-
Số bài viết
691 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
1
Bài viết được đăng bởi Kieu Anh Huong
-
-
Bài 107. TƯỢNG ĐÀI
Tặng bạn thơ KY (ĐVN)
Người ta đẽo bằng đá
Người ta đổ bằng bê tông
Người ta đúc bằng đồng
Bằng thạch cao hay bằng gỗ...
Tất cả đều có thể
Làm nên một tượng đài
Lớn nhỏ
Cao thấp...!
Nhưng nếu thiếu đi phần hồn
Của người nghệ sĩ
Thiếu đi tấm lòng
Của nhân dân hùng vĩ
Thì chẳng có tượng đài nào
Sống mãi với thời gian !
Hãy khắc vào chính trái tim
Hình hài của những con người
Đã cho ta BÌNH YÊN ĐẤT NƯỚC
Đó mới chính là Tượng đài cao đẹp nhất,
Tượng đài của niềm tin !
14.08.2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 106.TRỒNG CÂY SI...
Tặng TKO…
Ghét thay mấy ổng, trồng cây si
Dẫu mưa hay nắng cũng cứ ì...
Thế rồi nhìn mãi thành quen mắt
Nhà có cây si cũng mê ly...!
Cảnh báo mấy anh đừng kinh khi...
Vườn nhà đã "bịt" cả lối đi
Thực lòng yêu em thì cố bẩy
Cái gốc si này, hi hi hi...!
14.08.07
KAH
-
Bài 105. NẾU NGÀY ẤY...
Tặng Lê (ngày xưa)
và tặng bạn thơ: Phương Linh
Hai đứa mình, bây giờ hai ngả
Bỗng gặp lại nhau trong một chiều mưa...
Em có hạnh phúc không,
Anh không dám hỏi...
Bởi ngày xưa ngu ngơ quá nhiều rồi !
Chuyện ngày xưa...
Nghĩ lại thấy buồn cười
- Em có yêu anh không ?
Một lần Anh gặng hỏi
Em không trả lời,
Chỉ biết cười ngắt nghẽo
Anh bực mình, bỏ về... tay không !
Nếu ngày ấy... anh không quá vô tâm
Không quá ngu ngơ trước tình em nồng cháy
Thì bây giờ hẳn ta có nhau mãi mãi ?
Ôi chuyện ngày xưa... vu vơ !
Trước tình yêu xin đừng hỏi điều chi
Hãy nắm chặt lấy tay em
và kéo vào lòng anh quyết liệt
Em sẽ nghe rất rõ:
Những điều trái tim anh đang nói !
14.08.07
Kiều Anh Hương
-
Bài 103. PHONG LAN
Tặng chị Chiều…
Phong lan đích thực đấy nhe
Nhìn thôi mà đã muốn "phê" luôn rồi
Dù chỉ có "ba hoa" thôi
Dễ gì thiên hạ buông lời "ngoa ngôn"...
Phong Lan, gió thoảng hương nguồn
Công ai vun xới, tảo tần mà nên...
Cho thiên hạ, mỏi mắt nhìn
Nhìn hoa mà thấu thiện tình... Chiều ơi!
13/08/2007
KAH
-
Bài 102. TUỔI ĐỜI!
Tặng QM!
"Ối giời.." em tuổi ba mươi
Đã “sợ” chức Bác, vậy TÔI sợ gì?
Tuổi năm mươi, chắc phải "chi"
Để không phải nghĩ, phải suy...BỐ GIÀ !
Chi tiền cho Tý nhà ta
Xin đừng gọi lão, mà là: CHÚ ƠI!
Chi cho mấy chị "ồi ồi"
Gọi là Anh nhé, đời ôi, còn dài…
“Đầu năm” trông vẫn “đẹp trai”
Tóc “xanh”, anh nhuộm lai rai…ngại gì
Giầy đen, bóng mượt láng si
Thắt thêm cà vạt chắc thì…cũng xôm
Gọi bằng Anh, chớ gọi ÔNG
Kẻo người ta lại buồn lòng em ơi !…
Thương nhau thì mặc tuổi đời
Đêm “Ba mươi tết” thì TÔI lại viền…
13/08/2007
KAH
-
Bài 101. SINH NHẬT LẦN THỨ 34
Thân tặng Quế Mai!
