cháy lên khát vọng
Nếu người cần, xin tặng
Thắp chút lửa với đời...
Trong sâu thẳm hồn người
Phân tử nào sâu lắng
Nguyên tử nào cháy bỏng
Thành chuỗi hạt lung linh...
Ta chỉ có trái tim
Yêu thiết tha cuộc sống
Chỉ tấm lòng độ lượng
Muốn chia sớt với người
Hãy yêu cuộc đời này
Không chỉ vì cơm áo
Hãy yêu cuộc sống này
Không chỉ vì tiền bạc
Những trang thơ ngào ngạt
Cất cánh những Thiên Thần...
28/3/2007
KAH
-
Bài 36. VỊNH LỊCH XUÂN 2004
Tĩnh lặng, sắc hoa, thảo mộc...
Suy tư... bão tố, sập sùi…
Hết lạnh, phong trần thôi cát bụi
Từng giọt dầu, nồng ấm nụ cười tươi !
Mãn nhiệm rồi, nghĩ lại mới thấy vui
Xuân sẽ biếc, sau đông tàn lá úa…
Một đời người, bao ga tàu thương nhớ…
Có và không, rồi đến và đi !
Tĩnh lặng, ngắm, một sắc hoa lưu ly
Đáng khen thay, người gọi hồn xuân tới !
Tháng 12.2004
Kiều Anh Hương
-
Bài 35. VẪN YÊU EM NGHÌN LẦN
Hai mươi năm sau… gặp lại
Anh vẫn yêu em đến vô ngần
Nhưng cuộc đời, nếu cho anh chọn lại
Anh mãi mãi vẫn là anh bây giờ
Bởi em ơi, tình duyên là định mệnh
Dẫu yêu em đến cả vạn lần…
Em xinh đẹp như thiên thần giáng thế
Anh ngu ngơ, như một kẻ quê mùa
Nên khi đứng trước em,
Anh bỗng khờ khạo
Chẳng thể nào thành đũa, thành mâm...*
Chỉ xin em, cho anh nắm chặt tay
Một chút thôi, để dạt dào thương nhớ
Em như thiên thần xuống phố
Anh như hành khất bên đường...
Nên không thể mong ước nhiều hơn thế
Hãy để tình yêu mai xmãi thơm hương...
HN 3/5/2006
Kiều Anh Hương
-
LỜI KHUYÊN…
Xin em đừng khuyên lá mùa thu
Thôi rụng !
Xin em đừng khuyên, phố mùa thu
Im lặng
Xin em đừng khuyên trái tim mình
Nói dối !
Dẫu biết rằng lời nói dối thật
Ngọt ngào !
08.10.2007
KAH
-
KHÁT THÈM...
Thân tặng TH
TH viết:
"Thèm một cơn mưa để thấy buôt lạnh môi
Thèm nỗi cô đơn để cho lòng tĩnh lặng
Thèm một khoảng không để bốn bề trống vắng
Thèm được nghe ai gọi tên để nhớ ra Mình...
Thèm được nghe câu chuyện tình buồn của con phố nhỏ xinh
Những nuối tiếc yêu đương của một thời khờ khạo
Thèm đến cồn cào một mùa ngâu ướt áo
Để cho mắt đỏ hoe được đổ tại nước mưa
Thèm được thấy trên đường những vạt nắng đong đưa
Để lòng bớt tủi thân mình đơn côi giữa phố
Thảng gặp cơn gió lạ lùng là lại ngơ ngẩn nhớ
" Ừ , thì hình như có một người xa !"
Mà chỉ là hình như, hình như thôi mà!
Sao vẫn thèm đến xót lòng cái xiết tay tin cậy
Thèm một lần khát khao được cời lên bùng cháy
Nhóm lửa suốt mùa để ấm lại những yêu thương
Nhưng phía trước chúng ta là hàng vạn con đường"
Em ơi đừng khát thèm nhiều đến thế
Mưa lạnh môi em, biết che chắn từ đâu?
Đêm, trống vắng bốn bề... e sợ lắm
Hãy gọi tên...linh tính... mách anh về !