Nếu có ngay những bông hoa hồng nhưng
Anh sẽ tặng em ba mươi ba bông đẹp nhất
Anh sẽ dấu đi một bông thật tươi sắc
Để em không già đi trước tuổi bao giờ...
Chỉ xin em đừng khắc lên cánh hoa bất cứ điều gì
(Cánh hoa hồng vốn mỏng manh dễ vỡ!)
Hãy nhắm mắt và thầm cầu ước:
Hoa ơi, đừng bao giờ tàn phai...
12/08/2008
Kiều Anh Hương
-
Bài 100. BÓNG ĐÁ VÀ ĐÁ BÓNG
Chút sẻ chia cùng “tướng” Dũng khi bị “sa thải” khỏi CLB Hòa Phát Hà Nội
BÓNG ĐÁ, tức là ĐÁ BÓNG
Ngỡ giản đơn, nhưng không "đơn giản" bao giờ!
Cuộc chơi nào cũng phải tuân theo một "triết lý"
Ai mạnh hơn, người đó sẽ thắng thôi !
Ta "đá" bóng ư ?
Không hẳn thế người ơi!
Không đủ lực, bóng chẳng bao giờ lăn cả...
Quả bóng đến sẽ khiến ta gục ngã
Chuyện thường tình, vẫn xẩy ra trong mỗi trận cầu!
Ta đá bóng hay bóng đá ta,
Về bản chất, có khác gì đâu nhỉ
Có thắng, có thua, có người đi và có người thế chỗ…
Điều quan trọng hơn là khi tiến còi mãn cuộc
Giọt nước mắt nào cũng sẽ lăn rơi,
Cả trong nỗi buồn và niềm vui hạnh phúc…
Điều quan trọng nhất:
Giọt nước mắt nào cũng phải biết vo tròn
Để thổi căng lên hình hài TRÁI BÓNG
Trái bóng của lòng đam mê và kiêu hãnh
Được dấn thân vì hạnh phúc của triệu triệu
CON NGƯỜI !
10.08.07
Kiều Anh Hương
-
Bài 100. BÓNG ĐÁ VÀ ĐÁ BÓNG
Chút sẻ chia cùng “tướng” Dũng khi bị “sa thải” khỏi CLB Hòa Phát Hà Nội
BÓNG ĐÁ, tức là ĐÁ BÓNG
Ngỡ giản đơn, nhưng không "đơn giản" bao giờ!
Cuộc chơi nào cũng phải tuân theo một "triết lý"
Ai mạnh hơn, người đó sẽ thắng thôi !
Ta "đá" bóng ư ?
Không hẳn thế người ơi!
Không đủ lực, bóng chẳng bao giờ lăn cả...
Quả bóng đến sẽ khiến ta gục ngã
Chuyện thường tình, vẫn xẩy ra trong mỗi trận cầu!
Ta đá bóng hay bóng đá ta,
Về bản chất, có khác gì đâu nhỉ
Có thắng, có thua, có người đi và có người thế chỗ…
Điều quan trọng hơn là khi tiến còi mãn cuộc
Giọt nước mắt nào cũng sẽ lăn rơi,
Cả trong nỗi buồn và niềm vui hạnh phúc…
Điều quan trọng nhất:
Giọt nước mắt nào cũng phải biết vo tròn
Để thổi căng lên hình hài TRÁI BÓNG
Trái bóng của lòng đam mê và kiêu hãnh
Được dấn thân vì hạnh phúc của triệu triệu
CON NGƯỜI !
10.08.07
Kiều Anh Hương
-
Bài 98. NHÀ NGHÈO
Tặng LH
Nhà nghèo, nên chỉ có thơ
Bán thì không đắt, tặng thôi…lại buồn!
Buồn vì thơ chẳng ai “buôn”
Xếp đầy ngăn tủ, gầm giường, lối đi…
Chủ nhà nghèo, tên là THI
Người yêu, gọi SĨ- sĩ điều đó nha…
Người không yêu, gọi THẰNG CHA
Thằng cha hâm hấp đó mà, hiểu không ?!
Mấy bà hàng chợ, gọi ÔNG
Ông là ông kễnh…vô công, rỗi đời…
Mấy cô mới lớn ồi ồi
Gọi là THI SĨ, trời ơi…nhưng mà
Chỉ nhìn, chỉ ngắm từ xa
Nếu mà “bày tỏ” nữa là em “bai” (BY)!
Nên nhà nghèo-vẫn trắng tay
Tiền không, tình cũng vút bay chín tầng…
Hỏi rằng có khổ THI không ?
Hà Nội, ngày 10.08.07
KAH
-
Bài 97. NHA TRANG MÃI MÃI KHÔNG CÒN TÔI
Tặng V
Em nhắc lại mà chi
Chuyện ba mươi năm trước
Ngu ngơ – một thuở… “người rừng”
Câu nói vô tâm anh không nhớ nổi
Đâu ngờ đã làm em đau ?!
Nên vẽ vời chi.
Chuyện của mai sau…
Dấu chấm hết sau đêm xám hối
Biển quắt quay giỗi hờn … vô lối
Gió thét gào, nông nổi mịt mù đêm…
Thương Em hơn… tóc nhuộm màu sương !
Thì đành vậy, người ơi
Ta phải chia xa
Con thuyền nhỏ là anh không mong ngày trở lại
Bởi bến bờ em giờ này đang neo đậu
Những con tàu xanh lừng lững vượt đại dương ?!
Câu nói vô tình đã ba mươi năm
Hãy xếp lại, để com tim thôi khóc
Anh tự biết, với con thuyền độc mộc
Sẽ chẳng thể nào
đưa em đến được…những bến bờ vui !
Và Nha Trang,
Mãi mãi sẽ không còn TÔI !
09.08.07
-
Bài 96. ĐÊM BUỒN NHA TRANG
Chia tay đêm nay;
Khác với mọi khi, mắt em không ngấn lệ
Biệt ly quá nhiều rồi
Nên trái tim hóa thành sắt đá?
Dẫu biển vẫn quay cuồng, điên đảo ở ngoài kia !
Chia tay đêm nay;
Khác với mọi khi, bờ môi em không trao
Phù du quá nhiều rồi
Nên trái tim hóa thành sắt đá?
Dẫu biển vẫn khát khao, gào thét gọi tên người !
Chia tay đêm nay;
Khác với mọi khi, vòng tay thôi xiết chặt
Hờ hững quá nhiều...
Nên trái tim em hóa thành sắt đá?
Dẫu biển vẫn cồn cào, nao lắc cơn sóng lừng !
Chia tay đêm nay;
Khác với mọi khi, bàn tay em dửng dưng
Câu nói buông lơi…thay lời giã bạn
Và anh chợt nhận ra…
Có một Nha Trang mãi mãi
Không còn là Nha Trang của riêng mình !
Hà Nội, 09.08.07
KAH
-
Bài 95.NHA TRANG KHÔNG CỦA RIÊNG TÔI
Thân tặng TKO
Nha Trang không của riêng tôi!
Nha Trang tạo hóa tặng đời làm duyên
Nhưng Nha Trang tôi kiếm tìm
Con tim mới rõ bóng hình ở đâu ?
Dẫu cho sóng thức bạc đầu
Dẫu cho biển cạn, nông sâu bến bờ...
Lòng ta vẫn cứ ngẩn ngơ
Lặng tìm bóng những câu thơ... về Người!
Đó chính là
Nha Trang của riêng tôi !
09.08.07
KAH
-
Bài 94. TRANG NHẤT
Thân tặng bạn thơ Ngân Thảo (trên Thotre.com)
Trang nhất
là trang báo tôi không bao giờ đọc
Bởi trang nhất chỉ luôn là cái "tít"
Hầm bà làng...gạch "đít" để quên thôi!