Chuyện Phố buồn, sẽ mãi là muôn đời …
"Những nuối tiếc yêu đương của một thời khờ khạo..."
Linh vật đó, trong tim đừng quên nhé
Ta sẽ lớn dần lên qua mỗi khổ đau...
Mưa có cồn cào ướt cả vườn ngâu
Mắt có đỏ hoe, xin cũng đừng mềm yếu
Tạnh mưa rồi, vạt nắng vàng sẽ tới
Để em hong nỗi nhớ một người
Không phải hình như mà rất thật em ơi
Chỉ có trái tim đau mới hiểu lời thơ nói hộ
Nỗi khát khao trong em đẹp như ngọn lửa
Thắp cho cuộc đời này sáng mãi niềm tin !..
Hãy ngẩng cao đầu trước vạn ngả đường xa
Và những thổn thức yêu thương...
Nếu cần níu, vịn…
Đã có bàn tay anh sẵn sàng...
Xiết chặt !
Đón em !
Hà Nội, 08.10.2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 34. CHỒNG
Cuộc đời kỳ lạ thay !
Người tặng hoa hồng cho tôi
Không phải là “ông xã”
Người viết thư tình cho tôi
Không phải là “ba nó”
Và người say rượu vì tôi
Cũng chẳng phải “ông” chồng !
Nhưng chắc chắn một điều
Người cả đời vì tôi,
Sẽ không là ai khác
Chồng tôi !
Hà nội, 20/12/05
Kiều Anh Hương
-
NỖI NHỚ
Tặng TH
“Em muốn gởi cho anh một nỗi nhớ ngọt ngào
Không có niềm đau trong nỗi buồn ngăn cách
Khi anh nghĩ về em - sẽ là nơi bình yên nhất
Dẫu em nơi này,
....Thương với nhớ cứ bâng khuâng.... “
Anh sẽ gửi cho em ngàn vạn nụ hôn
Ngàn vạn đấy, nhưng vẫn là như nhất...
Đừng để nỗi buồn nhân thêm lên khoảng cách
Khi em nghĩ về anh, em hãy vững niềm tin
Bởi trong tim anh luôn ghi tạc hình em
Và nỗi nhớ còn hơn biển ngọt...
8.10.07
KAH
-
Bài 33. VỢ
Vợ là gì nhỉ, người ơi ?
Thế gian, thêu dệt, bao lời đại ngôn…
Vợ là duyên nợ càn khôn*
Vợ là báu vật, suối nguồn…thi ca
Vợ là “vương quốc” riêng ta !
Tay ôm má ấp, dĩ hoà, sớm khuya…
Vậy mà, lắm kẻ tình si
Vợ người lại thích, vợ mình lại chê !
Vợ người như thửa trăng quê
Tỏ mờ, hư ảo, bùa mê… hút hồn
Vợ mình như “cái chổi cùn”
Bỏ đi thì tiếc, để dùng thì không ?
Vậy nên, bao chuyện buồn, thương
Vợ mình, mình vợ, đoạn trường, riêng ai…
Sông kia, ai bảo là dài
Mà sao, đoản mệnh, bi hài… khúc quanh ?
Núi kia, cao những… mấy phân
Mà đời mòn mỏi gót trần bi ai..?
Rạng đèn, nào tỏ chân đèn…
Vợ mình, nào tỏ nỗi niềm vợ ơi !
Hoa hồng, ai tặng vợ tôi ?
Thư tình, mấy tập, vợ tôi giấu mèm
Rượu say ai uống vì em…
Thơ tình ai viết, nửa đêm, ướt nhoè..?
Người xưa…”không rủ cũng về” **
Càn khôn - duyên nợ, tang bồng mà chi !
Kẻ cười, người khóc, chia li
Thì ra, trời đất nhiều khi cũng lầm !
Còn duyên, gánh nợ cho chồng
Còn tình, vỏ ốc, đổ sông cho người
Thế gian, nhiễu sự lắm thôi
Thà về lên núi mồ côi mà thiền …!