Cầm tờ báo lên
Tôi thích đọc từ trang cuối cùng
Xem hậu vận vòng quay thế sự
Xem đỏ-đen, cuộc cờ muôn thuở
Hôm nay có màu gì ?!
Trang nhất
là trang báo tôi thường bỏ đi
Vì ở đó luôn hiện thân những gương mặt chính trị gia cũ kỹ
Tôi thích đọc những trang đời bình dân nhầu nhĩ
Và cố kiếm tìm một chút sẻ chia
Những tấm lòng hiệp nghĩa khinh khi...
Cầm tờ báo lên
Tôi thích đọc những tin ngắn thể thao
Nơi con người
luôn hướng tới những vinh quang trung thực nhất
Nơi sức mạnh không thể mua bằng vật chất
Nơi tái tim ta dễ rung động khôn cùng
Trang nhất
Với tôi luôn là trang rẻ tiền
Còn với bạn ?
Quyền con người-xin hãy chọn lựa
Hãy là chính mình giữa những đời trang "thập cẩm"
Để giữ lại chút niềm tin cuối cùng !
Hà Nội 09.08.2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 93. KHI TRÁI TIM MANG HÌNH CHAI RƯỢU
Trái tim vốn hình trái tim!
Máu đào vốn đã thắm tình men say
"Alcolhom"... mà chứa đầy
Trái tim biến dạng sao đây, hỡi người ?
Người thì quả quyết: chết thôi!
Người thì bóng gió xa xôi...chuyện đời!
Người thì sa xót... ối giời!
Trái tim nào chẳng rối bời... khi yêu!!
Còn tôi - quả quyết người ơi!
LÀ HÌNH CHAI RƯỢU, chứa lời thằng say…
Chẳng cần pin, vẫn suốt ngày
Ca bài ca của…muôn loài vô tri…
Nên em đừng chấp làm gì
Chí Phèo… đích thị có chi phiền lòng
Thế gian yêu ghét rành rành..!
08.08.2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 92. NGẪU HỨNG NHA TRANG
Ta còn nợ gì với Nha Trang
Để con sóng vỗ bờ cứ cồn cào mãi
Để bàn chân ta mỗi lần về lại
Cứ ngẩn ngơ tìm…
Một Nha Trang của ngày xửa, ngày xưa !
Ngẩn ngơ tìm Nha Trang của riêng ta
Đâu bãi cát, hàng dương, bóng trăng mờ tỏ
Hơi thở ấm nồng, gấp gao hòa sóng vỗ
Biển đêm cũng nghiêng ngả bên mình…
Ta ngẩn ngơ tìm Nha Trang của diệu huyền
Đâu lối cũ giùng giằng … đêm hẹn
Giàn hoa giấy, phố biển xưa nghiêng bóng
Nghe rõ con tim, loạn nhịp phập phồng …
Ngẩn ngơ tìm lại Nha Trang của riêng mình
Nha Trang của ngày xửa, ngày xưa ấy…
Nhưng hình như…
Chỉ có biển đêm, lung linh Ngọc Việt…
Biết rất rõ về Nha Trang của riêng tôi !
Nha Trang 07/08/2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 90. KỶ NIÊM MỐI TÌNH ĐẦU
Chẳng thể nào quên
Kỷ niệm mối tình đầu
Sau năm tháng càng lung linh mờ ảo
Nơi đã tới
Hình như chưa bao giờ ta tới được
Nơi đã xa
Hình như chưa bao giờ chia xa...
Dẫu tháng năm bào mòn nỗi nhớ nhung
Dẫu thời gian nhện chăng tơ lối cũ
Dẫu tóc đã xác xơ lam lũ...
Người ta yêu vẫn nguyên vẹn tinh khôi!
Người ta yêu vẫn nguyên vẹn thuở ban đầu
Một ánh mắt mướt xanh xao xuyến
Một nụ cười dấu sau vành nón
Một lời nói vu vơ... như ban tặng riêng mình!
Nghĩa là tất cả vẫn nguyên xưa
Ta ngu ngơ... đầu đời bài học
Nụ hôn đến bất ngờ, run bần bật
Ngực vỡ thật rồi
Hạnh phúc quá người ơi!
03.08.2007
KAH
-
Bài 89. VÀNG!
Ta đã từng vàng mắt tìm nhau
Chiều vàng rộp sân ga, ngày giã biệt
Mùa khô cháy, vàng thêm bao tầng lá
Sắc da vàng, xương cốt gửi ngàn sâu...
Ta đã từng vàng mắt tìm nhau
Trái tim yêu, lửa vàng mười đã thử !
Nỗi nhớ vàng mắt người ngóng đợi
Đỏ mấy bình minh, vàng mấy hoàng hôn…?
Ta đã từng vàng mắt tìm nhau
Không hát nữa những bài ca vàng rữa…
Khúc quân hành, cờ vàng sao một thuở
Vội vàng chia tay, phượng đỏ tiễn mùa hè!
Cả nước đau thương trong triệu chữ vàng
Nước mắt Mẹ nhòe Bảng vàng danh dự
Bao công trình khắc dấu vàng Liệt Sĩ
Vàng thếp sơn son, hương khói mờ sương !
Cả đời ta đã vàng mắt tìm nhau…
Và chợt hiểu, vàng muôn đời vẫn thế
Nó chỉ là màu ngụy trang cho số kiếp
Hèn chi trái đất, đâu cũng có chùa Vàng !
31.07.07
Kiều Anh Hương
-
Bài 88. TỪ HAI BỜ CHIẾN TUYẾN
Ta và Ngươi,
Từ hai bờ chiến tuyến
Sắc phục khác màu
Ngôn ngữ bất đồng
Văn hóa dị biệt
Cớ sao lại gặp nhau
Đối đầu
Nổ súng ?!
Đây là Đất nước Việt Nam tôi
Bốn nghìn năm, lịch sử đã chứng minh
Cớ sao Ngươi lại đến
Tạo thành chiến tuyến
Gây hấn và gieo mầm chết chóc thương đau ?!
Nhà Ngươi nghĩ sao,
Nếu có một ngày
Cờ đỏ Sao Vàng rợp trời đất Hoa Kỳ ?
Hẳn lúc đó, các Ngươi sẽ nói:
Chúng bây là kẻ xâm lược!
Vâng đúng vậy.
Như chính cả dân tộc ta đang gọi:
Bây là lũ xâm lược !
Có khác gì đâu
Nếu ngày ấy
Cờ đỏ Sao Vàng rợp trời đất Hoa Kỳ !
Chân lý vẫn luôn là cái lý có chân!
Các Ngươi đến đây rõ ràng đều có lý:
- Chân này là khai hóa
- Chân này là viện trợ nhân đạo..
- Chân này là chặn, trừ Cộng sản...
- Còn cái chân chính ngươi dấu ở đâu ?
Vâng, chân lý luôn rõ như ban ngày
Nhưng sự thật luôn buồn thay
Bởi cuộc đời vẫn còn vô khối kẻ mù lòa...
Nên ban ngày hay ban đêm cũng vậy
Chân lý luôn thuộc về kẻ mạnh
Trái đất vốn không có biên cương
Chỉ có sức mạnh hùng cứ thành vương quốc...
Nên chiến tranh là điều không tránh được
Dù đến nghìn năm sau...
Nhưng với ta
Chỉ giản đơn, không thích đánh nhau
Ta muốn hòa bình cho con cháu
Chỉ tiếc rằng Đất nước thời nào cũng có
Những cái đầu nóng
Thích gươm đao hơn cả chim câu...
Không còn sự lựa chọn nào khác hay sao?!!!
Ta ra trận và Ngươi phải đối đầu
Từ hai bờ chiến tuyến
Dù vẫn biết máu chảy và xương tan!...