Hà Nội, 20/12/05
Kiều Anh Hương
-
Bài 32. TRỞ VỀ TỔ ẤM
Thân tặng Bác H. xe ôm
Mệt nhoài sau một ngày
Lăn lóc ngoài góc phố
Về nhà
Ngả mình lên đệm cỏ
Chìm nhanh vào giấc mơ
Thiên thai…
Mệt nhoài sau một ngày
Lăn lóc ngoài góc chợ
Về nhà
Ôm hôn con và vợ
Quên hết đi mọi bon chen
Ngoài đời !
Cần chi đâu, cao rộng những lâu đài
Chỉ một chút bình yên, sau bao ngày lặn lội
Sẽ tái sinh đủ đầy tất cả
Hạnh phúc vốn không đo
Bằng bạc, bằng vàng !
Hà Nội, 11.2006
Kiều Anh Hương
-
VÀNG!
Thân tặng H
Ta đã từng vàng mắt tìm nhau
Chiều vàng rộp sân ga, ngày giã biệt
Mùa khô cháy, vàng thêm bao tầng lá
Sắc da vàng, xương cốt gửi ngàn sâu...
Ta đã từng vàng mắt tìm nhau
Trái tim yêu, lửa vàng mười đã thử !
Nỗi nhớ vàng mắt người ngóng đợi
Đỏ mấy bình minh, vàng mấy hoàng hôn…?
Ta đã từng vàng mắt tìm nhau
Không hát nữa những bài ca vàng rữa…
Khúc quân hành, cờ vàng sao một thuở
Vội vàng chia tay, phượng đỏ tiễn mùa hè!
Cả nước đau thương trong triệu chữ vàng
Nước mắt Mẹ nhòe Bảng vàng danh dự
Bao công trình khắc dấu vàng Liệt Sĩ
Vàng thếp sơn son, hương khói mờ sương !
Cả đời ta đã từng vàng mắt tìm nhau…
Và chợt hiểu, vàng muôn đời vẫn thế
Không thể để vàng thau lẫn lộn
Trong tình yêu đích thực trái tim vàng !
Hà Nội 31.07.07
Kiều Anh Hương
-
Bài 31. TỈNH GIẤC
5 giờ chuông réo gọi
Tỉnh giấc,
Ngẩn ngơ...
Nhớ một người
Trong mơ!
Đành thôi, vùng dậy
Lại khăn gói…
16 giờ lặn lội
Việc đời, cơm áo
Chửa ngoai nguôi một ngày
Đã mệt nhoài…
Lại tối thui bầu trời
Hai khuôn mặt già nua
Cũ rích,
Nhìn nhau qua quýt
bữa ăn cuối ngày…
Gà lên chuồng
Chó lim dim ngủ
Lên giường
Đợi tiếp
Trong mơ em lại đến…
Năm giờ chuông réo gọi
Ngọt ngào
Tỉnh giấc
Tôi say!
Hà Nội 16/11/2006
Kiều Anh Hương
Kiều Anh Hương - Thơ viết chưa in - Gom lại
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Ảnh: Nỗi buồn...con chuồn chuồn...
Bài 47. ĐÚNG SAI
Đúng - Sai, Sai - Đúng… người ơi !
Lương tâm côi cút giữa thời nhiẽu nhương…
Thiếu gì lý lẽ biện minh
Đúng - Sai đã có đồng tiền chắn che !
Thương người bạc tóc trắng đêm
Vật vờ riêng một nỗi niềm quặn đau
Nhân tình thế thái… trước, sau
Lao tâm khổ tứ… cho sầu, sầu thêm…?
Thôi đành đợi mặt trời lên
Xua tan ác quỉ… bóng đêm của đời
Coi kinh… vạn sự… thế thôi ?!
Buồn – Vui nào chỉ riêng người, riêng tôi..
Nhân gian… chập chờn Ma Trơi
Ma Làng, Ma Phố… Ma đời…khác chi !
Chỉ xót thay, kẻ tiểu nhân
Khua ba tấc lưỡi, bất cần Đúng-Sai
Người ơi, đã trải buồn vui
Gian truân, đói khổ khỏi cần kêu than
Chỉ xin tâm sáng, bao dung
Biết người, biết chính lòng mình Đúng_Sai !
11/04/2007
Kiều Anh Hương