Bây giờ
Không phải bỗng dưng ta lại đối mặt nhau
Bên những vại bia hơi,
Gạt hết đạn bom và mùi thuốc súng
Nói chuyên văn chương, thi họa, cuộc đời...
Không có lỗi.
Những người lính muôn đời không có lỗi !!!
Dẫu chiến tranh luôn là tội ác!
Lịch Sử sẽ có ngày phán quyết
Và dĩ nhiên:
Thơ “không bao giờ khắc đủ một nỗi đau” !
31.07.2007
Kiều Anh Hương
-
Bài 87. TÓC THỀ
Tóc thề, ngày ấy em trao
Anh đùm, anh gói, dấu vào trong tim
Tóc thế nay đã dài thêm
Liệu còn xanh mái tóc mềm như xưa...
Em ơi, dầu dãi nắng mưa
Tóc phai, còn có đợi chờ được không
Để anh xin lại con tim
Tóc thề ngày ấy, cho mình kết xanh...
"...bên nhau xây tiếp mộng lành..."
Thái lai, bĩ cực... ta đành chung lưng !
26/06/2007
KAH
-
Bài 87. TÓC THỀ
Tóc thề, ngày ấy em trao
Anh đùm, anh gói, dấu vào trong tim
Tóc thế nay đã dài thêm
Liệu còn xanh mái tóc mềm như xưa...
Em ơi, dầu dãi nắng mưa
Tóc phai, còn có đợi chờ được không
Để anh xin lại con tim
Tóc thề ngày ấy, cho mình kết xanh...
"...bên nhau xây tiếp mộng lành..."
Thái lai, bĩ cực... ta đành chung lưng !
26/06/2007
KAH
-
Bài 86. GIÁ NHƯ...
Giá như... Lại chuyện giá như...
Nếu Anh nghe thấu được từ phía Em
Trái tim đã chẳng ngủ yên
Dẫu cho núi thẳm, thác ghềnh... cũng đi...
Bởi vì yêu, chẳng xá chi
Màu tình yêu Tím dễ gì nhạt phai
Nông - Sông đo mãi được sao
Để sầu anh gánh... để ngài anh nâng...
Mốt mai chịu trận... dỗi hờn
Mộng lành... em sẽ nghìn lần mãn viên
Nhưng, thôi Em, lại giá như...
Giá như... về được ngày xưa...
thôi mà...!
25/5/2007
KAH
-
Bài 85. THÁNG BẢY
Tháng bảy, ngày hai sáu - Tôi sinh
Đất - Trời, ban cho tôi sự sống
Nhưng Tháng Bảy, cớ sao oan nghiệt thế
Nỡ lấy của tôi đi bao bè bạn trên đời
Nên Tháng Bảy về
cứ chông chênh thương nhớ...
Ta gọi tìm Em,
Em tìm gọi ngày xưa... ?!
Tháng bảy này, bao bạn lính thủy chung
Lại tụ hội về, kết thành đội ngũ
Những khuôn mặt giá nua cũ kỹ
Vẫn rạng ngời trong ngút ngát tin yêu !
Hỡi em yêu, gối cưới hãy cứ thêu
Dẫu lỗi hẹn tình riêng…
Nhưng lòng anh đâu lỗi hẹn
Bầu trời càng xanh-tình đời càng đẹp
Ta sẽ luôn có nhau bên đời!
26/07/2007
KAH
-
Bài 84. MƯỢN NỖI NHỚ VONG HỒN THÁNG BẢY
Tặng Thọ và bạn thơ AL
Em không còn ở lại Củ Chi
Nhưng Nghĩa Trang Mười Tám Thôn Vườn Trầu
Đồng đội ta, nhiều đứa còn ngóng đợi
Nên tháng Bảy này, anh lại về hương khói
Kẻo tủi lòng người lính chưa nhận tên !
Cháu gái yêu, nhà ven lộ kế bên
Khấp khởi chờ tôi - bạn thơ tri kỷ
Nào đâu biết, mảnh đất này, ngày xưa từng loang máu
Bao chiến sĩ anh hùng, khi tiến về giải phóng Quê hương !…
Tôi lặng ngắm nhìn ánh mắt biếc xanh
Tuổi hai mươi và bầu trời khát vọng
Những vần thơ, dẫu còn vương chút non tơ, cỏ lạ
Mà sao chan chứa nghĩa tình…
Tháng Bảy này, mượn nỗi nhớ vong hồn
Ta ghé về Củ Chi-Hóc Môn, thăm bạn thơ ta đó
Hỡi Nhà Thơ - Bé Yêu, xin đừng căn vặn nữa
Hãy giúp ta, chở tháng Bảy về nguồn
Hãy giúp ta, cõng tháng Bảy trên lưng
Làm hành trang cho một thời tuổi trẻ
Để lịch sử không chạm phải vết mòn tang tóc
Đất nước vượt lên trên nền những hồn thơ biếc xanh…
Em không còn ở lại Củ Chi
Nhưng Nghĩa Trang Mười Tám Thôn Vườn Trầu
Đồng đội ta, nhiều đứa còn ngóng đợi
Nên tháng Bảy này, anh lại quay về
Để soi lại chính mình, một thời tuổi trẻ:
“Yêu Đất nước mà ra đi
Kỷ niệm cháy trong lồng ngực…
Trong đạn bom vẫn mơ tới những chân trời xa,
Rất xa…” (*)
Củ Chi, ngày 20/07/2007
Hà Nội, ngày 22/07/2007
(*): Thơ KAH viết năm 1970 ở chiến trường
-
Bài 83. NỖI BUỒN CON CHUỒN CHUỒN
Tặng Nghiêm Thanh Dung
Con chuồn chuồn tuổi thơ
Hết đậu bờ ao,
Nắng thanh cao
Gió tung tóc rối
Hỏi vì sao buồn
Đất trời đang rộng mở
Vui lên !
Con chuồn chuồn của em
Chiều nay lượn lờ đầu ngõ
Sao không chịu về Ao nhà tắm gội
Cho em ngồi ngóng đợi
Mơ màng!
Nỗi buồn con chuồn chuồn
Em tôi
Có lẽ vì đất trời chật chội quá
Có lẽ vì mảnh sân nhà bé nhỏ
Dẫu nắng đã dâng cao
Dẫu tóc đã mướt xanh...
Tấm áo xưa quá cũ
Mái tranh xưa quá hiền ...?
Hãy cho là như vậy đi
Ơi con chuồn chuồn bé nhỏ
Đừng đậu quẩn bờ ao
Hãy dang đôi cánh rộng
Bay đi
Bay đi...
Nhưng ta chỉ xin một điều nho nhỏ
Chuồn chuồn ơi
Chớ quên đường về
Chớ quên cái ao làng bé bỏng
và chớ quên ta, cũ kỹ quê mùa...!
10/07/2007
Kiều Anh Hương
Kiều Anh Hương - Thơ viết chưa in - Gom lại
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
QUÊ GỐC
Tặng con Giang và Kiên
Bạn Phương Linh Hà Nội
Nói rằng không có QUÊ
Ngày hè hãy rủ về
Chăn trâu và mót lúa…
Bạn í luôn ao ước
Giá như mình có được
Một MÁI QUÊ nhỏ thôi
Sẽ vô cùng hạnh phúc
Để rủ bạn về chơi !
Chuyện ngày xưa xa xôi
Bây giờ con mới hiểu
Trang lý lịch ba đời
Vì sao Cha không đổi
Mãi mãi một QUÊ thôi!
Ơi Hà Tĩnh mình ơi
Quê hương tôi yêu dấu
Cả ba đời NỘI - NGOẠI
Soi bóng bờ Sông La…
Ông - Bà rồi đi xa…
Me - Cha rồi cũng thế
Nhớ nghe con đừng quên
Mình gốc quê nghèo khó
Để cố gắng vươn lên!
Hà Nội, ngày 14.08.2007
Kiều Anh Hương